Tướng Phủ Đích Nữ



"Không sao!" Nạp Lan Tĩnh nhanh lui ra, đầu ngón tay mềm mại xẹt qua lòng bàn tay hắn, nhưng cảm giác lại càng ngày càng xa, trong lòng Kiếm Thiếu Huyền mất mát một hồi, nhưng cuối cùng không nói gì, trong đầu lại càng thanh minh, hắn cúi thấp đầu, nếu mình đã hứa hẹn sẽ không dây dưa với nàng, như vậy hiện tại là gì, hắn không biết nên đối mặt với Nạp Lan Tĩnh như thế nào, liền nhanh dọn da thú thỏa đáng!

"Ta vào trước đây, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút!" Nạp Lan Tĩnh thở dài, nàng và Kiếm Thiếu Huyền đã nói rõ ràng, nếu không cần thiết thì không cần dây dưa, nhưng việc đời khó đoán, Nạp Lan Tĩnh thở dài, trước kia chẳng qua đều là nhất thời, Thái phi hại mình, cuối cùng bà còn bỏ ra cái gì, ai đúng ai sai cũng không còn quan trọng, không đợi Kiếm Thiếu Huyền đáp lời, Nạp Lan Tĩnh liền nhanh xoay người lui về!

"Thu Nguyệt!" Khi Nạp Lan Tĩnh bước lên thang, nhìn Thu Nguyệt đang đứng ở cửa, có chút không hiểu nhìn mình!


Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});

"Nô tỳ tỉnh lại, phát hiện tiểu thư không có ở đây, cho nên nhanh đứng lên nhìn một chút!" Thu Nguyệt nhẹ nhàng đáp một tiếng, trong mắt còn mang theo vài phần buồn ngủ, trên mặt có một ít khẩn trương, giống như có tâm tư bị người ta nhìn thấy, nhưng nàng luôn cố ý hoặc vô tình nhìn sang Kiếm Thiếu Huyền!

"Không sao, vốn định giúp Bắc Hàn Vương lột da thú một chút, nhưng lại làm trở ngại!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, dù trong lòng của nàng không có Kiếm Thiếu Niệm, cũng sẽ không động lòng với Kiếm Thiếu Huyền, Thu Nguyệt có tình cảm với Kiếm Thiếu Huyền, nếu thật có thể thành toàn là chuyện tốt, không tồi!

"Nô tỳ có thể giúp!" Thu Nguyệt không biết thế nào là tình yêu nam nữ, cũng không có nghĩ vì sao nàng đối với Kiếm Thiếu Huyền có cảm giác đặc biệt, hoặc là chỉ là đáng thương, nhưng muốn có cơ hội tiếp xúc với Kiếm Thiếu Huyền, nhưng trong lòng có chút vui vẻ không khống chế được!


"Không cần, chuyện này người làm không quen!" Mặt của Kiếm Thiếu Huyền trầm xuống, Thu Nguyệt không hiểu được tình yêu nam nữ, nhưng hắn lại hiểu, Nạp Lan Tĩnh không chấp nhận mình thì cũng thôi đi, hắn không thể nào tiếp thu được, Nạp Lan Tĩnh lại giao mình cho một nữ nhân khác, thân thể vốn đã tốt lên, trong nháy mắt, cảm thấy choáng váng, thật may hắn đưa lưng về phía Nạp Lan Tĩnh, nếu không khuôn mặt đổ mồ hôi, không thể gạt được ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh!
Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});

Thu Nguyệt nhìn Kiếm Thiếu Huyền không muốn, không nói thêm gì, đỡ Nạp Lan Tĩnh trở lại phòng, Kiếm Thiếu Huyền nghe được Nạp Lan Tĩnh rời đi, trong miệng vẫn còn chảy ra ít máu, thì ra đả thương tâm, dù điều dưỡng thế nào, cũng không cách nào khỏi hẳn!

Sáng sớm, ánh mặt trời mang theo vài phần ấm áp chiếu vào, "Tiểu thư, người đã tỉnh?" Khi Nạp Lan Tĩnh mở mắt, giọng Thu Nguyệt trên đỉnh đầu truyền đến, trong giọng mang theo nụ cười, Nạp Lan Tĩnh hơi cong môi một cái, sáng sớm trong rừng, không khí hình như cũng tràn ngập một cỗ ngọt ngào, làm cho người ta không nhịn được mà cười khẽ một tiếng!

Nạp Lan Tĩnh vươn cánh tay, ngủ cả đêm, toàn thân cũng đau dữ dội, chỉ là tinh thần không tồi, Thu Nguyệt đỡ Nạp Lan Tĩnh đứng dậy, không biết khi nào, trong phòng thậm chí có một dùng nhánh cây làm bình phong, nhìn lá trên nhánh



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui