Tương Tựu

Đương nhiên phải ở cùng nhau.

Chu Bạch cùng phụ thân anh hết nói cái tiểu khu này lại cái biệt thự kia, cậu không biết là chỗ nào, nên không tỉ mỉ lắng nghe, nói chung Chu Bạch nói cái gì cậu đều mỉm cười gật đầu là được rồi.

Cuối cùng lão gia tử tựa hồ không thoả mãn, ném một câu “Việc kia các con tự xem rồi làm” liền xoay qua chỗ khác không để ý đến bọn họ.

Ra khỏi bệnh viện, Giản Từ hỏi Chu Bạch: “Chúng ta phải ở cùng sao?”

Chu Bạch liếc cậu một cái: “Cậu nói xem?”

“Kia… Vậy thì ở cùng đi.” Giản Từ biết nghe lời phải.

Chu Bạch bình tĩnh mà lái xe, quẹo qua một đường cong, anh điều khiển vô-lăng động tác như nước chảy mây trôi,  cổ tay tinh xảo dưới tay áo sơ mi lộ ra. Gò má anh rất dễ nhìn, sống mũi cao thẳng, đường viền rõ ràng, bộ dáng khẽ mím môi cũng lộ ra một loại uy nghiêm, vẫn luôn để ý anh Giản Từ nhìn đến có chút ngốc, quả nhiên nam nhân lái xe rất có mị lực.

“Nhìn cái gì?”

“Không có gì…” Giản Từ phục hồi tinh thần lại, “Cúc tay áo của chúng ta là giống nhau sao? Nhìn qua rất giống.”


Chu Bạch mím môi càng chặt hơn, không trả lời cậu.

Giản Từ biết điều liền không muốn tự chuốc nhục.

Một lát sau, Chu Bạch nói: “Tôi sẽ xây một nhà mới.”

“Hả?” Giản Từ không rõ lắm.

“Tôi nói tôi sẽ xây một ngôi nhà mới nữa, sẽ không để cậu ở nhà mà vợ trước của tôi từng ở qua.”

Giản Từ ngẩn ra: “Không cần, tôi không ngại, không cần thiết lãng phí tiền.”

Chu Bạch châm chọc nói: “Lúc trước tôi có hai mặt vợ, một người so với một người còn chết thê thảm hơn, cậu không sợ bọn họ oan hồn bất tán?”

Nói thật, Giản Từ có chút nhút nhát, chủ yếu là do cái chết cô nữ diễn viên kia, hiện trường tử vong bị một người trên mạng phục kích đưa ra ánh sáng, được coi là máu thịt be bét, cậu ở trên mạng có xem qua bức ảnh, liền có bóng ma trong lòng. Nhưng so với sợ hãi, cậu càng thấy tiếc hận.


Chu Bạch có hai đời vợ, một là thiên kim nhà giàu dịu dàng, một là ” nữ diễn viên xinh đẹp đang “hot, cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn, thực là làm người đau buồn. Còn kia hai căn nhà, nhà ở là vô tội a, các nàng cũng không phải qua đời trong cái nhà kia, mà Giản Từ thì càng vô tội, cậu cũng không phải là hung thủ hại chết các nàng, khẳng định không thể nói cái gì là oan hồn đòi mạng đi.

Cho nên cậu nói: “Tôi không có gì khúc mắc, chúng ta kết hôn hơi có chút vội vàng, coi như là mua nhà mới, còn phải trang trí và vân vân, vừa tốn thời gian vừa mất công tốn sức, cần gì chứ.”

“Nhà ở có thể cho cậu đứng tên.” Chu Bạch bồi thêm một câu.

“Như vậy a, vậy để tôi suy nghĩ một chút, tôi muốn mua  biệt thự lớn bốn tầng lầu, muốn xây đại viện 10 ngàn thước vuông.”

“…”

Giản Từ cười rộ lên: “Có thể sao?”

” Cha cảm thấy phòng ở cũ kỹ, xui xẻo.” Chu Bạch không để ý tới chuyện cười của cậu, liền quyết định cho việc này, “Cậu chuyển tới nhà tôi đang trụ, ở trong nội thành.”

“Có được hay không?”

“Thuận tiện, cậu ở phòng khách.”

“Có thể a.” Giản Từ hoàn toàn không ý kiến, “Có nhà ở miễn phí, còn có gian phòng thuộc về mình, Chu tiên sinh, kết hôn với anh quả thật là phúc phận của tôi, cho nên anh cũng  không cần thật sự cân nhắc mua cho tôi cái biệt thự lớn bốn tầng đâu?”

Chu Bạch nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xem gương chiếu hậu, che đậy đi ý cười trên khoé môi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui