- Quỳnh Oanh, bà lên đây chụp ảnh với tụi tui đi.
Tôi lắc đầu đáp:
- Thôi không lên đâu phải làm cho xong đống bài tập này đã.
Thầy tổng phụ trách đội đang đi kiểm tra hành lang xung quanh trường, thấy lớp tôi ồn ào quá vội tiến vào nhắc nhở:
- Lên đây làm gì hả? Về chỗ ngay, cha mẹ đóng tiền để các anh chị lên đây quậy phá phải không?
Lớp tôi im phăng phắc, gương mặt đứa nào đứa nấy xanh lét cả đi.
Sau một hồi giáo huấn thầy thông báo rằng, trường tôi sẽ có một đoàn thanh tra trên tỉnh ghé thăm, và mong muốn chúng tôi phải chào hỏi các thầy cô trong đoàn.
Và dọa rằng nếu không chấp hành sẽ lôi lớp trưởng và lớp phó ra phạt.
Đấy cái gì cũng đổ lên đầu lớp trưởng và lớp phó, chúng nó lại kêu "Cả lớp tụi em quý nhất lớp trưởng và lớp phó đấy ạ".
Quý hóa quá cơ, tụi nó sướng bao nhiêu thì tôi khổ bấy nhiêu, chỉ là đôi lần tôi làm sai điều gì đấy sẽ có người đứng ra nhận giúp, điển hình trong số đó là cậu bạn cùng bàn của tôi.
Học hết hai tiết đầu, một chiếc xe ô tô màu trắng tinh, từ cổng trường từ từ lăn bánh vào sân, chắc thanh tra về rồi đây mà.
Bọn con trai lớp tôi hôm nay hứng khởi, mang bóng ra sân bóng rổ chơi, đang đến hồi gây cấn thì..
Choang..
choang..
Có tiếng đổ vỡ, cả bọn mặt mũi tái mét quay lại nhìn, chả biết thằng Quân đánh thế nào để quả bóng bay ngay vào kính chắn gió ô tô của đoàn thanh tra gần đấy, kính rơi xuống từng mảnh vỡ tan tành, mảnh thủy tinh vun vẵn khắp nơi, bọn học sinh xung quanh vội vàng tản ra, chỉ sợ đứa nào sơ ý dẵm phải kiểu gì cũng đứt chân.
Cả bọn con trai lớp tôi vắt chân lên cổ chạy thục mạng về lớp.
Thôi rồi coi như xong, kiểu này tôi phải chịu phạt là cái chắc rồi, Quân ơi là Quân, ông giết tôi rồi đấy biết không hả?
- Có chuyện gì thế?
Thầy tổng phụ trách đi ra, hỏi bọn con gái lớp Thúy Vân -12a8 ngồi ngay gần đấy.
Lớp này, à không, bọn con gái lớp này là kẻ thù truyền kiếp của lớp tôi, khi nào cũng tìm cách hạ bệ lớp tôi xuống thì mới thôi.
- Thầy ơi, các bạn lớp 12a7 chơi bóng làm vỡ kính chắn gió xe của các thầy cô trong đoàn thanh tra thầy ạ.
Nhỏ Diệu Anh nói nhỏ nhẹ hết mức có thể, tự nhiên nghe xong thấy nổi hết da gà.
- Chúng em đã nhắc các bạn ấy không chơi bóng nữa, nếu không trước sau gì cũng xảy ra chuyện nhưng các bạn cố tình không nghe thầy ạ.
Thấy chuyện còn chưa đủ to một nhỏ khác nói thêm vào:
- Mấy bạn nữ lớp ấy còn bảo chúng em nhiều truyện, nhất là bạn lớp phó thầy ạ.
Ơ, hay thật đấy, lại có tôi ở đây nữa cơ à, từ đầu tới giờ tôi chưa mở miệng nói câu nào luôn.
Chắc tôi chưa nói lý do Thúy Vân ghét tôi phải không nhỉ, chuyện là thế này, cuối năm lớp 11 Thúy Vân tỏ tình với An, trong khi thằng An không thích nhỏ.
Nó kêu có bạn gái rồi nhưng nhỏ không tin, kêu đưa bạn gái đến.
- Tớ thích cậu đã lâu rồi, làm bạn gái tớ nha.
- Phụt..
Tôi đang uống ly trà sữa trên tay, nghe câu đó thì phun sạch sẽ trà trong miệng vào mặt cậu ấy, cậu ấy thì vẫn bình tĩnh đưa tay lên lau mặt.
- Cậu..
cậu nói cái gì cơ?
- Tớ bảo là tớ thích cậu, làm bạn gái tớ đi.
- Tỏ tình gì kì vậy.
Cậu điên vừa thôi, mới tí tuổi đầu mà bày đặt yêu với đương cái gì chứ, lo học đi
- Không, ý tớ là làm bạn gái tớ trong ngày hôm nay thôi, tớ cần cậu giúp để cắt đuôi nhỏ Vân a8 ấy mà.
- Ây da, cậu làm tớ cứ tưởng cậu thích tớ thật chứ, trái cây năm nay được giá quá nhỉ?
An lúng túng đáp:
- Thì tớ thích Oanh thật mà, nói bao lần rồi mà cậu vẫn lờ đi được, chắc tớ phải ngày ngày nhắn tin cho cậu nói là "lớp phó ơi, lớp phó à, tớ thích cậu, thích lắm luôn.."
Tôi ngắt lời An nói:
- Thôi đủ rồi, ngọt quá rồi đấy, thế cậu muốn tớ đóng giả kiểu gì đây?
- Tớ nói thật mà, tớ thích cậu thật không đùa đâu, cần tớ chứng minh không?
Nghe vậy, tôi cười khẩy, khoanh tay rồi xoay người tiến về phía Ăn nói:
- Chứng minh thế nào đây?
Dứt lời tự dưng cậu ta dí sát mặt lại gần tôi xong trên môi còn nở một nụ cười rất chi là nhan hiểm, miệng chu ra như chim gõ kiến hay thấy trên tivi, giống mấy con cá chê, à không, giống mấy kẻ biến thái hơn.
Tôi hãi quá liền lùi lại vài bước, vội vàng đẩy cậu ấy ra:
- Thôi đủ rồi, bệnh hoạn quá đi, nói nhanh không tớ đổi ý bây giờ.
- À đây đây, tớ nói nhé, thế này nè chiều nay 1 giờ kém 5 tớ qua đón cậu.
Nếu Thúy Vân có hỏi gì thì cứ nói cậu là bạn gái tớ.
Ok chứ?
Đơn giản vậy thôi sao, xong việc phải bắt cậu ta trả công hậu hĩnh mới được.
Đấy, sự việc chính là như vậy, đó là lí do Thúy Vân ghét tôi, có đóng giả bạn gái cũng bị ghét mới đau chứ.
Mà tôi có sung sướng gì đâu, đã vậy còn bị nói bóng nói gió là nhan sắc tầm thường, bảo thế có điên không?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...