Nói xong, y đứng dậy chuẩn bị cáo từ, bởi vì đã thu được lợi nhuận rồi. Khi y vừa bước ra cửa khẽ nói với ông chủ Thôi:
- Ông chủ Thôi, chuyến này làm ăn là đi Tắc Ngoại, vậy tới Tắc Ngoại ở lại vài ngày đừng vội trở về.
- Bộ đầu đại nhân …. Tôi chỉ cho xe ngựa này ăn cơm, sau đó xe ngựa cũng không nhét hàng nữa, đều là tới quận Ngư Dương sau đó đổi ngựa, không quay lại sao được chứ?
Lưu An bí mật nói:
- Ngươi sao mà hồ đồ thế? Ta muốn ngươi đừng vội quay về thì ngươi đừng vội quay về! Triều đình đã hạ lệnh rồi, trưng thu xe ngựa dân gian, vận chuyển lương thực tới Liêu Tây! Lễ bộ Thượng thư Dương Huyền Cảm đại nhân đã tới Lê Dương rồi, đã bắt đầu ra bên ngoài điều tra phân phối lương thực của kho Lê Dương rồi!
- Hả?
Ông chủ Thôi sửng sốt, liền cảm tạ nói:
- Đa tạ Bộ đầu đại nhân nhắc nhở!
Lưu An nói:
- Ngươi phải cẩn thận một chút, bỏ xe ngựa của ngươi đi, nếu Huyện lệnh đại nhân biết, có quả ngon của ta ăn rồi!
- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi!
Tiễn Lưu An đi rồi, ông chủ Thôi liền đóng cửa lại, nới với người đàn ông trung niên mặt đen đó:
- Tin này phải nhanh chóng đưa lên núi, xem ra triều đình lại một lần nữa chinh Liêu đã không còn xa nữa rồi. Cũng phải để tướng quân sớm tính toán.
Ông chủ Thôi đúng là Trần Tước Nhi, còn người đàn ông mặt đen đó chính là Ngưu Tiến Đạt.
- Yên tâm, ta sẽ đi ngay!
- Đúng rồi, các huynh đệ chúng ta trà trộn vào Cao Kê Bạc hôm qua đã có được tin tức, Cao Sĩ Đạt định xuất binh đánh Trương Kim Xưng!
Ngưu Tiến Đạt liền nói:
- Ta nhớ rồi, chuyện này không nên chậm trễ, ta sẽ đi ngay!
…..
……….
Lý Nhàn nhớ lại tình hình lần đầu tiên Đại Tùy chinh Liêu Đông. Nhưng lần thứ hai chinh Liêu Đông này về cơ bản hắn không có chút ấn tượng nào, duy nhất còn nhớ là Đại Tùy loạn lạc, cũng chính là từ lần thứ hai chinh Liêu mới bùng nổ quy mô lớn. Dương Huyền Cảm tạo phản ở Lê Dương, dẫn tới cuộc chinh Liêu lần hai lại một lần nữa không thành không.
Về chuyện mình không nắm rõ, Lý Nhàn tất nhiên phải cố gắng thu thập thông tin. Trung tuần tháng chạp, nhóm Phi Hổ mật điệp thứ hai cũng đã được phái đi, giám sát mấy trấn quan trọng ở phương bắc.
Cả tháng trời, Lý Nhàn sống cuộc sống thanh nhàn.
Không có việc liền dẫn theo kỵ binh của Nhuệ Kim doanh đi về phía bắc Trường Thành, gây họa với người thảo nguyên. Một tháng này, họ đã cướp được không ít trâu, dê, ngựa về. Chí ít, tết đến cũng đủ cho ba vạn người ngay cả ăn vài tháng thịt trâu, dê. Bị tai họa không nhẹ, một số bộ tộc nhỏ của người Hề chỉ biết di chuyển về phía bắc. Đại Ai Cân Ai Lực Phật của bộ lạc người Hề không còn cách nào khác, chỉ biết mời vương đình Đột Quyết tới bảo vệ. A Sử Na Khứ Hộc cử đội ngũ năm nghìn người tới bao vây mã tặc, nhưng Lý Nhàn dẫn theo người tới đánh, đánh không lại bỏ chạy, khiến cho Đột Quyết Lang kỵ bị tổn thất không nhỏ.
Hôm nay đang cùng với Âu Tư Thanh Thanh, Tiểu Địch đứng trên đỉnh núi ngắm mặt trời lặn, liền nghe thấy phía sau có người gọi hắn.
- Tướng quân! Trần Đô úy có đưa tin tới!
Lý Nhàn quay lại nhìn, chính là Đông Phương Liệt Hỏa và Ngưu Tiến Đạt phong trần mệt mỏi.
- Sao thế?
Lý Nhàn liền hỏi.
- Tướng quân … triều đình Đại Tùy muốn đông chinh lần hai!
Ngưu Tiến Đạt thở hổn hển nói.
Lý Nhàn sửng sốt, nhưng cũng không có gì quá kinh ngạc. Nhưng hắn lại có thể hiểu được sự kinh ngạc của đám người Ngưu Tiến Đạt là vì sao. Lần trước đông chinh mới bao lâu, Đại Nghiệp Hoàng đế đã muốn ngự giá thân chinh lần hai! Lý Nhàn vui vẻ không phải là chinh Liêu lần thứ hai của Đại Tùy, mà là thời gian cụ thể chinh Liêu lần này và động hướng của các lộ đại quân Đại Tùy.
- Lễ bộ Thượng thư Dương Huyền Cảm đã tới giám lương Lê Dương rồi. Đại quân triều đình có lẽ cũng sắp xuất phát rồi!
Điều này thực sự là một tin quan trọng. Lý Nhàn biết cuộc chinh Liêu lần thứ hai này kết thúc rất nhanh. Vốn quân Tùy thế như chẻ tre đã sắp đánh tới Bình Nhưỡng rồi, nhưng vì Dương Huyền Cảm tạo phản mà không thể không rút lui. Từ khi đại quân xuất phát tới khi đại quân rút lui, về cơ bản chưa tới mấy tháng. Đội ngũ của Yến Sơn trại muốn cướp được một địa bàn thì phải hoàn thành trong mấy tháng này. Chờ tới khi đại quân chinh Liêu rút lui về, cơ hội sẽ bị thu nhỏ lại.
- Đúng rồi, tướng quân, Trần Đô úy đã thăm dò tin tức, Cao Sĩ Đạt vì bất mãn với Trương Kim Xưng mà không tôn trọng ông ta, định thống lĩnh người Cao Kê Bạc tới trừng phạt.
- Hả?
Lý Nhàn sáng mắt lên, đây mới là một tin tốt lành.
…..
…..
Ngày mùng 2 tháng Giêng năm Đại Nghiệp Đại Tùy thứ chín, Đại Nghiệp Hoàng đế Dương Quảng hạ chỉ để kho lương thực các nơi tiếp tục vận chuyển lương thực tới Liêu Tây, lấy kho Lê Dương làm trọng. Ngày mùng 3 tháng Giêng, hạ lệnh mộ tập Kiêu Quả tòng quân báo quốc, đều đi tới Trác quận tập kết. Ngày 23 tháng Giêng, đại xá thiên hạ, cho phép tù binh ra chiến trường giết địch lập công chuộc tội. Ngày 24 tháng Giêng, lấy Hoàng tôn Dương Hựu làm giám quốc, trấn thủ Trường An. Điều Vệ Văn Thăng làm Hình bộ Thượng thư, phò tá Dương Hựu xử lý triều chính. Ngày 25 tháng Giêng, Dương Quảng hạ lệnh những phủ binh về nhà năm ngoái quay lại đội ngũ, các lộ đại quân sẽ tiếp tục xuất phát, tề tụ ở Trác quận.
Cái gọi là Kiêu Quả, kỳ thực chính là dùng tiền thuê người dân. Bởi vì năm ngoái ba mươi vạn phủ binh tinh nhuệ đều chôn vùi ở Cao Cú Lệ. Chinh Liêu lần hai này binh mã mà triều đình Đại Tùy điều động rõ ràng là như trứng chọi đá. Dương Quảng đột phát ý tưởng, hạ chỉ lấy vàng bạc chiêu mộ dũng sỹ nguyện vì nước tòng quân, bất luận xuất thân, chỉ cần thanh niên trai tráng dân gian muốn lập công lập nghiệp, giành công danh trên lưng ngựa, đều tập kết ở Trác Quận.
Binh lính trước đây của Đại Tùy đều xuất thân con cháu nhà nghèo. Nhưng lần này, đạo tặc, lưu dân, thổ phỉ, phàm là cứ khỏe là có thể, chỉ cần muốn lập công là đều có thể tòng quân. Vì vậy có thể thấy, chinh Liêu lần hai, phủ binh Đại Tùy đã không lớn mạnh như trước nữa.
Mà ngày 25 tháng Giêng, loan giá của Dương Quảng dưới sự bảo vệ của lục quân thiên tử khởi hành, Lý Nhàn dẫn toàn bộ đội ngũ Yến Sơn Tặc, đã ngày đêm hành quân tới quận Thanh Hà. Mặc dù có người phát hiện thấy họ, Lý Nhàn cũng không lo lắng gì. Binh lính của Yến Sơn Tặc có lẽ là binh lính trang bị vũ khí Đại Tùy nghiêm túc. Từ Yến Sơn đi xuống, họ chính là đi tới như vậy.
Mà khi hắn xuống núi, chỉ ý của Đại Nghiệp Hoàng đế Đại Tùy vẫn còn chưa tới. Ai biết cánh quân ba vạn phủ binh được điều động là thế nào?
Do đó, đúng lúc các lộ đại quân vừa mới xuất phát tới Trác Quận, Lý Nhàn đã sắp tới huyện Cố Thành rồi.
Bị miễn tất cả chức quan, Vũ Văn Thuật một lần nữa được trọng dụng, vẫn như cũ tổng thống lĩnh quân sự. Tháng Giêng năm Đại Nghiệp thứ chín, chinh Liêu lần hai đã khiến cho dân chúng bắt đầu oán hận. Ngự liễn của Dương Quảng thì bắt đầu rời khỏi Trường An ngày 25 tháng Giêng, liên tiếp huy động dân chúng đi tới trấn Hoài Viễn.
Mặc dù tính ra mới chưa quá nửa năm, nhưng Dương Quảng sớm đã quên mất chàng thiếu niên mình đã tình cờ gặp bên bờ Liêu Thủy. Trong đầu ông bây giờ đã ngày càng lười suy nghĩ rồi, về cơ bản tấu chương trình lên cũng đã ngại xem. Thỉnh thoảng mới nhớ ra cũng chỉ là xem qua vài tấu cảm thấy mệt mỏi, bực bội nên lại quẳng sang một bên không rảnh mà để ý.
Lần này ngự liễn tiến về phía bắc được lục quân thiên tử bảo vệ chung quanh chỉ đi hai ngày đường bộ, liền chuyển sang ngồi thuyền rồng đi dọc Hà Bắc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...