Tương Thác Tựu Thác

Vu Nhân Trí để một đống báo cáo trên bàn ngồi phân loại, bởi vì là phân loại báo cáo kinh doanh buôn bán chỉ có vài loại, cho nên dù tiếng Anh không tốt, hắn cũng dần dần có thể làm được. Hắn ngừng lại ngắm, Phong Chú Ngôn đã sớm vào văn phòng, đang họp.

Nhưng thật ra Thụy Thu nhìn thấy cách ăn mặc của hắn, lộ ra vẻ mặt kinh hãi,「 Anh…… anh có bệnh sao chứ? Tuy công ty chúng ta không có quy định về trang phục, nhưng mà anh đang mặc cái gì vậy, anh nghĩ anh đang làm cái gì?」

「 Tâm tình hôm nay của tôi không được tốt, cho nên ăn mặc mát mẻ một chút không được sao?」

Hắn nhẹ nhàng đáp, ánh mắt Thụy Thu châm chọc, nhưng mặt cô nàng cũng bắt đầu phủ một tầng phấn hồng,「 Anh nếu muốn câu dẫn phụ nữ, Please, cũng bình thường thôi, bộ dáng của anh, rất…… rất phong tao a.」

「 Có sao chứ? Ta không biết a.」

Hắn đã sớm nghĩ tới, nếu Phong Chú Ngôn muốn thân thể của hắn, không quan hệ, hắn sẽ dùng toàn lực câu dẫn y, cho nên bước đầu tiên đương nhiên là phải phát ra mị lực thân thể của mình, tiếp theo hắn mang theo camera tùy thân, chuẩn bị tùy thời phải chụp được ảnh Phong Chú Ngôn nhận không ra người a.

Hắn mặc một chiếc áo sơmi trắng, mặc với một cái quần đùi, nghe thì rất bình thường, nhưng áo sơmi kia là á ma làm, lại khinh lại bạc, mà cái quần đùi kia ngắn đến không thể ngắn hơn được, rất hợp với đôi tất ngắn, làm mị lực gợi cảm của hắn phát huy trăm phần trăm, càng huống chi thêm gương mặt Kiệt Ni Tư mĩ thiếu niên này, hắn không tin sắc quỷ Phong Chú Ngôn sẽ không động tâm.

Bằng y trước kia siêu thích thân thể hắn xem ra chiêu này nhất định hữu hiệu, hơn nữa lúc buổi sáng Phong Chú Ngôn đến, biểu tình của y khi nhìn thấy cách ăn mặc này, thực chính là siêu buồn cười a, y đứng đực như tượng, miệng không khớp lại nổi, hai con mắt thì dán chặt lên trên người hắn, hừ hừ, hắn tin tưởng rằng sau khi họp xong, nhất định sẽ giả công tể tư, dùng hết cớ gọi hắn đi ra ngoài, lập tức dẫn hắn vào khách sạn.

Đến lúc đó, hắn sẽ không tiếc hy sinh hết thảy, nhất định phải đem tất tần tật của Phong Chú Ngôn chụp lại hết, hắn cũng không tin Phi Sầu thấy được bằng chứng ảnh chụp như núi, còn có thể cười sáng lạn như vậy.

Các chủ quản công ty cao cấp đi ra khỏi phòng hội nghị, Phong Chú Ngôn đi ở cuối cùng, có vị chủ quản trung niên kinh hãi nhìn thấy cách ăn mặc của Vu Nhân Trí, chỉ thiếu chút nữa hai con mắt rớt ra, bộ quần áo mới của hắn, có thể đối với mấy vị trung niên chủ quản mà nói, là quá mức kinh thế hãi tục đi.

Phong Chú Ngôn lạnh lùng nghiêm mặt, đi ra khỏi phòng hội nghị, mắt cũng chưa thèm liếc hắn một cái, biểu tình so với trước kia lãnh nhược băng sương thì còn muốn lãnh khốc thêm ba phần, hắn bắt đầu nghĩ bộ quần áo này của mình có thể quá mức cực đoan, có lẽ không có hiệu quả tốt.

Hắn nên biết rằng vật cực tất phản, tuy rất gợi cảm, có thể đối người khác mà nói là thương tổn thị giác, ai, sớm biết vậy hắn làm chi nhiều chuyện lại đi mua hai thứ quần áo này, thật sự là lãng phí tiền.

Hắn ai thanh thở dài, bàn tay Phong Chú Ngôn đặt lên bàn làm việc của hắn, ánh mắt lãnh đạm, ngắm hắn từ đầu đến chân, sau đó dừng lại trên quần áo của hắn.

Bộ dạng lãnh khốc kia, không giống là bị hắn câu dẫn mà giống như đang muốn giết người hơn, trông y như vậy, phải tìm cách nào thoát mới được!

Cảm giác thấy điềm xấu, mồ hôi lạnh túa ra, hắn dùng thanh âm yếu ớt hỏi:「 Tổng tài, có việc gì sao?」

Có lầm không vậy, sao lại dùng loại thanh âm lí nhí như kiến đáp lời? Nhưng mà hắn thực sự bị Phong Chú Ngôn dọa chết khiếp rồi, trông y siêu cấp đáng sợ a.

「 Theo tôi đi thăm hỏi khách hàng.」

Tuy mọi việc lại giống y như hắn tưởng tượng, hắn đã sớm biết y sẽ tìm cớ muốn cùng hắn ra ngoài, nhưng mà ý tưởng của hắn là hắn muốn y dùng bộ dạng phát tình liếm da thịt của hắn, chứ không phải giống như thế này, dùng ánh mắt khủng bố nhìn hắn cứ y như là muốn lột da hắn ra vậy.

「 Thực phải đi ngay lúc này sao?」

Giọng nói của hắn càng lúc càng nhỏ, nghe lên quả thực so với con kiến còn nhỏ hơn, kháo, hắn tự dưng làm sao vậy, sao lại biến thành quỷ nhát gan a.


「 Đúng vậy, ngay lập tức.」 Phong Chú Ngôn ra lệnh, nghe uy lực dọa người mười phần.

Hắn phát hiện chân mình đã nhũn ra, ngữ khí của Phong Chú Ngôn, ánh mắt, khí thế trên người, mỗi thứ đều làm cho hắn có cảm giác đang bị khủng bố giết người bao vây, nếu dám trái lời y chắc chắn sẽ lãnh một kết cục cực kỳ thê thảm.

Hắn không đứng dậy nổi, Phong Chú Ngôn vẫn dùng ánh mắt lãnh khốc ngắm hắn, hắn rốt cục cũng đứng lên y như một con rối gỗ, chậm rãi đi tới bên người y.

Không được run, không được run…… Trong lòng thầm mắng chính mình không được run, nhưng mà hắn vẫn không cách nào khống chế được chính mình, bỗng nhiên cảm thấy có chút sợ hãi.

Được, hắn thừa nhận, không chỉ có một chút, mà là thực sợ hãi, hắn nào biết ắn mặc quần áo hở hang như vậy lại làm cho Phong Chú Ngôn biến thành bộ dáng muốn giết người chứ.

Hắn ngồi trên xe của Phong Chú Ngôn, Phong Chú Ngôn chạy được một đoạn thì dừng xe lại nói:「 Chờ tôi một chút.」

Y dùng sức đóng sập cửa xe, sau đó không bao lâu, y quay lại cầm theo một bao đồ lên xe rồi tiếp tục lái xe, chạy tới một chỗ dã ngoại không người mới dừng lại.

Y thân thủ đi tới, Vu Nhân Trí vội vàng ngăn trở, mồ hôi lạnh chảy từng giọt từng giọt, hắn cho tới bây giờ không biết Phong Chú Ngôn còn có mặt khủng bố như vậy.

「 Chờ…… Chờ một chút, anh định làm gì a?」

Thanh âm của hắn run rẩy không thành câu, hắn đã sợ chết khiếp, Phong Chú Ngôn dùng ngón tay gầy gầy cởi bỏ nút áo, nhưng lại dùng vẻ mặt đằng đằng sát khí, căn bản là không giống như muốn cùng hắn thân mật, mà giống như muốn làm thịt hắn hơn.

Vu Nhân Trí run rẩy nói:「 Tôi nói trước a. Tôi không muốn trở thành người mất tích đâu, anh…… không được bạo lực, tôi sẽ báo cảnh sát –」

Phong Chú Ngôn hạ ánh mắt, y đã cởi bỏ nút áo, bắt đầu động thủ xả hạ áo hắn, Vu Nhân Trí quơ loạn hai tay, nhưng Phong Chú Ngôn với thân thể cường tráng như vậy, dễ dàng cố định hai tay hắn, thuận lợi làm hắn nửa người trần trụi.

Hắn chưa kịp phản ứng thì y đã bắt đầu thoát hạ quần hắn, hơn nữa động tác rất thô bạo, cho tới bây giờ y chưa từng thô bạo như vậy, điều này làm cho trái tim nho nhỏ của Vu Nhân Trí bỗng nhiên bị tổn thương.

Hắn không phải cố ý muốn khóc, nhưng mà Phong Chú Ngôn rất quá đáng, thừa dịp hắn uống rượu thì liền thượng hắn, còn sa thải hắn sau đó buộc hắn trở thành trợ lý riêng của y, khi phát sinh quan hệ thì cũng chưa thấy qua y có bao nhiêu ôn nhu, y hiện tại nhất định là vì hắn gặp qua Phi Sầu, sợ hắn kể hết với Phi Sầu, cho nên muốn hủy thi diệt tích.

「 Anh không được bính tôi……」

Nhớ lại hôm đó ánh mắt của y giống như đem Phi Sầu đưa lên tới trời, Phi Sầu chỉ nói chuyện mà thôi, thế nhưng mặt y liền đỏ, hắn biết sắc đẹp của mình không bằng Phi Sầu, nhưng mà y có cần quá đáng như vậy không?

Chỉ vừa nhìn thấy Phi Sầu mặt liền đỏ, y cho tới bây giờ chưa từng nhìn hắn mà đỏ mặt– cho tới bây giờ đều chưa từng…

Càng nhớ lại thì cảm giác không cam lòng càng hung hăng dâng lên, nhìn lại bộ dáng hiện tại chưa từng có của mình, thật giống như tiểu bạch thỏ đang đợi làm thịt, chính mình đang làm cái gì a, một bộ dáng thật đáng thương mà hắn bình sinh tối xem thường, không phải là loại người yếu đuối ngu ngốc chỉ biết la hét trong phim kinh dị sao?

Làm cái gì, sao mình lại biến thành bộ dạng đáng buồn cười như vậy!


「 Anh rốt cuộc muốn làm gì hả?」

Hắn dùng sức suý đầu, hung hăng dùng ngực huých vào ngực Phong Chú Ngôn.「 Anh muốn làm cái gì! Tôi cảnh cáo anh, tôi không leo lên xe của anh để làm cái trò đó, nếu muốn làm cái chuyện chết tiệt kia, mời anh tự mình làm, tôi tuyệt đối sẽ không nguyện ý!」

Phong Chú Ngôn sửng sốt một chút, thừa dịp y ngẩn người, hắn lập tức giật tay ra, hai tay được tự do rồi, hắn liền giơ chân đá Phong Chú Ngôn  không một chút lưu tình, bởi vì bên trong còn chất chứa lửa giận lần trước bị Phi Sầu trào phúng.

「 Tên sắc ma này, rốt cuộc tính làm gì? Nói rõ ra, đừng tưởng dọa được tôi, lão tử này không dễ bị dọa vậy đâu.」

Phong Chú Ngôn bị hắn đá một cú, thân thể bị chấn động lùi về sau, phát ra một tiếng kêu đau, không còn bị áp chế, hắn lập tức đứng lên, áp ngực Phong Chú Ngôn, đưa gương mặt tới gần, giọng điệu tựa như lão Đại hung ác đang hỏi đàn em, hắn không phải nhuyễn quả hồng chỉ biết khóc khóc đề đề, tuyệt đối không phải.

「 Anh đưa tôi đến chỗ dã ngoại hoang vắng này làm gì? Nói a, không nói tôi liền cho anh biết tay.」

Phong Chú Ngôn trông choáng váng một chút, đại khái không nghĩ tới hắn lại dám đánh y, y ho khan vài tiếng, giống như có thở không ra hơi.

「 Nói a, anh còn giả ngốc, muốn hủy thi diệt tích a, vừa rồi có phải là mua mấy thứ quỷ cái gì không?」

Hắn lấy bao đồ Phong Chú Ngôn vừa mua lôi ra, một bộ quần áo mềm mại phủ lên người Phong Chú Ngôn, Vu Nhân Trí thiếu chút nữa ngậm miệng không nói gì,「 Này là cái gì? Quần áo hangten!」

Trong cái gói là một bộ đồ dạng bảo thủ (kín), Phong Chú Ngôn ôm đầu, giống như vẫn còn choáng váng, y thấp giọng nói:「 Cậu…… cậu phải thay quần áo!」

「 Tôi thấy quần áo này tốt lắm, đổi làm chi?」

Hắn căn bản hoàn toàn không hiểu Phong Chú Ngôn làm vậy để làm gì, dùng vẻ mặt hàn khốc lôi hắn ra khỏi công ty, nguyên nhân chính là muốn hắn thay quần áo, y có bệnh a.

Phong Chú Ngôn lắc đầu,「 Không được, một chút cũng không được.」

「 Tôi không muốn đổi, không được sao?」

Hắn lúc này đã dẹp bỏ bộ dáng tàn khốc, không thể tưởng được Phong Chú Ngôn thừa dịp hắn lơi lỏng lập tức lại áp đảo hắn, lần này y không hề có chút sơ hở nào, không để cho Vu Nhân Trí có cơ hội phản kích, y bác hạ ngoại y của hắn với quần xong, giúp hắn mặc bộ đồ xấu đến chết kia vào, Vu Nhân Trí tức giận rống to.

「 Anh làm cái gì? Tôi không muốn mặc loại quần áo nhìn y như vận động viên thế này, tôi lại không phải đang tập……」

「 Tiểu Trí, cậu nghe tôi nói……」

Vu Nhân Trí vừa nghe được hai chữ “Tiểu Trí”, bỗng nhiên phát giận, hắn giơ tay đấm vào mặt Phong Chú Ngôn,「 Không được gọi tôi là Tiểu Trí, tôi không muốn nghe! Bình sinh tôi hận nhất người ta gọi tôi là Tiểu Trí, để làm chi, nhìn bộ dạng tôi thế này, có thể gọi tôi là『 Tiểu』 hả.」


Phong Chú Ngôn phí sức của chín trâu hai hổ, mới đem hắn cố định tại chỗ ngồi.「 Tiểu Trí, đừng kích động, cậu ăn mặc như vậy lộ ra nhan sắc đầu v*, không…… không được để người khác xem.」 (hí hí, ta giữ nguyên văn nhé không thêm bớt nhé)

「 Anh quản được tôi sao, tôi chính là cao hứng cấp cho người khác xem, anh quản được sao?」

Hắn mắng rất ác liệt, Phong Chú Ngôn nghe vậy nhíu mày,「 Cậu muốn cho ai xem?」

「 Nam nhân lộ ra, đương nhiên là cho phụ nữ xem, anh nghĩ rằng tôi là vì cho anh xem à, bớt tự tin đi, nếu không thấy anh là kẻ có tiền, lão tử sẽ không cùng đàn ông làm.」

Ánh mắt Phong Chú Ngôn trở nên thâm trầm, Vu Nhân Trí còn loạn mắng:「 Anh chỉ có làm lần đầu tiên là có trả tiền mà thôi, lần thứ hai, lần thứ ba căn bản là chưa cho tiền, mà chi phí lần đầu tiên tôi còn xé mất, cho nên anh căn bản không hề trả cho tôi một đồng.」

「 Cậu làm như vậy là vì tiền?」

Thanh âm của Phong Chú Ngôn đã thấp đến không thể thấp hơn, Vu Nhân Trí trong lòng cũng thực sự không thống khoái, cảm giác khó chịu hệt như lúc gặp Phi Sầu vậy, càng lúc càng không thể chịu được.

「 Đúng, vì tiền, không được sao? Bằng không sao tôi lại hạ tiện như vậy, cùng đàn ông làm ba lần bảy lượt chứ?」 Hắn rống to.

Phong Chú Ngôn lộ ra vẻ mặt bị tổn thương,「 Tôi…… Tôi hiểu, ba lần kia cậu muốn bao nhiêu tiền?」

Vu Nhân Trí bát lộng(đưa đi đưa lại) tóc mình, hắn nói bừa:「 Một ngàn vạn.」

Hắn mới là người bị thượng, hơn nữa là người bị tổn thương, Phong Chú Ngôn kia bày ra bộ mặt đó làm gì chứ, làm như y là người bị hại, còn mình mới là kẻ hại người, hắn sẽ không bị lừa đâu.

Phong Chú Ngôn lái xe trở về công ty, trên đường hoàn toàn không nói lời nào với hắn, hắn bởi vì bị mặc vào quần áo y như đồ vận động trong lòng cũng thực không thoải mái, hắn quay đầu đi, nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm nhìn y nữa.

Ngày thứ hai hắn liền bị điều sang bộ phận nghiệp vụ, làm hắn đại lắp bắp kinh hãi, lúc trước hắn muốn chuyển tới bộ phận nghiệp vụ, Phong Chú Ngôn còn sống chết không cho hắn chuyển, không thể tưởng được bây giờ y lại chuyển hắn sang bộ phận nghiệp vụ.

Càng kinh ngạc chính là, ngày hắn lĩnh lương, tới ngân hàng rút tiền, rõ ràng phát giác trong tài khoản tăng thêm một ngàn vạn, hắn kiểm tra lại vài lần, rốt cục có thể xác định số dư tài khoản của hắn thực sự có hơn một ngàn vạn.

「 Tên hỗn đản này muốn làm…… làm cái gì?」

Hắn còn gọi điện thoại yêu cầu ngân hàng xác nhận lại, xác nhận một ngàn vạn này có phải là ngân hàng chuyển lầm, kết quả không phải, là thật sự có người chuyển một ngàn vạn cho hắn, nhắm mắt cũng biết, người này là ai.

Hắn tự dưng vô cớ có một ngàn vạn, tuy là trước kia dùng tiểu thí thí đáng yêu của mình đổi lấy, nhưng mà nhiệt thành trong công tác của hắn bỗng nhiên trở nên lãnh đạm.

Càng đáng giận chính là, có một lần hắn đi ăn đồ ăn Trung Quốc thì gặp Thụy Thu, bởi vì bất đồng ngành, hắn căn bản là sẽ không gặp được cô ta, liền như vậy vừa vặn, ngày hôm đó hắn gặp cô ta, Thụy Thu cười lạnh nói với hắn:「 Giờ thì tiếng Anh của anh có tệ cũng không sao cả, dù sao anh không còn là trợ lý đặc biệt của tổng tài nữa, tôi đã sớm nói với anh rồi, chức vị này anh không thể làm lâu được mà.」

Lần đầu tiên trong đời hắn muốn đánh phụ nữ, hơn nữa hiện tại hắn không thể gặp được Phong Chú Ngôn, hắn cũng hiểu, Phong Chú Ngôn là tổng tài cao cao tại thượng của bọn họ, không phải là người mà nhân viên nghiệp vụ nho nhỏ như hắn có thể thấy.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy buồn, có đôi khi ở một mình trong căn phòng nhỏ, tự nhiên muốn chảy nước mắt, cũng không biết tại sao lại như vậy, mở TV coi thì thấy một bộ phim văn nghệ tình yêu, thế nhưng lại càng không nhịn được mà khóc, khóc đến không thể ngừng được.

Hỗn đản Phong Chú Ngôn, đã nếm qua thân thể hắn, thế nhưng liền có mới nới cũ đem hắn đuổi đi, nhất định là y muốn ở cùng Phi Sầu, hắn sẽ không cho y toại nguyện đâu!

Hắn gạt nước mắt quyết định, Vu Nhân Trí hắn nhất định phải đạt thành tích siêu tốt, như vậy mới sớm được thăng chức, chức vị càng cao, Phong Chú Ngôn mỗi ngày đều phải gặp hắn.


Phương pháp này rất tốt, chỉ có điều là phải cố gắng trường kỳ, ai, hắn hiện tại chỉ đang làm chơi chơi, còn nói trường kì kháng chiến, hắn cầm lấy di động, bấm số của Abbey.

Cảm giác có bằng hữu thật tốt, Abbey cùng hắn ca hát, sau đó bọn họ đi ăn đêm, còn uống được vài bình, hắn uống nhiều lắm, ngay cả khi thể chất thuộc loại không uống được nhiều rượu, hay là vì cảm thấy không thoải mái nên mới uống nhiều?

「 Tôi hình như muốn ói ra……」

Hắn tựa vào tường, biểu tình muốn ói, nhưng kỳ thật là hắn không ói được, mà Abbey còn xỉn hơn hắn, hai người bọn họ khoác vai nhau, bắt đầu ca hát, Abbey mới hát lên một tiếng, hắn liền lập tức bịt miệng Abbey hét lớn:「 Tôi không muốn xướng tình ca.」

Hiện trong lòng tình đang không tốt, còn xướng tình ca, không phải tự mình chịu tội sao?

Không đợi Abbey hát, hắn dùng ngữ âm không được đầy đủ xướng lên, hắn một bên xướng, một bên cười, làm Abbey cũng ôm bụng cười to.「 Cậu hát thật khó nghe a, A Trí.」

「 Cậu quản được tôi, hai lão hổ, hai lão hổ, chạy rất mau, chạy rất mau……」

Hắn càng hát càng mạnh hơn, cuối cùng Vu Nhân Trí cơ hồ ghé sát vào người Abbey,「 Abbey, nói thực ra, cậu thấy bộ dạng của tôi thế nào?」

Abbey túy nhãn mông lung nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn,「 A Trí, bộ dạng của cậu rất tuấn tú, so với tôi đẹp trai gấp trăm lần.」

「 Đẹp trai thì dùng được cái thí gì! Tôi vẫn là……」vẫn là không bằng người đó.

Hắn nhớ tới khuôn mặt của Phi Sầu, gương mặt kia tựa như là ngọc thạch ngưng tạo mà thành, trắng nõn vô hạ, trừ gương mặt rất trắng ra, hắn thật đúng là đẹp đến chịu không được, tuy cá tính có thể cùng Thụy Thu tranh thế giới sửu nữ đệ nhất danh, nhưng hắn có thể khiến cho Phong Chú Ngôn mê hoặc gắt gao.

Nhất định là y đem ta ra làm thí nghiệm, bởi vì Phi Sầu cũng là nam, cho nên phải lấy ta ra làm thí nghiệm trên giường trước, sau đó mới quyết định muốn cùng Phi Sầu trên giường như thế nào a.

「 Đáng giận, đáng giận……」

Hắn mắng to, hắn quyết định, phải phóng túng mình, hôm nay phải cùng Abbey lên giường mới được, không chỉ có Phong Chú Ngôn mới có thể làm hắn có cảm giác sảng khoái như vậy mà bất cứ người đàn ông nào cũng đều có thể.

「 Abbey, chúng ta thử hôn nhau không?」

「 Được!」

Abbey đã say đến bất tỉnh nhân sự, hắn mặc kệ nói cái gì, hắn đều nói được.

Khi hắn dùng lực định hôn xuống, chạm phải mùi rượu trong miệng Abbey, hắn cảm thấy ghê tởm, dù say như thế nào cũng không thể hôn xuống được.

「 Đáng giận…… Đáng giận……」

Hắn lại mắng vài tiếng, hắn cho dù muốn thất thân, Abbey cũng hoàn toàn không thể nằm trong danh sách được.

————————————

He he, suýt chút nữa nà bợn Abbey mất nụ hôn đầu tiên + đời xử nam nhá! (ta hêm tính với phụ nữ nhá). Còn em Trí thì càng lúc mình càng hem hỉu em mún gì nữa>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui