Cơ Động tìm đến một gã đệ tử chính thức hắn đã từng gặp qua hỏi một chút, nhận được một tin tức tốt, Tạp Nhĩ và Tất Tô bằng vào Ma kỹ tổ hợp của hai người đã thuận lợi thông qua khảo hạch, trở thành Sơ cấp đệ tử của Học viện. Đã đi tiến hành báo danh và làm thủ tục nhập học rồi.
Hôm nay mới tiến vào Học viện, cũng không có quen biết ai, hai vị huynh đệ cũng đã nhập học thành công, Cơ Động cũng không còn vướng bận gì nữa, đơn giản quay về phòng mới của mình trong Ký túc xá. Rốt cuộc mọi chuyện cũng đã xong, hắn nóng lòng muốn đi gặp vị tín ngưỡng trong lòng hắn. Hôm nay rốt cuộc cũng đã có thể ở trong đó tiến hành tu luyện rồi.
Trở lại gian phòng riêng của mình trong Âm Dương Học Đường, Cơ Động lấy trong thủ trạc của mình ra một số vật dụng pha chế rượu. Ở đây cũng không có quầy rượu như trong Ly Hỏa Học Viện, điều kiện pha chế cũng kém đi nhiều, nhưng cũng không ảnh hưởng đến khả năng điều chế rượu của hắn. Ngay cả bản thân Cơ Động cũng có chút không hiểu rõ, rõ ràng ngày nào cũng có thể gặp mặt, nhưng tại sao hắn lại thủy chung lúc nào cũng tưởng nhớ đến nàng như thế. Trong sự tưởng nhớ ngập tràn đó, một ly rượu ngon đã được điều chế xong.
- Liệt Diễm.
Hồng Liên lại nở ra, cuồn cuộn bao phủ thân thể hắn, sau đó lặng yên biến mất.
Địa Tâm Hồ, trên bục nham thạch. Khi Cơ Động lặng yên xuất hiện, hắn lập tức nhìn thấy dung nhan hoàn mỹ của nàng. Cảm giác hạnh phúc mãnh liệt lập tức dâng tràn. Chỉ cần mỗi lần đến đây đều có thể gặp được nàng, hắn đã thỏa mãn rồi. Nếu nói lần đầu tiên nhìn thấy Liệt Diễm, cảm giác của hắn là kinh diễm, còn có thể giữ vững được tâm tình. Như vậy, sau bốn năm trôi qua, tim của hắn lại càng trầm mê hơn. Ở trong lòng hắn, đã không có cái gì có thể quan trọng hơn so với Liệt Diễm nữa. Hắn cũng để mặc mình trầm mê trong đó. Nàng chính là tín ngưỡng của hắn, là tín ngưỡng vĩnh viễn không bao giờ thay đổi.
Liệt Diễm đón lấy ly rượu ngon trong tay Cơ Động, mỉm cười nói:
- Tiểu Cơ Động, cái Tam hệ Ma kỹ tổ hợp hôm nay ngươi thi triển cũng không tệ đâu.
Cơ Động nói:
- Chỉ là may mắn thi triển thôi, ta cũng không nghĩ là sẽ như vậy. Liệt Diễm, cực hạn song hỏa của ta đã bị phát hiện rồi.
Liệt Diễm hớp một ngụm Kê Vỹ Tửu trong tay, thưởng thức cảm giác cùng với hương vị trong đó:
- Đừng lo. Năng lực của ngươi sớm muộn gì cũng bị người khác phát hiện. Hơn nữa lão Chúc lão nhị kia cũng là một người si mê, lại đã thề cam đoan, hắn sẽ không tùy tiện nói ra đâu. Người này rất đáng kết giao. Vũ khí ma lực đối với bất cứ ma sư cấp bậc nào cũng có tác dụng. Như vầy đi, ngươi có thể đáp ứng hắn, chờ khi tu vi của ngươi đạt đến ba quan, chỉ cần ngươi còn ở trong Học viện ngày nào, thì cứ việc sử dụng cực hạn song hỏa giúp hắn ngày đó. Mỗi tuần ba canh giờ. Điều kiện ngược lại chính là, khi mà ngươi cần, hắn phải chế tạo cho ngươi một bộ trang bị tọa kỵ trong nguyên bộ vũ khí ma lực. Nguyên liệu sẽ do ngươi cung cấp.
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Được rồi, ta sẽ nghe theo lời ngươi nói.
Liệt Diễm hơi hơi sửng sốt một chút, bởi vì Cơ Động trả lời quá nhanh, căn bản là không có nửa phần do dự. Nàng vội vàng hớp thêm một ngụm rượu nữa, che dấu vẻ mặt thất thố của mình, gật gật đầu:
- Ngươi tu luyện đi. Bắt đầu từ bây giờ, mỗi ngày ngươi ở đây tu luyện ít nhất phải năm canh giờ. Trong đó ít nhất hai canh giờ ngươi tiến hành tu luyện ma kỹ. Ngươi hẳn cũng cảm giác được, khi chiến đấu, ma lực chính là trụ cột, nhưng mà ma kỹ lại là thứ quyết định. Điều kiện quan trọng để đạt được ma kỹ tiếp theo của hai đại quân vương chính là ma lực cấp bậc hai quan cùng với số lần sử dụng ma kỹ. Ta hi vọng ngươi trước tiên cần phải hoàn toàn nắm vững các loại ma kỹ đã học được. Bản thân việc tu luyện ma kỹ cũng là một phương thức gia tăng ma lực. Hơn nữa nó còn giúp ngươi vận dụng ma kỹ thành thục hơn. Mỗi lần tiêu hao hết ma lực, sau đó phục hồi lại, chính là cách gia tăng ma lực tốt nhất.
- Được.
Đồng ý một tiếng, Cơ Động lập tức bắt đầu tu luyện. Liệt Diễm cũng không có tiếp tục ở trong này nữa, tựa hồ như là suy nghĩ cái gì đó, người nhẹ nhàng nhảy lên, trong nháy mắt đã biến mất vào trong Địa Tâm Hồ.
Ám Nguyệt Vũ rồi đến Liệt Dương Phệ, tiếp đó là Ám Nguyệt Trảo, Liệt Dương Băng… Vàng kim rồi tới đen, hai loại hỏa diễm cực hạn song hỏa mênh mông liên tiếp bùng nổ. Cơ Động kinh ngạc phát hiện, ma lực của mình thế nhưng lại còn dư lại một chút. Hai tay vẽ thành hai vòng tròn hai bên hông, chút ma lực còn sót lại trong nháy mắt vận chuyển, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cùng với Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa đậm đặc nháy mắt tập trung trước ngực hắn, một quả quang cầu hai mày vàng kim, đen đã nhẹ nhàng xuất hiện, hoàn thành một kích tập trung toàn bộ ma lực cuối cùng của hắn.
Quả Bính Đinh Hỏa Cầu cực hạn song hỏa mang theo tiếng rít kịch liệt bay ra, trong chớp mắt đã bay hơn năm mươi thước, sau đó mới rơi xuống Địa Tâm Hồ, phát ra một tiếng nổ kinh khủng, làm nổi lên một luồng sóng nhiệt cuồn cuộn.
Trong lòng Cơ Động vui vẻ, hắn biết, mình có thể liền mạch thi triển thành thục năm loại ma kỹ, cũng không phải bởi vì ma lực của mình đã tăng lên, mà là trong quá trình thi triển ma kỹ đã tận hết khả năng tránh được sự lãng phí ma lực, lúc này mới còn thừa lại một ít ma lực hoàn thành việc phóng thích Bính Đinh Hỏa Cầu. Đương nhiên, uy lực của quả Bính Đinh Hỏa Cầu này chỉ bằng một phần ba lúc thi triển bình thường. Nhưng mà đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
Ma lực trong cơ thể đã tiêu hao hết, Cơ Động lập tức khoanh chân ngồi xuống, luồng Âm Dương lốc xoáy xung quanh căn nguyên bắt đầu xoay chuyển kịch liệt, rất nhanh hấp thu Bính Đinh Song Hỏa nguyên tố thuần túy trong không khí để tự bổ sung.
Cơ Động phát hiện, cùng với việc ma lực của mình tăng lên, trong quá trình tu luyện, tốc độ hấp thu ma pháp nguyên tố trong không khí cũng rõ ràng tăng lên. Lần đầu tiên đến nơi này, hắn thậm chí ngay cả nhiệt độ nơi này cũng không thể chịu đựng nổi, vậy mà hiện tại, hắn đã không cần Liệt Diễm sử dụng bất cứ biện pháp bảo vệ nào cũng có thể ở trong này tiến hành tu luyện. Không hề nghi ngờ, tốc độ tu luyện ở trong này tuyệt đối nhanh hơn so với bên ngoài. Không cần đến mười sáu tuổi, Cơ Động tin chắc, với tốc độ tu luyện hiện tại của mình, chỉ sợ không đến nửa năm nữa, hắn có cơ hội đạt đến cấp bậc hai quan.
Không ngừng lặp lại việc thi triển ma kỹ, tu luyện ma lực, tự thân cảm thụ việc thi triển ma kỹ, quá trình này không thể nghi ngờ là vô cùng buồn tẻ. Nhưng mỗi khi hắn cảm thấy buồn chán, trong lòng chỉ cần nhớ đến Liệt Diễm, tất cả cảm giác buồn chán tẻ nhạt đều tan biến không còn lại chút gì, cả người lại trở nên vô cùng tự tin. Cơ Động không biết đó có phải là sức mạnh tình yêu hay không, nhưng hắn có thể khẳng định, Liệt Diễm chính là động lực tu luyện tốt nhất của mình.
Trong quá trình tu luyện, hắn cũng có thể cảm giác được mỗi lần mình lặp lại một lần thi triển ma kỹ, hồi phục lại, ma lực của mình cũng tăng lên thêm một chút. Tốc độ tu luyện như vậy đừng nói là người có thể chất Âm Dương Cân Bằng như hắn, cho dù là một Âm Dương Ma Sư thiên tai nhất cũng chưa chắc có được cảm giác như hắn vậy. Từ cấp một đến cấp mười, bởi vì chưa có , nên tu luyện cực kỳ khó khăn, chính là cửa ải đầu tiên của một gã Âm Dương Ma Sư. Mà từ cấp mười đến cấp hai mươi, quá trình tu luyện sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tốc độ hấp thu ma lực bên ngoài của , hơn nữa của Âm Dương lốc xoáy cực kỳ kinh người. Chỉ một đêm này thôi, số lần thi triển ma kỹ của Cơ Động đã lên đến mười lăm lần. Cứ theo đà này, khoảng chừng thêm hai tháng nữa thôi, hắn đã có thể hoàn thành đủ số lần yêu cầu thi triển để có thể tiếp tục học tập loại ma kỹ tiếp theo rồi.
- Được rồi, Tiểu Cơ Động, ngừng lại đi. Đến lúc ngươi phải đi rồi.
Thanh âm nhu hòa của Liệt Diễm vang lên, thức tỉnh Cơ Động, vừa mới khôi phục ma lực, chuẩn bị tiếp tục thi triển ma kỹ.
- Liệt Diễm.
Cơ Động đón lấy cái ly không mà Liệt Diễm đưa cho. Nhưng làm cho hắn kinh ngạc chính là, bàn tay trắng như bạch ngọc của Liệt Diễm đột nhiên lật lại, đã chụp lấy tay hắn. Không đợi Cơ Động cảm nhận được sự mềm mại của bàn tay Liệt Diễm, một cảm giác đau nhói đã truyền lên từ đầu ngón giữa của hắn.
- Không nên cử động.
Liệt Diễm lạnh nhạt nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...