Saint tự tay bắn chết đi người mình tâm niệm yêu nhất, hiểu lầm anh nhiều nhất, hận trách móc bản thân mình vì lúc trước đã lợi dụng anh, hận không thể cầm lấy khẩu súng đó 1 nhát bắn vào đầu của chính bản thân mình để đi theo anh, nhưng tay cậu lại run rẩy không làm được....
Saint hận chính bản thân mình yếu đuối nhát gan, ích kỉ, lúc thấy anh nằm trong tay chính mình dần dần buông tay, thì lúc đó cậu đã nhận ra rằng cậu từ lúc nào không thế sống thiếu anh, không thể sống thiếu nụ cười, sự ôn nhu, sự dịu dàng mà anh đã từng dành cho cậu...
Saint hận người chú của chính mình, mà hận ngay cả chính bản thân mình nữa, một người yêu mình ngay trước mắt mình lại không tin mà lại đi tin một người thân, một người chú,một người sếp, một người đã từng là hi vọng ước mơ của cậu để theo đuổi noi gương nó, ấy vậy mà người như vậy lại đi lợi dụng cậu...
Sau khi chôn cất anh, Saint bắt đầu không nỡ nụ cười nữa, người chú đó cũng như người sếp chính mình cậu tận tay 1 tay bắt giam tống chú ấy vào tù, vĩnh viễn nhận án tù chung thân, sau đó cậu nộp đơn từ chức, vĩnh viễn không bao giờ bước chân vào ngành cảnh sát nữa...
Khi hoàng tử Mean đưa xác anh vào hoàng gia nhờ bác sỹ cứu giúp, cậu đã hi vọng rằng có một kì tích phép màu sẽ xảy ra đến với anh, cho anh 1 con đường sống, cho dù bảo cậu làm con ma dưới cầu nại hà cậu cũng cam nguyện...
Thế nhưng sét đánh ngang tai chính bản thân của Saint lại là 1 tin tức chấn động anh đã chính thức qua đời, không có khả năng để sống nữa, lúc ấy cậu như mới đổ vỡ đi cả mãnh linh hồn, trái tim đau đớn tựa như có ai bị cào xé, hối hận đằng lên thêm nỗi hối hận, muốn đi theo anh, nhưng bản thân lại không dám.....
Chính vì thế Saint lựa chọn rút lui từ bỏ ước mơ chính mình, sau khi an táng anh, cậu bắt đầu trở thành trợ lí đắc lực cho Pin, em trai anh, giúp Pin 1 tay phát triển công ty tập đoàn bất động sản mà anh để lại đi lên..
Cũng chính từ đó Saint chính thức mang trên mình khuôn mặt băng lãnh, lãnh khốc, không nở 1 nụ cười nào với bất cứ ai nữa...
Trãi qua 5 năm, Saint tưởng chừng như bản thân mình có thể quên được anh, nhưng không, cậu lại thấy bản thân mình một ngày nhớ anh nhiều hơn, ngày ngày đêm đêm vùi vào đống sổ sách công ty để quên đi nỗi nhớ anh, đến nỗi Pin nhìn thấy cậu cũng phải xót xa, khuyên cậu...
-" Pi Saint, anh ấy đã mất được 5 năm rồi, anh như thế này anh trai em thấy sẽ buồn lắm, anh nên nghĩ tới hạnh phúc của chính mình"..
À quên nói tới Pin, 5 năm trước cậu và Pin đã tuyên bố từ bỏ hôn ước, cuối cùng cả 2 nhận ra,từ trước cho đến giờ cả 2 vốn không có tình yêu như tình yêu nam nữ mà chính là tình anh em tựa như ruột thịt chung 1 dòng máu mà thôi...
Bây giờ Pin bảo Saint nên nghĩ tới hạnh phúc chính mình, cậu liền bật cười trong nước mắt nhìn Pin nói
-" hạnh phúc của anh chính là anh trai em"
Nói xong Saint bỏ đi, để lại Pin nhìn theo mà tiếc nuối...
Hôm nay hoàng tử Mean điện bảo gọi muốn gặp mọi người có chuyện, cậu đồng ý, trên đường đến hoàng gia, cậu ghé đồn cảnh sát, ghé thăm 1 người chú chính mình..
Nhìn thấy ông ta thân xác gầy gò hao tổn ốm yếu đi nhiều, Saint cảm thấy nỗi hận chưa vơi, nói chuyện vài câu, cậu liền đứng dậy, cậu sợ khi cậu nói chuyện với ông ta tiếp tục như thế này nữa thì cậu hận không thể lao vào đó mà giết ông ta mất
Khi Saint đứng dậy rời đi, ông ta đột nhiên thốt lên
-" Saint, ta xin lỗi"
Saint đứng quay lưng trả lời ông không 1 chút do dự mà dứt khoát
-" nếu lời xin lỗi của ông không đem anh ấy về lại cho tôi thì miễn đi"
Nói xong Saint bước đi rất nhanh không 1 chút quay đầu lại nhìn ông ta cúi đầu run rẩy hối hận đến cỡ nào, nỗi tức giận hận thù đỏ con mắt cậu mang theo đến hoàng gia liền biến mất không thấy nữa, mà thay vào đó là nụ cười hạnh phúc nơi đáy mắt, nước mắt chảy trên gò má xinh đẹp, hỏi tại sao cậu khóc à...
Tại vì Saint nhận được 1 tin tức mà chính cậu đã rất mong chờ kì tích này xảy ra, 1 tin thật sự hạnh phúc từ chính hoàng tử Mean nói cho cậu, đó chính là anh còn sống, Perth Tanapon ngày xưa vẫn còn sống, nhưng chỉ có điều anh vốn bị mất trí nhớ, không còn nhớ cậu là ai nữa...
Đôi tay nắm chặt chiếc nhẫn cưới trong tay, Saint nhìn lên trời cao mĩm cười...
-" anh mất trí nhớ thì sao chứ, cùng lắm em sẽ lại theo đuổi anh 1 lần nữa, bằng bất cứ giá nào"
1 Thời gian sau khi anh sắp xếp công việc ổn định ở công ty giao cho Pin thì lúc này Saint mới ghé cửa hàng hoa, mua 99 bông bó hồng đỏ thắm, đến 1 cửa hàng hoa ở Changmail...
Cửa mở, xuất hiện 1 chàng trai tóc bạc óng ánh quen thuộc, Saint hồi hộp đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, ổn định vị trí trái tim đang đập nhanh nơi lồng ngực, cậu thở phào 1 cái, cỗ vũ bản thân trong lòng cố lên, tay run run dâng bó hoa đưa cho người trước mặt, cúi đầu cố gắng áp chế giọng nói run rẩy
-" người ta thường nói hoa hồng tượng trưng cho tình yêu nồng thấm, em tặng nó cho anh, em có thể theo đuổi anh không, em là Saint Suppapong"
Hơi ấm bàn tay người ấy truyền lại đọng lại trên tay Saint,cậu run rẩy trong người 1 trận, sau khi anh nhận được bó hoa trên tay cậu, câu nói của anh như sét đánh vào ngang tai cậu thêm 1 lần nữa...
-" xin chào Khab..tôi là Perth Tanapon, xin lỗi tôi có vợ rồi"
Saint bất ngờ ngẩng đầu, đôi mắt mở to hết mức có thể mà nhìn Perth đang cười trước mắt, cố gắng đàn áp vị trí cơn đau đớn ngay trái tim, cậu cố gắng gượng cười bình tĩnh nhìn anh nói
-" không sao! Chỉ cần cho em làm bạn bên cạnh anh thôi cũng được"
Perth không do dự mà gật đầu, anh chấp tay ôm bó hoa cắm vào bình bông gần đó, đứng quay lưng trả lời Saint
-" cậu có muốn vào ngồi 1 chút không"
Saint cần thời gian để bình tĩnh trấn áp cú sốc trước sự thật Perth đã có vợ, cho nên cậu dứt khoát chấp tay cúi đầu từ chối
-" xin lỗi, hôm nay tôi có việc bận hẹn anh khi khác"
Không để Perth trả lời, Saint bỏ chạy đi rất nhanh sau đó, lúc cậu bỏ chạy đi, không quay đầu lại nhìn thấy bóng dáng anh quay lưng lại nhìn cậu bằng 1 đôi mắt đầy ôn nhu dịu dàng...
Bước chân ra khỏi cửa hàng hoa, Saint lẫn thẫn vô hồn đi về phía trước, đôi chân nặng nhọc không biết đi về đâu, khi nhận được tin Perth vẫn còn sống bản thân đã rất vui vẻ, rất hạnh phúc, cứ như đã rất lâu cậu sống trong bóng tối cuối cùng cũng tìm thấy ánh sáng dành cho riêng mình.
Saint đã nghĩ nếu như lúc trước Perth yêu cậu nhiều bao nhiêu, anh hi sinh cho cậu nhiều như thế nào, anh luôn dành những điều tốt nhất cho cậu như thế nào thì cậu cũng sẽ làm hơn gấp bội những gì như vậy đối với anh..
Nhưng chỉ là Saint không ngờ tới rằng, gặp lại được Perth rồi, cậu lại nhận được tin anh đã có vợ rồi, chẳng lẽ ông trời không cho cậu bù đắp những gì còn sót lại cho anh hay sao, không cho cậu được yêu và trọn vẹn ở bên anh hay sao..
Saint cứ thế mà bước đôi chân nặng nhọc về nhà, mà bản thân cậu cũng không rõ rằng cậu đã về nhà từ lúc nào, về tới nhà cậu chỉ biết vô hồn mà ngồi trên ghế, lấy chai rượu vang lâu năm gần đó, nốc hết ly này đến ly khác, cậu cảm thấy mình say rồi, cậu không biết bản thân mình hiện đang say rượu hay say tình nữa...
Saint cứ thế hành hạ bản thân mình 3 ngày, ngày ngày cứ chìm đắm trong những li rượu, cho đến khi Pin và mọi người cảm thấy không ổn cho nên đã đi tìm Saint, thấy cậu cứ như kẻ không ra gì, Pin đã tức giận đi tới nắm cổ áo cậu mà hét
-"EM KHÔNG BIẾT LÀ SAU KHI ANH GẶP ANH TRAI EM RỒI, GIỮA 2 NGƯỜI ĐÃ XẢY RA VẤN ĐỀ GÌ, NHƯNG CHẲNG PHẢI ANH ĐÃ TỪNG NÓI NẾU ANH ẤY CÒN SỐNG THÌ ANH SẼ TRÓI CHẶT LẠI ANH ẤY KHÔNG PHẢI HAY SAO"
Saint mặc kệ cứ để Pin nắm cổ áo mình tức giận nỗ não ra sao, hiện giờ trong lòng cậu đang rất trống rỗng, không muốn điều gì cả, chỉ muốn chìm đắm trong rượu tình để cố quên đi người kia mà thôi, nghĩ vậy cậu bất lực cười trong đau khổ
-" Nhưng anh ấy đã có vợ rồi".
Mọi người ngạc nhiên sững sờ...Plan hét lên
-"LÃO ĐẠI CÓ VỢ RỒI"
Mean đi tới nhìn Saint hỏi
-" Thật"
Saint lập tức không do dự mà gật đầu,cậu đáp
-" chính miệng anh ấy nói với tôi"
Pin nhăn mặt hất văng Saint ra ghế, cậu chỉ vào mặt Saint 1 lần nữa giận dữ lên tiếng
-" anh không biết cướp anh ấy về hay sao, anh ấy vốn là của anh mà, nếu anh không biết trân trọng cướp lại những thứ hạnh phúc vốn thuộc về mình thì em tin sẽ có ngày anh không chỉ ngồi đây mà hối hận thôi đâu"..,
Nghe nói vậy thì đôi mắt Saint chợt bừng tĩnh, 1 tia lý trí còn sót lại trong cậu, cậu nắm chặt tay đứng dậy nói..
-" đúng vậy!! Anh ấy vốn là của tôi, Perth Tanapon vốn là của Saint Supapong này"..
Sau đó không nghĩ ngợi gì nhiều mà Saint quay lưng bỏ đi lên lầu...
Pin và mọi người quay đầu mĩm cười nhìn nhau
-" tốt rồi"
Mean và Plan đồng thanh không hẹn mà gật đầu...
Thay cho mình 1 bộ đồ đơn giản, Saint bước xuống lầu, khuôn mặt trắng nõn hồng hào trông rất có sức sống hơn so với ban nãy...
Pin ngơ ngác nhìn Saint hỏi
-" anh đi đâu vậy"
Saint quay đầu mĩm cười nhẹ nhàng
-" Đi bắt anh ấy về"
Nói rồi Saint bước đi, bỏ lại Pin và mọi người ngơ ngác 1 lần nữa..
Ngay lập tức Pin cười hí hửng vội chạy theo
-" Cho em theo với"
Mean và Plan thấy vậy cũng lập tức theo sau...
Saint đến cửa hàng hoa, thấy Perth một thân bộ đồ đơn giản cùng với mái tóc bạc óng ánh đứng đó ngửi hương hoa, 1 tia nắng sáng bỗng nhiên chiếu lên người anh, cậu vô hồn bần thần mất 1 lúc rất lâu...cứ đứng đó mà ngắm nhìn anh...
Saint giật mình định hồn lại đi tới gần Perth, chấp tay cúi đầu chào...
-" xin chào Khab...Perth"..
Thấy Saint tới, Perth gật đầu mĩm cười ôn nhu
-" chào cậu..."
Saint đi tới nhìn những đóa hoa hồng đỏ chót nói
-" chúng thật đẹp"
Perth gật gật đầu, nhìn những khóm hoa đó lên tiếng
-" hoa hồng tuy đẹp nhưng có gai, tựa như tình yêu vậy, trãi qua sóng gió mới có thể ở bên nhau trọn vẹn"
Nghe lời Perth nói, Saint đột nhiên cảm thấy lời anh nói giống như muốn ám chỉ đến cậu và anh, cậu nhìn anh cười thắc mắc hỏi
-"nghe anh nói có vẻ rất hiểu biết nhỉ".
Perth nhìn Saint cười cong đôi mắt ôn nhu, bỗng nhiên anh cầm lấy 1 bó hoa hồng bẽ đi toàn bộ những nhánh gai đó,sau đó để lên miệng khẽ hôn tâm sự
-" trước kia tôi rất giống như cây bông hồng này vậy, đẹp nhưng có gai rất sắc nhọn có thể khiến người ta chảy máu, tôi nghĩ bản thân tôi cứ mãi mãi giống như cây hoa hồng này vậy, không ngờ vợ tôi đến, em ấy khiến tôi tự nguyện không nhịn được mà bẽ đi cái gai của chính mình"
Perth nhớ tới khuôn mặt ai kia thì híp mắt, đôi mắt sáng lên trông thấy, khiến Saint cảm thấy ghen tị, khó chịu, bứt rứt, trong lòng cảm thấy 1 cỗ tức giận, siết chặt đôi tay, cậu hỏi
-" vợ anh không có ở đây à"
Perth ngẩng đầu nhìn Saint, đôi mắt liếc xéo ranh ma nhìn cậu rất nhanh, đủ khiến cậu không nhận ra điều nhỏ nhoi này, anh quay đầu nhếch miệng bảo
-" đi! Tôi dẫn cậu đi gặp vợ của tôi..."
Lúc này bỗng nhiên Saint lùi bước chân, cậu cố gắng kìm nước mắt chảy ra, cúi đầu lắp bắp..
-" em..em..em..không đi"
Thật ra không phải là Saint không muốn đi, mà là cậu sợ hiện thật xảy ra trước mắt, đánh tan mất đi lí trí còn sót lại của cậu, nhưng cậu cũng không nhịn được mà tò mò, cậu muốn biết người ấy,vợ anh rốt cuộc là ai mà có thể khiến anh bày ra nét mặt ôn nhu cưng chiều tõa sáng như vậy...mà nét mặt này nó nên vốn thuộc về cậu
Nghĩ vậy Saint lên tiếng hỏi
-" vợ anh..cô ấy đẹp không"
Perth quay đầu nhìn Saint, phát hiện đôi mắt cậu long lanh ánh nước, anh nhìn cậu với vẻ mặt thích thú trả lời
-" người ấy là đàn ông..."
Saint ngạc nhiên sững sờ nhìn Perth
-" ...."
Saint cố gắng áp chế nỗi đau trong lòng mình hỏi thêm lần nữa
-" vậy cậu ấy đẹp không"
Perth nghe câu hỏi xong, nhìn Saint 1 lượt, khiến cậu rụt rè xấu hổ ngại ngùng, khuôn mặt bỗng chóc đỏ lên, anh khoang tay cười cong đôi mắt đáp
-" thiên sứ thanh khuyết như ngọc, đẹp hơn cả hoa nở, nụ cười tựa như dòng suối róc rách...đó chính là vợ tôi"
Bỗng nhiên Perth nhìn thấy ai đó, anh hếch cằm hỏi
-" bọn họ sao đến đây"
Saint quay ra sau lưng nhìn cả 3, cậu giới thiệu...
-" họ là bạn em, trong đó Pin là em trai ruột của anh"
Nói xong Saint còn chỉ vào Pin, Pin nhìn anh trai mình còn sống sờ sờ,cậu giơ tay cúi đầu chào, cố kiềm chế sự xúc động gặp lại anh trai trong mắt...
-" khab..."
Perth lạnh lùng nhìn cả 3, anh gật đầu dứt khoát đáp
-" tôi biết bọn họ"
Cả 3 người ngạc nhiên nhìn Perth, Saint chỉ vào họ nói
-" anh nhớ ra họ"
Perth nghe xong thì đổ mồ hôi hột, thầm mắng chết tiệt, anh chỉ vào Mean đứng đó chuyển chủ đề.
-" anh ta lần trước kêu tôi đến gặp có nói qua"
Saint quay đầu nhìn Mean, Mean nhớ lại lần đó, sau đó nhìn Saint
-" đúng là tôi có nói qua, tôi đưa hình của 3 người cho Perth có nói sơ qua, xem cậu ta có nhớ không"
Plan tiến lên, đứng đó nhìn Perth chỉ vào Saint hỏi
-" Lão đại, anh không nhớ phu nhân sao"
Saint nhìn Perth hỏi anh với đôi mắt trông chờ
-"....Perth!! Anh không nhớ em là ai sao"
Perth gật gật đầu khiến Saint nhìn thấy mà vui mừng, cậu cười tươi híp mắt nhìn anh, xong anh nói 1 câu khiến nụ cười cậu tắt ngúm
-" cậu là Saint Suppapong, chồng cậu là Pin Tunapun"
Saint và mọi người lần nữa trơ mắt ngạc nhiên hơn cả ngạc nhiên mà nhìn Perth
-"........."
Saint im lặng 1 lúc, rồi đen mặt nhìn Perth hỏi
-" ai nói cho anh em ấy là chồng em"
Perth không do dự luyến tiếc mà chỉ vào Pin đang đứng sau lưng Saint
-" cậu ta..."
Saint quay đầu lườm Pin, nghiến răng
-"Pin...em..."
Nhận được ánh mắt giết người từ Saint, Pin giơ 2 tay nói với giọng vô tội
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...