Có vài vị tiểu thư nhìn thấy bộ dáng như vậy, thẹn thùng vội vàng quay đầu sang chỗ khác, ngược lại những nam tử này lá gan lớn, mắt chính là mở thật to, nử tử trên đại điện nhìn tuyệt lệ như vậy, da thịt trắng như tuyết kia, lại thêm bầu không khí này, chính là nhìn lần đầu tiên, lại muốn xem lần thứ hai!
Những sợi tóc của nữ tử tán loạn trên mặt đất, cũng là lộ ra nửa gương mặt, "Vân nhi!" Gương mặt già nua của Dương Quốc công kìm nén đến đỏ bừng, nữ tử lộ cảnh xuân này không phải Dương Vân còn có thể là ai!
Chỉ là nhìn sắc mặt nàng khổ sở, chân mày nhíu thật chặt, cũng là không nói được lời nào, chính là thẳng tắp ngã xuống như vậy, thân thể đều không động nửa phần, "Sao lại thế này?" Trương Siêu Phàm có chút ngạc nhiên, tiểu thư Dương phủ này hắn biết, hắn rõ ràng là đi về phía Phiêu Phỉ, sao bây giờ lại biến thành Dương Vân rồi !
Hắn hơi cúi người, chính là vội vàng muốn đỡ Dương Vân dậy, đến gần mới phát hiện, ngực của nàng lộ ra một chút lóe sáng, tinh tế nhìn ra, mới phát hiện, lại là một cây ngân châm, chẳng biết là đâm vào trên người của nàng lúc nào, sắc mặt Trương Siêu Phàm căng thẳng, nhanh chóng giúp nàng lấy ngân châm ra, hắn chuyên chú nhìn ngân châm, nhưng ngón tay không cẩn thận chạm phải mềm mại thật cao này, trán của hắn rịn ra một ít mồ hôi, xử nữ* hấp dẫn, nhưng là ở phía sau càng nhạy cảm hơn!
* Xử nữ: nữ tử còn trong trắng, còn trinh.
Trên đại điện, hắn không thể luống cuống, chính là đến cuối cùng hắn vẫn không có chịu được dụ hoặc ở trong lòng khác thường, ngón tay từ từ chuyển động, trên mặt giống như là đang tốn sức giúp nàng lấy ngân châm ra, nhưng trong tay lại đụng chạm một cái lên địa phương thuần khiết nhất của nàng, mặt Dương Vân tức giận đến đỏ bừng, địa phương chưa bao giờ bị người đụng chạm qua, thế nhưng lúc này lại mặc cho hắn khinh nhờn*, làm sao có thể nuốt nổi cơn giận này, nhưng nàng lại cứ không có biện pháp nào!
*khinh nhờn: không tôn trọng, thực hiện hành vi bẩn thỉu.
Dương Quốc công ngồi ở một bên không ra, cũng không quản cái gì lễ nghi quân thần, không cùng Kiếm Thiếu Phong bẩm báo, chính là đột nhiên đứng lên, "Ngươi buông Vân nhi ra!" Giọng nói Dương Quốc công vừa dứt, thì Trương Siêu Phàm cũng lấy ngân châm ra, Dương Vân hơi ngẩng đầu chính là nhổ một bải nước miếng ác khí ra ngoài, Trương Siêu Phàm nhìn nàng không có gì đáng ngại, lúc này mới yên lòng lại!
Bốp! Dương Vân tránh thoát được ngân châm, tay cũng là đánh vào trên mặt Trương Siêu Phàm một cái giòn giã, người khác không biết, nhưng nàng lại rõ ràng tâm tư của cái ngụy quân tử này, "Ngươi!" Ánh mắt của Trương Siêu Phàm không khỏi trừng mắt, tuy nói thân phận của Dương Nghiên này cao quý, nhưng trải qua một lần như vậy, danh môn quý tộc ai còn nguyện ý cầu hôn nàng, nữ tử như vậy, như thế nào còn dám phách lối như vậy!
"Phi!" Dương Vân thấy Trương Siêu Phàm vẫn còn trợn mắt nhìn mình, nhẹ nhàng chửi thề một tiếng, tay lại nâng lên cao, Trương Siêu Phàm nhanh tay, còn không đợi tay Dương Vân hạ xuống, cản lại ở giữa không trung!
"Ngươi buông ta ra!" Dương Vân cảm nhận được hắn đụng chạm, trong lòng không khỏi dâng lên mấy phần ghê tởm, chính là chợt dùng sức giật lấy cánh tay của mình về, nhưng lại bởi vì dùng sức quá lớn, cái cái yếm đỏ kia bị lỏng ra, làm lộ toàn bộ trước ngực của nàng ra ngoài, Dương Vân cả kinh, hốt hoảng cầm quần áo buộc lại, nhưng của động của nàng quá lớn, thân thể run rẩy vô cùng, vẫn còn có người chảy ra máu mũi!
Dương Vân vừa thẹn vừa cáu, nhưng lại không có bất kỳ phương pháp xử lí nào, vội vàng nhặt lên y phục của Trương Siêu Phàm ở trên đất, bao bọc thật chặt quanh thân thể của mình, "Tổ phụ!" Nàng hơi ngẩng đầu, nhìn Dương Quốc công cũng đã đi qua, đôi mắt đẫm lệ mông lung, mang theo có chút vô dụng, dù sao nàng một hoàng hoa cô nương gặp phải loại chuyện như vậy cuối cùng vẫn là vô cùng sợ hãi!
"Còn có thể thống gì nữa, còn không mau lui xuống đi!" Kiếm Thiếu Phong lạnh lùng cau mày, không khỏi thầm mắng đều là người ngu xuẩn, ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng làm không xong, vẫn còn ở nơi này làm mất mặt xấu hổ, Dương Vân hôm nay coi như mất luôn danh tiếng, ngày sau sợ là không có ích gì rồi !
"Ai nha, ngược lại rất thú vị, người của Dương gia, quả thật là không tầm thường!" Giọng nói của Vận Ninh lanh lảnh khác thường, chính là vào lúc này không chỗ nào không bày ra dáng vẻ một sủng phi kiêu ngạo của nàng, nàng nhẹ nhàng sờ khẽ lên bộ y phục thêu mẫu đơn, môi đỏ mọng đẹp đẽ, tạo nên hơi thở yêu mị nhất!
Mặt Dương Quốc công tối đen vô cùng, lời nói của Vận Ninh như có thâm ý khác, cái gì gọi là người Dương gia, Dương Nghiên này cũng là người của Dương gia, chính là cùng người bỏ trốn cuối cùng rơi xuống kết quả quả chết, bây giờ nàng nói ra, rõ ràng nói Dương Vân cũng không chịu nổi cô đơn, cố ý khêu gợi ở trước mặt mọi người, đây quả thật rõ ràng là đánh vào mặt của Dương Quốc công!
Vẻ mặt Tĩnh Thái phi sa sầm đến dọa người, bà cũng là người Dương gia, Vận Ninh này chẳng phải cũng đều lôi bà ra để mắng đi, Tĩnh Thái phi nhìn hai nữ nhân bên cạnh Hoàng đế, từng người ai cũng khiến cho bà vô cùng không!
"Tốt lắm, nàng chính là nói ít mấy câu đi!" Mặc dù Kiếm Thiếu Phong khiển trách Vận Ninh một câu, nhưng giọng điệu trong lời nói chính là mang theo muôn vàn bao dung, Vận Ninh không vui bĩu môi, cuối cùng cũng không nhiều lời nữa, Kiếm Thiếu Phong khẽ day mi tâm, giống như bị chuyện này làm phiền không nhẹ, nhưng khi ánh mắt không tiếng động rơi vào trên người Nạp Lan Tĩnh, chính là nhiều hơn mấy phần hung ác, chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm thấy chuyện này có liên quan cùng Nạp Lan Tĩnh, nhưng lại không có nửa phần chứng cớ, chuyện này hắn an bài kín đáo, Nạp Lan Tĩnh chắc chắn sẽ không thể biết được!
Kiếm Thiếu Phong nhíu mày thật chặt, cũng chỉ nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh khoan thai tự đắc, giống như hoàn toàn không có chú ý đến chuyện đã xảy ra ở phía trên tòa đại điện này, tự nhiên lắc lắc ly rượu, phảng phất như bên trong chính là rượu ngon Quỳnh Dao, nhưng là cùng không khí trên đại điện có chút không hợp nhau!
Hắn hơi quay đầu lại, chính là thấy người của Dương gia vẫn còn đứng nơi đó, không lùi xuống đi, nhưng trong lòng thì rất không vui, xảy ra chuyện này, bọn họ lại không biết mất mặt sao!
"Hoàng thượng, chuyện này quá kỳ lạ, chắc chắn là có người cố ý muốn hại Vân nhi, cầu xin Hoàng thượng làm chỉ cho Vân nhi đáng thương!" Dương Quốc công từ trong tay Dương Vân nhận lấy ngân châm thật dài này, chính là giơ lên thật cao, hơn nữa, mới vừa rồi Dương Vân vẫn không thể nhúc nhích, rõ ràng chính là ngân châm này làm hại!
"Mạnh Vi, ngươi làm ra chuyện tốt!" Tĩnh Thái phi đã sớm không nén được tức giận, hôm nay chính là mượn cơ hội làm khó dễ, nhìn gương mặt này, bà hận không thể dùng cây đuốc nàng đốt sạch sẽ, đỡ phải đứng ở nơi này khiến bà nhìn thấy bực bội!
"Mẫu phi lời này là ý gì, thần thiếp còn không rõ cho lắm!" Kiếm Thiếu Phong còn chưa hạ lệnh cho Mạnh Vi đứng dậy, nàng vẫn là quỳ trên mặt đất, nhưng sống lưng ưỡn lên thẳng tắp, trong lòng của nàng vẫn nhớ Tĩnh Thái phi vô duyên vô cố tát nàng một cái, nàng là một người mang thù, một tát nhất định sẽ không dễ dàng bị ăn không!
"Ý gì? Vân nhi vô cớ bị tính kế, người nọ là ngươi tìm, nhất định là ngươi muốn hại Vân nhi!" Tĩnh Thái phi lạnh lùng mở miệng, lúc này bà mới không để ý rốt cuộc có kiên quan đến Mạnh Vi hay không, bà chỉ cần tìm được cơ hội, sẽ làm khó dễ Mạnh Vi!
"Mẫu phi oan uổng, thần thiếp cùng Dương cô nương không thù không oán, cần gì phải hại nàng, thêm nữa người nọ là do thần thiếp tìm thấy, dĩ nhiên cũng không hy vọng có chuyện xảy ra nhất, nếu không chẳng phải là rõ ràng khiến người hoài nghi!" Mạnh Vi trả lời không kiêu ngạo không tự ti, suy cho cùng nàng cũng là Hoàng hậu, ở trước mặt một di phi* của Tiên đế, đương nhiên không cần phải cẩn thận!
*di phi: phi tử Tiên đế để lại
"Được, được, rất tốt, ngươi vẫn còn cố tranh cãi!" Tĩnh Thái phi tức giận nói liên tục ba chữ "tốt", bàn tay vì tức giận đập thẳng lên tay vịn của cái ghế, hận không thể đứng lên hung hăng đá vào trên người của nàng, nhưng bà bây giờ hoàn toàn không động được, hai chân của bà bị sơ hình*, đã tàn phế, mặt của bà lộ vẻ tức giận dữ tợn, vốn là một Hoàng hậu cao cao tại thượng, nhưng là một lần lại một lần bị một giáng chức, cuối cùng đến hai chân cũng bị phế, đả kích như vậy, chính là biến bà trở nên cực kỳ dễ dàng giận dữ, hoàn toàn không nhìn thấy dáng vẻ ung dung trước kia!
*sơ hình: 1 trong những loại dùng hình là dùng lược sắt chải bắp chân….
"Tĩnh Thái phi nương nương, thân phận của Hoàng hậu nương nương tôn quý, Thái phi làm sao có thể kêu thẳng tục danh của Hoàng hậu nương nương!" Cuối cùng là Hữu Tướng nhìn không nổi nữa, tính tình của ông cũng coi là cương quyết, giống như trước kia đối với Mạnh Dao, ông ta cho tới bây giờ cũng có thể cố hết sức làm tròn trách nhiệm làm cha, tuy nói hiện tại ngoài sáng là Mạnh Vi cùng ông không có nửa phần quan hệ, nhưng phần kia máu mủ cũng không dứt bỏ được , hôm nay ông nhìn thấy con gái của mình bị người bắt nạt, chính là cũng không ngồi yên nữa!
"Từ xưa chính là trăm thiện hiếu đứng đầu, Tĩnh Thái phi chính là mẹ đẻ của Hoàng thượng, Hoàng hậu dù là mẫu nghi thiên hạ, cũng vẫn là con dâu của Tĩnh Thái phi, cũng chỉ là một cái tục danh, như thế nào lại không gọi được!" Dương Quốc công đứng ở trên đại điện, lúc này cháu gái mới xảy ra việc, con gái của mình còn bị một đại thần chỉ trích, ông nghĩ cũng không nghĩ đã mở miệng vì Tĩnh Thái phi cãi lại!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...