Tuyển Tập Đoản Văn Khr

Thì Gian Định Cách
(Ngày thời gian dừng lại)

Tác giả: Tam Nguyệt Nha Xỉ
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x Reborn
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

Là bầu trời, là lồng giam.

.

Em vĩnh viễn không thể quên cái cảnh lần đầu tiên em giết người, ngón tay giữ lấy cò súng thật lâu không thể thả, khớp hàm cắn chặt rỉ ra mùi sắt và bất an.

Em thấy kẻ ấy cả người đầy máu ngã xuống, rõ ràng biết đã không còn nguy hiểm, sợ hãi vẫn cứ lan rộng, cười gằn muốn nuốt lấy em. Đôi gối em mềm nhũn, quỳ trên đất.

Khi em cho rằng mình sắp bị sợ hãi cướp đoạt thần trí, vị gia sư luôn mắng em ngốc không chút nể tình tát tỉnh em.

Em che mặt, nhìn anh không biết làm sao.

Mà anh không có bất kỳ giải thích gì.

Em hiểu, có một sẽ có hai, sau này đôi tay em còn phải dính càng nhiều máu.


Khi đó em 17 tuổi.

...

Ngày em 20, quyền quản lý chính thức của Vongola được giao cho em, em sở hữu tiền tài, quyền lực, địa vị vô số người khát vọng, nhưng em không hài lòng.

Chúng không phải thứ em muốn.

Em ói mật với gia sư tiền nhiệm, em nói em không cần tiền tài không cần quyền lực càng không quan tâm địa vị ra sao, em chỉ cần một cuộc sống bình tĩnh đi học đi làm cưới vợ sinh con và một người tay cầm tay cùng nhau già đi, con cháu quây quần mỉm cười rồi mất.

Rồi người đàn ông rõ ràng chỉ có khuôn mặt và thân cao của thiếu niên lại toả ra khí thế không giận mà uy, anh nói Dame-Tsuna, em cho rằng mình là ai? Muốn cái gì là cái đó sao, em nhớ cho ta, chỉ có số phận lựa chọn em, em không thể chọn lựa nó. Cuối cùng cộng thêm hừ lạnh đặc hữu của anh.

Từ đó về sau em không oán giận, mọi chuyện cố gắng đạt tới hoàn mỹ, em không tin số phận em luôn nói nhân định thắng thiên.

Ngày đó em trốn khỏi tầm mắt anh lẻn về phòng, vụng trộm nỉ non lần cuối, em thề muốn anh nhìn với cặp mắt khác xưa.

...

Khi em đã có thể thành thạo xử lý tất cả sự vụ bất luận rườm rà hay đơn giản, gia sư tiền nhiệm có bề ngoài thanh niên lại ngày một suy yếu.

Em tiêu hao đại lượng thời gian đi điều tra rõ nguyên nhân, nhưng mà kết quả tìm được, khiến em bất lực ngây thơ hy vọng mình không biết gì cả.

Em chạy tới phòng anh, dùng toàn lực phá cửa.

Ván cửa bằng gỗ phát ra tiếng rên rỉ thống khổ, em khăng khăng muốn gặp anh.

Nhưng cánh cửa khóa trái nói ra lời cự tuyệt.

Em không nghe, em tùy hứng, em như một đứa bé lại gọi lại nháo hoàn toàn mất đi phong phạm ngày thường.

Cả Lambo cũng hiểu chuyện hơn em bây giờ.

Móng tay em vì bấu vào ván cửa mà rạn nứt, nhưng câu trả lời anh dành cho em vẫn là cự tuyệt băng lãnh mà không hề thay đổi.

Về đi. Dame-Tsuna, em nhìn em giờ giống cái gì! Âm điệu lãnh khốc tàn nhẫn, lại suy yếu hơn ngày trước rất nhiều.

Mãi đến có một ngày em tự mình cử hành lễ tang cho anh, ngày đó đổ mưa, bầu trời âm sầm như muốn sụp đổ, em không bung dù, mặc mưa xối ướt mình, tối tăm phía trước đã che khuất mắt em.

Kế thừa vị trí này em là bầu trời, bầu trời là em.


Bầu trời màu trà thay em nỉ non.

Em đứng dưới tấm màn lệ tưởng nhớ một người cả đời chưa từng dịu dàng với mình.

Em nhìn mộ anh không rên một tiếng.

Kẻ ở lại đã định trước lưng đeo thống khổ và cô tịch.

...

Khi Irie Shouichi nhiều lần xác nhận kế hoạch với em, em không phải không có do dự, ngón tay khuất rồi duỗi, để lộ bất an và nghi hoặc.

Người hiểu rõ em nhất đã đi, không ai có thể cho em câu trả lời.

Em đã không thể thua thêm bất cứ thứ gì.

Em dùng quá khứ để cược một tương lai không biết.

Em biết em đánh một ván cờ không công bằng với số phận.

Em đã làm đủ chuẩn bị xuống Địa Ngục.

Lòng bàn tay thấm ướt mồ hôi, thời tiết rõ ràng âm mấy độ.

Em thật, đã không thể thua thêm bất cứ thứ gì.

Kẻ cô tịch bị anh để lại này, đã không thể, thua thêm bất cứ thứ gì...

...


The blue sky.

Ngẩng lên nhìn bầu trời xanh thẳm

Xanh, long trọng.

Cuối cùng, thời gian bị dừng lại ở lễ tang của em, ở bầu trời xanh thẳm long trọng kia.

Không một áng vân. Không một vầng tro.

Mà em sớm không quan tâm.

Em đã đi rồi.

...

Chỗ đó là bầu trời, cũng là lồng giam khóa em suốt mười năm.

...

ralW$�yZ�M�


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận