Tướng quân nô

Lúc Mạc Tiệp trở lại tẩm điện thì đã là chính ngọ, sau khi tắm gội thay quần áo xong vừa mới chuẩn bị dùng bữa, thì có thái giám đến truyền chỉ, nói là Thái Hậu lệnh cho nàng cùng đi tập kiếm với Bùi Trác.
 
Trong lòng Mạc Tiệp thấp thỏm bất an — Ý đồ của Thái Hậu rõ như ban ngày, nhưng mà tại sao bà ta lại muốn làm như vậy? Nàng suy tư một lát, lắc lắc đầu, thay đổi một thân võ trang nhẹ nhàng, thuận theo lời truyền của thái giám đi đến nơi luyện tập võ nghệ.
 
Trời giá rét se lạnh, tuyết mùa đông chưa tan, dù cho là giữa trưa ánh mặt trời mạnh mẽ nhất, cũng là gió lạnh đến thấu xương.
 
Mạc Tiệp quanh năm đóng quân ở nơi lạnh giá, đương nhiên là không cảm nhận được gì, nhưng Lý công công ở phía sau nàng đã rụt cổ cong eo, lạnh đến nỗi răng run rẩy không ngừng.
 
Một chân Mạc Tiệp vừa bước vào bậc cửa, liền bị một mũi tên bắn đến trước chân một tấc. Bước chân của nàng dừng lại một chút, không chút để ý tiếp tục bước vào.
 
Bùi Trác cầm trong tay một thanh kiếm chưa mài bén, đông đảo võ tướng xung quanh nằm ngổn ngang trên mặt đất, đại đa số đã bò lê lết không đứng dậy, có vài người còn đang giãy giụa muốn đứng dậy.
 
Trong lòng Mạc Tiệp thầm than, quân đội Chiêu Quốc xưa không bằng nay không thể khinh thường, nhưng người thật sự có bản lĩnh đều đang ở tiền tuyến sẵn sàng chiến đấu, không có thời gian cùng Hoàng Thượng tập võ, người có thời rảnh tập cùng lại đều là mấy người binh tôm tướng cua, cũng không dám thật sự ẩu đả với Hoàng Đế, cuối cùng còn không phải đều là phải làm bia ngắm thịt người. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
Còn không đợi nàng hành lễ, chỉ nhìn thấy Bùi Trác vung kiếm, sớm đã đâm về phía nàng.
 

Mạc Tiệp giống như đang xem trẻ nhỏ chơi đùa, không chút để ý mà hơi hơi nghiêng người, giơ tay một chiêu chế trụ khuỷu tay của hắn, vừa xoay cổ tay đoạt thanh kiếm kia đến, lại đỡ lấy người, hành lễ nói: “Tham kiến Hoàng Thượng.”
 
Động tác của nàng như nước chảy mây bay, khí chất ngạo nghễ, Bùi Trác cách rất gần, nhất thời nhìn đến ngây ngốc.
 
Tuổi tác của hắn nhỏ, cũng chỉ nghe người ta trà dư tửu hậu nói đến đương kim Hoàng Hậu mấy năm trước đã từng chiến công hiển hách, võ công lại cao cường, vài câu ít ỏi chưa bao giờ để trong lòng, nhưng mà hắn chưa bao giờ nghe nói, người tướng quân kia thế nhưng lại là người minh diễm động lòng người như vậy, dáng vẻ yểu điệu không ngừng gọi hắn khiến cho hắn không thể rời mắt.
 
Mạc Tiệp thật lâu không thấy tiếng trả lời, nghi hoặc ngẩng đầu, liền đối diện với ánh mắt kinh ngạc lại kinh diễm của Bùi Trác, hắn lớn lên rất giống Bùi Ngọc, vẻ mặt cũng có bảy phần na ná nhau, khiến cho nàng trong lúc hoảng hốt bắt đầu nhớ đến Bùi Ngọc, lúc ý thức được điều này trong lòng lại không khỏi xấu hổ — Rõ ràng vừa mới thân mật, chẳng qua xa nhau mới một lát mà thôi, thế nào lại bắt đầu nhớ hắn rồi?
 
Mặt mày của nàng nhiễm vẻ ngượng ngùng, từ trước đến nay luôn là dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ, nhìn đến nỗi trong lòng Bùi Trác giống như nổi trống, trong phút chốc liền rõ ràng thế nhưng trước kia chưa bao giờ chân chính hiểu trong sách viết “Nhất tiếu tương phùng bồng hải lộ, nhân gian phong nguyệt như trần thổ”* là ý gì.
 
*“Nhất tiếu tương phùng bồng hải lộ, nhân gian phong nguyệt như trần thổ”: Đây là một câu thơ trong bài thơ “蝶恋花·鱼尾霞生明远树” của nhà thơ Chu Bang Ngạn.
 
“Thái Hậu lệnh cho thần thiếp đến đây, cùng Hoàng Thượng tập kiếm.” Mạc Tiệp cúi đầu nhắc nhở hắn.
 
Lúc này Bùi Trác mới hoàn hồn, biết bản thân mình thất thố, xoay người che giấu nói: “Hôm nay trẫm có chút mệt mỏi, không bằng Hoàng Hậu cùng trầm dùng bữa đi, ngày mai sớm chút lại tập kiếm.”

 
Mạc Tiệp nghe vậy thì ngẩn người, đành phải đồng ý. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
Bùi Trác vô cùng thích thú, trong bữa tiệc lại cùng nàng trời nam đất bắc nói đến thi thư binh pháp, Mạc Tiệp chỉ đành qua loa lấy lệ, đành phải đáp lời.
 
Thời điểm trở lại Phượng Loan điện, đã là chiều tà.
 
Mạc Tiệp sợ Bùi Ngọc đói lả rồi, liền vội vàng bưng một chén cháo thịt bò đi đến mật thất.
 
Lúc đẩy cửa ra, Bùi Ngọc đang ngồi ngay ngắn trước án kỉ, bản thân cùng với bản thân hạ xuống một bàn cờ, mặt mày âm u lạnh lẽo, đẹp như tranh vẽ.
 
Mạc Tiệp nhàn rỗi tán gẫu với Bùi Trác cả một buổi chiều, đột nhiên lại nhìn Bùi Ngọc, bất chợt cảm thấy quả thật Bùi Ngọc xinh đẹp hơn một chút.
 
“Tỷ tỷ vẫn còn nhớ đến ta?” Ánh mắt của Bùi Ngọc từ nãy đến giờ chưa từng rời khỏi bàn cờ, nhàn nhạt nói.

 
Mạc Tiệp biết hắn đói cả một ngày đương nhiên sẽ uất ức, vội vàng giải thích nói: “Ta phụng ý chỉ của mẫu hậu ngươi đến tập kiếm với Bùi Trác, kết quả hắn lại lệnh cho ta dùng bữa cùng hắn, ngại với thân phận ta cũng không thể thoái thác qua loa. Trong lòng ta vẫn luôn nhớ đến ngươi, vừa trở về một khắc cũng không chậm trễ liền đến thăm ngươi, ăn chút cháo đi?”
 
Bàn tay cầm quân cờ trắng của Bùi Ngọc đột nhiên dừng lại, lạnh giọng hỏi: “Tỷ từ giữa trưa ở cùng đến hoàng hôn?”
 
“Ngươi… Cái này rõ ràng là mẫu hậu ngươi tới thăm dò. Bà ta không thấy thi thể của ngươi, mặc dù nói người trúng độc mà chết, thi thể bị nghiền xương thành tro thì cũng không hiếm lạ, nhưng trong lòng bà ta vẫn hoài nghi như cũ.” Mạc Tiệp tiếp tục giải thích nói, “Ngươi nhớ kỹ không được mất kiên nhẫn.”
 
“Tỷ tỷ cảm thấy ta sẽ không nghĩ đến những cái này sao?” Bùi Ngọc cười khẽ, giương mắt nhìn nàng.
 
“Vậy ngươi còn tức giận?” Trong lòng Mạc Tiệp nhớ hắn cả buổi chiều, nào đoán được gặp mặt hắn thì lời nói của hắn lại lạnh nhạt như vậy, bất giác cũng tức giận.
 
“Ai nói ta tức giận?” Bùi Ngọc thu hồi ánh mắt, quân cờ trắng trong tay chậm rãi rơi xuống.
 
“Ngươi…” Mạc Tiệp bị buồn bực của hắn làm cho bực mình, cũng không muốn so đo với hắn, dịu dàng nói, “Ngươi nhất định đói rồi đúng không? Trước tiên ăn chút cháo đi.” Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Tỷ tỷ sơn trân hải vị ăn lâu như vậy, quay đầu thì cho ta ăn cái này?” Âm điệu của Bùi Ngọc hơi nâng lên.
 

Trên bàn cờ, quân cờ trắng nhìn như hoàn hảo kia sau khi rơi xuống liền vỡ thành hình dạng viên nhỏ, phân tán trên bàn cờ.
 
“Ta sợ ngươi đói, nghĩ ăn chút cháo trước cũng tốt, làm ấm dạ dày. Nếu như ngươi không thích, ngươi muốn ăn cái gì ta lại đi phân phó người làm cho ngươi là được rồi.” Mạc Tiệp tính tình nhẫn nại biện bạch với hắn, thực ra nàng căn bản một câu cũng đều không muốn giải thích, bởi vì nàng biết trong lòng Bùi Ngọc chắc chắn giống như gương sáng, nói những lời này đơn giản là muốn cố ý châm chọc nàng. Nếu người khác dám âm dương quái khí nói chuyện với nàng như vậy, nàng sớm đã trở mặt rồi, nhưng Bùi Ngọc không giống, giống như sức chịu đựng của nàng đối với Bùi Ngọc là vô hạn, không có nóng tính gì hết.
 
“Tỷ tỷ không ngại phiền phức mà giải thích như vậy, chắc là bởi vì làm ra chuyện gì có lỗi với ta, chột dạ?” Bùi Ngọc hiển nhiên hoàn toàn không định cảm kích.
 
“Ngươi hôm nay sao lại thế này?” Mạc Tiệp nặng nề đặt chén ở trên bàn, “Trong mắt của ta Bùi Trác chẳng qua là đứa trẻ mười bảy tuổi, ngươi cần gì phải như vậy?”
 
“Ồ? Không phải tỷ tỷ thích như vậy sao?” Khóe môi Bùi Ngọc khẽ nhếch lên, mỉa mai nói, “Lúc tỷ tỷ thích ta, ta vẫn chưa tới mười sáu tuổi đâu.”
 
“Ta không thích hắn, được rồi chứ?” Mạc Tiệp hoàn toàn không rõ sao mà Bùi Ngọc lại đột nhiên tính tình cổ quái như vậy, hoàn toàn không giống với tính cách kiên nhẫn trước đây của hắn, “Chẳng qua ăn bữa cơm, ngươi lại ghen thành như vậy? Vậy không phải là ngươi vừa vặn trúng phải kế sách của Thái hậu rồi sao?” Trước đó nàng còn cho là chiêu này của Lâm Lâm dùng thật là ngu ngốc, làm điều dư thừa còn rút dây động rừng, hoàn toàn không để ý, làm sao biết được thế mà Bùi Ngọc lại thật sự để ý đến. Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 
 
“Đúng, chẳng qua là ăn bữa cơm, tỷ tỷ còn không có thích hắn, đợi tỷ tỷ bị hắn làm vài lần, tự nhiên sẽ thích thôi.” Bùi Ngọc cũng không biết chính mình làm sao nữa, hoàn toàn không khống chế được cơn giận không có lý do ở trong lòng, “Không phải tỷ tỷ chính là như vậy thích ta sao?”
 
Sắc mặt của Mạc Tiệp đột nhiên lạnh xuống, đứng lặng ở phía đối diện hắn không nói lời nào.

Truyện được thực hiện bởi Sắc.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận