"Nhưng Quy Tư quốc giỏi về dùng cổ độc, trong lòng ta thế nào cũng không yên lòng!" Nạp Lan Tĩnh thở dài một cái, trong cung chỉ có mấy người nước Quy Tư, cổ độc vô cùng kỳ quặc, dạng gì cũng có thể, nếu Hoàng thất Quy Tư có ý muốn đối phó với biểu ca, nàng thật không dám nắm chắc phần thắng, hơn nữa không biết Kiếm Thiếu Phong ở sau lưng giở trò, tình cảnh Cung Ngao bây giờ rất nguy hiểm!
"Nàng nha, lúc nào cũng chỉ quan tâm đến người khác, yên tâm đi, nếu Quy Tư nước xảy ra chính biến, người nào còn có tâm tình quản đến chuyện này!" Kiếm Thiếu Niệm không khỏi thở dài, trong lòng Nạp Lan Tĩnh, phu quân của nàng vô năng đến thế sao, tí chuyện vậy còn không xử lí được, sao dám cưới nàng làm thê!
"Ý của chàng là?" Ánh mắt Nạp Lan Tĩnh sáng lên, đây là một biện pháp tốt, nếu có chuyện gì giữ chặt người Quy Tư, cũng khiến bọn họ khong rảnh bận tâm!
"Mười lăm năm trước, phụ hoàng Cùng quý nhân bị chính đệ đệ ruột đẩy xuống ngôi vị Hoàng đế, xảy qua một lần chính biến, lúc ấy mặc dù gia thân tiên đế chết đi không ít, nhưng bây giờ Hoàng đế từ đầu đến cuối không có tìm được hoàng đệ Cùng quý nhân, mà nửa tháng trước, đệ đệ của bà đột nhiên xuất hiện, kêu gọi người bảo vệ cho hắn, nhưng thế lực của hắn quá bạc nhược, chỉ cần chúng ta là Bang chủ của hắn, để cho hắn tương đồng với thế lực Hoàng đế, hai người, dù ai cũng không có cách nào làm gì ai, như vậy còn có người nào tinh lực phái người của chính mình ra, cùng Đại Dung chu toàn!" Gương mặt của Kiếm Thiếu Niệm nở nụ cười, hắn biết Nạp Lan Tĩnh để ý người của Cung gia, quả quyết không thể khoanh tay đứng nhìn!
"Cám ơn!" Nạp Lan Tĩnh ôm Kiếm Thiếu Niệm, cảm giác được người ta quan tâm thật tốt!
Chỉ là, chuyện của bọn họ không biết vì sao truyền tới Hoàng cung, thành chủ đề bị nhiều người bàn tán, tin đồn Tiêu Dao Vương anh tuấn tiêu sái, độc sủng Tiêu Dao Vương phi, vì nàng huyết tẩy An phủ, vì nàng dùng mọi thủ đoạn hung tàn hành hạ cung nữ, chỉ vì cho Tiêu Dao Vương phi giải buồn, trong lúc nhất thời khiến tình cảm bọn họ tăng lên không ít sắc thái thần bí!
Cuộc sống mỗi ngày đều phải tiến lên , "Hôm nay thi đình, cũng không biết Tân Khoa Trạng Nguyên sẽ là ai!" Lưu Thúy ngồi bên cạnh Nạp Lan Tĩnh, nhìn Nạp Lan Tĩnh nhìn sổ sách mấy ngày nay, trong lòng cảm thấy nhàm chán, không khỏi tìm đề tài!
Nạp Lan Tĩnh trừng mắt, nhìn dáng vẻ Lưu Thúy nhàm nhán, cảm thấy buồn cười, chỉ là nàng cũng không nói, Thượng QuanTầm giống suy nghĩ với nàng, không thể không cùng nàng hợp tác, vào lúc này nàng chuẩn bị đưa vải vóc của Thượng Quan Gia đến Kinh Thành, chỉ là chuyện khoa cử, cực kỳ quan trọng, đây là lần khoa cử đầu tiên kể từ khi Tân đế lên ngôi, cực kỳ quan trọng, cũng là cơ hôi tốt để lôi kéo!
"Vương Gia trở lại!" Lưu Thúy nhanh đứng dậy, hành lễ rồi lui xuống, để lại không gian riêng cho hai người!
"Sao lại trở về sớm như vậy?" Nạp Lan Tĩnh có chút kinh ngạc than một tiếng, để sổ sách trên tay xuống!
"Ừ, Kiếm Thiếu Phong sợ chúng ta cướp tân Trạng Nguyên, thi đình kết thúc liền tuyên bố tên Trạng nguyên, hôm nay còn phải chuẩn bị dạ tiệc trong cung !" Kiếm Thiếu Niệm gật đầu, nhẹ nhàng hôn môi Nạp Lan Tĩnh, lúc này mới trả lời!
"Giữa ban ngày, chớ để người ta nhìn thấy!" Mặt của Nạp Lan Tĩnh không khỏi đỏ lên, "Tân Khoa Trạng Nguyên, chàng có biết không?" Nạp Lan Tĩnh vội vàng dời đề tài, chỉ là tò mò, những người Kiếm Thiếu Niệm cùng Kiếm Thiếu Phong lôi kéo đều là tài tử, cũng không biết cuối cùng Tân Khoa Trạng Nguyên sẽ là người của ai!
"Chưa từng nghe qua!" Kiếm Thiếu Niệm lắc đầu một cái, nhưng mà điều này cũng là chuyện tốt, ít nhất Tân Khoa Trạng Nguyên cũng không phải là người Kiếm Thiếu Phong, "Hắn là người Hoài Châu, tên Liễm Nghiêu!"
"Hả? Liễm là một dòng họ ly kỳ, chỉ là Nghiêu là quân chủ thánh minh, cái tên kiêng kị không phải người bình thường có thể đặt!" Nạp Lan Tĩnh bị Tân Khoa Trạng Nguyên khơi gợi sự tò mò!
"Đúng vậy, khi ở trên điện, Kiếm Thiếu Phong dẫn đầu làm khó dễ, nhưng Liễm Nghiêm lại rất thong dong, nói rằng từ nhỏ phụ thân của hắn đã hi vọng hắn làm bạn bên cạnh quân chủ, vì quân phân ưu!" Kiếm Thiếu Phong cười khẽ một tiếng, "Chỉ là Liễm Nghiêu không thể không nói là một nhân tài hiếm có, giải thích độc đáo!"
"A, để chàng tán dương, thật sự là một nhân tài!" Nạp Lan Tĩnh càng tò mò, Kiếm Thiếu Niệm chưa từng trước mặt nàng tán thưởng bất kì ai, hôm nay đối với Tân Khoa Trạng Nguyên lại khen không dứt miệng!
"Đó là tự nhiên, cõi đời này trừ phu quân nàng ra, sợ không người nào có thể đè hắn!" Kiếm Thiếu Niệm nhìn Nạp Lan Tĩnh có hứng thú đối với khác nam nhân, trong lòng có chút ghen, nhưng hắn lại quên, người này cũng là hắn nhắc tới!
Nạp Lan Tĩnh không khỏi liếc hắn một cái, không biết hắn học ai mà miệng lưỡi trơn tru như vậy, "Vào lúc này Kiếm Thiếu Phong muốn lôi kéo hắn, chàng không tham gia náo nhiệt sao?"
"Liễm Nghiêu cũng không phải là người đơn giản, há có thể vì mấy câu nói của Kiếm Thiếu Phong, khăng khăng một mực làm việc cho hắn sao, khẩu khí lãng phí, cũng không bằng rảnh rỗi nửa ngày, bồi Kiều Mỹ Nương!" Mới đầu Kiếm Thiếu Niệm còn nói nghiêm túc, đến phía sau, dùng môi chặn miệng Nạp Lan Tĩnh, làm hắn thích!
Cuối thu nên trời tối nhanh hơn so với ngày thường, hôm nay Nạp Lan Tĩnh mặc một bộ váy bằng gấm màu trắng, phía trên dùng Tương Tú thêu hoa nhỏ, mặc tầng tầng lớp lớp, mặc dù màu sắc mộc mạc, cũng không kém phần trang trọng, tóc tùy ý chải, một cây trâm phỉ thúy tà tà cắm vào sợi tóc, chỉ là Nạp Lan Tĩnh cố ý sai Lưu Thúy cài lên mấy đồ trang sức trang nhã, khiến sắc mặt nhìn tái nhợt chút, dù sao nàng ở danh nghĩa là người đang bị bệnh nặng!
Nhưng cho dù như vậy, Nạp Lan Tĩnh không hề làm giảm đi mấy phần mỹ lệ, mà tăng thêm vài phần mềm mại đáng yêu, "Thật sự không muồn mang nàng đi yến hội, thật hy vọng có thể giấu nàng đi, vẻ đẹp của nàng chỉ một mình ta có thể thấy!" Kiếm Thiếu Niệm không khỏi nỉ non, trên mặt gương mặt mang mấy phần bất đắc dĩ!
Nạp Lan Tĩnh ngọt ngào cười một tiếng, nhưng cũng không nói cái, chỉ là thành thân lâu như vậy, Kiếm Thiếu Niệm đối với tình yêu nàng, nàng còn cực kỳ thích!
Bên ngoài đã sớm chuẩn bị tốt, khi đến yến hội, đã là giờ lên đèn, Kiếm Thiếu Niệm nhẹ nhàng đỡ Nạp Lan Tĩnh, giống như chỉ sợ Nạp Lan Tĩnh không cẩn thận ngã nhào!
"Hoàng huynh, hoàng tẩu!" Giọng Kiếm Thiếu Huyền bên cạnh truyền đến, Nạp Lan Tĩnh cùng Kiếm Thiếu Niệm đồng thời ngẩng đầu, nhìn Kiếm Thiếu Huyền không giống vô tình gặp được, giống như đợi rất lâu rồi !
"Chuyện gì?" Kiếm Thiếu Niệm nhìn lên thấy Kiếm Thiếu Huyền, lập tức thu lại nụ cười trên mặt, cả giọng cũng lạnh xuống!
"Ta!" Kiếm Thiếu Huyền nhất thời cứng họng, "Thật xin lỗi, ta không biết!" giọng của hắn rất thấp, nếu không lắng nghe không thể nghe được hắn đang nói gì!
Kiếm Thiếu Niệm còn muốn làm khó dễ, nhưng bị Nạp Lan Tĩnh vỗ tay một cái, nàng sai Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt đỡ mình, bước tới phía trước một bước, trong ánh mắt một mảnh lành lạnh, "Ngày trước nàng cũng coi là đã giúp ta, lần này tha nàng một mạng, ân oán trước kia xóa bỏ, nếu để cho ta phát hiện có hành động gì khác thường, cánh tay này cùng con mắt này là từ nàng mà ra!" Chuyện này bởi vì Nạp Lan Tĩnh phát sanh, nên do Nạp Lan Tĩnh tự mình nói rõ ràng, Kiếm Thiếu Niệm bỏ qua cho nàng một mạng, đã là vì Nạp Lan Tĩnh mà nhượng bộ cực lớn, nếu không nàng cho là nàng bây giờ còn có thể sống thật khỏe sao!
"Thật xin lỗi!" Giọng Kiếm Thiếu Huyền đè rất thấp, thiên ngôn vạn ngữ lại chỉ có thể nói một câu nói như vậy!
"Bên trong lại náo nhiệt!" Nạp Lan Tĩnh hình như không nghe được giọng Kiếm Thiếu Huyền, nàng tươi cười ngẩng đầu, khuôn mặt dịu dàng, lại chỉ đối với Kiếm Thiếu Niệm nở rộ!
"Được, chúng ta đi nhìn một chút!" Kiếm Thiếu Niệm cưng chiều nói một tiếng, hai người lướt qua Kiếm Thiếu Huyền đi vào! Kiếm Thiếu Huyền chỉ có thể nhìn bóng lưng của bọn họ, thật ra thì hắn rất muốn hỏi thăm thân thể Nạp Lan Tĩnh, thật ra thì hắn rất muốn nói cho Nạp Lan Tĩnh, tim của hắn và Kiếm Thiếu Niệm giống như nhau, đau dữ dội, nhưng cái gì cũng không kịp nói!
Nạp Lan Tĩnh căn bản không muốn nhìn Kiếm Thiếu Huyền, chuyện không liên quan đến Kiếm Thiếu Huyền, nhưng rốt cuộc bởi vì hắn mà ra, mình không cần thiết chịu khổ, muốn chú ý cảm thụ của hắn, chẳng bằng mình bị coi thường, đây đã là sự tha thứ dễ dàng nhất đối với bọn họ rồi!
Hôm nay tới phần lớn là Đại Thần trong Triều, cả hậu cung phi tần tới không nhiều, Nạp Lan Tĩnh vừa đến, ánh mắt của toàn bộ mọi người đều đặt trên người bọn họ, nam anh tuấn tà mị, nữ mềm mại đáng yêu, hài hòa như vậy, tuy nói Mạnh Vi đã là đại mỹ nhân khó gặp, mặc dù ngũ quan Nạp Lan Tĩnh không tinh xảo bằng nàng, nhưng Nạp Lan Tĩnh có vẻ này sức quyến rũ chết ngừoi, có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người!
Tay Kiếm Thiếu Niệm thận trọng đỡ Nạp Lan ngồi xuống, chỉ là nhìn ánh mắt của mọi người, trên mặt không khỏi thoáng hiện mấy phần giận dữ, Nạp Lan Tĩnh cũng không quan tâm những thứ này, nàng rõ ràng cảm nhận được, có một đôi mắt đang chăm chú nhìn nàng, Nạp Lan Tĩnh ung dung ngồi xuống, nhẹ nhàng ho một tiếng, tay không tự giác kéo tay áo lên, hình như che giấu cái gì!
"Hoàng thượng giá lâm!" Giọng của thái giám vang lên, mọi người nhanh hành lễ, Nạp Lan Tĩnh quỳ trên mặt đất, cảm nhận được Mạnh Vi chưa từ bỏ ý định quan sát, ý cười trên khóe môi sâu hơn, Thu Nguyệt đã sớm bẩm báo, vụn thuốc của nàng bị người Mạnh Vi trộm đi, nghĩ đến nàng rất nhanh sẽ hành động!
"Chúng ái khanh miễn lễ!" Giọng Kiếm Thiếu Phong mang theo vui vẻ, vẫn chưa đi đến chủ vị, liền để mọi người dậy, "Liễm ái khanh mau mau nhập tọa!" Xem ra hắn thật sự muốn lôi kéo Liễm Nghiêu!
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Nạp Lan Tĩnh không khỏi trừng mắt lên, rốt cuộc muốn nhìn một chút, Tân Khoa Trạng Nguyên đến tột cùng là thần thánh phương nào, có thể khiến Kiếm Thiếu Niệm khích lệ như vậy, thế nào lại là hắn! Khi Nạp Lan Tĩnh nhìn thấy khuôn mặt của hắn, gương mặt kinh ngạc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...