Tuyển Tập Những Bộ Truyện Ngắn Perth Saint


Bưng bát cháo lên phòng, mùi cháo thơm phức bay thoang thoảng khiến Saint cảm thấy đói bụng..cậu nhỏm người dậy cười cong khóe môi..

Perth đi vào thấy Saint đã dậy từ lúc nào,anh đi lại gần để tô cháo lên bàn sau đó vươn tay sờ má sủng nịnh

-" em tỉnh rồi, ăn chút cháo nhé"

Saint gật gật đầu,bưng tô cháo húp 1 ngụm, nghĩ nghĩ gì đó, cậu liền lên tiếng hỏi

-" À.. nhóm người bộ tứ Hắc Đen, có phải anh đã làm gì họ không, sao họ lại tố cáo anh với em thế"

Perth nhíu mi trong thoáng chốc, sau đó lại cười tươi thành thật..

-" anh đâu có làm gì, chẳng qua bàn chuyện nhân sinh thôi mà"

Saint gật đầu rồi cười cho qua chuyện, cậu suy nghĩ Perth nói chuyện nhân sinh là chuyện quân đội, nên liền quên hết chuyện kia mà ăn hết 1 ngụm cháo, khen tức tưỡi

-" đây là lần đầu tiên kể từ khi kết hôn anh mới nấu cho em ăn"..

Perth híp mắt, cúi người liếm mép môi dính cháo bên miệng Saint, ôn nhu

-" sau này mỗi ngày!! Chỉ cần em muốn, anh đều nấu cho vợ anh ăn mỗi ngày"

Nói xong Perth còn dặn dò

-" hôm nay anh có chuyện ở quân đội, em mệt thì nghĩ ngơi ở nhà nhé, tối anh về khuya nên em nhớ nghĩ sớm, đừng chờ cơm anh"

Saint gật gật đầu e lệ mĩm cười ngoan ngoãn, khiến tâm anh mềm nhũn ra, lại cúi đầu ăn cháo, anh thấy vậy không nhịn được mà hôn 1 ngụm rồi mới thõa mãn buông tha..

Đến trưa vì còn có việc ở quân đội cho nên Perth chỉ bận đồ thiếu tướng rồi nhanh chóng rời đi, Saint biết anh rất bận ở chuyện quân đội, cho nên đã tự tay xuống bếp nấu mấy món ăn anh thích rồi đóng gói cho anh..


Perth mang 2 hộp cơm tâm tình vui sướng rời đi đến quân đội, đến khu tập huấn luyện, anh nhớ đến điều gì đó để cơm lên bàn gần đó sau đó lại kêu lớn

-" BỘ TỨ HẮC ĐEN TẬP HỢP"

Trời mắng không tránh bữa ăn là câu nói bộ tứ Hắc Đen nguyền rũa ai kia trong lúc này, cả đám nhìn nhau rồi lại nhìn đồng hồ sau đó nhìn Lão đại nhà mình, cả đám đen mặt không khỏi nghẹn khuất khi bị Lão đại kêu gọi không đúng lúc..

Cả đám đứng lên sau đó chạy lại tập hợp, trong đó Mean là người đầu tiên đứng ra tố giác

-" Lão đại anh không ăn thì để chúng tôi ăn có được không, lão đại ngài nhìn đồng hồ đi, mới có 12h trưa thôi đó"

Perth nghiêm chĩnh mà hừ 1 tiếng..sau đó lấy cớ là thiếu tướng chỉ huy quân đội ra lệnh

-" muốn ăn có phải không"

cả đám nghiêm chĩnh hô to

-" MUỐN"

Perth lấy đồng hồ ra tính, sau cùng vẫy tay

-" chạy bộ 500 vòng đi rồi ăn"

Tức thì cả đám ôm đầu kêu gào, khóc không ra nước mắt, nhìn trời nắng 12h trưa chan chan oi bức, lão đại đây là làm sao, con người ta giữa trưa ngủ nghỉ ăn cơm, còn lão đại nhà mình giữa trưa bắt đi chạy bộ, cho dù có là mình đồng da sắt thì ai mà chịu cho được..

Plan đen mặt đứng lên bước ra ngoài vòng mạnh dạn cho ý kiến.

-" Lão đại chúng tôi chưa ăn cơm"


Sau cùng mấy người còn lại cũng tức giận bất bình hô hào phản đối..

Mean:" Lão đại có phải vợ ngài không cho ngài ăn no hay không"

Gun:" tôi thiết nghĩ lão đại đây là tối qua khẳng định chưa ăn no cho nên mới lấy chúng ta ra mà hành"

Tittle:" không phải chứ Lão Đại.. bây giờ là 12h trưa đó"

Mark:" Lão đại!! Ngày thường chúng tôi nhìn ngài với vợ ngài ân ái cũng thôi đi.. bây giờ còn trơ mắt nhìn ngài bắt chúng tôi chạy bộ 500 vòng. LÃO ĐẠI à!! 500 vòng lận đó"

Earth:" thường ngày 300 vòng là giới hạn đối với những người quân đội trong chúng ta đã là quá trâu bò rồi, mọi người chạy còn muốn đứt cái mạng.. bây giờ ngài lại thêm 200 vòng.. Ngài giết chúng tôi đó hả"..

Cả đám bất bình lên tiếng hết người này người kia, khiến Perth nhăn mặt tõa ra ánh hào quang sát khí khiến cả đám lùi về sau mấy bước, anh nghiêm túc dõng dạc nói

-" luyện tập ngày kia để thi hành nhiệm vụ"

-" HẢ" tiếng đồng thanh cả đám vang lên..

-" không phải nói 1 tuần nữa sao" Gun ão não nhìn Perth

Perth xoay lưng chuẩn bị rời đi..

-" tôi đổi ý rồi.. thấy các cậu rảnh quá không có gì làm nên mới xin chỉ thị cấp trên phân phó nhiệm vụ mới"

-" TRỜI À" Plan hét lên ầm ỹ cả khu quân đội...

Nói đoạn để cả đám khóc không ra nước mắt mà trơ mặt nhìn Perth quay lưng bỏ đi...


Cuối cùng cả đám cũng ngậm ngùi mà chạy bộ 500 vòng, cả đám biết bây giờ có ý kiến bất bình với Perth thì cũng vô dụng, nếu không nghe lời của vị thiếu tướng kia thì không biết bọn anh lại được nhận cái hình phạt gì đây

Ăn hình phạt 1 lần vì lỡ dại chống đối Perth rồi, bọn anh không ngu dại mà ăn lần 2...

Nghĩ tới hình phạt lần trước vì chống đối lệnh cấp trên không nghe lời, Mark bỗng nhiên rùng mình, vỗ vai cả đám đang xụ mặt an ủi

-" thôi các cậu ráng chạy 500 vòng, cãi lệnh là nhận hình phạt mới từ anh ta đó, hình phạt lần trước anh ta đưa ra, các cậu còn nhớ"

Nhớ đến hình phạt lần trước mà cả đám không khỏi rùng mình ớn lạnh toàn thân, sau cùng bộ tứ Hắc Đen cũng phải ngậm ngùi cơn tức mà chạy bộ 500 vòng..

Trong khi mọi người chạy bộ 500 vòng thì vị thiếu tướng kia ung dung ăn cơm do chính tay vợ mình đóng gói ở nhà mang đến trong văn phòng quân sự

Perth mĩm cười híp mắt hạnh phúc nhìn hộp cơm trước mắt, dáng vẻ lạnh lùng nghiêm khắc thường ngày lãnh đạo quân đội đã biến mất đi mà thay vào đó là nét trẻ con khi nhận được 1 món quà yêu thích từ người thân..

-" vẫn là vợ mình tuyệt nhất"

Vừa ăn vừa mĩm cười híp mắt, Perth mới không thừa nhận rằng chính bản thân anh là người ích kỉ nhỏ nhen, lấy việc tư trả thù công với đám người bộ tứ Hắc Đen kia đâu, ai bảo 1 lũ bọn họ dám mách lẽo với vợ anh..

Nếu vẻ mặt trẻ con này của Perth bị Saint phát hiện thì không biết sẽ như thế nào, nhưng đối với anh điều này không quan tâm, cái anh quan tâm chính là trong lòng anh,vợ chính là số 1....

Ngoài kia lúc cả đám người bộ tứ Hắc Đen chạy xong thì đã nằm thở phào ra sân mà chết 1 đống..

Trong đó Mean dường như không chịu được nữa, cho nên anh đã gọi điện thoại cho Saint để trút giận...

-" Saint!! Chồng cậu bắt nạn chúng tôi"

Bên kia Saint đang ở ngoài vườn, ngồi trên bãi cỏ đọc sách, dáng vẻ như 1 thiếu niên an tĩnh, khóe môi anh cười tạo thành khung cảnh bắt mắt, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt khung cảnh thiếu niên anh tĩnh ấy..

-" Alo..Khab..."

Nghe giọng nói bên kia thoang thoát, Saint ngờ nghệch khó hiểu, nói

-" anh ấy bắt nạn cậu"


Mean hậm hực nộ khí trả lời không đầu không đuôi..

-" cậu quản chồng cậu cho tốt đi được không, giữa trưa 12h.. mà anh ấy bắt chúng tôi chạy 500 vòng..đây là giết người sao.. chúng tôi còn chưa ăn cơm"

Saint lại càng khó hiểu hơn với câu nói không đầu không đuôi của Mean, cái gì mà chạy 500 vòng, sau cùng Saint mới hỏi kĩ

-" cậu nói rõ hơn được không"

-" tôi..nói... chồng...cậu...đó..." Mean nộ khí mà gằn từng chữ..

Saint nhăn mặt hỏi

-" Perth..anh ấy làm sao"

Mean đang định nói gì đó thì Mark đã giựt điện thoại trong tay, nhanh chóng thở 1 hơi nói

-"này Saint Suppapong, tuy cậu không phải là người trong bộ tứ Hắc Đen chúng tôi, nhưng cậu cũng là người trong quân đội nên cũng biết rõ đi.. Giữa trưa trời nắng oi bức 12h trưa thế này... chồng cậu bắt chúng tôi chạy 500 vòng trong khi chúng tôi chưa ăn cơm bảo là tập luyện để mai mốt thi hành nhiệm vụ.. cậu nói xem.."

Saint lúc này mới hiểu ra mọi chuyện, anh lãnh đạm thờ ơ khó hiểu mà trả lời..

-" tôi lúc trước anh ấy bắt chạy có 100 vòng mà.. có phải các cậu đã chọc giận gì anh ấy không"

Mark cứng người, sau đó cúp điện thoại không nói gì thêm...khiến cả đám tò mò, nằm ngữa ra sân, Mark trả lời

-" cậu ta bảo lúc trước Perth bắt cậu ta có 100 vòng thôi..các cậu nghĩ sao.."

Lúc này cả đám mới ngã ra sân đất mà kêu gào

-" LÃO ĐẠI!!!!! NGÀI THẬT QUÁ ĐÁNG"




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận