Berger lấy trong giới chỉ (không gian dự trữ đồ) ra 1 lọ dược cầm máu bôi bên ngoài vết thương. Dược là dược tốt nhưng miệng vết thương không được tiêu độc, dù máu đã ngừng chảy ngưng vẫn có thể bị nhiễm trùng.
Lâm Hoài đề nghị nói, “Nhà em ở ngay dưới chân núi, đến đó đi, chữa thương cũng tiện hơn.”
Berger theo bản năng muốn cự tuyệt, với y mà nói thì việc bị thương rồi đến nhà 1 người mới nhận thức chưa đến 1 ngày vừa không lễ phép vừa không bảo đảm an toàn.
Nhưng khi nhìn đến đôi mắt to trong veo sạch sẽ của Lâm Hoài lại không tự chủ được gật đầu đáp ứng. Lí trí nói hiện tại tình trạng thân thể mình cũng không làm được gì, tìm 1 chỗ an toàn để chữa thương là tốt nhất, nhưng tình cảm lại có 1 loại tín nhiệm với Lâm Hoài, có lẽ là do Lâm Hoài đã cứu mình, cũng có lẽ là vì bộ dáng Lâm Hoài rất đáng yêu.
Tiểu nhung cầu ở 1 bên không ngừng phun nước miếng, còn 1 ít bụi đá trong miệng, tuyệt không thoải mái. Thấy Berger và Lâm Hoài thống nhất cũng nhau rời đi, bất chấp trong miệng còn cái gì đó cũng đứng lên đi theo.
Clyde gia gia còn chưa có trở về, nơi này đi thị trấn phải mất 1 ngày, có lẽ còn có chuyện tình cần phải xử lí, tính ra cũng phải 2 ngày.
Clyde không ở nhà, trong nhà lại nhiều thêm 1 bệnh nhân, Lâm Hoài bi thúc phát hiện sự vụ lớn nhỏ trong nhà đều rơi xuống đôi vai nho nhỏ của cậu, lúc ấy không nói ra câu ấy thì tốt biết bao. Lúc này Lâm Hoài chỉ dùng nước suối pha loãng tẩy trừ tạp chất trên miệng vết thương của Berger thế nên thương thế của y khỏi thật sự mau. Sau 1 đêm chỗ bị đao chém ở bụng đã khép lại chỉ còn 1 nửa, vết cào của khô lâu trên vai cũng nhỏ đi không ít. Berger đại khái đoán được có chút chuyện bất thường nhưng y không có hỏi, dù sao mỗi người đều có bí mật của riêng mình, Lâm Hoài không nói, y liền làm bộ như không biết.
Tiểu nhung cầu không biết chạy đi đâu, biến mất không thấy, nhưng mà nó vẫn thích bay tới bay lui, không thấy bóng dáng cũng không phải chuyện gì kì quái.
3 ngày sau vẫn không thấy Clyde gia gia trở về, Lâm Hoài có chút lo lắng, hi vọng chỉ là mình lo lắng thừa, có lẽ sự tình có chút khó giải quyết, phải kéo dài thêm thời gian. Cậu định 1 mình lên trấn trên tìm người nhưng đường lên trấn có đến mấy cái, cũng không có công cụ thông tin, lỡ mất nhau thì lại càng phiền toái, đành phải tâm thần không yên chờ ở nhà.
Lo lắng của cậu không lâu sau liền trở thành sự thật.
Hôm nay Lâm Hoài đang coi Berger giặt quần áo.
1 ma pháp sư làm loại chuyện này rất kì quái, dù sao ma pháp sư địa vị rất cao, 1 ma pháp sư chính thức có cùng đãi ngộ ngang hàng với quý tộc, đế quốc thậm chí còn chủ động phong tước cho bọn họ. Mà hiển nhiên chỉ có người hầu mới đi làm chuyện vặt, vì không nghĩ để bọn họ (ma pháp sư) động tay, có lẽ cho rằng họ sẽ rơi xuống cùng cấp bậc với mình.
Phương thức Berger giặt quần áo khá lạ, y dùng hỏa hệ ma pháp đem nước đun nóng lên, dùng phong hệ ma pháp đem quần áo xoay tròn tốc độ cao, cuối cùng dùng nước sạch tẩy 1 lần liền xong. (Ớ!!, máy giặt chạy bằng cơm nè!!)
Lâm Hoài nhìn không chuyển mắt, “Thì ra ma pháp còn có thể biến thành máy giặt tự động.”
Berger nhìn Lâm Hoài bộ dáng ngơ ngác, cười nói, “Còn chuyện gì phải làm không? Nếu còn thì bảo anh làm 1 thể.”
Lâm Hoài cơ hồ có thể nghĩ ra Berger khẳng định có thể dùng phong hệ ma pháp đem nước cuốn lên trên trời rồi rơi xuống thành nước mưa. Loại trình diễn này thực sự rất phong cách, Lâm Hoài rất muốn xem nhưng mà lại cảm thấy để người đang bị thương làm chuyện đó có điểm ngượng ngùng, “Hình như anh vẫn còn là bệnh nhân mà.”
“Nhưng em vẫn còn nhỏ mà.” Tuy rằng ở chung không bao lâu nhưng Berger lại phát hiện nhóc con này chưa bây giờ xem mình là trẻ con, gặp vấn đề gì cũng tự mình nghĩ biện pháp giải quyết trước tiên mà không phải là tìm người hỗ trợ. Nhưng mà Lâm Hoài trông thế nào cũng là 1 đứa nhỏ, lại còn là 1 đứa nhỏ bộ dáng rất đáng yêu cho nên mỗi lần Lâm Hoài lộ ra biểu tình người lớn, Berger đều bị chọc cười.
Quả nhiên, Lâm Hoài buồn bực trừng y.
Trong nhà đột nhiên vọt vào 1 đội binh lính, đầu lĩnh quát to 1 tiếng, “Ai là Luxi Adrian, chúng ta hiện nghi ngờ ngươi giả mạo quý tộc, phải bắt ngươi quy án!”
Nghe được những tiếng rống này, phản ứng đầu tiên của Lâm Hoài là, nguy rồi, Clyde gia gia đã xảy ra chuyện.
Berger 1 phen đi theo, “Đừng hoảng hốt, có anh ở đây!”
Lâm Hoài mặc dù không biết thân phận thực sự của Berger nhưng nhìn khí độ của y cũng đoán được gia thế bất phàm, hơn nữa y là ma pháp sư, việc này để y ra mặt thực dễ giải quyết hơn nhiều.
Berger dẫn đầu đi ra ngoài, Lâm Hoài theo đuôi phía sau.
Đầu lĩnh thấy nhiều hơn 1 người đi ra, mới đầu ngây ra 1 lúc, thấy rõ chỉ là 2 thằng nhóc, tự cho là khí tràng cường đại nói, “Các ngươi ai là Luxi Andrian? Tốt nhất đứng ra đây cho ta, ngoan ngoãn đi theo chúng ta, giả mạo quý tộc là trọng tội, hơn nữa nếu chống lại lệnh bắt giữ thì tội danh còn nặng thêm.”
Berger cũng chỉ hừ nhẹ 1 tiếng, “Giấy điều tra của các ngươi đâu? Không có giấy mà tự tiện xông vào nhà dân, ngươi cũng phạm trọng tội đấy!”
Đầu lĩnh ngây ngẩn cả người, đây là làn đầu tiên có người nhắc hắn về chuyện giấy điều tra. Đúng là có qui định này, nhà dân không thể tùy tiện xâm phạm. Nhưng thị trấn Sona của bọn gã chỉ là 1 nơi nhỏ bé, nơi nhỏ quy củ tự nhiên không nhiều như bên ngoài, làm việc cũng có biện pháp của chính mình. Loại chuyện giấy điều tra này đối với bọn họ chỉ là trên giấy tờ không hơn.
“Sao rồi, không lấy ra được ak? Lấy không ra thì mời đi cho.” Berger chỉ ngoài cửa ý đồ đuổi người.
Đầu lĩnh làm sao có thể nghe theo? Gã đã làm chức này ở đây nhiều năm rồi, còn sợ ếu gì 1 thằng nhãi 15 16 tuổi? Gã nhếch mắt, “Mày là cái thá gì, giấy điều tra là để cho mày xem chắc?” Gã lời còn chưa dứt liền nhìn thấy 1 ngọn hỏa diễm bốc lên trong lòng bàn tay Berger, hỏa diễm màu cam không ngừng nhảy lên, dàn thành 1 hàng dài, quay 1 vòng trong không trung rồi bay trở lại bàn tay, làm cho gã không tự giác câm miệng nuốt nước miếng.
1 đội viên đằng sau kinh hô, “Ma pháp sư!”
Phải biết rằng trấn Sona sơn minh thủy tú (non nước hữu tình), địa thế bằng phẳng, không có khả năng vẫn nghèo khó nhưng mà từ xưa đến nay lại chưa từng xuất hiện qua 1 ma pháp sư nào, thậm chí ngay cả 1 người có cảm ứng ma pháp cũng chưa từng xuất hiện quá, này quả thực là 1 lời nguyền rủa! Cho nên rất ít dị nhân định cư tại đây, nhiều lắm chỉ coi là chỗ nghỉ ngơi. Thế mà bọn hắn lúc đi chấp hành 1 cái nhiệm vụ đơn giản lại đụng phải 1 ma pháp sư, lại còn là 1 ma pháp sư trẻ tuổi tiền đồ rộng mở! Đây là chuyện mà trấn trưởng trấn trên có ở tại đây cũng không dám ho he, bọn gã tự nhiên là ngoan ngoãn cụp đuôi ngay tắp lự.
Berger không có tính toán buông tha, cười dài nhìn đầu lĩnh, “Ta là cái thá gì thế?”
“Không không là tôi nói sai, tôi chả là cái thá gì mới đúng.” Đầu lĩnh sắp khóc, đúng là cái miệng hại chết cái thân mà, “Ma pháp sư đại nhân tôn kính, tôi chỉ là đến bắt phạm nhân –“
“Hử?” Berger phát ra 1 chút thanh âm bất mãn.
Đầu lĩnh lập tức sửa miệng nói, “Tôi đến chính là mời khách, mời khách.”
Berger nắm tay lại, hỏa long biến mất không thấy, “Thừa dịp tâm tình ta đang tốt, nói đi, sao lại thế này?”
Đầu lĩnh phân trần, “Gia gia của vị khách này đây đến trấn trên mua đất, nói cháu trai mình là Andrian là hậu đại của nhà Locker, là 1 tiểu quý tộc. Nhưng mà 1 ngày trước vừa mới có thông báo hủy bỏ thân phận quý tộc, còn phát mệnh lệnh yêu cầu bắt, không, mời khách về. Ma pháp sư đại nhân, tôi chỉ biết có nhiêu đó thôi.”
Berger trầm ngâm 1 chút, “Hai ngày nay em ấy đều ở cùng ta, em ấy bị hủy bỏ thân phận quý tộc thế nào chúng ta không biết.”
Trên thực tế vì để cam đoan lợi ích của quý tộc, từng quý tộc lúc bị hủy bỏ danh hiệu đều có 1 lần cơ hội khiếu nại, mà Luxi ở nhà Andrian không được coi trọn, tự thân lại không có năng lực nên cơ hội khiếu nại này có cũng bằng không. Huống chi có người muốn gây phiền toái nên quá trình chẳng những bị giản lược mà trình tự còn bị xáo trộn. Vốn định mua đất trước khi thân phận bị hủy bỏ, hiện tại biến thành giả mạo quý tộc đi mua đất.
Đầu lĩnh cũng biết là ở bên trong có trá, gã cũng là được cho tiền mới bất quá tiếp nhận việc này, ai ngờ lại gặp phải phiền toái. Gã nghĩ, ta chỉ là không còn cách nào khác, cái phiền toái này vẫn là nhanh nhanh đá qua cho người khác thì tốt hơn, “Vậy ma pháp sư đại nhân, chuyện chúng ta mời khách – “
Trong lòng Lâm Hoài lo lắng an nguy của Clyde gia gia nhưng cũng biết phiền toái là hướng về phía mình nên trước khi thẩm vấn, Clyde gia gia hẳn là không gặp vấn đề gì quá lớn, nói luôn, “Nếu là mời khách thì chúng ta phải được hưởng đãi ngộ như thế nào đây? .” Lâm Hoài giờ 1 khắc cũng không chờ được.
Đầu lĩnh bây giờ mới chú ý đến Lâm Hoài, bộ dáng Lâm Hoài tuy nhỏ, phúng phính nhưng tuyệt không giống bọn nhóc mềm nhũn, cùng với hình ảnh ngu si người ta nói cách 1 trời 1 vực. “Được được, tôi lập tức đi chuẩn bị.” Dứt lời mang theo 1 đám người chạy nhanh khỏi nơi này, 1 giây gã cũng không ngốc nổi nữa rồi.
“Cảm ơn anh.” Lâm Hoài nói với Berger.
“Câu cuối cùng của em thật sự đủ khí thế, xem bọn hắn bị em dọa chạy kìa.” Berger trêu chọc nói.
“Rõ ràng là do anh mà.” Lâm Hoài còn như thật nói. “Nhưng mà lần này chỉ sợ còn phải làm phiền anh rồi. Nếu sau này anh cần trợ giúp, em nhất định không từ.”
Nếu không phải đã tự trải nghiệm năng lực chữa thương xa xỉ của Lâm Hoài, Berger nhất định sẽ cười cười cho qua chuyện nhưng y biết những lời vừa rồi không chỉ là lời hứa hẹn đơn giản của 1 đứa nhóc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...