Tửu Cuồng

Từ ngày đó phát sinh chuyện thùng rượu sụp xuống ngoài ý muốn, mỗi lần ánh mắt Thẩm Lăng Phi cùng Diêm Cửu Giới gặp nhau, hai người liền nhịn không được nhớ tới việc ngoài ý muốn kia, còn có theo ngoài ý muốn mà thân mật.

Nàng luyện tập thật nhiều lần, rốt cục có thể không đỏ mặt. Mà hắn lại càng ngày càng thói quen dùng loại ánh mắt giữ lấy này nhìn nàng, dường như việc nàng ở bên người hắn là đương nhiên.

Ngày đó vết thương của Diêm Cửu Giới bị nàng quấn thật sự kín,làm hắn sau khi trở lại vương phủ còn bị một đám nô tài ngạc nhiên ép buộc thật lâu. Cách ngày hắn liền đem băng quấn vết thương bỏ đi,nô tài trong nhà đối với hắn nửa điểm biện pháp cũng không có, nhưng hắn vừa đến Thẩm gia lập tức bị báo ứng.

Thẩm Lăng Phi mâu sáng khiển trách nhìn miệng vết thương của hắn, sau đó một câu cũng chưa nói, liền hướng hắn ngoắc ngoắc ngón tay, hắn chỉ phải ngoan ngoãn đuổi kịp, làm cho nàng đem cánh tay hắn quấn thành chân giò hun khói.

Thẩm Lăng Phi đã sắp biến thành bà quản gia nhỏ của hắn.

Tựa như hiện tại, hai người vận nhất xe rượu đến trong thành, đến cửa sau Vạn Thông tửu lâu dỡ hàng, nàng còn lải nhải –

“Thương thế của ngươi còn chưa có tốt, ta kêu ngươi đợi ở nhà lại không chịu,hiện tại ngươi còn muốn chuyển vò rượu?”Hai tay nàng chống thắt lưng,lộ ra dáng vẻ cọp mẹ hung dữ trừng hắn.

“Ngươi không phải nói cọc sinh ý này rất trọng yếu sao?Vạn Thông này là tửu lâu lớn,nếu có thể liên tục cùng ngươi mua rượu, về sau sẽ không cần chạy nhiều gia điếm như vậy đưa rượu, ta không theo tới,thế nào thành?” Diêm Cửu Giới phản bác thật sự đương nhiên.

“Trước kia khi không có ngươi,bản thân ta cũng đều làm việc, thế nào sẽ không thành?” Nàng nhăn mày trừng miệng vết thương mới kết vảy của hắn.

“Trừ phi ta chết, bằng không có thể nào kêu ta đứng ở chỗ này nhìn ngươi chuyển vò rượu?” Hắn không hề thỏa hiệp ý nguyện,kêu hắn đại nam nhân cũng tốt, nói hắn chuyên chế cũng được, từ ngày đó sau khi thùng rượu sụp xuống ngoài ý muốn, hắn liền nghiêm cấm nàng động vào thùng rượu,tất cả việc nặng lại không cho nàng làm,dưới sự sai bảo rất có ý tứ hàm xúc sẽ cùng nàng trở mặt.

“Ngươi người này…… Ngươi người này thật sự là…… Ta bại bởi ngươi!” Nàng giậm giậm hai đặt chân, đành phải buông tha cho.

Diêm Cửu Giới không cùng nàng tranh cãi, rất nhanh đem bình rượu chuyển tiến tring kho tửu lâu chuyên để hàng hoá, không bao lâu xe rượu liền chuyển hết.

“Đợi chút, ta đi cùng lão bản tính tiền, ngươi liền ở đây chờ ta một lát.” Thẩm Lăng Phi xoay người nói rõ.

“Cần một chút thời gian đi? Ta đi mua chút vật dụng,lát gặp ở chỗ này.” Hắn nhìn thấy mấy tiểu tử kia dùng bút cùng giấy đều thực đơn sơ, cũ nát, đang muốn thừa cơ sẽ đi mua trở về cho bọn chúng dùng.Lại nói Vạn Thông tửu lâu này hắn đã tới vài lần, thật ra sợ bị chưởng quầy nhận đến, cho nên hắn vẫn nhanh chút rời khỏi.

Nếu Thẩm Lăng Phi biết thân phận chân thật của hắn, chỉ sợ sẽ tức giận đi? Kỳ thực hắn cũng không muốn lừa dối nàng, nhưng một khi nói ra miệng, muốn như hiện tại tự nhiên ở chung như vậy,nói dễ hơn làm? Chắc hẳn nàng sẽ kêu hắn rời đi. Ngày hôm nay gặp cũng đã suy nghĩ, muốn hắn sau này không thấy được nàng, hắn căn bản ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, càng đừng nói là tiếp nhận.

“Ân, tốt! Ngươi muốn mua vật dụng, trên người có ngân lượng sao? Muốn hay không ta……” Nàng quay đầu lại hỏi.

“Ha ha, ta có mang, lần này sẽ không bị lão bản trói lại, ngươi yên tâm.” Hắn cười vẫy tay rời đi.

Diêm Cửu Giới mới đi,tiểu nhị trong tửu lâu liền đi ra kêu nàng. “Thẩm cô nương,chưởng quầy chúng ta nói có việc với ngươi trao đổi, mời ngươi vào trong.”

“Được, nếu vị công tử vừa nãy kia trở về,ngươi nói với hắn ta ở bên trong.”Thẩm Lăng Phi vừa theo tiểu nhị đi vào,một bên nói.

“Được, không thành vấn đề.” Tiểu nhị đáp.

Thẩm Lăng Phi mới đi vào trong tiệm, đã bị dẫn tới một sương phòng ngồi xuống, trên bàn còn có chút điểm tâm cùng nước trà.Khi đang kinh ngạc chủ quán khách khí, chưởng quầy liền xuất hiện.

“Thẩm cô nương sao?Mờ ngồi.” Chưởng quầy khách khí tiếp đón, cũng ở đối diện nàng ngồi xuống. “Nghe nói đào hoa túy này là rượu Thẩm cô nương nhưỡng, có phải thế không?”

“Đào hoa túy?” Thẩm Lăng Phi khẽ nhíu mày. “Tại sao ngài lại hỏi đào hoa túy? Chưởng quầy, kỳ thực lần trước ta bán cho tửu lâu đào hoa túy đều là năm trước nhưỡng, năm nay hoa đào còn chưa nở hết, ngươi cũng biết, cho nên ta đã không có rượu này để bán.”

“Đã không có?” Chưởng quầy sắc mặt đại biến. “Thế nào lại không có? Chẳng lẽ cũng không có tồn kho sao? Vậy phải làm sao bây giờ?”


“Đào hoa túy sản lượng vốn là không nhiều, năm nay lại ngoài ý muốn tổn thất vài hũ, không có tồn kho gì. Thật sự là thật có lỗi.” Thẩm Lăng Phi nhìn sắc mặt hắn biến hóa, không biết vị chưởng quầy này vì sao sắc mặt ngưng trọng như thế, như là mua không được rượu sẽ bị chặt đầu.

“Này…… Thẩm cô nương, ta thành thật cùng ngươi nói đi! Rượu này là một vị đại quan trong triều muốn, Lí đại nhân nghe nói Định vương gia thích uống đào hoa túy ngươi nhưỡng ra, đặc biệt muốn ta giúp hắn mua, còn nói càng nhiều càng tốt, giá có thể thương lượng. Như vậy đi, nếu Thẩm cô nương có thể giúp ta mang rượu đến, xem là từ hang tồn kho, hoặc là nguyên bản đưa cho chủ quán khác lưu lại cho ta, như vậy ta nguyện ý mua một vò năm mươi hai đồng.”

“Ta đã nói qua, không có tồn kho nha.” Thẩm Lăng Phi khó xử nhìn hắn.

“Thẩm cô nương,ngươi đại khái không biết Lí đại nhân là ai đi? Hắn đúng là Binh bộ thượng thư Lí Húc Đạo,mà vị Định vương gia này lại là quyền cao chức trọng,đương triều không ai quyền thế có thể cùng vương gia so sánh.Khó được có vương gia thích thứ gì,Lí đại nhân cho dù trả số tiền lớn cũng hy vọng có thể mua được đào hoa túy này.Như vậy đi,ta cho ngươi một vò một trăm lượng,ngươi giúp ta nghĩ biện pháp,làm càng nhiều càng tốt.”

Chưởng quầy vừa uy hiếp vừa lợi dụ, khiến cho Thẩm Lăng Phi dở khóc dở cười.

“Chưởng quầy, ta thực sự không có cách nào, cho dù một vò năm trăm lượng cũng giống nhau.Kể cả là hoàng đế muốn uống cũng giống nhau, ta nói không có rượu liền không có rượu, không có khả năng thay đổi bất thường đến.”Thái độ của nàng cũng thực kiên định.

Thấy thế đổi thành chưởng quầy mặt lộ vẻ khó xử. “Xin thương xót đi, Thẩm cô nương. Ngươi cũng biết Vạn Thông tửu lâu này của ta là cái địa phương gì, cùng nhiều yếu nhân ở trong triều qua lại, nếu ta ngay cả việc này đều làm không được, đến lúc đó Lí đại nhân tìm ta vấn tội, ta nên làm thế nào cho phải?”

“Ngươi liền thành thật nói với hắn không phải được sao? Chẳng lẽ không có rượu bán hắn có thể chặt đầu ngươi sao?” Thẩm Lăng Phi nói xong đứng dậy, đã ngồi một lúc, nàng sợ Diêm Cửu Giới tìm không thấy nàng. “Ta phải đi rồi, chưởng quầy, tiềng công hôm nay phiền toái đưa cho ta.”

“Tiền công?” Chưởng quầy hừ lạnh. “Không có đào hoa túy liền không có tiền thưởng, chờ ngươi đem đào hoa túy làm ra, ta liền cho ngươi tiền công, bằng không ta cũng không giúp được ngươi.”

“Ngươi…… Nghĩ có thể ăn quỵt?Kể cả là hoàng đế đến đây cũng phải dựa theo quy củ đến, ngươi thế nào mua rượu không được liền không trả tiền cho ta? Thật sao cho là ta dễ khi dễ sao?” Thẩm Lăng Phi bị kích động này thực tức không chịu được.

Chưởng quầy này làm buôn bán thế nào không giữ chữ tín như vậy? Nàng không bán đào hoa túy chẳng lẽ có tội sao? Vị kia cái gì Lí đại nhân khẳng định cũng không phải cái gì quan tốt, bằng không làm chi muốn đi nịnh bợ Định vương gia?Lại nói, cái vị Định vương gia nói không chừng là đệ nhất đại tham quan, thế nào có người không tiếc mất số tiền lớn cũng muốn đưa rượu cho hắn? Nghĩ vậy, nàng càng giận.

“Tùy ngươi nói như thế nào, ta cũng là bất đắc dĩ, lấy đào hoa túy đến, ta sẽ dựa theo lời vừa nói, một vò mua của ngươi một trăm lượng, bằng không ngươi cũng không cần đến đây.” Chưởng quầy nói như thế, ý chỉ nếu không có đào hoa túy, chẳng những hôm nay rượu bị tịch thu, sau này sinh ý cũng không tới.

Thẩm Lăng Phi tính bướng bỉnh bị kích ra. “Chẳng lẽ kinh thành này là nơi không có vương pháp sao?Nơi đây vẫn là ở dưới chân thiên tử, chưởng quầy thế nhưng muốn ăn quỵt của ta, không sợ ta cáo trạng lên quan phủ sao?”

“Cáo quan?” Chưởng quầy lại lần nữa hừ lạnh. “Ngươi nghĩ rằng Vạn Thông tửu lâu của ta qua lại đều là người nào,muốn cáo quan cứ việc đi!”

“Ngươi……” Thẩm Lăng Phi tức đến mặt đều đỏ bừng lên, lúc này muốn tìm giúp đỡ, thật hy vọng Diêm Cửu Giới ở bên cạnh, ít nhất muốn đem tiền công hôm nay đòi lại, bằng không cũng phải nâng thùng chuyển về nhà. “Ngươi chờ cho ta!”

Nàng đang muốn xoay người về phía sau cửa nhìn xem Diêm Cửu Giới trở về chưa, ít nhất có cái “tráng đinh” có thể trương thanh thế. Không nghĩ tới mới xoay người, liền nhìn thấy Diêm Cửu Giới xuyên qua cửa hiên đang tìm nàng.

“Ngươi tới vừa lúc, Diêm đại ca, ngươi giúp ta.Chủ quán này thực sự thực quá đáng,giữ rượu của chúng ta cũng không trả thù lao, ngươi nói làm sao bây giờ?” Thẩm Lăng Phi nóng nảy, một tay bắt lấy cánh tay hắn.

Diêm Cửu Giới cứ như vậy bị nàng tha trở về ghế vừa ngồi “Không trả tiền?Chúng ta đây liền nâng thùng chuyển về, thuận tiện luyện nắm đấm nha!” Hắn biết nàng khẩn trương, cố ý cùng nàng nói giỡn, trong lòng nhưng thực tức. Thế nhưng có người muốn khi dễ nàng,vậy cũng phải nhìn hắn có cho phép hay không!

Không nghĩ tới hai người mới tiến đến ghế,chưởng quầy đang định rời đi kia cùng bọn họ đối mặt, sắc mặt lập tức biến đổi, toàn bộ thân mình bắt đầu run lên.

“Hắn,chưởng quầy này giữ rượu của ta, cũng không đưa bạc. Ngươi mau giúp ta!” Thẩm Lăng Phi ngón tay vừa chỉ, thiếu chút không trạc đến cái mũi chưởng quầy.

Diêm Cửu Giới ánh mắt còn không kịp đảo qua, bên kia chưởng quầy đã toàn bộ quỳ rạp xuống đất –

“Vương gia tha mạng! Vương gia tha mạng!” Chưởng quầy cả người quỳ rạp trên mặt đất, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên. “Là tiểu nhân có mắt không tròng, không biết vương gia cùng Thẩm cô nương quen biết, mong vương gia thứ tội, mong vương gia tha mạng!”

Diêm Cửu Giới bàn tay to che lại trán, thiếu chút muốn rên rỉ ra tiếng. Đòi mạng a,chưởng quầy này phản ứng cũng không tránh khỏi quá nhanh, hắn ngay cả ám chỉ đều không kịp, liền cho hắn diễn xuất ra, hại hắn cả người đều xấu hổ.

Thẩm Lăng Phi đầu tiên là bị hành động của chưởng quầy khiến cho vẻ mặt kinh ngạc, tiếp theo nhìn đến biểu cảm chột dạ trên mặt Diêm Cửu Giới,gáy nàng nóng lên, ngay cả miệng đều mơt rộng ra. “Vương gia? Chưởng quầy, ngươi nói hắn là vương gia? Cái gì vương gia?”


“Ngươi không biết sao?Vị này được xưng là Cửu gia Định vương gia nha!” Chưởng quầy nhỏ giọng nói.

“Định vương gia?”Lúc này âm điệu của nàng toàn bộ cất cao. “Ngươi nói người này chính là vị kia cái gì Lí đại nhân muốn nịnh bợ Định vương gia? Cái vị vì mua Đào Hoa Túy không tiếc uy hiếp ta người bình dân dân chúng, muốn nịnh bợ chính là người này?”

Nàng bén nhọn vấn đề hỏi,chưởng quầy gật đầu cũng không phải, lắc đầu cũng không thành, một mặt xấu hổ.

“Thẩm cô nương không phải cùng vương gia quen biết sao?” Chưởng quầy hoài nghi nhìn nàng.

“Quen biết? Không!” Nàng xem Diêm Cửu Giới liếc mắt một cái, trong mắt độ ấm giảm dần, sau đó nàng kiên định xoay đầu.

“Ta nào có vinh hạnh nhận thức người quyền cao chức trọng như vậy đâu? Chưởng quầy, ta còn có việc bận, hôm nay trước hết cáo từ. Tiền công ta sẽ lại đến tìm ngươi lấy.” Nàng nói xong quay đầu bước đi, không để ý chưởng quầy một mặt mờ mịt kia.

“Lăng Phi, ngươi đợi ta với!” Diêm Cửu Giới trước khi đi trả lại cho chưởng quầy một cái nhìn chằm chằm phi thường lạnh, chưởng quầy chân hoàn toàn mềm.

“Này…… Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nếu Thẩm cô nương cùng vương gia là có quen biết, như vậy người ta chẳng phải là đắc tội so với Lí đại nhân càng trọng yếu hơn? Trời ạ! Thảm thảm, cái này ta chết chắc rồi.” Chưởng quầy đảo trụ mặt rên rỉ, lúc này hắn chỉ sợ tiền đồ vô “lượng”.

Thẩm Lăng Phi lớn như vậy, lần đầu tiên biết cái gì tên là tức đỏ mắt.

Dọc theo đường đi đẩy đẩy xe xuyên qua rừng hoa đào, trở lại nhà chính mình, nàng trước mắt hồng sương nửa điểm không tán đi. Nàng biết Diêm Cửu Giới đi theo đuôi theo nàng, nhưng nàng ngay cả trừng hắn cũng không muốn, quả thực tức đến không lời nào để nói.

Hắn cư nhiên là vương gia?

Nhớ ngày đó hắn bởi vì không có tiền còn trộm uống rượu của nàng, bị nàng trói ở trên giường. Là vương gia mà ngay cả tiền mua rượu cũng không có? Hay hắn ngay từ đầu đã đùa giỡn nàng?

Hắn nói không thể uống say, về thân thế thì người nhà đều chết ở hoả hoạn bi thảm, chẳng lẽ là một hồi âm mưu?Uổng công nàng còn vì hắn đau lòng, vì đáy mắt hắn tịch mịch cảm thấy xót xa.Điều này tính là cái gì?

Rốt cuộc là nàng hồn nhiên, hay là hắn thật cao minh?

Đầu óc của nàng là một mảnh hỗn loạn, duy nhất xác định là, nàng hiện tại tức giận đến muốn cắn chết người nào đó.

“Lăng Phi, nàng hãy nghe ta nói……” Diêm Cửu Giới ở phía sau nàng khí nhược kêu.

“Ta không biết ngươi!” Thẩm Lăng Phi xoay người hướng hắn rống to.“Ta chỉ là dân thường,không biết vị vương gia quyền cao chức trọng,ngươi đi đi!Về sau cũng không cần xuất hiện,trước khi đệ đệ muội muội ta trở về, ngươi cút cho ta!”

Hắn còn làm cho mấy đứa nhỏ thân thiết kêu hắn “Diêm đại ca”, thật sự là đủ.

Bọn họ là loại người bần cùng nghèo khổ, thế nào xứng cùng vương gia xưng huynh gọi đệ đâu? Vương gia,đó là thân thích của hoàng thượng, bọn họ làm gì có căn hành, xứng kêu một tiếng “đại ca” sao?

“Nàng trước đừng nóng giận, ta không phải cố ý giấu giếm nàng.Ta chỉ là…… Không có nói ra mà thôi. Chẳng lẽ muốn ta vừa tỉnh lại liền ồn ào bản thân là vương gia, muốn ngươi thả ta ra sao? Nàng khẳng định còn nhớ rõ tình huống lúc trước đi? Nếu ta nói ta là vương gia,nàng sẽ tin tưởng sao?” Hắn thực sợ nàng đem hắn đuổi đi, về sau sẽ không bao giờ nói chuyện với hắn nữa, nóng vội nhanh chóng giải thích.

“Nếu nói thực như vậy không chừng còn tốt một chút.” Nàng ửng đỏ mắt. Nếu thật sự là như vậy, nàng căn bản sẽ không đem người này để trong lòng đi, căn bản sẽ không làm cho bản thân thích hắn, căn bản sẽ không thích cùng hắn ở chung như vậy. Nghĩ đến ngày đó hắn bị thương trong lòng nàng hoảng loạn, hiện tại xem ra thế nhưng như cái đồ ngốc.

Hắn là cái thân phận gì, vì sao muốn tại một chỗ như vậy giúp nàng nhưỡng rượu? Hắn là cảm thấy nàng thực mới mẻ sao? Bằng không một vị vương gia làm sao có thể muốn mỗi ngày đến chỗ này chứ?


Nếu nàng không phát hiện, hắn dự tính đùa giỡn tới khi nào? Còn có, hắn ngày đó thân mật với nàng như vậy là có ý tứ gì? Dù sao nói không đùa giỡn cũng không đúng?

Đào hoa húy,đều là đào hoa túy chọc họa.Sớm biết như thế, cho dù hắn uống hết một hầm rượu, nàng cũng nên nhịn mới đúng.

“Lăng Phi, nàng bình tĩnh, là vương gia thì như thế nào? Đó là cha ta lưu lại cho ta, cũng không phải ta thích làm,nàng theo ta tức giận như vậy, ta có điểm vô tội.” Hắn bắt đầu sử dụng chính sách bãi ai.

“Hừ, thực ủy khuất, thực vô tội.” Nàng lạnh lùng nhìn hắn một cái.

Liếc mắt này một cái quả thực lạnh đến hắn,tâm hắn trầm xuống, kêu to không ổn.

“Ngươi đi đi! Ta miếu nhỏ dung không được ngươi tôn đại bồ tát này. Ngươi uống rượu của ta, ta cũng lấy bạc của ngươi, hiện tại chúng ta hai bên thoả thuận xong,không ai nợi ai.” Nàng hít sâu vài lần, giọng điệu chuyển thành lạnh nhạt.

“Đừng như vậy, Lăng Phi. Ta là ta, cũng là Diêm Vô Giới của nàng nha!” Hắn nhắc tới nàng thay hắn đặt tên hiệu, muốn làm cho nàng nhớ lại khoảng thời gian ở chung lúc trước.

Ai ngờ đến không nói thì thôi, hắn càng nói càng làm cho nàng nổi nóng.

“Ngươi đương nhiên là Diêm Vô Giới, một vị vương gia, cần phải phải có giới luật? Là tiểu nữ tử có mắt không tròng.” Nàng châm chọc nói xong, xoay người bước đi,lôi ra một đống thùng rượu đi đến bên dòng suối, chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Hắn theo đi qua, biết trước mắt tuyệt đối không thể cứ như vậy tránh đi, bằng không ngày sau càng khó xử lý.

“Lăng Phi, Lăng Phi, Lăng Phi……” Hắn kêu tên của nàng, bất đắc dĩ, buồn rầu, sầu bi, không ngừng mà kêu tên của nàng.

“Đúng rồi, còn có ngọc bội này trả lại ngươi.” Nàng đứng dậy, lấy ra khối bạch ngọc đeo ở trên ngực kia. “Mặc kệ đây là nương ngươi cũng là tổ tông ngươi lưu lại, bây giờ trả cho ngươi.”

Nàng nói còn nhìn quần áo trên người hắn,quần áo này chính là ngày đó hắn vì bảo vệ nàng mà bị thương mặc, tay áo kia bị thủng một chỗ, nàng về sau giúp hắn sửa tốt, hắn cũng thường mặc. Nghĩ đến hắn đường đường một vị vương gia, cư nhiên còn mặc một kiện quần áo vá,nàng liền thấy mình là ngốc tử,lại cho rằng hắn thích quần áo này, còn cẩn thận thay hắn may vá, hiện tại thế nào đều cảm thấy châm chọc.

“Không được,ta không thể lấy.Đó là vật cầm cố, ta còn không có làm việc đủ đâu! Nàng nói một tháng một đồng, ta còn không trả đủ, ta ít nhất còn phải làmtrên sáu,bảy năm,nàng đã quên sao?” Hắn nhanh nói.

“Không cần, ngươi đã đưa bạc, chúng ta ai cũng không nợ ai.” Nàng nói đem ngọc bội đưa cho hắn, tiếc rằng hắn chính là không nhận. Đến cuối cùng nàng tức, trừng hắn mãnh kêu: “Diêm Cửu Giới, ngươi nhận cho ta!”

Thanh âm chưa dứt, nàng đã đem ngọc bội trong tay hướng hắn ném,muốn hắn trực tiếp thân thủ đi nhận. Không nghĩ tới người này bướng bỉnh đến loại tình trạng này, cư nhiên nghiêng thân mình đi, ngọc bội kia cứ như vậy thẳng tắp phi vào trong suối, lưu lại một thanh âm “đông” vang lên.

“Ngươi…… Ngươi làm cái gì không nhận?” Thẩm Lăng Phi ngây ngẩn cả người, ngay sau đó liền đẩy hắn ra, thẳng tắp đi vào trong suối, bắt đầu tìm kiếm khối ngọc bội kia.

Tuy rằng đầu suối nước này nông, nhưng nước suối không ngừng chảy, chỉ chớp mắt nàng không thấy đến ngọc bội. Nghĩ đến khối ngọc kia nói không chừng thật sự là nương hắn lưu lại, nàng vẫn nóng giận.

“Lăng Phi, ngươi làm cái gì? Quần áo đều ẩm ướt, ngươi đi lên.” Hắn cũng nóng nảy, nhưng là vì nàng. Hắn đuổi theo vào nước,muốn kéo nàng, nhưng sợ nàng càng hỏa đại, cho nên thân thủ lại rụt trở về.

“Diêm Cửu Giới, ta hỏi ngươi,ngọc bội kia thật của nương ngươi? Nương ngươi thực sự mất sao?” Nàng một bên lội nước tìm kiếm, một bên hỏi hắn.

“Là nương ta,nương ta cũng không còn sống. Nhưng người sẽ không hy vọng nàng mạo hiểm đi tìm, ta xác định.” Hắn nhắm mắt đuổi theo.

Váy nàng bị ẩm ướt,trở nên nặng, làm cho nàng ở trong nước không thể di chuyển, vài lần ngã vào tảng đá, nếu không hắn bắt lấy nàng, nói không chừng nàng đã bị nước suối cuốn trôi đi rồi.

“Vậy chuyện người nhà ngươi thực sự…… Thực sự cũng không còn sao? Ngươi không phải gạt ta?” Nàng lại hỏi, ánh mắt vẫn không có rời khỏi mặt suối.

“Thực sự mất, ta không lừa nàng. Cho nên nàng đừng tìm, muốn chọc giận ta liền chuyên tâm giận, nàng chạy đến trong suối làm cái gì?” Hắn suy nghĩ kéo nàng trở về.

“Vậy ngươi còn kéo ta nhanh chút tìm nha!” Nàng nóng nảy, hối hận tất cả hành động vừa mới xúc động.

“Thẩm Lăng Phi!” Hắn gầm nhẹ, một phen giữ chặt nàng. Sau đó ở trong tiếng thét chói tai của nàng,khiêng cả người nàng lên, đi bước một lên bờ suối.

“Ngươi làm cái gì?Thả ta xuống dưới! Diêm Cửu Giới!” Nàng cố gắng giãy dụa, tiếc rằng khí lực hắn thật sự rất lớn, khiêng một người còn có thể ngăn lại giãy dụa của nàng.

Ngay tại một đường nàng gào hét cùng giãy dụa, hắn thi triển khinh công, điểm vài bước chân liền nhanh chóng đem nàng đưa lên bờ. Chân của nàng mới chạm xuống đất,lời quở trách còn chưa ra khỏi miệng, hắn liền hướng nàng rống lên –


“Ngươi cho ta đứng vững, không cho phép nhúc nhích!”

Vừa bị hắn rống, nàng cả người ngây dại. Chỉ có thể lăng lăng nhìn hắn, hốc mắt đỏ lên, ủy khuất cắn miệng, nói cái gì đều nói không ra miệng.

Thấy nàng rốt cục an tĩnh, hắn mới xoay người trở lại trong suối.

Lăng Phi thu lại xiêm y ướt đẫm, ánh mắt chăm chú nhìn Diêm Cửu Giới đứng ở trong suối tìm kiếm ngọc bội chuyển thành suy nghĩ thật sự phức tạp.Nhìn bóng dáng của hắn gần như vậy, nàng không thể lừa gạt chính mình động tâm đều là giả, nhưng nàng chưa bao giờ biết khoảng cách của hắn cùng nàng xa xôi như thế.

Một vị vương gia.

Ngay cả làm bằng hữu đều là xa xỉ, càng đừng nói cái khác. Đảo mắt nghĩ nàng thế nhưng lại thành một con cóc muốn ăn thiên nga thịt, cỡ nào đáng thương.

Uổng phí nàng còn cảm thấy thân thế tương tự như nhau,tình cảm đối với hắn còn thương tiếc.Nhưng sau lửa giận lại không thể che giấu phiền muộn của nàng, nàng nên thế nào đối mặt này đoạn tình cảm bất ngờ lại say đắm này?

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng chua xót không chịu được. Cho nên khi Diêm Cửu Giới tìm được ngọc bội, xoay người hướng nàng nhếch môi cười,khi giơ cao ngọc bội trong tay, nước mắt trong mắt nàng liền như vậy lăn xuống.

Chỉ thấy tươi cười ở trên mặt hắn kia xơ cứng, ngay sau đó hắn điểm vài bước chân liền bay lên bờ, đứng ở trước mặt nàng, nàng không khỏi càng cảm thấy chua xót. Người này cư nhiên là vị vương gia võ công cao cường, thật sự là đủ!

“Lăng Phi……” Đối mặt nước mắt của nàng, hắn lại lần nữa trở nên vô thố. “Nàng muốn tức giận cũng có thể, đánh ta cũng được, chính là đừng khóc. Là ta không tốt, thế nào làm nàng khóc chứ? Nàng muốn như thế nào, chỉ cần nàng mở miệng, ta đều đáp ứng.” Hắn khẩn trương lau đi nước mắt của nàng.

Động tác của hắn làm cho cả hai đều nổi lên cảm giác thân thiết lần trước. Lần trước nàng cũng khóc, mà hắn cũng giúp nàng lau nước mắt, sau đó hắn liền hôn nàng, lại sau đó nàng tựa như cái ngốc tử thích hắn……

Nàng hất ra tay hắn.

“Ta muốn ngươi rời đi nơi này, về sau đừng đến nữa.” Nàng mới nói xong, liền cảm thấy ngực chính mình ngực giống cũng bị vạch ra đau đớn.

“Không thể là cái này, cái khác như thế nào đều có thể, chính là đừng thừa cơ hội bắt ta đi. Lăng Phi, ta thích ở cùng nàng, ta nói cho nàng biết mọi chuyện đều là thực, quả thật chỉ có đào hoa túy của nàng có thể làm cho ta bình tĩnh, không, hiện tại cho dù không có đào hoa túy, chỉ cần ở bên cạnh nàng, ta cũng có thể bình tĩnh. Cho nên nàng không thể đuổi ta đi, Lăng Phi……”Ngữ khí của hắn thực sự mang ý cầu xin.

Lòng của nàng một lần mềm, nhưng nghĩ đến khoảng cách của cả hai, biết vẫn nên đoạn sạch quan hệ mới là tốt. Chỉ cần không thấy hắn,lỗ trống trong lòng nàng sẽ khép lại. Nguyên bản nàng sẽ không dự tính có lien lụy cảm tình gì, nàng thậm chí đã chắc chắn kiếp này muốn cô độc đến chết, làm gì lại dây dưa đâu?

Cho dù miễn cưỡng tiếp tục làm bằng hữu, nàng thật có thể nhìn hắn thành thân, nhìn hắn sinh con sao? Nàng tình nguyện cái gì cũng không biết, cái gì cũng không xem, tìm về bình tĩnh của bản thân.

Nàng tình nguyện làm trở về làm Thẩm Lăng Phi không biết tình yêu, chỉ biết nhưỡng rượu.

“Được rồi, ngươi đã nói như vậy, bất cứ cái gì đều có thể chứ?”Ngữ khí của nàng chuyển lãnh, chuyển đạm.

Hắn thấy thái độ nàng thay đổi, ngược lại càng lo lắng. Nhưng nàng đã đưa ra vấn đề, hắn cũng chỉ cứng rắn gật đầu. Hắn biết nàng sẽ nghĩ ra phương pháp làm khó dễ, mục đích muốn đuổi hắn đi. Nhưng hắn không có biện pháp cứ như vậy buông tha, không có biện pháp cùng nàng thành người lạ.

“Nàng nói đi, muốn như thế nào nàng mới có thể tha thứ cho ta?”Thanh âm của hắn khàn khàn.

Nàng hít một hơi thật sâu, sau đó dương mắt nhìn hắn. “Ngươi đã là vị vương gia có tiền có thế, nhà chúng ta lại nghèo như vậy, ta thế nào tùy tiện buông tha cơ hội này đâu? Không bằng ngươi liền cưới ta, thuận tiện đem một nhà lớn nhỏ của ta đều mang đi nuôi dưỡng, ngươi xem coi thế nào nha, Định vương gia?”

Nàng đắc ý đưa ra vấn đề, biết thế này hắn sẽ thấy khó mà lui. Tuy rằng trong lòng âm thầm nhỏ máu, nhưng nếu như vậy mới có thể cùng hắn kết thúc,nàng cũng chỉ làm thôi.

Không nghĩ tới hắn thẳng tắp nhìn nàng, nhìn làm nàng bắt đầu sợ hãi.

“Như thế nào? Không dám đáp ứng sao? Không dám đáp ứng liền đi đi……” Nàng nhanh thuận thế muốn đem người đuổi đi, thậm chí động tay đẩy đẩy hắn.

Ai ngờ đến hắn cũng không nhúc nhích, sau đó tựa như ra một viên hỏa dược, hắn nói ra một chữ

“Được.”

Nàng cứng đờ, cảm giác dưới chân bỗng chốc bị nứt ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui