Ánh mắt Mộ Như Nguyệt lạnh băng xuyên qua đám người nhìn về phía Mạc Ly, sát ý hiện lên, nàng chậm rãi hạ xuống đất, tầm mắt chuyển sang Lưu Ly được Mạc Ly che chở phía sau.
"Thanh Nhi, vừa rồi nàng khi dễ ngươi thế nào?"
Diêu Vân Thanh làm mặt quỷ với Lưu Ly, sau đó ủy khuất nhìn Mộ Như Nguyệt, tội nghiệp nói: "Nàng hai lần muốn giết ta nhưng không đánh lại ta, liền gọi Mạc quản sự tới giúp đỡ, bất quá...."
Diêu Vân Thanh hơi dừng lại một chút, chần chờ nói: "Mạc quản sự kia dù có hơi vô dụng nhưng tốt xấu gì cũng là một cường giả thiên phú cao cấp, chúng ta vẫn là tính sổ với Lưu Ly thôi, ta không tin Mạc Ly có thể luôn đi theo bảo vệ nàng!"
Lưu Ly biến sắc, phẫn nộ trừng mắt Diêu Vân Thanh.
"Thanh Nhi, ngươi muốn giải quyết nàng thế nào?" Mộ Như Nguyệt ngước mắt nhìn Lưu Ly, sát khí hiện ra.
"Nàng muốn lấy mạng ta, nếu không phải thực lực của ta mạnh hơn nàng, chỉ sợ đã sớm chết rồi, tính ra ta cũng nên giết nàng, nhưng mà ta luôn tương đối thiện lương, không muốn thấy máu", Diêu Vân Thanh lắc lắc đầu, vẻ mặt giống như mình thật sự không đành lòng giết người, "Cho nên phế thực lực của nàng là được rồi."Lưu Ly, không phải ngươi ỷ vào gia tộc mình mà không để chúng ta vào mắt sao? Nàng đã từng phát ngôn bừa bãi muốn Lưu gia đối phó bọn họ, nếu nàng trở thành phế vật, không biết Lưu gia có còn cần nàng không.
Đôi khi chết không phải là chuyện thống khổ nhất, ở cái đại lục cường giả vi tôn này, nếu trở thành phế vật, cả đời này nàng sẽ phải sống trong đau khổ.
Diêu Vân Thanh cong môi cười, đây là kết cục nàng muốn!
"Ngươi muốn làm gì?"
Nhìn khí thế trên người thiếu nữ khuếch tán ra, sắc mặt Mạc Ly đại biến, nhanh chóng phóng ra một trận gió lốc...
"Mẫu thân!"
Tử Thiên Cảnh đang ở cách đó không xa, bỗng nhiên nhìn thấy Mạc Ly đánh về phía Mộ Như Nguyệt, sát khí trong mắt dâng lên, toàn thân phát ra lửa giận ngập trời!
Người muốn tổn thương mẫu thân, phải chết!
Nhưng mà thời điểm hắn chuẩn bị ra tay, trên bầu trời xẹt qua một thân ảnh màu đen, kèm theo đó là một tiếng rống giận rung trời: "Con người to gan, dám tổn thương chủ nhân, muốn chết!"
Phanh!
Một luồng sáng đen hiện lên đánh vào ngực Mạc Ly, hắn còn chưa biết xảy ra chuyện gì, thân thể đã bay lên không trung rồi hung hăng nện xuống đất.
Trong không trung, áo bào đen tung bay, nam nhân lẳng lặng đứng trên cao, dung nhan anh tuấn như điêu khắc, con ngươi thâm thúy nồng đậm sát khí, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mạc Ly trên mặt đất.
Khi nhìn thấy nam nhân như vương giả này, mọi người đều kinh diễm.
Nếu nói Dạ Vô Trần tuấn mỹ tà mị là tu la vương của địa ngục, âm trầm mà khí phách, thì nam nhân này là đế vương của nhân gian, khí phách vương giả, cao quý.
"Phụt!"
Trên người Mộ Như Nguyệt hiện lên ngọn lửa đánh vào thân thể Lưu Ly, thân thể nàng lập tức văng ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.
Vừa rồi, Mạc Ly thế nhưng bị nam nhân kia một chiêu đánh bại, hắn rốt cuộc là ai? Thật sự rất mạnh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...