Tuyệt Phẩm Thiên Y

Lần này, vẻ mặt Giang Nguyên càng ngưng trọng hơn. Vừa rồi, hắn đã dùng nội khí di chuyển khắp toàn thân của Dương lão, nhưng cũng không cảm giác được vệt sáng màu xanh đó rốt cuộc đại diện cho cái gì, cũng không cảm nhận được điều gì bất thường trong cơ thể Dương lão.

Cho nên, điều này khiến cho hắn cảm thấy lo lắng. Cho dù hắn phát hiện được điểm bất thường, nhưng kiểm tra không ra, vậy thì có ích gì chứ.

Nhưng Giang Nguyên vẫn dốc hết sức kiểm tra lại một lần.

Nhẹ hít sâu một hơi, Giang Nguyên một lần nữa vươn tay đặt vào mi tâm Dương lão. Nếu tìm không ra vấn đề, vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Nghĩ như vậy, Giang Nguyên nhắm mắt lại. Hắn quyết định, mi tâm là nơi mà vệt sáng màu xanh đó đậm nhất. Vậy thì xuống tay ở chỗ này.

Sau khi rót nội khí vào mi tâm của Dương lão, Giang Nguyên thầm nói:

- Khởi động Huyết mạch thiên phú Thông mẫn chỉ tâm.


Một tin tức liền hiện lên trong đầu:

- Khởi động Huyết mạch thiên phú Thông mẫn chỉ tâm.

'Thoáng chốc, cảm giác của Giang Nguyên đặc biệt rõ ràng hơn.

Đây là lần đầu tiên Giang Nguyên chủ động khởi động thiên phú này. Vốn hắn không chắc có thể khởi động được thiên phú này hay không, nhưng cũng may, thiên phú này có thể chủ động khởi động được.

Lúc này, Giang Nguyên không dám chậm trễ. Dù sao. thiên phú này tiêu hao năng lượng rất nhiều. Hôm nay hắn phải nắm chắc thời gian, nếu không, một khi đã khởi động thiên phú mà không đạt được hiệu quả gì, chính là chẳng những ăn trộm gà còn không được, lại còn mất nắm gạo.

Nhẹ nhàng thở hắt ra, Giang Nguyên bắt đầu di chuyển nội khí trong mi tâm Dương lão, thong thả đảo qua từng tầng mạch máu.

Dương Vân Dương, còn có Dư Liên đều khẩn trương nhìn Giang Nguyên, không biết lần này có kết quả hay không.


Ban đầu, hai người cũng không tin tưởng lắm Dương lão còn có vấn đề, nhưng nhìn vẻ mặt thận trọng của Giang Nguyên, trong lòng cũng xuất hiện sự lo âu.

Có Thông mẫn chỉ tâm hỗ trợ, cảm giác mơ hồ đầu tiên cũng rõ ràng hơn không ít. Giang Nguyên cũng không lãng phí thời gian, bắt đâu dụng tâm dò xét cẩn thận. Nên biết rằng, cứ mỗi giây trôi qua là sẽ tiêu hao. thêm một chút năng lượng.

Sau khi quét sạch vài lần ở mi tâm, Giang Nguyên đột nhiên cau mày, phát hiện được một chút dị thường.

Các tế bào và tốc độ vận hành của các mạch máu xung quanh mi tâm dường như yếu hơn những chỗ khác. Sau khi phát hiện điều này, Giang Nguyên rót thêm nội khí quấn quanh các mạch máu, quan sát chỉ tiết tốc độ vận hành của mạch máu.

Mạch máu giống như đang tiêu hóa một thứ gì đó khiến cho huyết lưu chậm lại. Và bản thân mạch máu cũng vì thứ đó mà suy yếu hơn. Cảm nhận được hết thảy, Giang Nguyên vội vàng quan sát tổ chức hoạt động của các tế bào xung quanh, cũng phát hiện hoạt động của các tế bào này yếu hơn những chỗ khác.

Sau khi xác nhận xong, Giang Nguyên đẩy nội khí lên ngón chân Dương lão, cảm nhận tình huống ở đây. Nơi này cách mi tâm xa nhất, cũng là nơi khí tức màu xanh thưa thớt nhất.

Nhìn tổ chức hoạt động của các tế bào ở đây, Giang Nguyên cau chặt mày. Bởi vì, so với mi tâm, khí tức ở đây rất thấp, hơn nữa còn đang tiếp tục giảm xuống.

- Tiêu Mệnh Độc.

Giang Nguyên biết rõ tình huống, đột nhiên trong đầu xuất hiện một chữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận