"Phái người coi chặt chẽ chút!" Thái hoàng Thái hậu tùy ý khoát tay áo, hôm nay ở trong cung tới không ít người, phần lớn là người Tiêu Dao vương phủ, nhưng trong đầu Thái hoàng Thái hậu rất rõ ràng, những người này phần lớn là phô trương thanh thế, mục đích thực sự chỉ là hấp dẫn chú ý của người bên cạnh, vì mấy cái nha đầu kia ngăn cản một ít ánh mắt đi!
Chỉ cần tìm một vài ngườit lợi hại, cùng những ám vệ này làm bộ chu toàn, đến lúc đó rốt cuộc là ai tính kế ai còn chưa biết đâu, Thái Hoàng Thái Hậu hơi híp mắt lại, Vận Ninh là bà nuôi lớn, chút ý định của nàng bà hiểu cực kỳ rõ!
Bên này, Nạp Lan Tĩnh đã thuận lợi đến cung điện của Cung Quý phi, Thu Nguyệt ở bên ngoài lục soát, Bích Lâm đi theo Nạp Lan Tĩnh, bước chân Nạp Lan Tĩnh rất nhẹ, cuối cùng đi tới một chân tường hơi cúi thấp đầu, Bích Lâm mang búa tới, nàng nhẹ nhàng nhìn, đột nhiên dùng sức, vốn là một mặt tường mỹ lệ cũng là rơi xuống, Bích Lâm vội vàng giúp, lúc này mới nhìn rõ, bên trong này thậm chí có một hộp gỗ, nói cách khác Nạp Lan Tĩnh này chập binh phù cùng mặt tường vào nhau, ý định như vậy, sợ là người bình thường cũng không nghĩ ra, nhìn không ra!
Nạp Lan Tĩnh thận trọng lấy ra, bởi vì không có xây dựng cơ quan mật ..., người bình thường sẽ không phát hiện, nàng lấy binh phù giấu ở trong túi màu vàng sáng đã sớm chuẩn bị xong, lúc này vội vàng rời khỏi! Vật trong tay, giống như nặng ngàn cân, đè lòng của Nạp Lan Tĩnh có chút chặt!
Bên ngoài Huyền Vũ môn, đã sớm chuẩn bị xong xe ngựa, ra cửa cung ngựa chợt phi nhanh , trong giây lát nhìn thấy mấy bóng màu đen, chợt chui vào, thế nhưng bắt hai nữ tử ăn mặc giống cung nhân nhảy ra ngoài, xe ngựa vẫn còn đang phi nhanh, một màn này lại giống như không có ai nhìn thấy!
Chờ ám vệ chạy tới, trong xe ngựa này đã sớm rỗng tuếch, hoàn toàn không nhìn thấy một chút tung tích!
Bên trong hoàng cung, vẫn rất vui mừng như cũ, lễ sắc phong Quý phi này, nên được Hoàng hậu phát biểu mới có thể coi là kết thúc buổi lễ, thế nhưng Kiếm Thiếu Phong giống như cưng chiều Đồng Quý phi hết sức, hơn nữa xảy ra chuyện như vậy, liền trực tiếp đưa Kim ấn Kim sách* của Quý phi ban cho Đồng Quý phi!
*Kim ấn Kim sách: là sổ sách và con ấn của Quý phi chưởng quản. Vị phi thì Quý phi chỉ đứng sau Hoàng hậu.
Trên bữa tiệc, tất cả mọi người ngồi vào chỗ của mình, chỉ thấy được Kiếm Thiếu Phong ôm Đồng Quý phi bước nhanh mà đến, mọi người hành lễ, Kiếm Thiếu Phong liền an trí Đồng Quý phi tại trong ngực chính mình, cùng mình ngồi trên trên giường rồng cùng nhau, thế nhưng bên cạnh là Mạnh Vi, trên mặt cũng có chút không nén được giận, vinh hạnh đặc biệt như vậy, ngay cả Hoàng hậu cũng chưa từng hưởng thụ qua, Kiếm Thiếu Phong như vậy rõ ràng là ở trước mặt của mọi người, đánh mặt nàng!
Chỉ là, quan viên phía dưới đều không ngừng cau mày, hôm nay Đại Dung nhiều năm liên tục chiến hỏa hỗn loạn, dân chúng khổ không thể tả, Kiếm Thiếu Phong không để ý tới triều chánh cũng được, vẫn cứ một mực sủng ái một Quý phi như vậy, không hề có dáng vẻ của một minh quân, lại nói những người này có lẽ đã thành thói quen, nam nhân phạm sai lầm, nhưng đều đem sai lầm quy kết đến trên người nữ nhân!
Vận Ninh không khỏi cười một tiếng, nhìn bộ dạng này của Đồng Quý phi, giống như không có phát hiện địch ý của mọi người, trên mặt còn có chút đắc chí, cho là tình yêu của đế vương có thể đáng giá tin tưởng, không biết rằng nàng được người nam nhân này cho nàng ngàn vạn sủng ái, nhưng không biết người nam nhân này cũng đặt nàng vào tình cảnh vạn kiếp bất phục, nếu nói ân sủng, cũng chỉ là cho người khác lý do diệt trừ nàng!
"Thái hoàng Thái hậu giá lâm!" Tiếng thái giám vang lên chói tai, vĩnh viễn là vang dội nhất đấy!
"Tham kiến Thái hoàng Thái hậu, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!" Mọi người vội vàng hành lễ, âm thanh so Kiếm Thiếu Phong lúc tiến vào còn phải vang dội hơn, suy cho cùng trong lòng mọi người đều rõ ràng, Đại Dung bây giờ, chân chính có thể làm chủ chính là vị Thái hoàng Thái hậu trước mắt này!
"Miễn lễ, bình thân!" Thái hoàng Thái hậu khoát tay áo, trên người không tự chủ lộ ra mấy phần phong thái nữ hoàng, thế nhưng trên mặt cũng mang theo vài phần suy tư, nghĩ đến người mình phái đi đã đắc thủ, nghĩ đến ngày sau mình có thể trông coi binh phù, trong lòng có bao nhiêu hài lòng, cầm được binh phù, mới xem như chân chính có được Đại Dung!
Thế nhưng, khi mặt Thái hoàng Thái hậu nhìn về phía Đồng Quý phi đang ngồi ở trong ngực Kiếm Thiếu Phong, không khỏi trầm xuống, Thái hoàng Thái hậu cùng Kiếm Thiếu Phong ngồi ngang hàng, dù sao hiện tại họ cùng chưởng giang sơn, thấy Thái hoàng Thái hậu ngồi vào chỗ của mình, mọi người mới đứng dậy ngồi xuống!
"Dung nhi, trở về vị trí của ngươi đi!" Thái hoàng Thái hậu hơi cau mày, chỉ là âm thanh cố ý giảm thấp xuống, rốt cuộc là lưu lại một ít mặt mũi cho Đồng Quý phi, thế nhưng trong lòng rất không vui, bình thường được Kiếm Thiếu Phong ân sủng thì cũng thôi đi, trường hợp hôm nay làm sao có thể không có quy củ như vậy, chỉ là, ánh mắt Thái hoàng Thái hậu rơi vào trên mặt Kiếm Thiếu Phong, không tự chủ mang theo vài phần ý lạnh!
"Hoàng tổ mẫu chớ nổi giận, Đồng Quý phi tâm địa thiện lương, biết rõ đạo lý, hiểu lí lẽ, nhưng Trẫm hôm nay muốn nàng ngồi bên cạnh ( Nguyên văn tác giả ghi “ giản ngữ hoa” Tà cũng k hiểu lắm nên dịch này cho thuận văn)!" Kiếm Thiếu Phong cười một tiếng, vốn là Thái hoàng Thái hậu nghĩ dễ dàng xong việc, nhưng hình như trong lúc vô tình bị Kiếm Thiếu Phong chặn một tiếng, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên đây, ngược lại Đồng Quý phi dường nhưng không có cảm giác, giống như bởi vì Kiếm Thiếu Phong ở trước mặt nhiều người như vậy khen bản thân, trên mặt không khỏi xuất hiện mấy phần đỏ ửng!
Mọi người không khỏi nghĩ cười to lên vài tiếng, đây là cái gì hiểu lí lẽ, biết rõ đạo lý, quả thực giống như, rõ ràng chính là hồng nhan họa thủy!
"Đồng Quý phi mới vừa vào cung không hiểu được quy củ, Hoàng đế cũng không hiểu phải quy củ sao, còn cùng Đồng Quý phi cùng nhau hồ đồ!" Thái hoàng Thái hậu nâng cao âm thanh, cũng đẩy toàn bộ trách nhiệm trên người của Kiếm Thiếu Phong!
"Hoàng tổ mẫu nói đúng lắm, ngược lại Trẫm sơ xuất!" Kiếm Thiếu Phong tùy ý cười khẽ, rõ rệt đáp lời Thái hoàng Thái hậu, nhưng trên mặt cũng không có biểu hiện ra ngoài, nhìn trên mặt Đồng Quý phi mềm mại, không nhịn được hôn lên, cũng đem hôn quân gây nên biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn!
Ngược lại một nhóm tân quan mới vào triều làm quan, trong lòng không khỏi đau lòng cho Kiếm Thiếu Phong, mặc dù hắn là Hoàng đế, nhưng chỉ là hư danh, Lý Dung nhi này là người của Thái hoàng Thái hậu, Kiếm Thiếu Phong làm sao có thể thật lòng thích, những người kia tự giác hành động của Kiếm Thiếu Phong là việc hắn không thể làm gì kháng nghị, trong lòng càng thêm xác định, nhất định phải giúp Kiếm Thiếu Phong đoạt lại quyền lợi!
Mọi người suy nghĩ xoay chuyển liên tục, đây là trận giao phong quyền lời, nhưng Đồng Quý phi lại không có phát giác ra được gì cả, ngược lại trong lòng cảm thấy Thái hoàng Thái hậu có chút chuyện bé xé ra to, mình là nữ nhân của Kiếm Thiếu Phong, Hoàng đế sủng ái nữ nhân của mình có gì không đúng, lại nói ngày trước Tiên đế cũng sủng ái Cung quý phi, Thánh hoàng đế cũng cực kỳ sủng ái Thái hoàng Thái hậu, cái này không phải là chuyện rất bình thường thôi!
"Cô tổ mẫu!" Đồng Quý phi không khỏi chu miệng lên, giọng nói mềm nhũn, mang theo vài phần làm nũng!
"Làm càn!" Thái hoàng Thái hậu không khỏi quát lên một tiếng, Đồng Quý phi này trước kia nhìn thấy cũng rất khéo léo, nhưng bây giờ mới nhìn rõ ràng, cũng chỉ là một người bị làm hư, nha đầu cái gì cũng không hiểu, vào hoàng cung này, là người của Hoàng thất, nàng là phi tần của Kiếm Thiếu Phong, nhìn thấy bà tự nên xưng là Thái hoàng Thái hậu, tuyệt đối không thể gọi cô tổ mẫu!
"Hoa ma ma, thỉnh Đồng Quý phi đi xuống!" Thái hoàng Thái hậu rất không vui, trong lòng không khỏi cảm thán, nếu Đồng Quý phi này có một chút tông tuệ của Vận Ninh, nàng cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy!
Mặc dù trên mặt Đồng Quý phi không thích, nhưng Hoa ma ma không cho phép nàng nhiều lời, Đồng Quý phi bất đắc dĩ đi xuống, nhưng trong lòng cũng khó giấu sự không cam lòng, đôi đũa trong tay nặng nề để xuống, phát ra tiếng trầm muộn, Khánh quốc công vội lườm nàng một cái, lúc này nhiều người nhìn, sao chấp nhận nàng làm càn như vậy!
Mạnh Vi liếc Đồng Quý phi một cái, đây chính là kết quả của không biết thân phận mình, "Hoàng thượng, Hoàng tổ mẫu, suy cho cùng hôm nay cũng là ngày tốt, Nghi nhi cùng Vũ nhi chuẩn bị một đoạn biểu diễn, mong rằng Hoàng thượng Hoàng tổ mẫu nhìn một chút!" Mạnh Vi thở mạnh mỉm cười, nàng là Hoàng hậu, cũng chỉ có nàng xứng cùng Kiếm Thiếu Phong, gọi Thái hoàng Thái hậu một tiếng tổ mẫu, chẳng qua trong lòng cũng có chút không cam lòng, Đại hoàng tử Kiếm Nghi là Vận Ninh sinh ra, biểu hiện xuất chúng, liên tiếp ép con trai trưởng là Vũ nhi của mình ép xuống, nhưng dù trong lòng không vui thế nào, trên mặt vẫn là khuôn mặt đầy từ ái!
Hai vị hoàng tử nghe được giọng nói của Mạnh Vi, không khỏi đứng dậy hành lễ, Thái hoàng Thái hậu cùng Kiếm Thiếu Phong không khỏi gật đầu một cái, trên mặt cũng hòa hoãn không ít!
Hai vị Hoàng tử lấy ra kiếm cung nhân đã sớm chuẩn bị xong, nhẹ nhàng chuyển động, giữa lông mày anh khí bức người, kiếm xuất vỏ, như cuồng phong cuốn trời, khí thế kia không thể khinh thường, thế nhưng nhóm võ tướng nhìn rõ ràng, kiếm pháp của Nhị hoàng tử rõ ràng có chút không quen, không thuần thục bằng Đại hoàng tử, nhưng nhìn dáng vẻ của Đại hoàng tử hình như cũng cố ý hãm lại tốc độ, khiến Nhị hoàng tử tận lực không lộ vẻ vụng về!
Kiếm Thiếu Phong không khỏi gật đầu một cái, hai người này hỗ trợ lẫn nhau, cái gọi là huynh hữu đệ cung đại khái để nói đến tình cảnh bây giờ, mẫu phi của hai đứa bé này âm thầm đấu đá, khó có được quan hệ của bọn nhỏ coi như không tệ ! Trong lòng của hắn rốt cuộc cũng hi vọng hai cái đứa bé này vẫn tiếp tục giữ vững tình nghĩa huynh đệ này!
Múa xong, mọi người không khỏi gật đầu tán thưởng, "Nghi nhi, Vũ nhi, mau mau tới đây!" Trên mặt Mạnh Vi mang theo vài phần nụ cười, không khỏi phất phất tay, hai đứa bé nhanh chạy tới, "Nhìn, mặt mũi này đều đổ mồ hôi rồi!" Mạnh Vi nói một tiếng, lại nhanh lấy khăn, cho hai đứa bé lau mồ hôi trên mặt, nếu không phải người biết chuyện, nhìn thấy một màn này, còn tưởng rằng hai vị hoàng tử này đều do Mạnh Vi sinh ra !
Thế nhưng đây cũng là chỗ tốt làm Hoàng hậu, mặc kệ mẹ đẻ của đứa nhỏ là ai, chỉ cần kêu Kiếm Thiếu Phong là Phụ hoàng, đều là đứa bé của Mạnh Vi, cho dù giả bộ cũng chỉ có Hoàng hậu mới có tư cách này! Vận Ninh cúi nửa đầu, trên mặt không có nửa phần không vui, Mạnh Vi muốn làm gì, cứ để cho nàng làm đi!
"Nhìn Nghi nhi mồ hôi thấm ướt cả áo bào này, hôm nay sao không có mặc áo khoác Mẫu phi ngươi mới may cho ngươi?" Vẻ mặt Mạnh Vi từ ái, lời này giống như trong lúc vô tình nhắc tới!
"Thưa Mẫu hậu, cái này chính là Mẫu phi mới vừa làm xong!" Đại hoàng tử hơi ôm quyền, cấp bậc lễ nghĩa một chút cũng không thể thiếu, khiến cho người khác không khỏi đều khen ngợi!
Trên mặt Mạnh Vi có mấy phần không vui, Đại hoàng tử này khắp nơi biểu hiện mình hiểu lễ, chiếm được hảo cảm của mọi người, tâm cơ này có thể so với Vận Ninh!"Hả? Không đúng, hôm nay Mẫu hậu còn nhìn thấy, Mẫu phi ngươi đang vì ngươi may áo khoác, rõ ràng là một cái lam sắc hơi thẫm, ngay cả dưới giường cũng rớt một tấm vải mà !" Mạnh Vi không khỏi lắc đầu, thế nhưng giọng nói không lớn, lại cố ý giống như nói cùng đứa nhỏ!
Nhưng mọi người vẫn không khỏi cau mày, lúc này Mạnh Vi nói lên, nhất định có chuyện này, đứa bé chắc chắn sẽ không nói dối, tỉ mỉ nhìn lại, mấy món trên người Đại hoàng tử hôm nay cũng là mới, mà Hoàng đế phần lớn lấy màu vàng sáng làm áo khoác chiếm đa số, màu lam thẫm hầu như không cần, hơn nữa màu sắc này khá tối, hoàn toàn không phải làm cho đứa bé, như vậy, áo khoác này Hiền phi làm cho người nào? Ánh mắt mọi người nhìn Vận Ninh, mang theo vài phần xem xét!
"Hoàng hậu nương nương nói đùa, thường ngày tần thiếp vẫn đều làm một ít y phục cho Đại hoàng tử, về phần Hoàng hậu nương nương nói màu lam thẫm, nhưng chưa từng làm qua, chẳng lẽ Hoàng hậu nương nương nhớ lộn!" Vận Ninh cười một tiếng, nhưng trên mặt cũng có một tia không tự nhiên!
Vốn Kiếm Thiếu Phong không có để tâm, nhưng lại có người tới đây ở bên tai của hắn lặng lẽ nói mấy câu, Vẻ mặt Kiếm Thiếu Phong biến đổi, ánh mắt nhìn Vận Ninh mang theo vài phần sắc bén, "Làm càn, chẳng lẽ Hoàng hậu còn có thể oan uổng cho ngươi sao, Hoàng tổ mẫu ngài xem chuyện này nên giải quyết như thế nào?" Kiếm Thiếu Phong quát Vận Ninh Nhất một tiếng, nói gần nói xa nhưng cũng tin lời Mạnh Vi nói, thế nhưng lúc nói chuyện với Thái hoàng Thái hậu, rốt cuộc trong giọng nói vẫn mang theo một ít tôn kính! Thế nhưng trong lòng cũng rất rõ ràng, bây giờ Thái hoàng Thái hậu coi Vận Ninh là cái đinh trong mắt, quả quyết sẽ không cầu cạnh cho Vận Ninh!
"Chuyện này, Hoàng thượng làm chủ là được!" Quả nhiên, Thái hoàng Thái hậu rõ ràng không tham dự chuyện này, trong mắt Vận Ninh mang theo vài phần ý lạnh, ngược lại vào lúc này hai người họ đồng lòng vô cùng!
"Hoàng thượng, Thái hoàng Thái hậu, tần thiếp chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Hoàng thượng, có lỗi với Đại Dung, mong Hoàng thượng, Thái hoàng Thái hậu nương nương! Ngược lại Hoàng hậu nương nương, tần thiếp muốn hỏi một chút Hoàng hậu nương nương tồn tâm tư gì!" Vận Ninh hỏi lên một tiếng, nhưng cũng phù hợp với tính tình phách lối trong ngày thường của nàng!
Mạnh Vi lạnh lùng lạnh liếc nhìn Vận Ninh, "Bổn cung cũng chỉ nói ra những gì nhìn thấy thôi, nếu như trong này có hiểu lầm gì, nhất định Hoàng thượng sẽ tra rõ ràng, nhất định sẽ trả lại sự trong sạch cho Hiền phi!" Mạnh Vi nhàn nhạt trả lời một tiếng, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên nàng chiếm thượng phong!
Hơn nữa nàng đã sớm nghe nói Hiền phi không trong sạch, hôm nay cuối cùng phát hiện được, khi nàng đi người nọ sợ được giấu ở dưới giường, chỉ cần Hoàng thượng sai người lục soát cung, gian phu nhất định sẽ bại lộ ra!
Vận Ninh cũng im lặng, chỉ lặng lẽ phân phó Xuân Hương mấy câu, Xuân Hương đáp một tiếng, làm bộ cất bước muốn đi!
"Xuân Hương đây là muốn làm gì?" Mạnh Vi cùng Vận Ninh đấu nhiều năm như vậy, tự nhiên nàng nhận biết tâm phúc của Vận Ninh , xảy ra chuyện, tốt nhân nàng nên tự nhìn chằm chằm!
"Thưa Hoàng hậu nương nương, nô tỳ, nô tỳ!" Xuân Hương giống như không nghĩ tới Mạnh Vi sẽ kêu nàng, cũng không biết là chột dạ hay như thế nào, trong giọng nói có chút run rẩy, cúi thấp đầu, cũng không nói được ra cái gì!
"Hoàng thượng mới vừa sai người đi thăm dò, nếu như ngươi đi về, xảy ra hiểu lầm gì đó, cũng chỉ khiến cho chủ tử nhà ngươi chịu uất ức, nếu như thật sự có chuyện gì gấp, cũng chỉ có thể hoãn lại thôi!" Mạnh Vi giống như khắp nơi suy tính cho Vận Ninh, nhưng nàng càng như vậy, càng đẩy Vận Ninh đến chỗ chết!
Thái hoàng Thái hậu mắt lạnh nhìn bọn họ đấu đá, trong ngày thường Kiếm Thiếu Phong chắc chắn sẽ không giúp đỡ bất luận kẻ nào, rốt cuộc hôm nay xảy ra chuyện gì khiến Kiếm Thiếu Phong khác thường như vậy, Thái hoàng Thái hậu hơi nhíu mày một cái, rất chán ghét loại chuyện không có nằm trong tầm kiểm soát của mình!
"Phụ hoàng, Mẫu hậu!" Nhìn Vận Ninh đang ở thế hạ phong, Đại hoàng tử không khỏi ôm quyền, muốn thay Vận Ninh giải thích cái gì đó!
"Nghi nhi, suy cho cùng chuyện này là chuyện của người lớn, Mẫu hậu cũng giống như Nghi nhi đều lo lắng cho Hiền phi, nhưng chúng ta nên tin tưởng Hoàng thượng thánh minh, nhất định sẽ điều tra việc này rõ ràng!" Mạnh Vi vội vàng lên tiếng ngăn lại, Đại hoàng tử là một người lanh lợi, nàng sẽ không trơ mắt nhìn Đại hoàng tử hóa giải việc này!
"Lại đây, Mẫu hậu ôm!" Mạnh Vi thấy Đại hoàng tử còn muốn nói điều gì, lại mở miệng cướp lời, trên tay hơi dùng sức, cũng kéo Đại hoàng tử lại trước mặt mình, như vậy, Đại hoàng tử nói thêm gì nữa, cũng có vẻ hắn cố tình gây sự, Đại hoàng tử nhíu mày thật chặt, cho đến khi nhìn thấy Vận Ninh đưa tới ánh mắt, mới hơi an tâm!
Bên này, người dẫn lục soát cung chính là người của Hoàng thượng, đến bên ngoài Chung Túy cung, thế nhưng cung nhân ngăn cản cũng không ngăn được xông vào, động tĩnh lúc đó rất lớn!
"Người nào làm càn như vậy?" Chờ mọi người vào nhà chính, vừa mới chuẩn bị động thủ, thế nhưng nhìn thấy Thu Nguyệt từ trong nhà đi ra, trên mặt mang theo vài phần không vui!
Người thị vệ này không nhận ra Thu Nguyệt, nghe giọng điệu vốn tưởng rằng là một chủ tử, không khỏi ngừng động tác, hiện tại nhìn lại là một nha đầu, trên mặt thêm mấy phần khinh thường, "Lục soát!" Hắn khoát tay áo, không cùng Thu Nguyệt nhiều lời một câu!
"Ai dám!" Thu Nguyệt quát lên một tiếng, trong mắt mang theo vài phần sát ý, có lẽ trải qua quá nhiều chuyện, trái lại không tự chủ khiến cho người khác cảm giác bị áp bức!
"Hoàng thượng ra lệnh lục soát cung, nếu như cô nương có nghi vấn gì, đại khái có thể đi bẩm báo Hoàng thượng!" Người nọ không tự chủ giải thích một tiếng!
"Hoàng thượng thì sao? Sao có thể ầm ĩ đến chủ tử nhà ta, cũng không phải chuyện ngươi có thể đảm đương nổi đấu!" Thu Nguyệt khinh thường đáp một tiếng, nghe người này nói được Kiếm Thiếu Phong phái tới, biết được kế hoạch này của Vận Ninh đã thành công một nửa, người nọ đúng là vẫn còn trốn không thoát lòng bàn tay của Nạp Lan Tĩnh!
Thị vệ hừ lạnh một tiếng, nghe được lời Thu Nguyệt nói, không khỏi có chút tức giận, vốn tưởng rằng Thu Nguyệt là một người hiểu lý lẽ, nhưng không nghĩ tới là một nha đầu điên, hắn còn không biết, Đại Dung này còn có người mà Kiếm Thiếu Phong không dám chọc, "Lục soát!" Người nọ khoát tay áo, không cùng Thu Nguyệt dây dưa nhiều!
"A!" Những người kia đáp một tiếng, nhưng mới vừa đụng vào đồ bốn phía, liền truyền đến từng tiếng tiếng kêu thảm thiết, nhóm ám vệ có không ít người hiện thân, chỉ cần người nào chạm qua đồ trong cung Vận Ninhi, đều bị chém tay!
"Ngươi muốn tạo phản sao?" Tên thị vệ dẫn đầu không khỏi thét lên một tiếng, không nghĩ tới ở trong hoàng cungi, vẫn còn có người dám đối nghịch cùng Kiếm Thiếu Phong!
"Tạo phản cũng không thể nói được, nhưng không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy chủ tử nhà ta!" Thu Nguyệt liếc hắn một cái, người nọ cũng tức giận vô cùng, hắn đường đường Ngự Tiền Đái Đao Thị Vệ, lại bị một cung nữ nhục nhã, làm sao có thể nuốt xuống được cơn tức này đây, nhưng hắn lại không có biện pháp khác!
"Chuyện gì?" Đang lúc người thị vệ này tức giận vô cùng, thế nhưng từ bên trong truyền đến tiếng nói của một cô nương, người nọ không khỏi ngẩn ra, ở trong cùng này ai cũng biết được, Hoàng hậu nương nương chính là đệ nhất mỹ nhân của Đại Dung, ngay cả giọng nói cũng trong trẻo nghe cảm động, thế nhưng giọng nói bên trong, mặc dù không thể nói đặc biệt tuyệt vời, nhưng không duyện cớ có thể khiến người ta cảm thấy kinh hãi, rõ ràng chỉ là một câu hỏi rất bình thản, nhưng lại làm cho người ta cảm nhận được trong giọng điệu kia rất không vui, thậm chí có một loại xúc động làm cho người ta không lý do nghĩ muốn thần phục!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...