Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Mở mắt dậy thì cũng bớt đau hơn rồi cơ mà méo cử động nhiều được, quay ra thì thấy Tiên với cả chị Bảo nữa, nhìn đồng hồ cũng 7h tối cmnr, chán gì đâu, một năm vô viện nhưng hai lần, đm đời :
_Anh dậy rồi hả, ăn cháo gà đi em mới nấu xong nè.
_Ừm, nhóc ăn xong thì lo nghỉ đi, kiểu này mai chắc không đi học được rồi.
Vừa lúc đó thì cảnh cửa mở toan, là lũ bựa lớp em :
_Đù, thương tích ghê rứa mày_Phương
_Mẹ cái thằng, một năm vào viện đéo biết mấy lần_Nghĩa
_ĐM thằng nào đánh mày, nói, lần này tao éo bỏ qua đâu_Hoàng
_Thôi khỏi, chuyện này của chị Bảo, bọn mày đến thăm tao là tốt rồi.
_Mày cứ thế mãi, đm bị đập miết nên quen rồi phải không ?_Hoàng
_Cái thằng, đang trong bệnh viện mà gắt to vl_Phương
_Thôi thôi, mấy nhóc đến thăm Thăng là được rồi, chuyện đó để chị lo, thôi chị với Tiên phải về mấy đứa ở lại thăm nó rồi về, Tiên về thôi em.
_Vâng, anh nhớ ăn đấy, em về đây_Tiên
Hai người vừa về thì lũ trời đánh kia bắt đầu ghẹo :
_Đù má thằng này khiếp trước mày làm Đường Tăng hả, toàn đc gái xinh chăm sóc_Nghĩa
_Lúc trước là nhỏ Hằng, đến Tiên giờ thì chị Bảo_Phương
_Đm bọn mày đến thăm tao hay bơm đểu thế.
_Mày cẩn thận cái thân vào, vệ tinh của bà Bảo không phải ít đâu_Hoàng.

_Biết rồi, cùng lắm là như thế này thôi chứ gì.
_Ngày mai có đi học được không đấy, hay để tao viết cho cái đơn_Nghĩa
_Mày viết luôn đi, đi học lại bố mua rồng đỏ cho.
_Hề hề, chỉ mày hiểu tao.
Ở chơi được một lúc thì chúng nó cũng về, ở trong này chán muốn chết luôn, nằm mãi đến 9h vẫn éo ngủ được, chắc em ngủ hơi nhiều, chỉ biết bật đi bật lại hai bài Blue và Wedding Dress để nghe, đang đắm chìm trong âm nhạc thì bỗng cửa bật mở......là Tiên :
_Ơ, Tiên, sao em không ở nhà ngủ, giờ trễ rồi biết ra đường nguy hiểm lắm không ?
_Em không ngủ được, em.......em nhớ anh.
_Ngốc, anh nằm thêm một ngày nữa thôi, mai anh về lại mà.
Nhỏ không nói gì tiến lại ngồi bên cạnh em :
_Em ngồi một chút rồi bắt taxi về mà, anh đừng lo.
_Ừm, mà sao em biết anh bị đánh.
_Là chị Bảo gọi cho em.
_Cái gì ? chị Bảo sao ?
_Ừm, em không biết tại sao chị lại gọi cho em nhưng cũng cảm ơn chị ấy, chị Bảo là người tốt, em thấy được tình cảm của chị là thật, chỉ là không đúng người mà thôi.
_Em nói đúng, chị Bảo là người tốt và rất quan tâm người khác chỉ là chị ấy quá ngang ngược và hiếu thắng, chị ấy nghỉ tình cảm của chị lớn hơn của em nhưng theo anh thì chị đã lầm rồi, anh chỉ xem chị Bảo như một người chị thôi và chị Bảo cũng đang có chuyện gì đó dấu anh cả em cũng thế.
_Ừm, chuyện giữa em và chị Bảo thì một thời gian nữa anh sẽ biết, còn bí mật của chị Bảo thì em không biết.
_Để anh đoán nhé, giữa em và chị Bảo có giao kèo gì phải không ?

_Ừ thì cũng đại loại thế, anh đừng thắc mắc nữa, một thời gian sau anh sẽ biết, nhanh thôi.
_Ừm, được rồi, anh sẽ đợi, giờ em về đi trễ rồi đấy.
_Anh ngủ ngon nhé My Love.
Nói xong nhỏ hôn lên má em rồi đi luôn, em lại chìm trong giai điệu của bài Blue và dòng suy nghĩ rồi ngủ mẹ nó luôn.
Đến sáng hôm sau vừa mới thức dậy chưa kịp mở mắt thì thấy nhột nhột ở trán cư như ruồi nó vo ve trước mặt ấy, mở mắt ra thì cha mẹ ơi nguyên cái bản mặt của chị Bảo chình ình trước mặt em luôn :
_Hớ, chị làm gì thế ?
_Hà hà, công nhận nhóc trắng thật mặt thì chả có mụn.
_Chị nói nhảm gì thế mới sáng.
_Haha làm như chị biến thái không bằng.
Nhìn đồng hồ thi thấy 6h30 sáng rồi, quái bà này không đi học hả :
_Ớ này, chị không đi học hả, sao không mặc áo dài ?
_Hôm nay chị chuồn có sao đâu.
_Gì, học sinh gương mẫu như chị mầ cúp á.
_Gương khỉ, mặt chị mày đâu phải cái gương cho người ta soi, thôi dậy đi chị dẫn đi ăn sáng chắc nhóc phải chóng nạng rồi.
_Chị đèo em hả ?
_Thế chân nhóc thế này đòi đèo chị với lại nhóc có biết đi cub ko ?

_Biết chứ, chân em đỡ hơn rồi lúc đi xe cũng ngồi im thôi chứ có làm gì đâu.
_Thôi được rồi, nạng nè, lại đây chị diều xuống.
Em chống nạn rồi dựa vòng tay dựa vào chị đi xuống, mịa nó, lúc đi mà cặp bưởi nó cự cạ cạ vào người, giờ mới để ý chị mặc cái áo pull đen bó khá sát, cái váy quần màu trắng thêm đôi dày bata trắng nốt luôn trong thanh thoát mà cũng sexy vãi chưởng. Xuống nhà xe thì thấy con xe cub màu hồng huyền cmn thoại, chậc, thôi đành ngồi lên cũng được cùng lắm ra đường người ta tưởng em bị gay thôi :)) :
_Ăn gì đây chị ?
_Ừm, ăn xôi đi.
_Gì, em thế này mà chị bảo ăn xôi sao.
_Hì hì đùa thôi đi ăn bánh cuốn đi.
Rồi em đèo chị trên chiếc cub hồng, đến mấy cái chổ đèn xanh đèn đỏ thì y như rằng cái lũ đực cứ nhìn chị Bảo chằm chằm, chị mặc váy mà còn ngồi qua một bên nữa bảo sao mấy thanh niên éo liếc ột cái. Còn chúng nó nhìn em kiểu "Đcm thằng gay lọ như mày mà đi với người đẹp, cút xuống cho tao nhờ", cơ mà em éo quan tâm lắm. Đèo chị đến hàng bánh cuốn bên cạnh một trường tiểu học, lúc này cũng toàn mấy đứa choai choai lớp 4 lớp 5 ngồi ăn, ăn xong thì chị đòi đi cà phê, chị bắt em đèo lên cái quán nào tút bên Quận 3 ấy, lúc đi trên cầu có thanh niên lo nhìn chị quá đi ụi mẹ nó vào ổ gà nằm lăn quay luôn, ngu, ai bảo hám gái. Cơ mà công nhận con gái xinh mà mặc váy một phát là mấy thanh niên manh động vl ra, đảm bảo thanh niên nào đi qua cũng phải liếc chị Bảo một phát còn không thì chỉ có gay thôi. Chở chị đến một quán cà phê khá đẹp, trang trí nhỏ gọn cơ mà hình như chổ này cũng kinh doanh quần áo nữa, thấy quần áo treo trên tường quá trời. Trong quá chỉ có hai, ba người uống, chị uống bạc xỉu còn em uống cà phê sữa :
_Chị này, chị với Tiên giao kèo cái gì liên quan đến em hả ?
_Hả, sao em biết ?
_Em đoàn và Tiên cũng xác nhận, chỉ là Tiên không nói rõ cho em biết.
_Phải nhưng chuyện đó cứ từ từ thì em sẽ biết, cứ đợi đi, chị sẽ có nhóc.
_Hở, có em, chị nói linh tinh gì vậy, chị biết mà, trong em chỉ có Tiên mà thôi.
_Thì sao chứ, trong tim chị cũng từng có một người và giờ đã không còn nữa.
_Như vậy người đó chưa ở bên trong tim chị mà chỉ ở bên trong tâm trí thôi.
_Huh, nhóc con như em thì biết gì chứ.
_Ừm, tùy chị, em không ý kiến.
Vừa lúc đó thức uống cũng mang ra, bỗng chị cầm lấy cây guitar treo trong góc quán :
_Này, nhóc muốn nghe chị hát không ?

_Muốn, em chưa nghe chị hát bao giờ.
Chị bắt đầu đàn, chị hát bài "Ngày Ấy Bạn Và Tôi" giọng hát trong vắt, và thanh thoát, em cứ lặng thinh nghe từng giai điệu phát ra từ cây guitar bằng những ngón tay của chị, lúc đó chả biết hứng thế nào em chộp cái điện thoại rồi chụp, chị có vẻ giật mình nhưng vẫn tiếp tục hát, hát xong chị bảo :
_Nhóc chụp lén chị hả ?
_Tại lúc hát nhìn chị hiền lắm, chả giống như bây giờ, hề hề.
_Thôi tạm tha vì nhóc chụp đẹp đấy muốn chị gửi qua không ?
_Muốn, coi như kỉ niệm.
Tấm đó đến giờ em vẫn còn giữ nè.
Ngồi thêm được một lúc cả hai cùng đi dạo đường Bạch Đằng, thật sự là em chưa bao giờ đi dạo trên đường Bạch Đằng vào buổi sáng cả chỉ đi vào buổi tối với Tiên. Tất nhiên cảm giác khác với buổi tối, nhưng tia nắng ban mai khẽ lọt qua những lọn tóc của chị Bảo, trông chị rất đẹp nhưng ở bên chị chỉ mang cho em cảm giác an toàn và được che chở mà thôi nó hoàn toàn khác xa cái cảm giác mỗi lần em đi dạo bên Tiên, đây cũng là lần đầu tiên em đi trên con đường này vào một buổi sớm mai, trong thâm tâm em ước bây giờ người đi bên cạnh mình là Tiên chứ không phải chị Bảo, chắc chắn đến một ngày nào đó em sẽ rủ Tiên đi trên con đường này vào buổi sáng sớm, tập thể dục chẳng hạn. Bỗng chị Bảo lên tiếng :
_Nhóc có cảm giác gì với chị không ?
_Ý chị là sao ?
_Là nhóc có tình cảm với chị không ?
_Em chỉ xem chị là chị gái, ban đầu em nghĩ chị là con người nghịch ngợm và đầy rắc rối nhưng bên chị một thời gian em đã suy nghĩ khác hơn về con người chị, tất nhiên là về mặt tích cực rồi nhưng chỉ ở mức chị gái mà thôi, trong tim em chỉ có Tiên.
_Sẽ không lâu đâu, hãy tập cách loại con bé đó ra khỏi tim đi.
_Chị định làm bằng cách nào, trừ khi chị giết em.
_Haha, nhóc muốn chị giết nhóc sao.
_Em đùa thôi.
_Thôi về lấy đồ rồi xuất viện luôn.
Em đèo chị về lại bệnh viện, người con gái ngồi sau lưng em thật......khó hiểu và bí ẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui