Phượng Kinh Thiên cười cười, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, hắn cũng không biết vì sao mình lại dẫn nữ nhân không có lương tâm này đến đây.
Vì để nàng đột phá cấp thiên phú? Một khi đạt cấp thiên phú, phong ấn sẽ được giải trừ, lúc đó nàng sẽ vĩnh viễn rời khỏi Phượng gia, còn hắn sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa...
"Ha ha", u hồn bỗng nhiên cười phá lên, xoa xoa hai tay, hứng thú nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt, "Thiên tài, nha đầu này tuyệt đối là thiên tài, đã ngàn năm qua ta không phát hiện được mầm non nào cường hãn như vậy, Phượng tiểu tử, thiên phú của nàng so với ngươi tốt hơn rất nhiều, nếu không phải lão nhân ta bây giờ chỉ là một linh hồn miễn cưỡng dựa vào sinh lực ở đây để tồn tại, sợ là cũng muốn thu nàng làm đồ đệ."
Đáng tiếc, nếu gặp được nha đầu này sớm hơn, phỏng chừng hắn sẽ thật sự không màng tất cả để thu nàng làm đồ đệ.
"Bất quá..." U hồn chớp chớp mắt, quay đầu nhìn về phía Phượng Kinh Thiên, nghi hoặc nói, "Phượng tiểu tử, ngươi phong ấn thực lực của nàng? Sẽ không phải là nha đầu này không thích ngươi cho nên ngươi muốn dùng cách này để giữ nàng lại? Ta nói, tốt xấu gì ngươi cũng là con cháu hậu nhân của hỏa hồn ta, loại chuyện bức bách nữ nhân này mà ngươi cũng làm được? Thật là mất hết mặt mũi lão tổ tông ta."
Hỏa hồn lắc đầu, dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Phượng Kinh Thiên.
Tiểu tử này thanh danh ngàn năm của Phượng gia làm mất hết.
Sắc mặt Phượng Kinh Thiên đỏ lên, giống như bị lão tổ tông nói trúng tim đen, thời điểm hắn muốn giải thích hai câu, Mộ Như Nguyệt vốn đang nhắm mắt cảm nhận lực lượng thiên phú bỗng nhiên mở mắt ra.
"Tiền bối, đa tạ chỉ điểm."
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt từ người Phượng Kinh Thiên dời qua phía hỏa hồn.
Hỏa hồn ha ha cười hai tiếng: "Nha đầu, không liên quan đến ta, là bản thân ngươi tự giác ngộ được, nếu ta đoán không sai, thực lực hiện tại của ngươi là ngụy thiên phú, đáng tiếc bị tên hỗn trướng nào đó phong ấn, hiện tại ta chỉ là u hồn không thể giúp gì được cho ngươi, nếu không ta có thể giải phong ấn cho ngươi, có điều, sau khi ngươi giác ngộ được thực lực thiên phú, không tới mấy tháng nữa có thể đột phá cấp thiên phú, lúc đó phong ấn sẽ tự động giải trừ."Ở cấp bậc thiên phú là có thể giác ngộ được lực lượng nhiều cường giả thiên phú lưu lại, nha đầu này mới có thể thăng tiến nhanh như vậy, sau này cũng thuận lợi đột phá cấp thiên phú, không cần thông qua bậc trung cấp.
Tuy Mộ Như Nguyệt không cho Phượng Kinh Thiên sắc mặt tốt nhưng ở trước mặt lão tiền bối vẫn cực kì tôn kính.
"Tiền bối, nếu vừa rồi ngươi đuổi ta ra khỏi đây, chỉ sợ ta sẽ không thể tiến bộ nhanh như vậy, bất luận thế nào, lời cảm ơn này ngươi nên nhận."
"Ha ha" hỏa hồn sảng khoái cười to hai tiếng, "Tính cách nha đầu này rất hợp ý lão nhân ta,, đáng tiếc tiểu tử Phượng gia này làm chuyện quá đáng, ta không yêu cầu gì khác, chỉ hi vọng ngươi có thể nể tình hôm nay ta để ngươi ở đây giác ngộ lực lượng thiên phú, sau này lưu lại cho Phượng gia một con đường sống."
Nói tới đây, hỏa hồn khẽ thở dài.
Nàng tuyệt đối không phải vật trong ao, ngày nào đó nhất định sẽ hóa rồng ngao du khắp thiên địa, hi vọng nể tình ngày hôm nay, sau này có thể lưu lại cho Phượng gia hắn một đường sống...
Mộ Như Nguyệt cười nhạt, cũng không đáp ứng hỏa hồn, chuyện sau này ai biết trước được? Nếu đã không chắc chắn, nàng sẽ không dễ dàng hứa hẹn.
"Tiền bối, ta chỉ có thể cam đoan, người Phượng gia không chọc ta, ta sẽ không chủ động trêu chọc Phượng gia, nhưng nếu Phượng gia động đến ta, Mộ Như Nguyệt ta không phải người biết nhẫn nhịn!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...