Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

"Sư phụ", Thiên Thừa Ngôn ngượng ngùng nói, "Ngươi xem, chúng ta vừa đủ bốn người, hay là chúng ta thành một đội đi?"

Mộ Như Nguyệt còn chưa lên tiếng, Thư Ninh đã nhướng mày, cười nói: "Có thể, ta đồng ý!"

"Ta cũng không có ý kiến." An Thiến chớp chớp đôi mắt to, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt.

"Tốt." Mộ Như Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, nhẹ nhàng gật đầu.

Ánh mắt Thiên Thừa Ngôn sáng lên, gương mặt thanh tú tỏa sáng dưới ánh nắng sớm: "Sư phụ, lần này chúng ta nhất định sẽ thắng!"

Không chỉ có hắn là cảnh giới huyền nguyên, sư phụ cũng có thực lực xuất thần nhập hóa, hắn cũng không biết rốt cuộc nàng ở cấp bậc nào...

"Thiên Thừa Ngôn, đừng xem thường người ở đây", Mộ Như Nguyệt cười nhạt nói, "Ở nơi này cũng có không ít thiên tài, chẳng qua có vài người ẩn giấu thực lực thôi."

Giống như Thư Ninh bên cạnh nàng đây....


Thư Ninh nở nụ cười thanh nhã: "Nếu chúng ta đã tạo thành một đội, vậy cũng nên đi thông báo, ta đồng ý với lời ngươi nói, nơi này thật sự là ngọa hổ tàng long, lần đầu tiên ta biết được, thì ra trên đời còn có nhiều thiên tài như vậy...."

Nàng được gia tộc bí mật bồi dưỡng rất nhiều năm mới có được thành tựu hiện giờ, nhưng không ngờ, một nữ tử hơn hai mươi tuổi trong tình huống không được bồi dưỡng gì nhiều mà còn có thể đạt tới thực lực như vậy.

Đông Đảo này quả thật là ngọa hổ tàng long.

Sau khi gặp Mộ Như Nguyệt, Thư Ninh mới biết ánh mắt mình thiển cận cỡ nào...

Lời hai người nói đều có ẩn ý làm Thiên Thừa Ngôn hơi sửng sốt, vẻ mặt mê mang không rõ bọn họ đang nói cái gì...

Không bao lâu, mọi người đã nhanh chóng lập đội xong, lúc bọn hắn nhìn thấy đám người Mộ Như Nguyệt đứng chung một chỗ, đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười phá lên.

"Ta không nhìn lầm đi? Bốn người này thế nhưng thành một đội?"


"Thực lực của hai nữ nhân kia cũng không quá kém, thiên phú trung cấp trong một đội mặc dù không phải rất mạnh nhưng cũng có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng nếu bốn người bọn họ ghép thành một đội, trận đấu này tuyệt đối sẽ chết rất thảm!"

"Chậc chậc, một phế vật không thể tu luyện, một là ngụy thiên phú thực lực kém cỏi, còn có hai thiên phú trung cấp... Bọn họ còn có thể yếu kém hơn nữa không?"

Không phải bọn họ khinh thường cái đội ngũ này, thật sự là, thực lực quá yếu! Tùy tiện lấy ra một đội nào cũng có thể hạ gục bọn họ trong nháy mắt! Tuyệt đối không có bất kì chuyện ngoài ý muốn nào!

Đặc biệt là An gia An Thiến, căn bản chính là một gánh nặng, một phế vật không có thực lực thì có thể có tác dụng gì?

Tuy nói trận đấu không quy định người dự thi phải có thực lực, nhưng vẫn rất nhiều người tự mình hiểu lấy, không đến cấp bậc thiên phú thì sẽ không đến đây làm gì cho mất mặt.

Cũng không biết ai cho bọn hắn dũng khí tới đây xấu mặt....

Nhưng mà, từ đầu đến cuối, bốn người đều mặt không đổi sắc, tựa như không nghe thấy những lời bàn tán xung quanh...

Mấy lời trào phúng này, Thiên Thừa Ngôn và An Thiến từ nhỏ đã nghe rất nhiều, lời khó nghe hơn nữa cũng đã từng nghe rồi, mà Thư Ninh tính tình an tĩnh, thanh nhã sao có thể đặt bọn họ trong mắt? Mộ Như Nguyệt thì càng không cần phải nói, trong mắt nàng, những người đó đều là không khí....

"Hừ!" An Lâm hừ lạnh một tiếng, đáy mắt lộ vẻ trào phúng, "An Thiến lần này chính là tự tìm đường chết!"

Một tổ hợp như thế, không phải tự tìm đường chết thì là gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui