Editor: Tường An
Nói cách khác, khế ước sinh tử chẳng qua là lợi ích đơn phương thôi.
Đối với ma thú mà nói, chẳng có bất kì lợi ích gì.
Cho nên, một số ma thú thà chết cũng sẽ không lập khế ước sinh tử với nhân loại…
Nhưng nha đầu này lại may mắn được ma thú cam tâm tình nguyện chết vì nàng…
Bạch Tố Tố có chút cảm thán, xem ra nữ nhi Vô Vong cũng không đơn giản…
“Nha đầu, các ngươi đang tìm người?” nàng nhướng mày, quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, “Ta có thể huy động toàn bộ ma thú trong rừng ma giới tìm giúp các ngươi, chỉ cần nàng còn chưa rời khỏi rừng ma giới thì ta có thể tìm ra nàng.”
“Vậy đa tạ.” Mộ Như Nguyệt cười nói.
“Đi thôi, nha đầu, bây giờ theo ta đi hái Ma giới chi hoa trước…”
Ma giới chi hoa nở rộ ở chỗ sâu nhất trong rừng ma giới.
Từ rất xa nàng đã nhìn thấy một đóa hoa lớn đỏ như máu, cành lá nhẹ đung đưa trong gió…
“Đây chính là Ma giới chi hoa.”
Trong lòng Mộ Như Nguyệt vui vẻ, có Ma giới chi hoa, nàng có thể cứu được Vô Vong…
Nghĩ đến đây, thân thể Mộ Như Nguyệt chợt lóe, nhanh chóng vọt về phía Ma giới chi hoa…
“Khoan…”
Bạch Tố Tố cả kinh, vội vã muốn ngăn động tác của Mộ Như Nguyệt.
Nhưng cảnh tượng trước mắt làm sắc mặt nàng bỗng cứng đờ…
Chỉ thấy nữ tử vung tay lên, nhẹ nhàng hái Ma giới chi hoa ném vào trong nhẫn không gian, sau đó xoay người đi về phía nàng…
“Này… sao có thể!”
Nàng trợn tròn mắt, khó tin nhìn một màn phía trước.
Phải biết rằng, phu thê thần long cư trú ở đây nhiều năm, đương nhiên biết Ma giới chi hoa tượng trưng cho Ma giới, cũng là loài hoa cao ngạo nhất. Cũng không phải nàng chưa từng thử hái Ma giới chi hoa.
Nhưng mỗi lần nàng muốn lại gần, Ma giới chi hoa đều phát ra ý cự tuyệt…
Hiện tại lại ngoan ngoãn để Mộ Như Nguyệt hái?
Tình huống này rốt cuộc là thế nào?
Phu thê thần long nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ khiếp sợ trong mắt đối phương…
“Sao vậy?” Mộ Như Nguyệt thấy hai người sắc mặt kì quái, khó hiểu hỏi.
“Không có gì.” Bạch Tố Tố lắc lắc đầu, “Nha đầu, ngươi đã từng tới Ma giới hay chưa?”
“Không có.” Mộ Như Nguyệt khẳng định, “Đây là lần đầu tiên ta tới đây.”
“Lần đầu tiên sao, thật kì quái…”
Bạch Tố Tố khẽ cau mày, cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng vứt nghi hoặc này ra sau đầu…
“Đúng rồi, nha đầu, ta muốn Tiểu Bạch ở lại đây một thời gian, không phải các ngươi đang muốn tìm người sao? Chi bằng cũng ở lại đây, hiện tại thực lực Tiểu Bạch quá kém, chúng ta có thể giúp nó nâng cao thực lực.” Bạch Tố Tố cười nói.
Mộ Như Nguyệt là nữ nhi của Vô Vong, người theo bên cạnh nàng nhất định sẽ gặp nhiều nguy hiểm, cho nên điều duy nhất phu thê bọn họ có thể làm chính là giúp nhi tử nâng cao thực lực, để hắn có đủ năng lực tự bảo vệ mình…
“Được.” Mộ Như Nguyệt gật gật đầu nói, “Chỉ cần thời gian không quá lâu, ta có thể tạm thời ở lại.”
Quan trọng hơn là, chỗ sâu trong rừng ma giới có nguyên khí cực kì nồng đậm, nếu có thể tu luyện ở đây chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhiều…
Thời gian nửa năm trôi qua nhanh chóng…
Trong nửa năm này, toàn bộ ma thú trong rừng ma giới đều tìm kiếm Tiêu Uyển, nhưng sống không thấy người, chết không thấy xác, bởi vậy, Bạch Tố Tố kết luận, Tiêu Uyển đã rời khỏi rừng ma giới…
Về phần đi đâu thì không rõ lắm…
Nhưng hiển nhiên, chỉ cần biết Tiêu Uyển còn sống, liền có hi vọng tìm được nàng…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...