Nạp Lan Tĩnh ngồi một mình ở mép giường, thân thể không thể động dù chỉ một chút, bốn phía im lặng vô cùng, giống như cũng chỉ có mình nàng bình thường, Nạp Lan Tĩnh không khỏi thở dài một hơi, Hoàng đế làm hoàn toàn chuẩn bị, sợ là lát nữa cũng sẽ không có người dám tiến vào náo động phòng, bây giờ bốn phía chính là ngay cả người xa lạ cũng không thể tiến vào!
Nạp Lan Tĩnh là có nghĩ đến Hoàng đế sẽ an bài người, lại không nghĩ rằng an bài trực tiếp như vậy, giống như để cho nàng có chút trở tay không kịp, bốn phía truyền đến âm thanh của ngọn nến đang cháy, từng cái nhảy lên này, giống như là đang thúc giục Nạp Lan Tĩnh, nếu không hành động có lẽ sẽ chậm, thế nhưng Nạp Lan Tĩnh căn bản là không biết võ, bây giờ lại bị người điểm huyệt, chỉ có thể mặc người chém giết!
"Tham kiến Vương gia!" Bên ngoài truyền đến âm thanh hành lễ của cung nữ, thần kinh Nạp Lan Tĩnh nháy mắt căng thẳng lên, tiếp theo liền có tiếng bước chân một người tiến vào đây, nghe theo tiếng bước chân một sâu một cạn của hắn, giống như là uống vào một ít rượu, có chút choáng váng!
Cước bộ kia càng ngày càng gần, Nạp Lan Tĩnh cũng có thể xuyên thấu qua khăn voan nhìn thấy một đôi chân kia đứng ở trước mặt mình, "Tĩnh nhi!" Tam hoàng tử đứng lại, trên mặt mang theo một chút men say, nhìn nữ tử trước mắt, không khỏi cảm thấy một trận hoảng hốt!
"Tĩnh nhi, ta sẽ đối với ngươi thật tốt, nhất định, so với hoàng hung đối với ngươi hoàn hảo!" Tam hoàng tử giống như là đang tuyên thệ, nhìn Nạp Lan Tĩnh không nói lời nào, nghĩ rằng trong lòng nàng không vui, suy nghĩ nửa ngày, cũng chỉ có hứa hẹn này, hắn nhẹ nhàng xoa mi tâm, có lẽ là bởi vì thân thể yếu đuối, từ nhỏ đến lớn đều không có chạm qua rượu, hôm nay nhưng là lần đầu tiên, còn uống nhiều như vậy, thân thể có chút không chịu đựng được!
"Vương gia!" Rốt cục có một cung nhân mở miệng, Nạp Lan Tĩnh nhìn không thấy bộ dáng của nàng, nhưng nghe qua có lẽ là một mama, chăng qua là tiến vào hầu hạ Nạp Lan Tĩnh cùng Tam hoàng tử uống rượu giao bôi!
Tam hoàng tử không hờn giận cau mà, hắn thật vất vả mới có một chút thời gian ở cùng Nạp Lan tĩnh một mình, có thể nào để cho người khác dây dưa, không khỏi trách ra tiếng, không có mệnh lệnh của hắn ai cũng không được tiến vào!
"Tĩnh nhi, nếu như ngươi nguyện ý, ta đời này sẽ giống như Hoàng thúc, chỉ thú một người!" Tam hoàng tử có chút lấy lòng nói một câu, hắn cúi mắt, thật cẩn thận nhìn Nạp Lan Tĩnh, thấy nàng như cũ vẫn không nói một câu, trong lòng có chút đoán không ra!
Cũng không phải là Nạp Lan Tĩnh bị điểm huyệt đạo không thể nói chuyện, mà là nàng thật sự không biết nên nói như thế nào đây, cũng không thể nói Tam hoàng tử là đơn phương tình nguyện, chính mình muốn gả là Nhị hoàng tử, hoặc là, nói rằng mình đang mong đợi Nhị hoàng tử tới cứu mình sao!
"Tĩnh nhi!" Tam hoàng tử thở dài một hơi! Nạp Lan Tĩnh liền thấy đôi kia chân chuyển động một chút, cũng là hướng bên cạnh đi, sau đó liền nghe được âm thanh lấy đồ vật này nọ, long Nạp Lan Tĩnh nháy mắt liền hiểu được, đây là muốn vén khăn voan sao, không biết vì sao, Nạp Lan Tĩnh rốt cuộc là có chút thương cảm, luôn hi vọng, khăn voan này có thể là người kia vén!
Tam hoàng tử đã đứng ở trước mặt Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh giống như cảm nhận được gậy uyên ương của hắn cầm, đã muốn đụng vào khăn voan của nàng, nhưng thật lâu sau không có động tĩnh, Nạp Lan Tĩnh không khỏi có chút kinh ngạc, lại nhìn thấy trên đất không biết lúc nào đã nhiều hơn một đôi chân bên ngoài, lòng Nạp Lan Tĩnh nháy mắt nhảy dữ dội, hắn cuối cùng đã đến rồi sao, chỉ là, còn không có chờ Nạp Lan tĩnh kịp phản ứng, khăn voan của nàng liền bị người vén lên!
Hé ra khuôn mặt mang theo ý cười, mang theo vẻ lười biếng, mang theo vài phần vui mừng liền khắc ở trong mắt Nạp Lan Tĩnh, chỉ thấy Nhị hoàng tử hơi cúi thắt lưng, trong tay cầm gậy uyên ương, nhìn Nạp Lan Tĩnh cười không ngừng, mà Tam hoàng tử bên cạnh đứng thẳng tắp, cánh tay cong lên ở giữa không trung, giống như là bị cố định lên!
Nạp Lan Tĩnh nhìn thấy Nhị hoàng tử lại đây, trong mắt không khỏi lộ ra vài phần vui sướng, đôi mắt kia giống như lóe lên nhiều chấm sang chói, càng phát ra mê người, màu đỏ của hỉ phục, khiến toàn bộ khuôn mặt của nàng cũng có chút đỏ lên!
"Ngươi!" Nạp Lan Tĩnh há miệng, không biết hỏi cái gì, tối nay hắn giống như cùng ngày thường khác biệt, mang theo vài phần khoa trương, vài phần tính toán, hoặc là vài phần quyết liệt, nhìn ánh mắt của mình, khiến cho Nạp Lan Tĩnh không khỏi đỏ mặt!
"Tĩnh nhi, ta đến rồi đây, ta đến thú ngươi!" Nhị hoàng tử khóe miệng hình như kéo lên càng lớn, nhìn nữ tử trước mắt, giống như là bình thường trong giấc mộng, muốn vươn tay ôm lấynàng, nhưng là lại sợ kinh động mộng đẹp!
"Tĩnh nhi, đi theo ta" Nhưng thời gian không đợi người, hắn chung quy là đang ở trong phòng của Tam hoàng tử, bên ngoài lại dày đặc người của Hoàng đế, nếu là ở đây một thời gian lâu, khó tránh khỏi sẽ bị người phát hiện, đến lúc đó thật sự chỉ có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ, Nhị hoàng tử vươn tay muốn kéo Nạp Lan dậy, nhưng không biết sao Nạp Lan Tĩnh căn bản không mảy may động chút nào, "Tĩnh nhi?" Nhị hoàng tử nhíu mày, thử dò xét gọi Nạp Lan Tĩnh một câu, tâm lại nâng lên rất cao, rất sợ Nạp Lan Tĩnh đột nhiên đổi ý!
Nạp Lan Tĩnh nhìn bộ dạng Nhị hoàng tử này có chút ngu ngơ ngây ngốc, không khỏi cười ra tiếng, nhưng trong lòng thì hiểu được, hiện tại không phải là thời điểm nói cười, "Ta bị người điểm huyệt!" Nạp Lan Tĩnh thở dài một hơi, thông minh như Nhị hoàng tử, hôm nay cũng là ngay cả chuyện nhỏ như vậy cũng đều nhìn không ra, có thể thấy được thật là có chút choáng váng!
"Nha? Ngược lại là ta sơ sót!" Nhị hoàng tử không khỏi ho một tiếng, nhưng mà trên mặt cũng không có nửa phần ngượng ngùng, hắn không khỏi đi lên phía trước vài bước, Nạp Lan Tĩnh nghĩ đến hắn sẽ giải huyệt cho mình, lại không nghĩ rằng, Nhị hoàng tử thế nhưng trực tiếpbế Nạp Lan Tĩnh từ trên giường đứng lên!
Làn váy, nháy mắt rơi xuống dưới, tầng tầng kia, giống như là áng mây chân trời, xinh đẹp làm cho người ta không thể dịch chuyển tầm mắt!
"Ngươi!" Hương vị thản nhiên trên người Nhị hoàng tử, truyền tới chóp mũi Nạp Lan Tĩnh, luồng hương mang theo mùi vị dương cương đắc hữu của nam tử, cũng là khiến cho mặt Nạp Lan Tĩnh lại đỏ vô cùng, cả người đều cảm thấy có chút nóng lên!
"Chờ ta!" Nhị hoàng tử nhìn bộ dáng Nạp Lan Tĩnh thẹn thùng như vậy, tâm tình giống như rất tốt, nhẹ nhàng ở trên má Nạp Lan Tĩnh hôn một cái, khóe miệng kia đều mau kéo đến tận mang tai!
Nhị hoàng tử ôm Nạp Lan Tĩnh đến bình phong phía sau, mới giải khai huyệt đạo cho Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh không khỏi liếc mắt một cái, nhưng nhìn cảnh tượng trên đất, lại không tự chủ sợ hãi than một tiếng, vốn là phía sau bình phong này có mật thất, nghĩ tới Nhị hoàng tử là bắt đầu đi từ nơi này ra, mà bên cạnh cũng là Sở Ngạo Sương đã sớm hôn mê, nhìn y phục có chút bẩn thỉu, mà tóc mai càng thêm rối loạn, nhìn không ra bộ dạng có nửa phần tôn quý chút nào!
Nhị hoàng tử hơi cười một tiếng, không chút khách khí nâng chân Sở Ngạo Sương lên, liền lôi kéo đến bên giường, sau đó mạnh mẽ ném lên trên giường, Nạp Lan Tĩnh không khỏi há miệng thở dốc, chớ không phải là Nhị hoàng tử mang người ta một công chúa nũng nịu, cứ như vậy một đường kéo đi, trách không được quần áo đều bẩn thành bộ dạng như vậy!
Nhị hoàng tử đẩy Tam hoàng tử lên giường, sau đó từ trong tay áo lấy ra viên thuốc, đặt ở trong miệng của Sở Ngạo Sương cùng Tam hoàng tử, dần dần, rốt cục thấy trên mặt hai người họ, đều mang theo một tia đỏ ửng mất tự nhiên, Nhị hoàng tử hơi hơi cười, lúc này mới giải huyệt đạo cho Tam hoàng tử, Tam hoàng tử nhìn thấy Nhị hoàng tử, ngây người một lúc, nhưng trong nháy mắt dường như ngăn cản không được dược lực của thuốc, liền cúi đầu xuống!
"Đi!" Nhị hoàng tử cười đi tới, hắn kéo tay Nạp Lan Tĩnh liền mang Nạp Lan Tĩnh đi vào mật thất, trong nháy mắt các nàng đi vào, cửa đá của mật thất liền bị đóng lại, bốn phía trong nháy mắt liền đen một mảnh, Nhị hoàng tử lấy hỏa chiết tử mở ra, mới nhìn thấy một tia ánh sang trong mật thất!
Có lẽ mật thất này là vừa đào không lâu, Nạp Lan Tĩnh còn có thể cảm thụ nồng đậm hơi ẩm kia, đập vào mặt, cả thân thể liền đi về nơi có ít tiếng gió (ta chém), nàng thất thểu đi theo Nhị hoàng tử đi về phía trước, nhưng là trong lòng của nàng lại chưa bao giờ cảm thấy an bình giống hiện tại như vậy, giống như hết thảy bên ngoài cũng không cần nàng quan tâm, liền giờ khắc này, bàn tay ấm áp của Nhị hoàng tử, khiến cho nàng không khỏi cong khóe miệng!
"Đến!" Nhị hoàng tử nói một tiếng, liền tìm cơ quan để mở cửa đá bên này ra, này bốn phía nháy mắt sáng lên, Nạp Lan Tĩnh có chút không thích ứng được liền lấy tay che ở trước mắt! Thân thể cũng là đột nhiên chợt nhẹ, cũng là bị Nhị hoàng tử ôm ngang mang nàng đi lên, chờ bọn họ đứng lại, Nhị hoàng tử hướng bên trong vẩy chút gì đó, sau đó mới thả cơ quan này!
"Xem nàng, trên mặt đều là mồ hôi!" Nhị hoàng tử nhìn Nạp Lan Tĩnh không khỏi cười nhẹ một tiếng, từ bên cạnh lấy khăn con nhẹ nhàng vì Nạp Lan Tĩnh chà lau gương mặt, Nạp Lan Tĩnh không khỏi ngẩng đầu, nhìn ánh mắt thâm thúy của hắn, giống như là muốn hút chính mình vào trong!
Nhị hoàng tử nhìn bộ dạng ngây ngốc của Nạp Lan Tĩnh, không khỏi vụng trộm hôn lên cánh môi của nàng, vốn chỉ muốn chạm nhẹ một chút, nhưng đụng chạm đến làn môi ấm áp của nàng, Nhị hoàng tử cũng là dừng không được, muốn càng nhiều, nhịn không được làm sâu sắc thêm nụ hôn này, ** trướng ấm (ta thề là nguyên tác nó để * á nên ta để nguyên luôn), có lẽ vốn là có không khí này, Nạp Lan Tĩnh rất nhanh liền không có năng lực suy nghĩ, thân thể mềm nhũn, mặc cho Nhị hoàng tử thưởng thức vẻ đẹp của nàng tốt!
Nhị hoàng tử một tay nắm thắt lung của Nạp Lan Tĩnh, một tay đỡ lấy đầu nàng, cho đến hai người đều hô hấp khó khăn, hắn mới lưu luyến buông Nạp Lan Tĩnh ra, Nạp Lan Tĩnh tựa đầu vào trong ngực Nhị hoàng tử, trên mặt nóng vô cùng, giống như là không thể tin được người vừa mới như vậy cư nhiên là chính nàng!
"Ta hiện tại rất muốn liền ăn ngươi, nhưng chúng ta còn có việc muốn làm!" Trong mắt Nhị hoàng tử mang theo một chút ấm áp, cúi thấp đầu, lại phát hiện hắn căn bản là nhìn không thấy mặt Nạp Lan Tĩnh, Nhị hoàng tử không khỏi cau mày, liền đưa tay lẫy mũ phượng cản trở kia xuống!
Đầu Nạp Lan Tĩnh chợt nhẹ, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhưng khi ánh mắt chạm đến trên khuôn mặt tươi cười của Nhị hoàng tử, lại không khỏi đỏ mặt, nhanh cúi đầu!
"Nếu là mỹ nhân vẫn yêu thương nhung nhớ như vậy, ta đến là không ngại!" Nhị hoàng tử tuy rằng biết được ngoài phòng của hắn tất nhiên cũng có người của Hoàng đế, không thích hợp trì hoãn quá lâu, nhưng nhìn bộ dạng của Nạp Lan Tĩnh, liền nhịn không được cười ra tiếng!
"Ngươi nhưng thật ra nghĩ đến đắc ý!" Nạp Lan Tĩnh nũng nịu nói một tiếng, tay không khỏi giơ lên đánh Nhị hoàng tử một chút, nàng xuống tay tự nhiên là rất nhẹ, mềm nhũn, khiến cho Nhị hoàng tử nhịn không được muốn ôm nàng hôn nhẹ, nhưng rốt cuộc Nhị hoàng tử vẫn là trêu chọc, thần bí cười một tiếng, kéo Nạp Lan Tĩnh đến cái bàn bên cạnh!
Giọng nói của hắn mang theo một chút mê hoặc, trong mắt không khỏi lóe sáng, "Tĩnh nhi, rượu giao bôi này chính là không thể rơi xuống!" Nạp Lan Tĩnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, không khỏi nhận lấy!
Hai cánh tay quấn quýt cùng một chỗ, cũng là nói lên vô tận ấm áp, Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng nhấp một ngụm, cũng không biết là vì rượu rất cay, hay là bởi vì Nạp Lan Tĩnh không uống được rượu, Nạp Lan Tĩnh không khỏi ho một tiếng, Nhị hoàng tử liền chợt nắm tay Nạp Lan Tĩnh lên, đưa rượu Nạp Lan Tĩnh vừa mới uống còn lại, đưa đến bên môi hắn!
Này cùng uống một ly rượu, Nạp Lan Tĩnh nhìn trên ly rượu dính son đỏ của mình kia, cũng là bị Nhị hoàng tử đặt ở dưới môi, cái này nói không hết mập mờ, cũng là làm khắm phòng ấm áp này, càng thêm ấm lên!
Đột nhiên, ánh mắt Nhị hoàng biến đổi, mạnh mẽ bế Nạp Lan Tĩnh lên, đặt ở trên giường, ngay sau đó ánh nến khắp phòng chỉ để lại chỗ hai trụ mép giường, rèm che cũng bởi vì động tác của Nhị hoàng tử mà lập tức rơi xuống!
Nạp Lan Tĩnh bị Nhị hoàng tử đè có chút thở không nổi, không khỏi cau mày lại, "Suỵt, có người!" Nhị hoàng tử nhìn trong mắt Nạp Lan Tĩnh giống như hiện lên hai ngọn lửa nhỏ, ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ ra ngoài cửa sổ, giọng nói cũng đè thấp xuống!
Nạp Lan Tĩnh vừa nghe, vẻ mặt khẩn trương, nhưng cách màn giường cũng là cái gì đều không có nghe được, hai người liền im lặng nhìn lẫn nhau như vậy, thân thể Nạp Lan Tĩnh cảm thấy so với bình thường nóng vô cùng, môi mỏng khẽ hé, hơi thở như lan, ánh mắt Nhị hoàng tử không khỏi thay đổi, nhìn bộ dạng Nạp Lan Tĩnh, không khỏi cúi thấp người!
Lúc này đây Nhị hoàng tử hôn khác biệt cùng trước kia thử dò xét, cũng là mang theo phách lối, mang theo bá đạo, giống như là muốn nuốt Nạp Lan Tĩnh vào bụng, Nạp Lan Tĩnh bị đau, chọc không được trừng mắt liếc Nhị hoàng tử một cái, tay hơi dùng sức, thừa dịp Nhị hoàng tử không chú ý, chợt đẩy Nhị hoàng tử một chút, Nhị hoàng tử thật đúng là bị Nạp Lan Tĩnh đẩy sang một bên, nhưng bởi vì quá dùng sức, Nhị hoàng tử không khỏi lăn sang một bên, đầu nặng nề đập vào trên trụ giường, âm thanh ngược lại vang vô cùng!
"Cái người nữ nhân này lòng thật ác độc nha, chớ không phải là muốn mưu sát phu!" Nhị hoàng tử không khỏi ôm đầu, trong mắt mang nồng đậm oán khí, hơi bĩu môi một cái, nhịn không được chỉ trích Nạp Lan Tĩnh!
Nạp Lan Tĩnh hừ lạnh một tiếng, cũng là nhẹ nhàng vén lên màn giường, nhìn trên cửa sổ cũng không có in bóng người, mắtcủa nàng mang theo nồng đậm tức giận, nhìn về phía Nhị hoàng tử!
"Nàng vừa mới rời đi đấy!" Nhị hoàng tử nhìn ánh mắt giết người của Nạp Lan Tĩnh, nhanh chóng giải thích một câu, nhưng trong lòng là không khỏi cảm thán, rõ ràng là nữ tử dịu dàng yếu đuối, lại là có lớn khí lực như vậy!
Nạp Lan Tĩnh tức giận hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng là rất cẩn thận, căn bản không dám rời đi giường lớn này, tuy rằng người của Hoàng đế tạm thời rời đi, ai biết các nàng có thể trở về hay không, đến lúc đó nếu là nhìn thấy chính mình, sợ là nhất định sẽ bẩm báo Hoàng đế, "Ngươi không phải bị trúng dược sao, như thế nào giờ đây hoàn hảo?" Nạp Lan Tĩnh vòng vo đảo mắt, đêm này dài đằng đẵng, cuối cùng là muốn nói cái gì đây, bằng không rất lúng túng!
"Đây cũng là muốn hỏi ngươi!" Nhị hoàng tử cóchút thần bí nhìn Nạp Lan Tĩnh nói một câu, vẻ mặt Nạp Lan Tĩnh khó hiểu, nàng thật sự không biết Hoàng đế thế nhưng sẽ hạ dược đối với Nhị hoàng tử, "Ta đều đáp ứng nhất định phải thú ngươi, dĩ nhiên là phải phòng bị, phải biết rằng, người trong hoàng cung này, chính là không một ai có thể tin tưởng!" Nhị hoàng tử nhìn bộ dáng kinh ngạc ngây ngốc kia của Nạp Lan Tĩnh, không khỏi lấy tay vuốt chóp mũi Nạp Lan Tĩnh một chút!
Ánh mắt Nạp Lan Tĩnh chợt mở thật to, có chút tức giận trừng mắt nhìn Nhị hoàng tử, nhưng Nhị hoàng tử cũng không sợ hãi, ở trước mặt người khác Nạp Lan Tĩnh là một một người không lộ ra hỉ giận, nhưng là ở trước mặt hắn, Nạp Lan Tĩnh cũng là đơn thuần vô cùng, nhìn nàng tuy rằng tức giận, nhưng là cũng không có thật sự tức giận!
"Chỉ là, cũng may mắn là Tĩnh nhi tính toán tốt, hấp dẫn ánh mắt của Phụ hoàng ở tại phủ Đức Thuận vương rồi, bằng không ở trong cung đầu đào mật đạo nghĩ sao có thể tránh được tai mắt của Phụ hoàng dễ dàng như vậy!" Nhị hoàng tử nói nhẹ nhàng như vậy, chỉ là mặc dù lực chú ý của Hoàng đế đều ở phủ Đức Thuận vương, muốn tránh khỏi tai mắt của Hoàng đế, lại nói dễ hơn làm!
"Ngươi biết được?" Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, ngày ấy Nguyệt Nhất nói mình minh nói cái gì không tra, nhưng vụng trộm cũng là phái người hỏi thăm, nàng lúc đó cũng biết được tất nhiên là Nhị hoàng tử phái người âm thầm kiểm tra, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có kết quả!
"Đó là tự nhiên, hắn dám có lòng đả thương ngươi, ta dĩ nhiên là không thể tha cho hắn!" Nhị hoàng tử gật đầu một cái, nhưng trong lòng cũng không có thoải mái như vậy, Đức Thuận vương che dấu thực lực của mình, ở dưới mắt của Hoàng đế trữ hàng lâu như vậy, nhưng là thế lực không thể khinh thường, hơn nữa, mình mới vừa điều tra chuyện của hắn, thế lực của mình ở vùng Giang Chiết phía xa liền bị người khác ám toán, việc này chung quy phải cẩn thận ứng đối, hơn nữa, Nhị hoàng tử hoài nghi, sợ là Đức Thuận Vương cùng Đức Thanh Vương bắt tay, có âm mưu gì, vùng Giang Chiết này, nhưng là chỗ ở của Đức Thanh Vương!
"Chỉ là, hai cái tiểu nha đầu kia của nàng nhưng là phải chờ tới ngày mai mới có thể cứu!" Hiện nay chung quy vẫn là thiên hạ của Hoàng đế, Nhị hoàng tử cuối cùng không dám đả thảo kinh xà, chỉ cần Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt không nguy hiểm tới tánh mạng, hắn là sẽ không dễ dàng ra tay, hắn cũng không muốn làm cho Hoàng đế phát giác ra cái gì!
"Không sao!" Nạp Lan Tĩnh quỷ dị cười một tiếng, tuy rằng nàng nói chuyện thành thân này không nhúng tay vào, nhưng là uy hiếp như vậy, nàng như thế nào một chút cũng không chuẩn bị, hơn nữa bản thân công phu của Thu Nguyệt cũng không tệ, bị người lén điểm huyệt, tại sao lại không có phát hiện chứ, đây chẳng qua là kế sách của Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt cố ý sử dụng thôi!
"Một khi đã như vậy, chúng ta cũng nên làm việc của chính mình!" Nhị hoàng tử cúi đầu cười, nói xong liền lôi keo hỉ phục của Nạp Lan Tĩnh!
"Ngươi làm cái gì?" Nạp Lan Tĩnh không khỏi cười một tiếng, mạnh mẽ kéo về, tuy rằng trong lòng của nàng là có Nhị hoàng tử, nhưng đến lúc này, nàng thậm chí vẫn có một ít khiếp đảm!
"Tĩnh nhi, cũng chỉ là buộc cái đồng tâm kết, vì sao lại chọc ngươi mất hứng như vậy?" Tay Nhị hoàng tử bị Nạp Lan Tĩnh đánh thật mạnh một chút, trên mặt lại ủy khuất vô cùng, khó hiểu nhìn Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh trên mặt ngẩn ra, trên mặt lại đỏ vô cùng, chẳng lẽ là nàng suy nghĩ nhiều, lúc Nạp Lan Tĩnh thất thần một lát, Nhị hoàng tử rất nhanh kéo vạt áo Nạp Lan Tĩnh, cùng hắn cột vào cùng nhau, vẻ mặt vừa lòng, giống như như vậy thật sự có thể bạch đầu giai lão!
"Tĩnh nhi!" Cởi xuống vạt áo Nạp Lan Tĩnh, váy của nàng bởi vì vừa mới bị đè ép, ngược lại có chút nới lỏng ra, bị Nhị hoàng tử làm chuyện xấu cố ý kéo một chút, thế nhưng lộ ra hơn phân nửa cái vai, Nhị hoàng tử nhìn thấy, âm thanh mang theo một chút khàn khàn, môi nóng bỏng không khỏi hạ xuống!
"Kiếm Thiếu Niệm!" Nạp Lan Tĩnh cắn răng, môi của hắn giống như là có ma lực, đến mức khiến cả người Nạp Lan Tĩnh đều phát ra nhiều điểm lấm tấm ngọn lửa, thân thể Nạp Lan Tĩnh càng thêm mềm nhũn, nghĩ muốn đưa tay đẩy Nhị hoàng tử ra, nhưng phát hiện chính là căn bản không dung sức được, trong lòng Nạp Lan Tĩnh không khỏi nghĩ đến vừa mới uống rượu, tất nhiên là hắn ở tại trong rượu động tay chân!
"Tĩnh nhi ngươi thật đẹp!" Nhị hoàng tử cúi đầu nỉ non, Nạp Lan Tĩnh rất ít khi gọi tên Nhị hoàng tử, một tiếng Kiếm Thiếu Niệm này rơi vào trong tai Nhị hoàng tử, căn bản không phải là cái gì răn dạy tức giận, mà là lời nỉ non của tình nhân, lúc này thành tốt nhất là thuốc trợ tình, "Ngày mai Phụ hoàng biết được việc này, tất nhiên là sẽ tra, ta không muốn ngường nàng cho ai! Chết cũng không muốn!"
Mỹ nhân trong ngực, Nhị hoàng tử tuy rằng muốn cùng nàng ** một lần, nhưng chung quy là sợ hãi Nạp Lan Tĩnh sẽ hận chính mình, cái này coi như mất nhiều hơn được, cái hắn muốn lại không phải Nạp Lan Tĩnh nhất thời, mà là cả đời này, chỉ là, trong này vẫn là muốn một ít thủ đoạn, nếu không sao có thể dễ dàng có mỹ nhân trong ngực như vậy đâu!
"Chỉ có chàng là nhiều lý do!" Nạp Lan Tĩnh oán hận nói một câu, Nhị hoàng tử ở trên người của nàng khắp nơi đốt lửa, Nạp Lan Tĩnh chỉ sợ không cẩn thận liền từ trong miệng của mình truyền ra âm thanh làm cho người ta mặt đỏ, chẳng qua Nhị hoàng tử nhưng là không nghĩ nhiều đến như vậy, ra sức ở trên người Nạp Lan Tĩnh đốt lửa, chỉ chốc lát sau cả hai người đều không mặc gì!
Ngày mùa hè thời tiết vốn là nóng, hai thân thể cùng nhau dán tại một chỗ, càng thêm giống như là lò lửa lại, đến bây giờ coi như tên đã lên dây cung không thể không phát ra, Nạp Lan Tĩnh nhìn Nhị hoàng tử nhẫn nhịn khó chịu, giọt mồ hôi cũng từng giọt từng giọt rơi ở trên người của nàng!
Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng cắn môi, lòng của nàng vào giờ khắc này càng thanh tỉnh, nàng rốt cuộc là bởi vì người nam nhân trước mắt này mà động tâm, hắn nhu tình, hắn thận trọng, hắn liều lĩnh, tất cả tất cả, đều thật sâu đả động lòng của nàng, Nạp Lan Tĩnh xem hắn nhịn khó chịu, hơi híp mắt, tay không khỏi vòng ra phía sau cổ hắn, không tiếng động cổ vũ!
Nhị hoàng tử ôm Nạp Lan Tĩnh, cảm nhận được nàng dần thả lỏng thân thể, trong lòng chính là hiểu được nàng đã muốn tiếp nhận chính mình rồi, trong lòng Nhị hoàng tử càng thêm sợ hãi sẽ làm bị thương đến Nạp Lan Tĩnh, hình như là nghe ai nói qua, lần đầu tiên của nữ nhân hình như đặc biệt đau!
Nạp Lan Tĩnh chờ, yên lặng chờ thật lâu sau, cũng không thấy Nhị hoàng tử có cái động tĩnh gì, chỉ là từng giọt mồ hôi kia hình như chảy nhanh hơn, bên tai truyền đến tiếng lật giở của giấy Tuyên Thành, Nạp Lan Tĩnh hồ nghi mở mắt ra, nhìn Nhị hoàng tử vẻ mặt sốt ruột cầm một quyển số trong tay lật giở, Nạp Lan Tĩnh đình chỉ khí lực, chợt đưa tay đoạt lấy, lại phát hiện Nhị hoàng tử xem dĩ nhiên là Đông cung đồ, hơn nữa còn là mấy trang bắt đầu!
Nạp Lan Tĩnh trên mặt sững lại, có chút không rõ, nhìn vẻ mặt xấu hổ của Nhị hoàng tử, trong lòng chính là có một ý tưởng to gan, "Đây là lần đầu tiên của chàng?" Nạp Lan Tĩnh hơi nhíu mày, thử dò xét hỏi một câu, dù sao Nhị hoàng tử cũng không còn nhỏ, trong kinh thành tùy tiện một nam tửc cùng tuổi như vậy, sợ là đã sớm trải qua chứ, thân phận Nhị hoàng tử tôn quý như vậy, mặc dù là không có nạp Sườn phi, nhưng là thị thiếp cũng có thể tìm nên có chứ!
Nhị hoàng tử nhìn đáy mắt Nạp Lan Tĩnh đầy ý cười, cắn răng thật chặt, ném quyển tập trong tay Nạp Lan Tĩnh xuống đất, bất chợt hôn lên môi Nạp Lan Tĩnh, giống như là che dấu bối rối vừa ròi, dù sao người nam nhân nào nguyện ý ở trước mặt nữ nhân trong lòng mình hiển lộ ra một mặt không biết như vậy, hơn nữa còn là phương diện kia, thật giống như nói là chính mình không được bình thường!
Hai mắt Nhị hoàng tử đỏ đậm, mặc cho cảm xúc nguyên thủy nhất dẫn dắt động tác của hắn, Nạp Lan Tĩnh cảm nhận được mong muốn đau đớn kia, nàng cau mày thật chặt, nhưng là trong lòng thì lại ngọt ngào!
------ đề lời nói với người xa lạ ------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...