Tướng quân nô

“Hửm?” Mạc Tiệp tâm viên ý mã trả lời.
 
“Tỷ tỷ cảm thấy ta xấu xa sao?” Bùi Ngọc vuốt ve cái bụng của nàng, hơi hơi thở gấp hỏi.
 
“Xấu xa… Bùi Ngọc, ngươi thật sự xấu xa,” Mạc Tiệp tự đáy lòng cảm thán nói, “Đa số người đời xấu xa chẳng qua đều là do bản tính con người sai khiến, còn ngươi xấu xa, hoàn toàn là bởi vì ngươi muốn.”
 
Bùi Ngọc không vui mím mím môi, nhéo cằm của nàng khiến nàng quay đầu lại, hung hăng hôn lấy nàng, cạy mở hàm răng đoạt lấy lưỡi thơm ngọt ngào trong miệng nàng, ở trong miệng nàng tùy ý hút mút khuấy đảo, hôn đến khi nàng hô hấp dồn dập, bên trong huyệt dưới thân càng lúc càng ướt thì mới bỏ qua: “Nếu tỷ tỷ đã cảm thấy ta xấu xa như vậy, sao trong lòng vẫn còn có ta?”
 
“Nếu như ngươi không thừa nhận bản thân mình xấu xa, như thế nào lại hỏi ta có hối hận hay không,” Mạc Tiệp bị hắn hôn đến nỗi hai má đỏ bừng, môi đỏ hơi sưng, “Chẳng lẽ ngươi còn có thể cho rằng ta sẽ nói không xấu xa?”
 
“Ta xấu xa thế nào?” Bùi Ngọc nhướng mày, không nói đúng cũng chẳng nói sai, chỉ là hỏi tiếp.
 
“Tự bản thân ngươi biết.” Mạc Tiệp bị hắn đâm làm hứng thú đang cao, không muốn phân tâm nhiều lời.

 
“Ta chỉ biết, trong cơ thể này của tỷ tỷ mang thai cốt nhục của ta, trong tiểu huyệt lại bị ta đâm làm đến mức ái dịch giàn giụa, còn muốn mắng ta xấu xa hơn người khác, thật bực mình.” Bùi Ngọc dùng sức xoa nắn vú nàng, uất ức nói, “Ta muốn cùng Tiểu Tiểu Ngọc cáo trạng.”
 
“Ngươi còn nói ngươi không xấu xa, ngươi đỉnh đỉnh vào trong đó rồi…” Mạc Tiệp mặt đỏ tai hồng, bị hắn trêu đùa đến nửa vời, mỗi lần sắp cao trào hắn liền cố ý thả chậm tiết tấu thọc vào rút ra thật nông, đợi đến lúc dục niệm của nàng hơi lui đi thì lại tiến sâu vào đẩy nàng lên cao trào. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Tỷ tỷ nói trước, ta xấu xa như thế nào?” Bùi Ngọc khảy tóc đen ướt mồ hôi trước trán nàng, cười nhạt hỏi.
 
“Người khác xấu xa đều khiến người khác căm hận, nhưng ngươi lại xấu xa đến trong xương cốt còn khiến người ta không thể không lún sâu. Trước khi gặp được ngươi, ta tuyệt đối sẽ không nghĩ đến có một ngày ta sẽ… mặc cho một người nam nhân chiếm đoạt thân thể của ta, ngay cả tử cung cũng bị chiếm hữu.” Mạc Tiệp mềm mại nằm cạnh cái gối, rũ mắt nói nhỏ, “Thế nhưng vẫn luôn cảm thấy thật hạnh phúc, thật thỏa mãn.”
 
“Từ trước đến nay ta chưa từng cưỡng bức tỷ tỷ bất cứ việc gì.” Bùi Ngọc ung dung cãi lại.
 
Mạc Tiệp mỉm cười, chậm rãi nói: “Đương nhiên ngươi khinh thường cưỡng bức. trên thế gian này khiến cho người ta tham luyến nhất, không gì hơn lúc tuyệt vọng thì có được hi vọng không thể nào xảy ra. Mỗi lần ngươi đều như vậy, cho người tuyệt vọng nhất một chút ít hy vọng, khiến cho người đáng thương nhất nghĩ rằng việc vĩnh viễn không có khả năng đều có thể xảy ra… Ví dụ, bị bắt làm tù binh có hi vọng được toàn thân rút lui, người từng bắt nạt ta thì sẽ yêu thương ta, người từng đùa bỡn tình cảm của ta sẽ yêu ta, người khiến ta mất nước sẽ chắp tay nhường giang sơn lại…”
 

“Tỷ tỷ…” Ánh mắt của Bùi Ngọc lưu chuyển, thấp giọng gọi nàng nhưng lại không có phần tiếp theo.
 
“Giống như ngươi đút cho người đói khát nhất một ly rượu nhỏ, lúc đầu người nọ nghĩ đây chắc chắn là rượu độc, uống xong lại phát hiện đây thật sự là rượu ngon tốt nhất, cái loại cảm giác này… cả đời này đều quên không nổi.” Mạc Tiệp cau mày nói, đột nhiên lại liễm mắt tự giễu cười khẽ, “Bùi Ngọc, không có ai có thể xấu xa giống như ngươi, không có ai có thể làm được. Kỳ thật ta vô số lần nghi ngờ tất cả đều nằm trong dự tính của ngươi… Bởi vì cái này thực sự quá giống với cách làm xưa nay của ngươi — Ngươi để cho ta tự tay giết chết ngươi một lần, hóa giải mối hận trong lòng của ta, bởi vì ngươi biết chỉ cần ngươi sống, cả đời này ta sẽ không thể tha thứ cho ngươi… Nhưng ngươi cũng biết… Trong lòng ta có ngươi…Sau khi thù hận dần dần biến mất thì sẽ cảm thấy hối hận, chính vào thời điểm này, ngươi tự tay đưa cho ta thuốc hối hận… Thuốc hối hận mà người đời cầu mà không được, người đời sợ nhất đó là âm dương tương cách, người đời chờ đợi nhất chính là mất đi rồi có lại được, chết đi sống lại, ba chuyện này đồng thời xảy ra, cái cảm giác đó cả đời này ta đều quên không nổi. Nhưng ta đã không còn cách nào để nghĩ nhiều hơn cái gì đó, một ngày không nhìn thấy ngươi, cả trái tim ta đều cảm thấy trống không.”
 
“Tỷ tỷ, đó là vì ta yêu tỷ.” Bùi Ngọc cúi đầu hôn mỹ nhân trong ngực, nghiêm túc nói. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Ta tin… Không có ai lãng phí nhiều tâm tư trên người mà mình không quan tâm như vậy, đặt tiền đặt cược lớn như vậy.” Mạc Tiệp giải thoát những phiền muộn trong lòng rồi thở dài, “Bùi Ngọc, ngươi nói đúng, ta hiểu lòng người, nhưng lại thật sự không hiểu gì về tình cảm nam nữ, cho nên ta thua tâm phục khẩu phục…”
 
Ý cười của Bùi Ngọc ngưng đọng nơi khóe miệng, trong mắt sơ ý hiện lên một tia bi thương, giây tiếp theo hắn gắt gao khóa nàng ở trong ngực, ngang ngược nói: “Cái gì mà kế sách, cái gì mà tiền đặt cược, ta mới không có, ta với tỷ tỷ rõ ràng là nhất kiến chung tình, lưỡng tình tương duyệt.”
 
“…” Mạc Tiệp bởi vì động tác động tác lúc này của hắn, trong tiểu huyệt bị đỉnh đến chỗ sâu, khoái cảm đã lâu không thấy khiến toàn thân của nàng run lên.
 

“Tỷ tỷ, ta không tốt sao?” Bùi Ngọc lại không buông ta cho nàng, nâng gương mặt của nàng lên, nghiêm túc hôn lên, chăm chú nhìn vào hai mắt của nàng hỏi, “Nếu ta… Nếu như ta không dùng bất cứ thủ đoạn gì, tỷ tỷ sẽ không thích ta sao?”
 
“…” Mạc Tiệp bị hắn hỏi không trả lời được, nàng chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này.
 
Bùi Ngọc thấy nàng trầm mặc thật lâu không nói, cho rằng nàng ngầm thừa nhận, sắc mặt càng lúc càng khó chịu, tức giận nói: “Ta có chỗ nào không tốt? Lần đầu tiên nhìn thấy tỷ tỷ ta đã cảm thấy thích tỷ, tỷ tỷ khi đó không có chút động lòng nào sao?”
 
Mạc Tiệp nghe vậy không khỏi nhịn không được mà bật cười: “Nếu như ta động lòng với một đứa nhóc mười lăm tuổi thì mới là kỳ quái đó…”
 
“… Vậy, nếu như lúc đó tuổi tác của ta như bây giờ thì sao?” Bùi Ngọc không dễ dàng bỏ qua. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Vậy có thể sẽ có một chút đi…” Mạc Tiệp nhíu chặt mày nói qua loa có lệ, lại dùng nhục huyệt ái dịch đầm đìa cọ xát thô cứng của hắn.
 
Bùi Ngọc nhẹ nhàng ôm lấy eo liễu của nàng, lùi lại ra sau vài phần, tính tình ương bướng không cho nàng, bỗng nhiên sắc mặt lại cứng lại, tình dục sâu trong ánh mắt đã khô cạn hầu như không còn nữa.
 
Tất nhiên Mạc Tiệp biết hắn biểu tình phức tạp tâm tư mâu thuẫn như vậy là bởi vì sao — Hắn luôn bất tri bất giác sử dụng mọi thủ đoạn để dồn ép nàng, tựa như giờ phút này. Thói quen không từ thủ đoạn mà giành chiến thắng của hắn, thói quen khống chế hết tất cả, nhưng cũng bị tất cả những thứ này giam cầm.

 
Mạc Tiệp nắm bàn tay to hơi lạnh của hắn bao phủ lấy hai vú trướng lên: “Được rồi, Tiểu Ngọc lớn lên vừa xinh đẹp, dáng vẻ lại bất phàm, cho dù là ai thì ít nhiều gì cũng sẽ có chút động lòng mà…”
 
“Tỷ tỷ không biết dỗ dành người khác chút nào.” Giọng điệu của Bùi Ngọc càng thêm không vui.
 
“Đó là bởi vì ta chỉ từng dỗ dành một mình Tiểu Ngọc thôi…” Mạc Tiệp nhẹ nhàng đè lấy tay hắn xoa bóp ở trước ngực, “Nhanh cho ta…”
 
Bùi Ngọc nghe vậy thì sắc mặt hơi trở lại bình thường, kỳ thật hắn càng muốn hỏi, rốt cuộc hắn có chỗ nào không thể so với cái người nàng thích kia, nhưng hắn không dám nhắc đến, vừa nghĩ đến trong lòng lại khó chịu, côn thịt bị tiểu huyệt chặt chẽ ấm áp của nàng bao bọc đến nỗi phát trướng, nhưng trong lòng lại không có cảm giác gì. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Ngươi một hai muốn hỏi, hỏi rồi thì lại không vui.” Mạc Tiệp uể oải nói, “Rõ ràng ngươi biết đáp án, chẳng lẽ muốn ta nói dối ngươi mới vừa lòng?”
 
“Ta…” Bùi Ngọc nhất thời không biết nói gì, hắn thật sự muốn nghe nàng nói hắn không xấu xa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui