Tướng Phủ Đích Nữ



Lòng của Thu Nguyệt chợt trầm xuống, mấy ngày nay nàng thấy rõ ràng, Nạp Lan Tĩnh đối với Lưu Thúy cũng không có thân thiện như xưa, ngay cả phân phó công chuyện, cũng là cố ý tránh Lưu Thúy, nàng vốn không có suy nghĩ nhiều, nhưng đêm qua càng nghĩ càng thấy kỳ quái, Lưu Thúy vô cùng thông minh, nếu như trong phủ xảy ra biến hóa lớn như vậy, làm sao nàng có thể không biết được, nàng hỏi như vậy, thật ra là muốn để cho Lưu Thúy biết mà chủ động nói cho Nạp Lan Tĩnh, suy cho cùng Thu Nguyệt cùng với nàng (Lưu Thúy) cũng tính là thân thiết, cuối cùng không muốn nàng rơi vào kết quả bất trung!

Lưu Thúy nhẹ nhàng chải lấy sợi tóc của Nạp Lan Tĩnh, thật lâu sau nàng thở một hơi thật dài, "Hôm nay phòng bếp mua thật nhiều thức ăn trở về, nếu như trong ngày thường có thể ăn ba ngày, nhưng hôm nay cũng là chỉ dùng trong một ngày, nha đầu bên ngoài hình như cũng ít đi, ngay cả thị vệ cũng hết sức lạ mặt!" Lưu Thúy giống như có chút rối rắm, nhưng cuối cùng vẫn nói ra!

Nạp Lan Tĩnh chỉ gật đầu một cái, tâm tư của hai nha đầu này Nạp Lan Tĩnh biết được, tới cùng Thu Nguyệt là một người trung thành, nhưng nếu Lưu Thúy thật sự có ý định khác, nha đầu Thu Nguyệt này hỏi như vậy chẳng qua chỉ biết bứt dây động rừng thôi, nhưng Nạp Lan Tĩnh ngược lại cũng không có ý định ngăn cản, trái lại Thu Nguyệt, nghe được Lưu Thúy trả lời như vậy, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm!

"Bẩm Vương phi, Khánh Quốc công cho người đưa thiệp mời tới!" Nạp Lan Tĩnh vừa rửa mặt xong, chính là có người phía dưới vào bẩm báo, Nạp Lan Tĩnh cầm thiệp mời, nhìn bên ngoài ngược lại rất tinh sảo, màu vàng này, cũng có mấy phần quý khí, nàng chậm rãi mở ra, hóa ra ba ngày sau là đại thọ của Khánh Quốc công!


Nạp Lan Tĩnh nhìn xong liền tiện tay đặt ở một bên, phân phó Lưu Thúy đi phòng kho chọn lễ vật cho Khánh Quốc công! Nhưng trong lòng cũng chỉ nhớ tới nhóm người Nạp Lan Hiên, cũng không biết bọn họ có chuẩn bị thỏa đáng hay không!

Ba ngày nói dài cũng không dài, cũng chỉ trong chớp mắt là đến, thời điểm Nạp Lan Tĩnh đến đây, bên ngoài phủ Khánh Quốc công đã không ít xe ngựa ngừng đỗ, nhưng suy nghĩ một chút cũng là cực kỳ bình thường, hiện nay sủng phi Đồng Quý phi là xuất thân từ phủ Khánh Quốc công, Thái hoàng Thái hậu cầm quyền Đại Dung cũng xuất thân từ phủ Khánh Quốc công, lúc này dĩ nhiên mọi người đều phải qua!

Nhưng suy cho cùng thân phận Nạp Lan Tĩnh tôn quý, nàng xuống xe ngựa được Khánh Quốc công tự mình ở bên ngoài đón, vào đến bên trong, Khánh Quốc công mới đi ra ngoài tiếp khách khác, Nạp Lan Tĩnh được Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt đỡ, tùy ý đi dạo, lúc này khách đến phủ Khánh Quốc công đến cũng không ít người, bốn phía cũng có thể thấy rằng tráng lệ!

"Không ngờ Tiêu Dao Vương phi cũng tới!" Nạp Lan Tĩnh cũng chỉ muốn tùy ý đi dạo một chút, ngược lại bị Hữu Tướng nhìn thấy, hắn nhanh chóng đi tới, trong giọng nói mang theo mấy phần giễu cợt!

"Tướng gia cũng tới, Bổn Vương phi sao lại có thể không đến chứ?" Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi một cái, cho dù là hạng nữ lưu (ý là cho dù chị có là nữ nhân), nhưng đối mặt với người đứng đầu bách quan, nhưng khí thế kia không phải ai cũng có thể áp đảo!

"Suy nghĩ một chút cũng đúng, trường hợp như vậy, nhất định không thể thiếu Vương phi nương nương tới đây tham gia náo nhiệt!" Hữu Tướng cười một tiếng, trên mặt càng thêm có dụng ý khác!

"Tướng gia không phải cũng giống vậy sao?" Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, cười như không cười nhìn chằm chằm Hữu Tướng, ngược lại những quan viên khác, thấy Nạp Lan Tĩnh vừa bước vào phủ, Hữu Tướng liền đi tới đây, còn tưởng rằng có trò hay gì tốt để xem, nhưng không có nghĩ đến hai người này giống như đang chơi đánh thái cực, chưa nói được mấy câu, đều tách ra đi!


Mừng thọ là việc cực kỳ vui mừng, cũng đều không thể thiếu việc phải nghe một chút ca khúc, sau đó nghe Khánh Quốc công nói một ít cảm tạ, sau đó là các vị vãn bối dâng tặng quà tặng, sau đó nữa là xem quà tặng của người nào dụng tâm nhất, tinh xảo nhất!

Chỉ là mọi người mới vừa ngồi xuống, bên ngoài liền truyền đến tiếng lanh lảnh của thái giám, "Hoàng thượng giá lâm, Thái hoàng Thái hậu nương nương giá lâm, Đồng Quý phi nương nương đến, Hiền phi nương nương đến!"

Nghe được âm thanh này, mọi người nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài đón, chỉ là Nạp Lan Tĩnh có chút không nghĩ tới, Hoàng đế cùng Đồng Quý phi, Thái hoàng Thái hậu tới đây cũng hợp tình hợp lý, ngược lại Vận Ninh, không biết nàng tới đây có chuyện gì!

Thái hoàng Thái hậu đáp lời tiếng mọi người quỳ lạy ngồi ở chủ vị, mà Hoàng đế cùng Đồng Quý phi ngồi ở một bên, Vận Ninh cùng Nạp Lan Tĩnh cùng nữ quyến ngồi chung một chỗ!

"Khánh Quốc công có công với giang sơn xã tắc, hôm nay là ngày đại thọ của Khánh Quốc công, Trẫm đích thân đề một tấm biển ban cho Khánh Quốc công!" Gương mặt Kiếm Thiếu Phong nụ cười, hắn hơi khoát tay áo, liền có cung nhân đã sớm mang tấm biển được khảm tốt tới đây, "Khánh Quốc công còn không mau nhìn một chút?" Kiếm Thiếu Phong chỉ bảng kia, ý bảo Khánh Quốc công mau gỡ tấm vải đỏ che biển xuống!

Tự nhiên Khánh Quốc công nhanh chóng gỡ xuống, lại không nghĩ rằng trên bảng kia lại khảm bốn chữ lớn, Dữ Thiên Đồng Thọ (sánh cùng trời đất), sắc mặt những người ở chỗ này đều đổi một cái, người như thế nào mới có thể xưng là Dữ Thiên Đồng Thọ, đó chính là Hoàng đế, là Vạn tuế gia, hôm nay hắn chỉ là một cái Quốc Công nho nhỏ, làm sao có thể nhận nổi!


Nhưng lại là đồ mà Hoàng đế ban thưởng, hơn nữa không thể từ chối, Khánh Quốc công không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt cúi đầu tạ ơn, nhưng nhìn dáng vẻ của Kiếm Thiếu Phong, giống như cực kỳ hài lòng, cũng không cảm thấy chuyện này có gì không ổn!

"Tổ phụ, đây là tâm ý của Dung nhi!" Trán của Khánh Quốc


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui