Tuyết Hoa Thái Tử Phi
Nàng vốn dĩ đã tự sát ở hiện đại nhưng không biết trời thương với số phận của nàng hay không đã may mắn cho nàng xuyên đến Vũ Long Quốc cường thịnh với thân phận Thư Tuyết Hoa đại tiểu thư phủ thừa tướng.
Phụ thân của Thư Tuyết Hoa là Chiến Vương thừa tướng Vũ Long Quốc, mẫu thân Trần thị Trần Thanh Nhu trên nàng còn có một vị đại ca Thư Chiến Minh, tổ phụ Thư Chiến Sâm tể tướng Vũ Long quốc, tổ mẫu Diêu thị Diêu Nghi Tâm.
Thế hệ từ trước đến nay của nhà họ Thư luôn không nạp thiếp nên phụ thân nàng chỉ có mình mẫu thân nàng là thê nhất kiến chung tình.
Cử chỉ lại thanh nhã yên tĩnh vô cùng mềm mại, như băng thanh ngọc khiết, màu da trắng như tuyết diệu dàng, đôi mắt to tròn long lanh khiến người nhìn đều muốn bị cuốn vào, giữa trán là hình vẽ của một đóa hoa kiều diễm vừa có sự quyến rũ nhưng không mất đi sự ngây thơ của nàng.
Làm người ta chỉ muốn bảo hộ yêu thương nàng, động lòng người.
Bởi vì xuyên đến đây cũng đã 1 năm nhưng vẫn còn lạ lẫm đối với nàng nên bên người nàng chỉ có đại nha hoàn Tiểu châu nhỏ hơn nàng một tuổi mà mẫu thân Trần thị đặt biệt chọn chăm sóc cho nàng.
Ngồi xuống bên cửa sổ, mái tóc mây dài thướt tha mềnh mại trên tay cầm một quyển sách đang chăm chú đọc thì tiểu châu hấp tấp chạy vào, nàng nghe thấy giọng nói quen thuộc nên đã ngẩng đầu lên.
“Tiểu thư nô tỳ nghe báo là lão gia và đại thiếu gia sắp trở về rồi đó.
“Có thật không? Muội không nghe lầm đấy chứ.
Tiểu Châu nói: “Nô tỳ cũng không chắc nhưng nghe nói Vũ Long Quốc của chúng ta đã thắng trận rồi không lâu nữa chắc chắn lão gia và đại thiếu gia sẽ trở về thôi.
Nàng đi đến bên cửa sổ nhìn về phía bầu trời xa xăm: “Không biết Phụ Thân, Đại ca có ăn uống đầy đủ có ngủ đủ giấc hay không, ở nơi chiến trường biên cương đầy cực khổ như vậy ta chỉ cầu mong phụ thân và đại ca bình an khỏe mạnh trở về dù gì cũng đã 1 năm rồi.
Tiểu châu đương nhiên biết tiểu thư nhà mình lo lắng nên chạy tới nắm lấy tay nàng, rồi nói: “Aii tiểu thư của nô tỳ à, nhất định lão gia và đại thiếu gia sẽ bình an mà trở về tiểu thư đừng lo lắng nữa sẽ không tốt chút nào.
Nàng bật cười nhéo mũi Tiểu châu: “Muội đó.
Trong thâm tâm nàng nghĩ chỉ cần cần phụ thân, đại ca, mẫu thân, tổ phụ, tổ mẫu bình an khỏe mạnh là đủ lắm rồi.
Nàng thật lòng cảm động vì họ dành tất cả tình yêu thương, bao bộc, quan tâm, chăm sốc nàng mà chính đời trước nàng không có.
Nàng tự hứa với lòng sẽ chăm sóc họ thật tốt thay cho chủ thật của thân thể này.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...