Editor: Tường An
"Phanh!"
Tiêu Vũ vung tay quét hết đồ sứ trên bàn xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đúng là tiện nghi mấy nữ nhân đáng chết kia, bọn họ thế mà không chết!"
Nghĩ đến việc gần đây Tề Mặc luôn dây dưa Thiên Diệp, nàng lại hận nghiến răng, trong mắt xẹt qua tia lãnh lệ...
"Đặc biệt là nữ nhân tên Mộ Như Nguyệt kia! Ta tuyệt đối không bỏ qua cho nàng! Đều tại nàng mà ta mất hết danh tiếng ở học viện!"
Tiêu Vũ trầm mặc suy nghĩ nửa ngày, nói: "Người tới, kêu Đinh Lâm đến đây cho ta."
Nếu tin tức điều tra không sai, nữ tử tên Đinh Lâm kia từ khi vừa tiến vào học viện đã có mâu thuẫn với Mộ Như Nguyệt.
Có lẽ có thể mượn tay Đinh Lâm loại trừ Mộ Như Nguyệt!
Không lâu sau, Đinh Lâm đã được dẫn tới trước mặt Tiêu Vũ.
Trên đường đi, Đinh Lâm luôn thấp thỏm bất an, không biết sư tỷ tìm mình có chuyện gì, cho nên lúc nhìn thấy Tiêu Vũ, thần sắc nàng khẩn trương, nhỏ giọng nói: "Tiêu Vũ sư tỷ, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?"
"Ân." Tiêu Vũ gật đầu, nói: "Đinh Lâm, hình như thiên phú của ngươi cũng không tệ, hiện tại là cấp bậc gì rồi?"
"Thần tướng trung cấp."
Đinh Lâm ngượng ngùng cúi đầu, trước mặt Tiêu Vũ, nàng không có bất kì ưu thế gì đáng nói.
"Thần tướng trung cấp sao?" ánh mắt Tiêu Vũ lập lòe, khẽ gật đầu, nói: "Ta có thể giúp ngươi chỉ trong nháy mắt tăng thực lực lên đỉnh thần tướng, không biết ngươi có nguyện ý tiếp nhận hay không?"
"Cái gì?" trong lòng Đinh Lâm vui vẻ, vẻ mặt kích động nhìn Tiêu Vũ: "Ngươi... ngươi nói thật sao?"
Trực tiếp đột phá từ thần tướng trung cấp lên đỉnh thần tướng, nàng không nằm mơ chứ?
"Đương nhiên là thật", Tiêu Vũ cười âm hiểm, "Chẳng qua, ta cần ngươi làm giúp ta một việc..."
"Sư tỷ cứ nói, chỉ cần trong phạm vi năng lực của ta, ta nhất định sẽ không chối từ."
"Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là muốn ngươi giúp ta giết một người..." ánh mắt Tiêu Vũ lóe lên, nói: "Người kia cũng có thù oán với ngươi, chính là... Mộ Như Nguyệt!"
Thân thể Đinh Lâm cứng đờ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nữ nhân kia đã sỉ nhục ta, ta tuyệt đối không quên, cho nên dù sư tỷ không phân phó, ta cũng sẽ làm như thế!"
"Ta nhìn trúng ngươi chính là vì điểm này, cho nên mới gọi ngươi tới đây, Mộ Như Nguyệt tâm cao khí ngạo, ngươi khiêu chiến với nàng, nàng nhất định sẽ tiếp nhận, đến lúc đó ngươi giết nàng trong lúc tỷ thí cũng không ai nói gì ngươi."
Ánh mắt Đinh Lâm lập lòe vài cái, hiển nhiên điều kiện này rất hấp dẫn. Chẳng qua trong lòng nàng vẫn có chút do dự...
"Này... sẽ không có di chứng gì chứ?"
Tiêu Vũ cười cười: "Tuyệt đối không!"
Sao có thể?
Trực tiếp từ trung cấp lên đỉnh thần tướng, đột phá một lần hai cấp, làm sao có thể không có di chứng?
Sau khi dùng đan dược này, tuổi thọ của Đinh Lâm cũng chỉ còn một năm...
Đương nhiên, nàng sẽ không nói chuyện này cho Đinh Lâm biết, nếu không, Đinh Lâm sao có thể cam tâm tình nguyện làm quân cờ cho nàng dùng?
"Được." Đinh Lâm thở phào một hơi.
Tiêu Vũ là sư tỷ, hẳn là sẽ không gạt nàng, vừa không để lại di chứng, vừa có thể giết Mộ Như Nguyệt, sao lại không làm chứ?
"Ngươi cầm dùng đi."
Tiêu Vũ đưa một lọ đan dược cho Đinh Lâm, đáy mắt hiện lên ý cười âm hiểm.
Nhưng lúc này Đinh Lâm đang kích động nhận lấy bình ngọc cho nên không phát hiện thần sắc của Tiêu Vũ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...