Tuyệt Đỉnh Phù Thủy

Nói đến hơn bốn tháng trước, sau khi Thiên San rời đi. Huynh đệ La gia theo lời nàng trở về sơn động đợi nhưng đợi suốt một tháng đều không có tin tức. Hai người lo lắng không thôi.

“Không được. Đệ phải đi tìm tiểu thư” La thư đứng dậy muốn ra ngoài.

“Đứng lại” La Kỳ lập tức ngăn cản.

“Đại ca. Mặc dù thực lực tiểu thư rất lợi hại nhưng nàng cũng chỉ là một tiểu cô nương mười hai tuổi. Lúc ấy huynh cũng thấy là tiểu thư hướng về phía nội vi đi mà. Lâu như vậy mà nàng còn chưa trở về, nhất định là đã gặp nguy hiểm” La Thư lo lắng nói.

“Đệ cũng biết là tiểu thư đi vào vùng nội vi. Đệ nghĩ với thực lực hiện tại của đệ có thể đi vào rồi trở ra sao?”

“Này…” La Thư đuối lý. Qủa thực với thực lực trung cấp chiến sư sơ giai như hắn xông vào vùng nội vi chỉ có nước làm mồi cho huyễn thú trong đó.


“Nhưng lẽ nào chúng ta cứ đợi mãi ở đây sao?” La Thư sầu não ngồi xuống, buồn bực nói.

“Chúng ta đã nhận nàng làm chủ, dĩ nhiên phải tuân thủ đợi nàng trở về. Nhưng không phải chỉ ngồi yên chờ đợi”

La Thư chong mong nhìn La Kỳ đưa ra giải pháp. La Kỳ nhìn La Thư liếc mắt một cái chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Rõ ràng thiên phú của vị đệ đệ này hơn hắn, nhưng ‘ hắn’ lại có tính thích bát quái lại lười biếng không thích dùng đầu óc suy nghĩ, luôn dựa vào hắn bảo gì làm náy. Thật là, đến khi nào thì hắn mới chịu trưởng thành đây.

“Hiện tại, điều thứ nhất chúng ta cần làm là nhanh chóng tăng lên thực lực. Thứ hai là bồi dưỡng một thế lực. Mà thế lực này về sau chính là trợ lực để chúng ta đối đầu với La Sát Cung.” La Kỳ sâu xa nói, trong giọng nói ẩn tàng hặn ý cùng sát khí.

“Chúng ta tự bồi dưỡng thế lực sẽ không sao chứ?” Thuộc hạ tự tạo thế lực riêng chính là hành động phản bội.

“Đệ quên lúc nhận chúng ta tiểu thư đã nói thế nào sao?”

“Ta không quan tâm hai người là ai, đã đang và sẽ làm gì. Đã theo ta thì phải tuyệt đối phục tùng không được phản bội..” La Thư lập lại lời Thiên San nói lúc trước.

“Nơi này là Lạc Nhạn Sâm Lâm, cách tạo dựng thế lực tốt nhất là thành lập một chi đội Dong binh đoàn. Chỉ với hai người chúng ta thì không có cách vào vùng nội vi

nhưng nếu là một đoàn Dong binh thì lại khác…”

“Ân. Huynh nói đúng”. La Thư gật đầu tán thưởng ca ca mình thật thông minh.

“Hơn nữa, theo ta thấy thực lực, thiên phú của tiểu thư rất cao nhưng kinh nghiệm sống thì không có bao nhiêu. Bằng chứng là khi ấy nàng đã để đám người Bàng Sơn rời đi mà không đuổi tận giết tuyệt”


Nghe La Kỳ nói vậy La Thư cũng ngẫm lại. Đối với hành động khi ấy của Thiên San, bọn họ không có quyền yêu cầu nàng phải giết tất cả bọn người đó. Cũng không phải là trách nàng không giết bọn chúng giải tỏa một phần oán hặn trong lòng họ. Vấn đề là, nàng cứu họ còn hủy mệnh căn của Bàng Sơn người La Sát Cung sẽ không bỏ qua cho nàng. Tuy đến nay đám người đó vẫn chưa ra tay nhưng không có nghĩ sao này sẽ không. Bọn họ chỉ đang kiêng kị một thế lực khác ở Nam Dạ quốc mà thôi.

Sau khi phân tích, Thiên San trong mắt hai người đã trở thành một tiểu thư ngây thơ trong sáng, từ nhỏ đã được gia tộc cưng chiều, đối với thế giới bên ngoài nàng chính là một trang giấy trắng.

Hai người họ từ nhỏ đã ở trong La Sát Cung ngày ngày luyện tập thủ pháp giết người, vượt qua những cuộc thí luyện huyết tinh, vốn không có tuổi thơ vui vẻ. Hiện tại tiếp xúc với Thiên San, họ muốn bảo vệ nàng, bảo vệ phần tốt đẹp trong sáng của nàng

Và thế là “mẫu tính” trong hai người đột phát. Hai người quyết định nàng là chủ nhân cũng là muội muội quý giá của họ.

Trở về chính sự, hai người đều nhất trí cho rằng với tính cách như vậy Thiên San không có khả năng thành lập cũng như chóng đỡ một thế lực ngang ngữa với La Sát Cung. Hơn nữa những công việc cần để tạo dựng một tổ chức không chỉ khó khăn vắt vả mà còn rất nguy hiểm. Vì vậy, hai người sẽ đứng ra gánh vát tất cả, Thiên San chỉ cần ngồi đợi tổ chức hoàn thành rồi chỉ tay năm ngón là được. Nàng sẽ là chủ nhân sau màn của tổ chức.

Đã có quyết định, hai người lập tức bắt tay tiến hành.

……


Sau đó, hai người thường xuyên quanh quẩn ở ngoại vi Lạc Nhạn Sâm lâm vừa để rèn luyện vừa làm quen vài chi đội lính đánh thuể xem xét có thể lôi kéo hay không. Đến một ngày, hai người tình cờ giúp sáu người Tần Khang đánh một con ma thú cấp bảy rồi gia nhập đoàn người. Thật ra đội ngũ Tần Khang có tám người nhưng vì Tô Thanh bị thương nặng, mọi người bàn bạc giao ra toàn bộ tài sản đi mua đan dược cho Lam Thanh thì có hai người phản đối. Dù sao, mọi người cũng là bèo nước gặp nhau không cần phải vì một người mà bỏ ra tất cả tài sản như vậy. Đoàn người tranh chấp cải vả, cuối cùng hai người đó rời đội lại đầu quân cho bọn Ngô Bảo.

Một chi đội có ba Trung cấp Chiến sư sơ giai nhanh chóng thu hút nhiều người muốn gia nhập. Vì đều là những người trọng tình trọng nghĩ cũng không muốn gập tình trạng như hai đồng đội cũ thế nên một cuộc tuyển chọn chỉ trọng nhân phẩmkhông trong thực lực xảy ra. Cuộc tuyển chọn này cũng không mất nhiều thời gian, dù sao tu luyện giả vào Lạc Nhạn Sâm Lâm đa phần đều trú ngụ trong Lạc Thành, không thân quen thì cũng có lúc gặp mặt nói chuyện vài câu. Thành viên gia tăng hơn hai mười người thì họ đến Công hội Dong binh đoàn đăng ký thành lập Dong binh đoản Thiên Phong.

Mấy tháng ở chung, huynh đệ La gia đối với tính cách, nhân phẩm của đám người

Tân Khang càng là vô cùng yên tâm, tin tưởng nên nói việc tiểu thư (Thiên San) đang ở trong nội vi Lạc Nhạn Sâm Lâm không biết sống chết ra sao, hai người rất lo lắng.

Nghe thế Tần Khang với cương vị là đội trưởng Dong binh đoàn liền đề nghị mạo hiểm vào nội vi Lạc Nhạn Sâm Lâm để thử tìm kiếm. Nhưng vùng nội vi rất hung hiểm lại rộng lớn, thực lực tổng thể của Dong binh đoàn Thiên Phong vẫn rất yếu tùy tiện xông vào là chết như chơi. Sau khi bàn bạc kỹ càng, tám người La Kỳ, La Thư, Tần Khang, Tần Thịnh, Lâm An, Lâm Ngọc, Tô Thanh cùng Nhạc Sương sẽ đi tra xét khu vực gần nội vi trước rồi tính tiếp.

Không nghĩ tới lại gặp được Thiên San ở nơi này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui