Tuyệt Phẩm Thiên Y

Giang Nguyên thấy biểu cảm của Trưởng phòng Dương không giống nói đùa. Hắn át chế ngạc nhiên trong lòng, cũng từ bỏ luôn câu hỏi vừa xuất hiện trong đầu. Mức phí chữa trị khiến Trưởng phòng Dương nói không thể trả được, hơn nữa còn phải do dự khá lâu, Giang Nguyên biết cho dù mình có hiếu kỳ thì tốt nhất cũng không nên hỏi nữa. Vì nhìn bộ dạng thế này, nếu mình hỏi nữa sẽ phạm vào điều kiêng ky.

Nếu có người đã từng nói nắm chắc, cho dù người đó là ai, có thể nói ra câu này trước mặt Trưởng phòng Dương, dĩ nhiên không thể là ba hoa được. Vậy thì đương nhiên mình cũng có thể thử một lần.

Sau khi hắn nhanh chóng cân nhắc trong lòng, tuy cảm thấy rất khó khăn, nhưng Giang Nguyên vẫn cảm thấy phải cố hết sức để thử. Có thể kết giao với vị 'Trưởng phòng Dương này, giành được một phần nhân tình của ông ta đối với hắn mà nói tương đối quan trọng.

- Nếu bác sĩ Giang không nắm chắc... vậy thì...

Trưởng phòng Dương thấy Giang Nguyên hơi nhíu mày, cuối cùng cũng bắt đầu thất vọng. Ông đứng lên, chậm rãi nói.


Giang Nguyên mỉm cười, cũng đứng lên. sau đó nói:

- Tôi chỉ nắm chắc 50%... nhưng nếu Trưởng phòng Dương muốn thử, tôi sẽ cố hết sức!

Lời của Giang Nguyên khiến hai mắt Trưởng phòng Dương sáng ngời. Trừ vị kia, mấy năm nay chưa từng có ai dám đứng trước mặt mình nói nắm chắc 50%. Tuy đối phương nói chỉ năm chắc 50%, nhưng đôi mắt trong suốt chứa nụ cười nhàn nhạt kia dường như rất đáng tin tưởng.

- Được... vậy thì làm phiền bác sĩ Giang rồi...

'Trưởng phòng Dương lập tức quét sạch nét tối tắm trên mặt, đưa tay cười vang nói với Giang Nguyên.

Giang Nguyên cười nhạt, đưa tay bắt tay Trưởng phòng Dương, cười nói:

- Trưởng phòng Dương, tiền chữa trị của tôi cũng không thấp đâu.

- Được, không thành vấn đề. Hahaha...


Trưởng phòng Dương nghe thấy Giang Nguyên nói vậy càng cao giọng phá lên cười. Tiên chữa trị chỉ sợ đối phương không dám đòi. Chỉ cần đối phương dám đòi, mình cũng dám trả. Chỉ cần không như vị kia, có phí chữa trị nào mà mình không trả được chứ.

- Được, giờ thì bắt đầu thôi... Tôi sẽ cố hết sức...

Vóc dáng của Trưởng phòng Dương được chăm sóc tương đối tốt. Trên người ông không hề có chút thịt thừa nào. Thật sự không thể nhận ra Trưởng phòng Dương đã trên năm mươi tuổi.

Giang Nguyên đưa tay nhẹ nhàng đặt lên huyệt thận du ở thắt lưng Trưởng phòng Dương, hít sâu một hơi, điều động dòng khí lưu chỗ khí hải của mình chậm rãi theo hai lòng bàn tay mình rót vào trong huyệt thận du của Trưởng phòng Dương. Sau đó hắn thúc động hai cỗ khí lưu này bắt đầu thuận theo âm thận kinh bắt đầu chậm rãi vận hành.

Giang Nguyên khẽ nhắm mắt lại, dùng toàn lực thôi động hai dòng khí lưu kia chảy theo kinh mạch, bắt đầu chậm rãi đi sâu xuống dưới.


Giang Nguyên biết Trưởng phòng Dương đã khám nhiều bác sĩ như vậy mà không thể nào chữa được, điều này chứng tỏ những kiểm tra mà các bác sĩ trước đây làm đều không có tác dụng gì rõ ràng, bao gồm cả kiểm tra và trị liệu Tây y đều không có tác dụng với Trưởng phòng Dương này.

Như vậy thì chỉ có cách duy nhất là thông qua dò xét trong kinh mạch để kiểm tra tình hình thận kinh. Nếu thận kinh không có vấn đề thì không thể nào xuất hiện tình trạng hoàn toàn không thể cương cứng này.

Nếu không thể cương cứng, như vậy chắc chắn là phương diện kinh mạch có vấn đề. Hoặc bị đứt hoặc bị tắc nghẽn. Mà hắn muốn biết được xảy ra vấn đề ở đâu, dùng nội khí để kiểm tra dĩ nhiên là hữu hiệu nhất.

Giang Nguyên cảm nhận được nội khí của mình thuận lợi vận hành trong kinh mạch trong cơ thể Trưởng phòng Dương. Lúc này trên trán hắn dần toát mồ hôi. Cách kiểm tra cơ thể bằng nội khí này tương đối cực khổ. Trước giờ hắn chỉ mới hơi cho nội khí tiết ra ngoài cơ thể. Còn lần này hắn đem nội khí rót vào kinh mạch trong cơ thẻ người khác, đồng thời còn phải có chống đỡ tinh thần cực kỳ lớn. Việc này thật sự cực kỳ không dễ dàng.

Lúc này Trưởng phòng Dương đang nằm sấp trên giường trong mắt cũng đã lộ ra tia kinh hãi cùng với hưng phấn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận