Tướng Phủ Đích Nữ



Thấy Cung thị đồng ý, Nạp Lan Tĩnh vội vàng tiễn Cung thị ra cửa, để một đội ám vệ ở một bên bảo vệ, nhưng trong lòng Nạp Lan Tĩnh vẫn là rất lo lắng, nhìn đến khi không thấy bóng dáng Cung thị mới trở về!

Sau khi trở về, Nạp Lan Tĩnh liền dẫn mọi người đi nhìn đại khố phòng (nhà kho lớn) một chút, gian để dược liệu này là ở bên trong cùng, cửa sổ đều đã đóng kín, lối vào duy nhất có thể đi chính là cửa này, khẽ đẩy ra, giống như còn có thể nhìn ra một tầng vôi thật mỏng ở trên đất này, bởi vì sợ bị tặc nhân phát hiện, cho nên rải xuống đất cũng không nhiều, đúng như Lưu Thúy nói,chỗ này không hề có dấu vết động tới!

Dược liệu cũng không bị đảo lộn, giống như người nọ cực kỳ quen thuộc nơi này, Nạp Lan Tĩnh khẽ nhăn mặt, ngón tay nhẹ nhàng gõ dọc theo vách tường, nhóm ám vệ này cũng rất lợi hại, nhìn động tác của Nạp Lan Tĩnh, dĩ nhiên là hiểu suy nghĩ của nàng, liền phân tán ra, nhìn cẩn thận từng cái, nhưng qua thật lâu, âm thanh này trầm muộn hoàn toàn không giống như có cái gì đó!


Nạp Lan Tĩnh chân mày nhíu chặt hơn, hàng dược liệu này, đến tột cùng là cái gì có thể tránh khỏi ánh mắt ám vệ, vừa chuẩn xác lấy được thứ mình muốn, chỉ là dược thảo này giống như cũng chỉ lấy cho một ngày, nếu như người bình thường, nên lấy nhiều chút, Nạp Lan Tĩnh càng nghĩ càng không nghĩ ra, đến tột cùng là người nọ quá tự tin, hay có mục đích khác!"Hôm qua là rắc bột vôi và khóa cửa?" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng ngẩng đầu, cũng lên tiếng hỏi!

"Bẩm tiểu thư, là nô tỳ, nô tỳ đi ra ngoài trước đều nhìn qua từng cái một, bột vôi này cũng do nô tỳ tự tay vãi, hoàn toàn không có người khác!" Lưu Thúy cũng không nghĩ ra, suy cho cùng người nọ làm sao lấy thuận lợi như vậy!

Tay Nạp Lan Tĩnh nhè nhẹ vuốt mái tóc, đến tột cùng hắn đi vào từ nơi nào, Nạp Lan Tĩnh chợt ngẩng đầu, chẳng lẽ là, Thu Nguyệt nhìn thấy vội để cho ám vệ đi lên nhìn một chút, nhưng chờ lúc ám vệ xuống, cũng không có phát hiện chút khác thường nào!

Tìm hồi lâu, cũng không tiến triển chút nào, "Ngữ Yên có từng ra ngoài?" Nạp Lan Tĩnh từ bên trong ra ngoài, không khỏi hỏi Thu Nguyệt một câu!

"Thưa tiểu thư, dựa theo lời người phân phó nô tỳ đã để một nhóm ám vệ nhìn chằm chằm rồi, chỉ có tỳ nữ của nàng ta ra ngoài lấy đồ ăn, những lúc bình thường nàng ta chưa bao giờ đi ra ngoài!" Thu Nguyệt biết Nạp Lan Tĩnh hoài nghi Ngữ Yên, tự nhiên giám sát cực kỳ cẩn thận!


"Lấy đồ ăn? Nói cách khác phòng bếp nhỏ của nàng ta không có lên lửa qua sao?" Chân mày Nạp Lan Tĩnh nhăn lại thật chặt thành một chữ xuyên, nhìn Thu Nguyệt gật đầu một cái, trong lòng càng nặng nề, sắc thuốc dĩ nhiên sẽ phải nổi lửa, trong phòng Ngữ Yên không có nổi lửa, hình như không có khả năng là nàng!

"Nô tỳ cũng đã đi phòng bếp hỏi, thường ngày thân thể Ngữ Yên khó chịu, nên yêu cầu một ít dược thảo, hôm qua tiểu thư ra lệnh, không có cách nào lấy dược thảo ra, nên ngừng một ngày!" Không đợi Nạp Lan Tĩnh hỏi, Lưu Thúy bẩm báo mọi thứ mình tra được cho Nạp Lan Tĩnh!

Thế nhưng trở lại trong phòng, từ đầu đến cuối Nạp Lan Tĩnh cũng nghĩ mãi không ra, đến tột cùng dược thảo này tại sao lại mất, hơn nữa, nếu người nọ thật có bản lãnh cao như vậy, vì sao không ra mua dược liệu, là muốn khiêu khích, cố ý bộc lộ ra sao!

Nạp Lan Tĩnh vốn định lục soát phòng của Ngữ Yên, nhưng lại nghĩ, không nói đến Ngữ Yên có phải kẻ xấu hay không, cho dù là, tâm tư của nàng ta kín đáo như vậy, sẽ để cho mình dễ dàng tra được hay sao, trong lúc bất chợt ánh mắt Nạp Lan Tĩnh sáng lên, người nọ nếu chỉ lấy dược cho một ngày, tự nhiên sẽ lấy ngày thứ hai, ngày thứ ba, nàng nhìn phân phó Thu Nguyệt mấy tiếng, chỉ cần người nọ còn dám ra ngoài, mình nhất định sẽ bắt được người nọ!


Sau khi Nạp Lan Tĩnh nghĩ tới biện pháp này, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, bỗng cảm thấy khát nước hết sức, lại nghĩ mình đi ra ngoài từ sáng sớm, đến bây giờ một ngụm nước cũng chưa uống..., không khỏi nâng chung trà lên, môi nhẹ nhàng thổi thổi, trong lúc bất chợt tay run lên, ly trà này cũng rơi trên mặt đất, chén trà theo đó mà vỡ nát, nước trong chén bắn vào trên người của Nạp Lan Tĩnh cũng không có phát hiện, chẳng qua cảm thấy trong lòng chợt hoảng hốt, giống như đã xảy ra chuyện gì!

"Tiểu thư!"



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui