Tuyệt Đỉnh Vương Phi


Trong đêm, một con người đứng thẫn thờ dưới ánh trăng, tay cầm vò rượu chậm rãi thưởng thức. Bên cạnh, những đóa hoa quỳnh từ từ hé nở để khoe sắc cùng ánh trăng vàng. Thình thoàng từ con người đó lại phát ra vài tiếng thở dài:

-Rina ơi là Rina, tại sao ta không dứt bỏ được ngươi đây…

(T/g: Hạ rèm hạ rèm! Nhầm cảnh rồi! Diễn nhầm cảnh rồi! >o


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận