Một luồng ánh sáng này hết sức yếu ớt, chỉ có một mình Phương Lâm chú ý tới nó, những người khác đều không nhìn thấy.
Sau một khắc, trong lúc tất cả mọi người thán phục đan dược của Lý Kiến Long, một đường ánh sáng trắng phóng lên cao, khiến mọi người ở đây chấn động kinh ngạc.
- Đó là cái gì?
- Ông trời của ta! Đây là ánh sáng gì vậy?
- Hào quang khi thành đan! Hào quang khi thành đan!
...
Vô số người phát ra tiếng kêu kinh ngạc, một khắc trước những người đó còn đang quan tâm tới Lý Kiến Long, lúc này ánh mắt tất cả bọn họ đều tập trung vào chỗ của Phương Lâm.
- A, đây là hào quang khi thành đan.
Vẻ mặt Lục Vô Vi giống như gặp quỷ nói.
Không chỉ có hắn, mấy người khác ở đây cũng không có cách nào duy trì được bình tĩnh, Phương Lâm này quả thực không phải là người nữa, không ngờ làm ra được hào quang khi thành đan, đây là tiết tấu muốn nghịch thiên thôi.
Lý Kiến Long ngơ ngác đứng ở trên lôi đài, toàn thân giống như bị sét đánh, mắt nhìn chằm chằm vào Phương Lâm, nhất là đường ánh sáng trắng lóa mắt phóng lên cao kia.
Chấp sự Đan Minh bị giật mình, há hốc mồm, khuôn mặt kinh hãi gần như muốn thất thố.
Hắn đảm nhiệm chấp sự đã có mấy chục năm, nhưng từ trước tới nay hắn lại chưa từng thấy qua một lần nào có người làm ra hào quang khi thành đan, đây là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy được, quả nhiên giống như trong lời đồn đại, khiến cho người ta phải chấn động.
Ở trên hai tòa lôi đài khác, Tô Tiểu Đồng hoa dung thất sắc, nhìn Phương Lâm ở đây giống như nhìn quái vật.
Mà gương mặt Triệu Thần Không lại thâm trầm tới cực điểm, hai nắm đấm thả xuống ở hai bên thân đã không tự chủ được, xiết chặt lại.
Đây là một loại phản ứng bản năng, chỉ có khi Triệu Thần Không cảm giác bị uy hiếp, hắn mới có hành động theo bản năng như vậy.
- Người này quá giỏi!
Chư Cát Thương nói một tiếng tán thưởng, lúc này hắn cảm thấy bất kỳ lời ca ngợi nào cũng có vẻ chỗ trống không còn chút sức lực nào.
Cho dù là lão nhân họ Nghiêm và Cốc bà tử nhìn Phương Lâm không vừa mắt, lúc này cũng không có lời nào có thể nói, dựa vào hào quang khi thành đan này, Phương Lâm cũng đủ để kiêu ngạo nhìn quần hùng.
Chỉ có điều, Phương Lâm càng chói mắt, sát ý trong lòng lão nhân họ Nghiêm và Cốc bà tử lại càng mãnh liệt, Phương Lâm tồn tại uy hiếp nghiêm trọng đến thiên tài đan đạo của Vân quốc và Mạnh quốc.
Lúc này, Phương Lâm đứng ở trên lôi đài, nhìn trong Trầm Long đỉnh phóng ra ánh sáng màu trắng, trên mặt nở nụ cười sáng lạn.
Hào quang khi thành đan xuất hiện, hoàn toàn nằm trong dự đoán của Phương Lâm. Mình thi triển ra hai lửa trong ngoài, Thất Chỉ Thối Dược Pháp lại thêm phương pháp phân lửa luyện đan, nếu như vẫn không xuất hiện hào quang khi thành đan, Phương Lâm cũng muốn mắng chửi người.
May là tất cả đều ở trong lòng bàn tay của Phương Lâm, không có ra bất kỳ sai sót nào.
Hào quang khi thành đan vừa ra, Phương Lâm lại biết được mình thắng chắc.
Hào quang màu trắng này giằng co được một hồi, mới chậm rãi biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Trên thực tế chúng cũng không phải là biến mất, mà ánh sáng rực rỡ nội liễm, hoàn toàn dung nhập vào trong đan dược, khiến cho dược tính càng xuất sắc hơn.
Ở dưới sự chú ý của vạn người, Phương Lâm chậm rãi mở nắp lò ra, lập tức có một khói trắng trùng thiên bay lên, ngay sau đó lại là một hào quang khi thành đan.
Lại một lát sau, đường hào quang khi thành đan thứ hai lại nội liễm, lúc này Phương Lâm mới từ bên trong Trầm Long đỉnh lấy ra đan dược đã được chế luyện xong.
Tổng cộng có mười hai viên, trong đó có ba viên tản ra ánh sáng mờ nhạt, hiển nhiên có khác biệt rất lớn cùng với chín viên khác.
Nhìn thấy ba viên Thối Thể đan này tản ra ánh sáng, trái tim Phương Lâm hoàn toàn thả xuống.
Tia sáng này đại biểu cho phẩm chất của đan dược vượt qua thượng đẳng, đạt tới phẩm chất hoàn mỹ.
- Mời chấp sự xem qua.
Phương Lâm nhìn chấp sự Đan Minh này còn đang ngẩn người nói.
Chấp sự Đan Minh thoáng ngẩn người ra, lúc này mới vội vàng chạy tới, đầu tiên hắn liếc mắt nhìn Phương Lâm, sau đó mới cẩn thận từng li từng tí tiếp nhận đan dược.
- Cái này...
Không nhìn còn tốt, vừa nhìn, vị chấp sự Đan Minh này lập tức lại trợn mắt há hốc mồm.
Ngay lập tức, chấp sự Đan Minh này không dám một mình làm chủ, vội vàng lại đi gọi hai chấp sự tới bắt đầu kiểm tra.
Sau khi hai người kia bắt đầu kiểm tra, bọn họ cũng bị đan dược của Phương Lâm làm cả kinh nói không ra lời, ba người bàn bạc một lúc lâu, cảm thấy không dám tự ý làm chủ, vì vậy lại cầm đan dược đi tới giao cho Chư Cát Thương phán xét.
- Các ngươi cũng đến xem đi.
Chư Cát Thương nhìn mười hai viên Thối Thể đan này, ánh mắt hắn chợt nghiêm lại, lập tức đánh tiếng gọi ba người Trần Mộc, Lục Vô Vi cùng với Tô lão.
Mấy người xông tới, sau khi liếc mắt nhìn qua, biểu tình lập tức đều thay đổi.
- Không sai, ba viên Thối Thể đan này đều đạt tới phẩm chất hoàn mỹ.
Trần Mộc là người đầu tiên nói.
Lục Vô Vi lắc đầu:
- Điều này cũng quá dọa người đi? Phương Lâm này mới bao nhiêu tuổi, lại có thể chế luyện ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ?
Không chỉ có hắn, cho dù là Tô lão cũng cảm thấy như mộng như ảo, tuy rằng Thối Thể đan không tính là đan dược trân quý gì cả, nhưng có thể luyện nó đến phẩm chất hoàn mỹ, điều nà ytuyệt đối là có sức thuyết phục nhất.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ thành tựu đan đạo của Phương Lâm rất sâu, tối thiểu đều vượt xa người cùng thế hệ, có tiềm lực không có cách nào tưởng tượng được.
Chí ít ở trong những luyện đan sư trẻ tuổi hạ tam quốc hiện nay, vẫn không ai có thể chế luyện ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ.
- Thảo nào lại có hào quang khi thành đan, cho dù là một viên Thối Thể đan phẩm chất hoàn mỹ cũng đủ để thắng được mười viên này của Lý Kiến Long.
Chư Cát Thương nói.
- Các ngươi không cảm thấy quá kỳ quái sao? Cho dù Phương Lâm này là thiên tài đi nữa, cũng không có khả năng chế luyện ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ.
Cốc bà tử lạnh lùng nói.
Tô lão liếc mắt nhìn nàng, bất mãn nói:
- Vì sao không thể? Phương Lâm có kỳ tài ngút trời, hơn nữa hiểu được phương pháp luyện đan thượng cổ, tại sao hắn lại không thể chế luyện ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ? Không nói gì khác, ta thấy Quách Chân của Mạnh quốc các ngươi sẽ không có bản lĩnh này, bản thân không bản lĩnh còn không cho phép người khác ưu tú hơn sao?
- Ngươi!
Cốc bà tử tức giận đến mức muốn mắng người, nhưng không có lực phản bác.
- Phẩm chất hoàn mỹ, Triệu Thần Không của Vân quốc ta cũng có thể chế luyện ra được.
Lão nhân họ Nghiêm nói, chỉ có điều nghe thế nào cũng cảm thấy có phần không kiên định.
Lời này nghe một chút thì cũng thôi, nếu như Triệu Thần Không thật sự có thể chế luyện ra, như vậy Nghiêm đầu trọc đã sớm kêu la khắp nơi, cũng sẽ không mấy không nắm chắc như vậy.
- Tuyên bố kết quả.
Chư Cát Thương trả đan dược lại cho chấp sự, vẫy vẫy tay nói.
Chấp sự Đan Minh lập tức trở về trên lôi đài, hắn nhìn Phương Lâm, lại nhìn Lý Kiến Long.
Giờ phút này, toàn thân Lý Kiến Long giống như mất hồn, trong mắt tràn ngập sự dữ tợn, không cam lòng, còn có một chút tuyệt vọng.
Hắn thật sự phải tuyệt vọng, hắn vận dụng đỉnh vuông bốn chân lại thêm bốn giọt linh dịch nghìn năm, với cái giá lớn như vậy hắn lại vẫn không thắng được Phương Lâm.
Tuy rằng còn chưa tuyên bố kết quả, nhưng Lý Kiến Long lại không ngốc, hào quang khi thành đan xuất hiện, hơn nữa chấp sự Đan Minh có phản ứng lớn như vậy, đến quỷ cũng biết đan dược do Phương Lâm chế luyện ra nhất định là vô cùng kinh diễm.
- Phương Lâm, mười hai viên Thối Thể đan, có ba viên phẩm chất hoàn mỹ, chín viên phẩm chất thượng đẳng!
Chấp sự Đan Minh cao giọng nói, trên mặt còn có vẻ chấn động vẫn chưa rút đi.
Mà khi mọi người phía dưới nghe được không ngờ là phẩm chất hoàn mỹ, tất cả dường như muốn nổ tung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...