Đầu Thái tử hơi cúi xuống, hưởng thụ nhìn Nạp Lan Tĩnh cũng giống như những người khác, quỳ lạy hắn, có lẽ, chuyện này cuối cùng cũng làm thỏa mãn chút tâm tư nho nhỏ trong lòng hắn kia, sắc mặt Dương Quốc Công vô cùng khó coi, vốn tưởng rằng Thái tử đăng cơ, Nhị Hoàng tử cùng Tam Hoàng tử đều sẽ bị trừ bỏ, bây giờ đừng nói là diệt trừ người khác, chính là ngoài mặt binh phù của mình cũng phải giao ra, lúc này giang sơn rõ ràng là thiên hạ của Thái tử, nhưng nói trắng ra, cũng chỉ là Tam Vương ngồi chung, ai có thể so ai cao quý hơn chứ!
Ở trong lòng Nạp Lan Tĩnh, cuối cùng vẫn cảm thấy được chuyện này chính là trong cái rủi còn có cái may, ngàn phòng vạn phòng nhưng cướp nhà khó phòng, chính mình vốn cho rằng sẽ phải trả bằng cái giá lớn vô cùng đau đớn, bây giờ như vậy cũng coi như là viên mãn, về phần báo thù, cũng chỉ có thể bàn bạc kỹ hơn nữa!
"Một khi đã như vậy, lệnh Lễ bộ tuyển chọn ngày, chuẩn bị đại lễ đăng cơ!" Âm thanh Thái tử nói rõ ràng, bây giờ tình thế đã định, hiện tại hắn chính là Hoàng thượng cao cao tại thượng, đợi một thời gian nữa, hắn chắc chắn có thể diệt trừ... những thế lực không phục hắn lúc này!
Mọi người lại hành lễ, sau đó mới tản ra, để lại Hoàng tử Vương phi tại linh cữu giữ đạo hiếu, lúc Nạp Lan Hiên rời khỏi, thật sâu nhìn Nạp Lan Tĩnh một cái, tất cả quan tâm đều nói không lên lời, suy cho cùng Nạp Lan Tĩnh vẫn là lo lắng Cung thị cùng Vũ nhi, tương lai bọn họ, không biết có thể xảy ra sự tình gì hay không, Nạp Lan Hiên lại sợ Nạp Lan Tĩnh sẽ bị Thái tử ám toán*!
*ám toán: bí mật trừ khử, hay bí mật giết,…
Bây giờ Hoàng đế đã định, trong triều dĩ nhiên là chia làm ba thế lực khác nhau, Thái tử lúc đầu bước lên ngôi vị Hoàng đế, mọi chuyện đều không có cách nào tự quyết mọi chuyện, sẽ chịu Nhị Hoàng tử cùng Tam Hoàng tử kiềm chế khắp nơi, bước đi gian nan!
Ba ngày sau, đại tang của Hoàng đế, dựa theo di chiếu Hoàng đế để lại, mong muốn cùng Cung Quý phi chôn cất tại một chỗ, toàn bộ sắp xếp ổn thỏa, Tân đế hạ chỉ, thay đổi quốc hiệu là Chính Bình, phong Thái hậu là Thái Hoàng Thái hậu, bởi vì Tiên đế có để lại chiếu thư, nên không cách nào phong Tĩnh Tần là Thái Hậu, phong làm Tĩnh Thái Phi, đã tuân theo ý muốn của Tiên đế, lại thể hiện thân phận tôn quý của Tĩnh Tần!
Phong Bình Chiêu Nghi là Bình Thái Phi, Tần Quý Nhân là Tần Thái Tần, truy phong mẹ đẻ của Tứ Hoàng tử, Ngô Tiệp dư là Ngô Thái Tần, các phi tần còn lại, đều làm theo thông lệ cũ là làm bạn với thanh đèn, bị đưa ra khỏi hoàng cung, sau lại phong Tứ Hoàng tử là Trì Vương, tuy nói địa vị thấp một chút so với Nhị Hoàng tử và Tam Hoàng tử, nhưng cũng vẫn là cái Vương gia, mà còn phải vì Tiên đế giữ đạo hiếu ba năm, ba năm này không được kết hôn, không xây cất phủ, như vậy, vương phủ của Nhị Hoàng tử và Tam Hoàng tử tạm thời không thể xây dựng, chỉ có thể giống như trước kia, ở lại trong cung!
Đối với phi tần hậu cung, nhưng cũng phải chờ sau lễ đăng cơ của Thái tử, mới sắc phong vị trí, chỉ là trước đó những tiểu chủ này đều đã được phân cho cung điện, họ cũng có thể đoán ra được chút gì!
Hiện nay Tân đế đăng cơ, nhất định sắc phong thiên hạ trước, giống như đã thành quy củ từ trước, chỉ là, Thái tử phong* cho nhiều người như vậy, lại không có phong Cung Quý phi, chính là Hiền Đức Hoàng hậu, nếu như bình thường, nên thêm hai cái phong hào, Thái tử làm như vậy, sợ là cố ý kích thích Nhị Hoàng tử! Chỉ là Nhị Hoàng tử đối với chuyện này cũng không có bao nhiêu phản ứng!
*phong: ý đây là sắc phong, ban tước.
Từ sau ngày đại tang của Tiên đế đến nay, trời vẫn luôn mưa to, bởi vì Nạp Lan Tĩnh cũng cần phải giữ đạo hiếu, nên mặc trên người cũng là những màu trắng mộc mạc, hôm nay Kiếm Thiếu Niệm mới có thể ra ngoài cung, Nạp Lan Tĩnh lo lắng chờ đợi, không biết ngoài cung đã xảy ra cái gì, biểu ca hắn, Nạp Lan Tĩnh nghĩ tới, trong lòng cũng là lo lắng vô cùng, nếu tên tiểu nhân kia hạ độc thủ, biểu ca sao có thể còn sống được!
Mưa tí tách rả rích, Thu Nguyệt và Lưu Thúy nhìn Nạp Lan Tĩnh rầu rĩ không vui, lại cũng không biết nên an ủi như thế nào, ngày ấy xảy ra chuyện tình như vậy, ở trong lòng các nàng cũng không dễ chịu, cuối cùng Kiếm Thiếu Niệm cũng trở lại, Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy hành lễ, mau chóng lui xuống!
"Tĩnh nhi!" Kiếm Thiếu Niệm nhẹ nhàng gọi một tiếng, Nạp Lan Tĩnh nghe thấy tiếng động vội vàng quay đầu lại, nhìn vẻ mặt Nhị Hoàng tử hơi chút trang nghiêm, trong lòng liền chìm xuống, chẳng lẽ điều mình đoán trở thành sự thật, biểu ca hắn thật sự xảy ra chuyện? Nạp Lan Tĩnh mím chặt môi, sợ không kiềm chế nổi tiếng khóc từ môi nàng truyền ra!
"Nàng đừng như vậy, thân thể Cung Tướng quân đã không có gì đáng ngại, nàng đừng lo lắng!" Kiếm Thiếu Niệm khe khẽ thở dài, nhìn dáng vẻ Nạp Lan Tĩnh như vậy, trong lòng rất đau, chính là lại không khỏi tự trách mình, đều do hắn không có năng lực, nếu như thế lực của hắn đủ lớn mạnh, nếu như hắn đi lên đế vị kia, có lẽ Nạp Lan Tĩnh sẽ không thương tâm như vậy, sẽ không sợ hãi, bất lực như vậy!
"Cái gì?" Nạp Lan Tĩnh vội vàng đứng thẳng người, nước mắt lại vẫn còn ở trên mặt, nhưng đôi mắt kia chính là tỏa sáng sáng ngời, mau chóng lau đi nước mắt ở khóe mắt!
"Xem nàng kìa!" Kiếm Thiếu Niệm nhìn vẻ mặt thay đổi liên tục của Nạp Lan Tĩnh, trong lòng thoáng đau, vẻ mặt Nạp Lan Tĩnh đáng yêu như vậy, suy cho cùng cũng chỉ lộ ra ở trước mặt hắn, chỉ là nghĩ đến Cung Ngao, Kiếm Thiếu Niệm vẫn là nhịn không được thở dài, "Là Tần thị hạ dược cho Cung Tướng quân, chỉ là, cuối cùng nàng ta nghĩ tới tình xưa nghĩa cũ với Cung Tướng quân, cũng không có ra tay độc ác, cũng chỉ là hạ thuốc gây mê, không cho Cung Tướng quân tiến cung giúp chúng ta, lúc Cung Tướng quân tỉnh lại, Tần thị đã để lại thư sám hối, rời khỏi đó, về phần hài tử, cuối cùng là để lại Cung phủ, chỉ là, Ngự Lâm quân cũng không còn ở trong tay Cung Tướng quân nữa rồi!"
Nạp Lan Tĩnh hơi híp mắt, Tần thị coi như còn có lương tâm, nghĩ tới trước kia chính mình vẫn hâm mộ tình cảm của biểu ca cùng nàng, không nghĩ tới ngay từ ban đầu nàng đã có lòng muốn hại Cung phủ, có lẽ chuyện ngày ấy Tần Thượng Thư vụng trộm tới báo tin, nói cái gì mà nhìn thấy người của Thái tử, chỉ sợ cũng Thái tử sai khiến, cố ý dời người của Nhị Hoàng tử khỏi kinh thành, tay Nạp Lan Tĩnh nắm chặt, tiện nhân, mặc dù là tha cho biểu ca, chính mình cũng sẽ để cho Tần gia phải trả giá thật nhiều!
"Lý do là cái gì?" Nạp Lan Tĩnh nghe thấy Cung Ngao không có gặp chuyện không may, lúc này mới bình tĩnh lại, chỉ là lần này Kiếm Thiếu Phong muốn đoạt bình quyền từ tay Cung Ngao, dĩ nhiên là phải có lời giải thích hợp lý, nếu không thì bá quan văn võ sẽ không đồng ý!
"Tự ý rời công tác!" Giọng Kiếm Thiếu Niệm trầm xuống, "Ngự Lâm quân giao cho Vu Đức Hải quản lý!" Hắn nói sự việc rõ ràng, không nghĩ tới Vu Đức Hải cũng là người của Thái tử!
Hừ, Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, tự ý rời công tác, Kiếm Thiếu Phong hắn lời này cũng dám nói, nếu không phải biểu ca mình tự ý rời công tác, hắn làm sao có thể bước lên cái đế vị này, chỉ là, chuyện đã thành kết cục đã định, tạm thời bọn họ cũng không gấp được!
"Kiếm Thiếu Phong đăng cơ, nhất định sẽ xử lý người của chúng ta, ca ca là Lại Bộ Thượng Thư, hắn chắc sẽ không chính diện đối phó với ca ca, ta sợ hắn sẽ cuống tay đối với Hầu phủ, chàng thấy sao?" Nạp Lan Tĩnh hơi ngẩng đầu, suy cho cùng Nạp Lan Hiên bây giờ cũng là Thượng thư của một Bộ, muốn đối phó hắn cũng không phải là điều dễ dàng có thể làm, nhưng là Hầu phủ không giống vậy, An Thuận Hầu lại không có thực quyền gì, chính mình vẫn còn lo lắng Vũ nhi, chỉ là hiện nay thế lực ở trong triều không ổn định, nghĩ rằng mấy ngày nay Kiếm Thiếu Phong sẽ bận rộn nhiều việc!
" Tĩnh nhi ngốc, chuyện của nàng cũng là chuyện của ta!" Kiếm Thiếu Niệm không khỏi khẽ cười một tiếng, trên mặt Nạp Lan Tĩnh áy náy như thế nào hắn nhìn không rõ ràng lắm, chính mình cùng nàng đã sớm là một thể, cho dù là nàng không nói, mình cũng sẽ phái người đi bảo vệ Hầu phủ, không cho Kiếm Thiếu Phong nhân cơ hội để lợi dụng!
"Uhm, hiện giờ đại tang Phụ hoàng đã xong, ta muốn đi nhìn biểu tỷ một chút!" Nạp Lan Tĩnh gật nhẹ đầu, sau khi Vận Ninh đẻ non, nàng chỉ có ở lúc đưa tang Hoàng đế mới nhìn thấy, rất xa, chính là nhìn tỷ ấy sắc mặt rất tái nhợt, lại chưa kịp cùng tỷ ấy nói nhiều một chút, đã thấy tỷ ấy vậy mà hôn mê bất tỉnh, bây giờ rất không dễ dàng mới có chút rảnh, dĩ nhiên là muốn đi nhìn một cái!
"Uhm, để cho Tiêm Dạ đi theo nàng!" Kiếm Thiếu Niệm gật đầu một cái, nhưng bây giờ hoàng cung này xem như là thiên hạ của Kiếm Thiếu Phong, ánh mắt Kiếm Thiếu Phong nhìn Nạp Lan Tĩnh, Kiếm Thiếu Niệm dĩ nhiên là thấy rõ ràng, suy cho cùng là hắn sợ Nạp Lan Tĩnh gặp chuyện không may, tuy nói võ công của Thu Nguyệt không tệ, nhưng dù sao thời gian nàng ta tiến cung không nhiều lắm, không thể so với Tiêm Dạ vốn quen thuộc, lại nói thân phận Tiêm Dạ đã bại lộ, cũng không để cho người khác coi tự dưng xuất hiện!
Nạp Lan Tĩnh gật đầu, bây giờ là thời điểm đặc biệt, cẩn thận một chút luôn luôn không sai, chỉ là thấy Tiêm Dạ hình như có chút không vừa ý, bay giờ Nạp Lan Tĩnh cũng mặc kệ xem trong lòng nàng ta suy nghĩ cái gì, cũng chỉ là một chút tâm tư của tiểu nữ tử mà thôi!
Lúc này may mắn đã hết mưa rồi, Nạp Lan Tĩnh cũng không cần để cho người bung dù mới có thể ra tẩm cung, lúc đi qua Ngự Hoa Viên, lại nhìn thấy Tần Thái Tần chính là vẻ mặt đầy ý cười ngồi ở trong đình, Nạp Lan Tĩnh cau mày thật chặt, bây giờ chân chính là oan gia ngõ hẹp, đó là ở trong này cũng có thể gặp được, mà còn, nhìn ý cười trên mặt Tần Thái Tần kia, chính là cực kỳ chói mắt!
Chỉ là Nạp Lan Tĩnh không hề có hứng thú đi tìm nàng ta tim phiền toái, dù sao nàng đang vội vã đi xem Vận Ninh, ngược lại cung nhân bên cạnh Tần Thái Tần nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh, lặng lẽ đến gần Tần Thái Tần ở bên tai nói vài câu!
Nạp Lan Tĩnh vốn định đi, lại thấy Tần Thái Tần bước nhanh tới, ý cười trên mặt cũng thu lại, thay vào đó là vẻ mặt trang nghiêm, "Gặp qua Tiêu Dao Vương phi!" Nàng ta hơi cúi người, dù sao bây giờ Nạp Lan Tĩnh không chỉ là một Vương phi Thân vương, mà là Vương phi của Thân vương tay cầm binh quyền, cho dù là kẻ nào cũng không dám khinh thường!
"Tần Thái Tần khách khí rồi!" Nạp Lan Tĩnh hơi nâng đầu lên, áp chế chút lãnh ý trong mắt, một cái Thái Tần đã không có Tiên đế che chở, cũng chỉ là có thể diện hơn cung nhân chút thôi, bây giờ nhìn nàng ta sống hình như ngày càng thoải mái, nghĩ đến đều là công lao của Kiếm Thiếu Phong đi!
"Vương phi nương nương, đều có đạo lý mọi người đều vì chủ của mình, nghĩ rằng Vương phi nương nương cũng là rõ ràng đi!" Tần Thái Tần không thèm quan tâm chút nào đến sắc mặt Nạp Lan Tĩnh, còn dõng dạc đến nói lý luận!
Nạp Lan Tĩnh lạnh lùng hơi cong môi một cái, "Dĩ nhiên là không sai!" Nàng thu lại sắc mặt gật gật đầu, giống như là cực kỳ đồng ý với ý kiến của Tần Thái Tần!
"Một khi đã như vậy, lại vẫn mong Vương phi hiểu cho xá muội mà bỏ qua!" Dường như Tần Thái Tần không thèm quan tâm đến sắc mặt của Nạp Lan Tĩnh, giọng điệu cực kỳ cường ngạnh!
Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, thường ngày thấy Tần Thái Tần là một người yếu đuối, hôm nay như vậy sở rằng đây mới đúng là bộ mặt thật của nàng ta, Tần thị rời khỏi Cung gia chắc nàng ta cũng biết tin tức này, chỉ là nàng ta không hề không biết Tần thị tự mình rời đi, cho nên nàng ta mới nghi ngờ là mình động tay chân, "Vì sao ta phải nói cho ngươi?" Nạp Lan Tĩnh cũng không lảng tránh hay giải thích, chính là thoải mái đáp ứng, ngược lại rất phù hợp với tính tình của nàng!
"Ngươi không có lựa chọn khác, trừ phi ngươi không để ý đến sống chết của Cung Khang!" Thấy Nạp Lan Tĩnh đáp ứng, Tần Thái Tần lại càng thêm khẳng định việc này cùng Nạp Lan Tĩnh có quan hệ, nàng ta cũng không sợ bị người ngoài nghe được, chính là rất hung hãn, "Mấy đời Cung phủ nhất mạch đều là con một, nghĩ đến tính mạng của Cung Khang Vương phi cũng sẽ không thể không quan tâm!" Tần Thái Tần hơi liếc mắt qua, tuy nói có lẽ về sau Cung Ngao có thể còn có hài tử, nhưng là hiện giờ trong triều đại loạn, có thể sống đến ngày mai hay không đều không thể biết, cho nên nàng ta nghĩ rằng Nạp Lan Tĩnh nhất định sẽ không mắc kệ sống chết của Cung Khang!
Nạp Lan Tĩnh sầm mặt xuống, lòng dạ Tần Thái Tần thật ngoan độc, ngay cả đứa bé đều không buông tha, Cung Khang chính là hải tử của Cung Ngao và Tần thị, bởi vì mới trước đây thiếu chút nữa không còn, chính vì vậy mới lấy tên hắn có một chữ Khang, là hi vọng về sau hắn sẽ khỏe mạnh cường tráng, nhưng không nghĩ tới hắn lại bị chính dì ruột thịt của mình hạ độc!
"Ta làm sao có thể tin ngươi?" Nạp Lan Tĩnh khẽ nhướng mày, trên mặt mang theo vài phần tò mò, chỉ là câu hỏi này hỏi như vậy, nhưng cũng là ở trong kế hoạch của Tần Thái Tần, dù sao tính cách Nạp Lan Tĩnh vốn cẩn thận, sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy!
"Bây giờ ngươi có thể xuất cung nhìn một chút, nhìn xem trên cổ Cung Khang kia có xuất hiện một vệt nhỏ màu đỏ quanh cổ hay không, nếu như để vệt đỏ đó lan thành một vòng quanh cổ, kia có là Đại La thần tiên cũng khó cứu, bây giờ ngươi chỉ có thời gian hai ngày, nếu như tin thì hắn có thể được cứu, nếu như không tin, vậy thì chờ nhặt xác hắn đi!" Tần Thái Tần lạnh nhạt nói, Nạp Lan Tĩnh cũng không nghi ngờ nàng ta nói chuyện thật lòng, dù sao Tần Thái Tần là người Quy Tư quốc, đối với cổ độc dĩ nhiên là cực kỳ tinh thông!
"Được! Bây giờ ta đồng ý!" Nạp Lan Tĩnh sảng khoái đáp ứng, trong lòng chính là đã có kế sách!
Sau khi hai người nói chuyện xong, Nạp Lan Tĩnh mau chóng rời khỏi, Lưu Thúy nhìn quanh thấy bốn bề vắng lặng, trên mặt mang theo vài phần tức giận, "Hừ, nàng ta thật ra là một người ngoan độc!" Cho tới bây giờ còn không có nhìn thấy người dì nào lại nhẫn tâm như vậy!
Nạp Lan Tĩnh mím môi, khẽ lắc đầu, "bản chất con người của người Quy Tư quốc vốn không có nhân tính, bọn họ vì mục đích của mình mà không từ thủ đoạn, cho dù là hài tử của chính mình, sợ cũng sẽ lợi dụng không lưu tình chút nào!" Nạp Lan Tĩnh hơi híp mắt, "Chỉ là, Tần Thái Tần có thể giấu mình ở trong cung lâu như vậy mà không bị người phát hiện, có thể thấy được nàng ta có chỗ hơn người, trong một ngày, nàng ta nhất định có thể đoán được, ta cũng không hề biết nơi ở của Tần Quý Nhân, như vậy người nàng hoài nghinnhất định chỉ có một!" trong mắt Nạp Lan Tĩnh hiện lên một tia tính kế, nàng thực sự muốn nhìn một chút, Tần Thái Tần trở mặt cùng Kiếm Thiếu Phong sẽ là cái dạng tình hình gì, còn về Tần Thái Tần, chính mình nhất định sẽ nghĩ biện pháp để cho nàng ta đưa ra giải dược!
Các nàng càng đi thì cung nhân cũng càng ít, Vận Ninh bị Kiếm Thiếu Phong bố trí tại Chung Túy cung xa xôi, hiện giờ trong cung đều vội vàng cho đại lễ đăng cơ của Kiếm Thiếu Phong, trên đường này cũng càng vắng lặng, lại thêm nữa là bây giờ vừa vặn ngừng mưa, trên con đường này vậy mà nhiều thêm vài phần thê lương!
"Hừ, trước kia Chung Túy cung này, từ trước đều là nơi ở của những người không được sủng, Kiếm Thiếu Phong như vậy rõ ràng là đang nhục nhã Quận chúa, ngay cả Mạnh Vi đều được ở tại Khôn Ninh cung, Quận chúa là Lương Đễ được rước vào từ cửa chính, làm sao có thể ở một nơi xa xôi như vậy!" Thu Nguyệt cuối cùng vẫn là chưa sửa được thói quen, vẫn như cũ gọi Vận Ninh là Quận chúa, nàng không khỏi bĩu môi, suy cho cùng là cảm thấy rất không đáng giá thay Vận Ninh!
Hiện tại mặc dù vẫn chưa sắc phong hậu cung, nhưng nói chung chỗ ở bây giờ có thể đoán được sẽ được phong cái phân vị gì, ở tại Khôn Ninh cung dĩ nhiên là chính cung Hoàng hậu, "Kiếm Thiếu Phong vừa mới đăng cơ, địa vị bất ổn, đương nhiên là muốn mượn sức của quan viên, hiện giờ Hữu tướng là người đứng đầu bách quan, hắn nhất định sẽ không buông tay cho cơ hội này!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nói một câu, đã từng hắn cũng bởi vì mình là dòng chính nữ của Tả tướng, mà đối với mình mọi cách che chở, ở trong thế giới của Kiếm Thiếu Phong, chỉ có mối quan hệ lợi dụng cùng bị lợi dụng!
Nạp Lan Tĩnh hơi ngẩng đầu, tính toán ngày cũng sắp đến ngày tiến hành khoa cử, nhịp chân bước nhanh hơn, sớm cần an bài người của chính mình vào triều làm quan, thay thế cho người của Kiếm Thiếu Phong, phải để cho Kiếm Thiếu Phong không có quyền lực thật sự, không phải người nào cũng có thể ngồi lên ngôi vị Hoàng đế!
"Tiểu thư, đây không phải Niếp đại nhân sao?" Mấy người vừa đi vừa nói, càng đi sâu thì bóng dáng cung nhân đều đã không nhìn thấy, ở phía sau, tiếng bước chân dường như càng phát ra rõ ràng, Thu Nguyệt hơi ngẩng đầu, chính là nhìn thấy Nhiếp Các chính đang cúi thấp đầu, đi tới bên này!
Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nhíu mày, Nhiếp Các đến nơi đây làm cái gì, chẳng lẽ hắn đi tới tẩm cung của biểu tỷ? Quả thực là hoang đường, Nạp Lan Tĩnh dừng lại bước chân, hình như Nhiếp Các đang suy nghĩ cái gì, đều không có phát hiện phía trước hắn có người đứng!
"Nhiếp đại nhân!" Nạp Lan Tĩnh nâng cao giọng, nhìn hắn giống như đang suy nghĩ sâu xa cái gì, mặc dù đi tới gần như vậy, cũng không có phát hiện ra mình, nàng không khỏi lên tiếng gọi!
Nhiếp Các không khỏi kinh ngạc một trận, hơi hơi giương mắt, trên mặt mang theo một chút hoảng sợ, giống như không ngờ rằng lại gặp được Nạp Lan Tĩnh ở chỗ này, hắn hơi cúi thấp đầu, vội vàng hành lễ với Nạp Lan Tĩnh!
"Nhiếp đại nhân không cần đa lễ, không biết Niếp đại nhân đây là muốn đi đâu?" Nạp Lan Tĩnh nâng cao giọng nói, nàng cùng Nhiếp Các cũng coi hiểu biết, chỉ là bởi vì tính cách của Nhiếp Các, lễ này tự nhiên không thể bỏ qua!
"Khởi bẩm Vương phi nương nương, hạ quan là có việc muốn bẩm báo với Hoàng thượng!" Đầu Nhiếp Các cúi xuống càng thấp hơn, tính tình hắn vốn không phải là loại người lừa gạt, huống chi là đối với người quen biết, hắn cảm thấy rất mất tự nhiên!
"A...? Nhiếp đại nhân đa lễ, coi dáng vẻ của Nhiếp đại nhân, nghĩ chắc là không quen thuộc với đường trong cung, không biết đây là hậu cung nơi ở của các nương nương, nếu như bị người ngoài nhìn thấy, sợ là sẽ tránh không được hiểu lầm!" Nạp Lan Tĩnh che miệng cười, dường như chỉ là cùng Nhiếp Các nói đùa mấy câu!
Trong lòng Nhiếp ngẩn ra, lời này của Nạp Lan Tĩnh nhưng cũng là nhắc nhở hắn, chính mình sao thiếu kiên nhẫn như vậy, nếu như bị người nhìn thấy, chính mình thật không có gì phải sợ, chẳng qua cũng chỉ để lại vết sẹo lớn, nhưng mà nàng, đầu Nhiếp Các càng cúi xuống thấp hơn, "Đa tạ Vương phi nương nương chỉ giáo, ngày sau hạ quan nhất định sẽ chú ý!" Nhiếp các nói xong liền lui xuống!
Nạp Lan Tĩnh nhìn bóng lưng Nhiếp Các rời đi, mắt hơi nheo lại, từ trước đến nay Nhiếp Các đều là thận trọng, tuyệt đối hắn sẽ không xông vào hậu cung, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ chỉ bởi vì lo lắng cho biểu tỷ sao? Nạp Lan Tĩnh luôn cảm thấy được việc này không đơn giản, hiện giờ lúc này mọi chuyện đều phải cẩn thận, nghĩ đến điểm này Nhiếp Các còn rõ ràng hơn so với mình, cuối cùng là hắn đã nghe được cái gì, hay là có người nào truyền cho hắn tin gì!
Nạp Lan Tĩnh nghĩ lại, bước chân cũng không có dừng lại, lúc đến bên ngoài Chung Túy cung, nhìn cửa cung đỏ thẫm này cũng đã rớt chút sơn xuống, bên ngoài thiếu cung nhân, ngay cả người canh cửa đều không có, Nạp Lan Tĩnh nhẹ bước một bước, lại nhìn một người Xuân Hương ngồi ở trong viện, không ngừng thở dài!
Xuân Hương nghe thấy tiếng động, hơi ngẩng đầu lên nhưng thấy là Nạp Lan Tĩnh nên vội vàng đứng dậy hành lễ, tay lại lặng lẽ lau đi nước mắt ở khóe mắt!
"Biểu tỷ như thế nào rồi hả?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi cau mày thật chặt, Chung Túy cung này vốn là vì vừa mới chuyển vào ở, bốn phía nơi đây đều đã lâu không có ai quét dọn, ngược lại bên cạnh lại đứng mấy cái cung nhân, nhìn đám người đều có dáng vẻ buồn ngủ kia, rõ ràng chính là một đống đần độn vô tích sự, Nạp Lan Tĩnh cưỡng chế tức giận, lúc này việc quan trọng nhất chính là thân thể Vận Ninh, cái khác trước tiên có thể tạm tha!
"Khởi bẩm biểu tiểu thư, Ngọc Bích đang ở trong phòng hầu hạ!" Xuân Hương nói xong, liền dẫn Nạp Lan Tĩnh đi đến, nhìn đại sảnh trống không, đều không có thứ gì bầy ở đó, có hai cung nhân cầm khăn lau qua loa, cũng chỉ là giả vờ cho có thôi, lòng Nạp Lan Tĩnh nặng nề vô cùng, chẳng lẽ Vận Ninh bệnh nặng, chẳng thế thì sao có thể để người phía dưới nhàn hạ như vậy!
Nạp Lan Tĩnh vào phòng trong, nhưng là ngửi được một cỗ hương vị dược thảo nồng đậm, "Biểu tỷ!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng gọi một câu, lại không thể nào nghe được giọng nói yếu ớt kia!
"Gặp qua biểu tiểu thư!" Ngọc Bích nghe được tiếng động, mau chóng đứng dậy, chính là hành lễ đối với Nạp Lan Tĩnh, chén thuốc cầm trong tay tạm thời đặt tại một bên!
Nạp Lan Tĩnh nhìn Vận Ninh nhắm chặt hai mắt, trên mặt trắng xanh vô cùng, mà còn bên môi lại vẫn sót lại ít nước thuốc, lại nhìn khăn trong tay Ngọc Bích, sợ là hiện tại Vận Ninh không cách nào uống thuốc được!
"Biểu tỷ đây là làm sao vậy?" Nạp Lan Tĩnh mau chóng ngồi tại mép giường, đau lòng nhìn Vận Ninh!
"Khởi bẩm biểu tiểu thư!" Ngọc Bích nói xong, không khỏi khóc nức nở, "Chuyện này, tiểu thư từ lúc tiến cung tới nay, thân thể đều đã không được khỏe mạnh, mà sau đó lại sinh non, ngày ấy lúc Vương gia lấy đi Thượng Phương Bảo Kiếm từ trong tay tiêu thử, tiểu thư đều đoán được rằng đại thiếu gia đã xảy ra chuyện, trong lòng tiểu thư sốt ruột, thân thể lại càng thêm suy yếu, trong ngày thường cũng là khó tỉnh lại được một lần, bây giờ lại di chuyển đến tẩm cung này, bên trong cung lại là lúc thay đổi thế lực (ta chém), đều lấy cớ nói muốn chuẩn bị cho đại lễ đăng cơ của Hoàng thượng, đối xử với tiểu thư càng thở ơ, tiểu thư lại mơ mơ màng màng, không thể nào làm chủ, ngay cả thuốc này đều là Xuân Hương nghĩ biện pháp vụng trộm mang tới!" Ngọc Bích nói xong, vội vàng lau mắt, Vận Ninh là người lợi hại, bây giờ nàng nằm ở trong này, ngay cả người để nghĩ biện pháp cũng không có, bọn họ chỉ có thể để mặc người trong cung này!
Nạp Lan Tĩnh không khỏi thở dài một tiếng, nếu như thân thể Vận Ninh tốt, nhất định sẽ không nuốt nổi cơn giận này, "Tôn thái y chưa từng có đến xem sao?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi hỏi nhiều một câu!
"Đã qua, nhưng mà lại bị Hoàng thượng mời qua đó, nói là thân thể Mạnh nương nương khó chịu, Tôn thái y đi rồi, cũng không có thái y nào nguyện ý quq đây!" Ngọc Bích than thở, nhớ ngày đó Vận Ninh là dòng chính nữ Cung phủ, thân phận tôn quý nhường nào, Thái tử hắn sao dám lạnh nhạt như vậy, nhưng là Cung phủ rơi đài (sụp đổ), hắn mới lộ ra thái độ như vậy!
Vẻ mặt Nạp Lan Tĩnh nặng nề, Kiếm Thiếu Phong đều đã ra lệnh, cho dù Tôn thái y có lo lắng cũng không dám công khai trở lại coi Vận Ninh, nếu như làm vậy, sẽ lộ ra ông ta là người của Vận Ninh, Nạp Lan Tĩnh đưa tay chạm vào trán Vận Ninh, vậy mà nóng đến dọa người, nếu như lại không chữa trị, e là sẽ chậm đi, tuy Nạp Lan Tĩnh đọc đủ thứ sách thuốc, nhưng mà lúc này nàng quan tâm quá sẽ bị loạn, cuối cùng không dám tự mình chữa trị!
"Thu Nguyệt, đi mời tất cả thái y trong Thái Y Viện đến đây, nếu như ai dám không tới, giết không tha, nếu như là Vu Đức Hải ra mặt, ngươi hãy nói cho hắn, chuyện ở trong động, hắn sẽ thông minh chút!" Vẻ mặt Nạp Lan Tĩnh âm trầm, Kiếm Thiếu Phong không dám động tới mình, sợ Kiếm Thiếu Niệm cùng hắn cá chết lưới rách, nên mới đối đãi như vậy với Vận Ninh, chuyện vừa rồi hắn nhịn được Kiếm Thiếu Niệm không hờn giận, nhưng nhất định hắn không để cho Kiếm Thiếu Niệm mất đi lý trí, mà lại chọn chính là cảnh giới của mình, chỉ là nếu phu quân của mình có thể để cho Hoàng đế kiêng kị binh quyền, nếu như không lợi dụng chẳng phải đã phụ lòng quyền lợi của hắn hay sao!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...