Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Như vậy là xong về vấn đề hình dung nhân vật rồi các thím nhé, chương 41 cũng post hai cái ảnh 1 dìm một bình thường rồi nên các thím cũng đừng hỏi em nữa, giờ back to story thôi nào.
Mấy ngày nghỉ cũng trôi qua tốt đẹp, em và Tiên chỉ ở nhà chơi thôi chứ cũng không đi đâu hết cho đến hôm giao thừa. Em thức dậy trong cái lều quen thuộc trên sân thượng bên cạnh vẫn là Tiên đang ngủ, hình như nhỏ đang mớ thì phải, miệng ú ớ, tay chân thì quơ loạn xạ, miệng cứ kêu :
_Không.....đừng....đừng đi mà....không......á.....
Bỗng nhỏ choàng tỉnh dậy rồi ôm chầm lấy em mà khóc, chắc nhỏ mơ thấy ác mộng đây mà :
_Ừm, chỉ là ác mộng thôi mà, có anh ở đây rồi, nín đi nào.
_Hic....hic....em....sợ lắm...hic...em lại mơ thấy cái ngày bố mẹ em bỏ rơi em...hic....em sợ.......ở một mình....sợ cô đơn....
_Ngốc, anh luôn ở bên em, nào nín đi.
Được một lúc thì nhỏ cũng nín, sau đó cả hai lại nhìn nhau im lặng, sau trong đôi mắt to tròn và đen láy đó là một nỗi đau vô hình, nỗi đau đó vẫn chưa buôn tha người con gái đáng thương này sao :
_Anh biết không, kể từ ngày em biết anh, được sống cùng anh, được hít chung một bầu không khí, được anh chở đi học, ăn cùng anh, ngủ cùng anh, làm tất cả mọi việc cùng anh em cảm thấy hạnh phúc lắm, chỉ ước cuộc sống của mình như thế này mãi là tốt rồi nhưng cái nỗi sợ bị bỏ rơi đó lại ám ảnh lấy em, em sợ anh sẽ gặp một người hoàn hảo hơn em.
_Em lại ngốc nữa rồi, đúng vậy em không hoàn hảo kể cả anh cũng vậy, em không đẹp về mọi mặt nhưng trong mắt anh, em đã là một người hoàn thiện rồi, em luôn là chính em, sống với con người thật của mình không hề tạo ra một vỏ bọc để gây chú ý cho người khác, em luôn biết cách làm anh mỉm cười, kéo anh khỏi nỗi buồn, anh thích em không vì lý do gì cả vì đó là chính con người của em bởi vậy em rất quan trọng với anh, chính anh mới là người phải sợ đánh mất em.
_Không đâu, như anh đã nói vậy, cho đến lúc chết mới hết yêu nhau My Love của em à.
_Haha, thế không lẻ anh phải gọi em là My Dog nhỉ ?
_Này, dám trêu em, đứng lại.
Cả hai đùa giỡn một lúc thì cũng vscn rồi đi ăn sáng, cả hai quyết định đi ăn bún chả Hà Nội dù đường hơi xa nhưng em vẫn đèo nhỏ trên con Phương Hoàng thần thánh, lúc đi trên đường thì người ta cũng nhìn giữ lắm, kiểu như sinh vật lạ ấy. Đến quán lúc trước em với nhỏ Hằng từng ăn, cũng khá đông, kêu hai tô bún ra, ban đầu nhỏ Tiên cũng không biết phải ăn làm sao nên em củng chỉ cách ăn, nhìn nhỏ há miệng ra ăn trông đáng yêu lắm, lúc sau nhỏ tự ăn được tranh cả phần của em để đút em ăn, chổ này đông người em cũng ngại muốn chết luôn nhưng không cãi nhỏ được đành để im. Đằng sau hình như có một nhóm học sinh nam nữ đầy đủ, cỡ bẳng tuổi em đang ngồi phán :
_Nhìn con nhỏ xinh vãi ra lại đi cặp với một thằng ất ơ.
_Ừ mày, đời bất công vờ lờ.
_Tui thấy bạn đó dễ thương đó chứ dáng cao cao cũng men, đâu như mấy ông, suốt ngày chỉ game với gái.

_Thế bà nhắm xinh bằng nhỏ đó không ?
Rồi chúng nó cứ bàn tán về hai đứa làm em khó chịu vãi ra, húp nhanh tô bún rồi lượn luôn, đi ra ngoài mà cứ bị soi rồi bới móc đúng là khó chịu vc ra. Đèo nhỏ đi dạo trên đường, đã đi qua bên kia cầu rồi thì cũng phải ra biển chơi một chút chứ, thế là em lại đèo nhỏ ra biển. Hằng năm cứ độ xuân về thì trời bắt đầu ấm lên, ánh mặt trời trở nên ấm áp hơn khiến lòng người cảm thấy yên bình hơn nhưng năm nay lại khác, tiết trời tết năm nay rất lạnh nhưng em chả biết vì sao em lại thích như thế này hơn, có lẻ vì lạnh em mới cảm nhận rõ rệt được hơi ấm mà người con gái bên cạnh mình mang lại. Bây giờ có vẻ mọi người đều bận bịu việc nhà và chuẩn bị cho giao thừa tối nay nên chả thấy bóng ai ở biển cả, chỉ có em và Tiên :
_Anh này, biển đẹp quá ha.
_Anh thì nhìn chán rồi.
_Hôm nay không đi chơi với lớp sao.?
_Tụi nó còn bận với gia đình rồi, không sao, tết năm nay chỉ mình em là đủ với anh.
_Hihi, em cũng vậy, thế tối nay mình đi xem pháo bông anh nhé.
_Tất nhiên rồi, cơ mà bây giờ làm gì nhỉ ?
_Cứ ngồi như thế này một lúc đi anh.
Cả hai đứa cứ ngồi vậy, em ngắm nhỏ, phải nói nhỏ dễ thương lắm, mắt to tròn và đen lấy len lỏi trong đó là nỗi đau xen lần hạnh phúc, cái mũi không cao nhưng không thấp rất hợp với khuôn mặt, đôi môi nhỏ nhắn đã bao lần làm con tim em sao xuyến :
_Tiên này, em.....xinh lắm.
_Hihi, ngốc của em đáng yêu thật đấy.
_Ừm, em xinh như thế chắc trước đây cũng có bạn trai rồi chứ nhỉ ?
_Không anh à, con trai ở trường chuyên ít để tâm đến mọi việc xung quanh lắm, chỉ học mà thôi nhưng cũng có một số bạn theo đuổi em, tặng quà em, tán tỉnh em, rủ em đi chơi, lúc đó em đều biết rỏ mục đích của bọn họ vì thế em rất ít khi đi ra đường gần như tách biệt ra với mọi thứ vậy, chỉ ở trong nhà thờ chơi đùa với các sơ và lũ trẻ, ban đầu em cũng không xài facebook đâu nhưng bị mấy con bạn gạ gẫm nên mới xài đấy chứ, em cũng chỉ xài để nói chuyện với bạn bè thôi. Mọi thứ thây đổi cho đến khi em gặp anh, lúc đó em thấy con tim thật rộn ràng làm em không kìm nén được nụ cười, mỗi lần gặp anh làm em rất vui, hình bóng anh cứ lởn vởn xung quanh tâm trí em, anh chính là người đã kéo em ra khỏi tổn thương đấy My Love à.
_Em nói tiếp đi, anh rất muốn nghe.
_Có lẻ không được nữa rồi ngốc à.

_Ơ, vì sao thế ?
_Bởi vì hết từ đễ diễn tả tình yêu em dành cho anh.
Em bật cười, nhỏ cũng cười :
_Mà anh này, em thấy anh ốm lại tí nữa là đẹp trai lắm đó.
_Hả, thôi cứ như bình thường thế này đi.
_À, thế là anh muốn em khen anh đáng yêu chứ không phải đẹp trai chứ gì ?
_Thôi thôi, nghe nổi cả da gà, anh vẫn siêng tập thể dục mà, lại còn ngày nào ko chở em đi băng xe đạp. đợi đi anh sẽ ốm lại.
_Em đùa thôi, anh như thế nào thì cũng là My Love của em thôi, hihi.
Ngồi được một lúc thì cả hai về nhà dọn dẹp lại nhà cửa, thật ra thì cũng lâu chùi tí thôi :
_Anh này ăn đồ nướng đi, em thấy trong tủ lạnh còn dư nhiều thịt lắm.
_Đấy, em cứ rủ anh ăn thế thì ốm sao được.
_Hihi em đùa thôi nhìn anh cân đối mà thôi bắt than hộ em đi, em xuống lấy thịt.
Thế rồi hai đứa lại nướng thịt trên sân thượng, đang nướng thì bố mẹ em có gọi điện chúc tết bảo hè sẽ về. Cũng nhớ bố mẹ lắm chứ, phải chi có họ ở đây cùng nướng thịt ăn thì tốt biết mấy. Ăn xong cả hai lại chui vào lều ngủ, được một lúc thì nhỏ Tiên kêu dậy đi mua cành mai với bánh chưng, bánh tét các thứ. Ai đời giao thừa mới đi mua mai cơ chứ, cơ mà cũng mua được hai chậu, một đòn bánh tét, em thì ghét bánh chưng nên không mua. Đặt hai chậu trước cổng đâu vào đấy rồi đi tắm xong ra đường chơi giao thừa luôn, giờ cũng còn khá sớm, mới 4h à. Hôm nay giao thừa mà trời lại lạnh nữa, em thì không thích chải chuốt nhiều nên cứ mặc cái sơ mi bên trong khoác thêm cái áo len bên ngoài, quần jogger và đôi superstar đen đầy kỉ niệm xuống nhà đợi nhỏ. Cũng không lâu, nhỏ xuống vẫn đơn giản và đẹp như mọi lúc, áo pull khoác bên ngoài là cái áo len màu hồng, quần baggy và đôi superstar đen giống em. Vẫn còn sớm nên em và nhỏ Tiên quyết định.....đi bộ. Phải cả hai cùng dạo bước trên con đường quen thuộc, tay trong tay, nhiều người đi đường nhìn hai đứa lắm, cơ mà ánh mắt và tâm trí em bây giờ đang chú tâm vào người con gái bên cạnh rồi. Cả hai cùng ghé vào quán trà chanh ven đường gần đó, ngồi ngắm đường phố ngày cuối năm. Cảm giác thật khó tả, ngày cuối cùng của năm với tiết trời lạnh, ngồi bên cạnh người con gái mình yêu trong tay là ly trà chanh nóng, Tiên ngồi im lặng, miệng em hát vu vơ bài "Chuyện" của Thùy Chi, bỗng Tiên nói :
_Giọng anh lúc hát ấm và trầm thật, biết thế mỗi tối bắt anh hát trước khi ngủ nhỉ.
_Haha chỉ khi có tâm trạng anh mới hát thôi.
_Hihi, thế anh nhìn xung quanh xem.

Đệt, giỡ ngỡ ra xung quanh hai đứa cũng có nhiều khách đến uống lắm, đa số là con gái, chắc đi buôn dưa cuối năm, mà hình như tụi nó nhìn lén rồi chém gió về em thì phải, em cũng ngại lắm vì có Tiên bên cạnh nữa, bỗng Tiên hôn lên má em :
_Ngốc, em ở bên cạnh anh đây này.
Em còn đang ngơ thì nghe tiếng đập tay của thằng ngồi trà chanh gần cái đèn giao thông :)) :
_Đấy đm, tao bảo là yêu nhau mà không nghe haha, bạn thân cái lỗ ass chúng mày, đưa tiền đê, hô hô.
Đệt, té ra hội thanh niên ngầm ngồi cá độ xem em với nhỏ Tiên là gì của nhau :
_Mẹ xui vl, cứ tưởng sắp quen được gái xinh với có tiền chứ.
_Yêu nhau đéo gì mà ngồi một lúc mới hôn vào má.
Ngớ ra cái câu đó thì em cũng quan sát xung quanh xem, cũng có vài cặp ngồi uống nhưng đang hôn hít các kiểu, ở ngoài đường mà chúng nó manh động vl, em thì ngại cái khoảng chơi public này lắm :)). Ngồi được một lúc thì cũng 8h cmnr, hai đứa đều đói cả, vừa tính tiền xong thì chui ra một bà chị, cũng xinh xắn lắm lại còn đẹp nữa, đặc biết ở bà này toát ra vẻ gì đó rất nghịch ngợm và quyến rủ, bà chị này mặc cái quần dài bó sát như kiểu quần của DJ Soda ấy các thím, mặc cái pull có hình đầu sư tử thêm cái cái áo khoác da ở ngoài trong cá tính lắm luôn :
_Khoan đã, đi đâu vội vậy cưng, chị ngồi đây mấy tiếng để cưng đi về không sao ?
_Ơ, em...em đâu có quen chị, cơ mà có không nhỉ ?
_Haha, nhóc dễ thương lắm, chị thích rồi, thế nhóc nhiêu tuổi, tên gì, học lớp mấy trường nào ?
_Ơ, chị kia, người ta không quen thì hỏi làm gì ?_Tiên
_Trước lạ sau quen em gái làm gì nóng thế.
_Nhưng mà em là.......
_Cưng là gì của nhóc dễ thương này thì chị mày không quan tâm ok, còn cưng khai báo tên tuổi cho chị biết nào_Nói xong bã hất tay Tiên ra.
_Này, chỉ cẩn thận hành động của mình đấy_Em kéo Tiên ra sau lưng.
_Chà, nhóc cũng biết bảo vệ bạn gái đấy, kiểu này chị lại thích hơn.
_Em đã ăn nói lịch sự với chị rồi, em không muốn bị làm phiền, xem như cuộc gặp gỡ này chưa xảy ra, chào chị.
Nói đoạn em cầm tay Tiên đi luôn, vừa bước qua bên kia đường thì bà chị kia nói rỏ to :

_Sau này sẽ gặp lại thôi nhóc dễ thương à, đợi đấy.
Bố bà điên, chắc lại đến lúc "đèn đỏ" đây mà, kiểu này lại dùng mấy cái loại mà nhiều cá tính ấy bà này trúng cái "Quẩy lên" nên mới động kinh như thế kia. Em với nhỏ Tiên ghé vào quán ăn Hàn Quốc lúc trước, em là em khoái cái món canh kim chi nhất luôn, vừa cay vừa nóng hổi ăn vào lúc lạnh như thế này nó phê như tê tê, lúc đó quán cũng không có khách nên khá là tự nhiên, bỗng Tiên hỏi em :
_Anh có quen chị vừa nãy hả ?
_Ơ đâu có, bà chị đó chắc uống nhầm thuốc đấy chứ.
_Hihi, lúc anh kéo em ra sau lưng em thấy an toàn lắm, lưng anh không rộng như cũng đủ làm tấm khiên bảo vệ em suốt đời.
_Haha, sao bằng cái khiên của Pantheon được.
Nói xong cả hai đứa bật cười, ăn xong thì cả hai lại tay trong tay đi dạo trên đường Bạch Đằng, lúc này cũng khoảng 11h30 rồi, lượng người kéo ra đường lót dép, báo đón pháo bông đêm giao thừa đông lắm, em với Tiên cứ nhắm hướng Cảng Đà Nẵng mà bước thôi, đi được một lúc thì Tiên kêu khát, em cũng để nhỏ ngồi ở mấy cái ghế chạy đi mua nước, cũng may gần đó có một cô bán nước gần quày báo trước thư viện, em mua hai lon Coca Light với thêm một bịch bánh tráng trộn nữa. Chạy về chổ cũ thì thấy Tiên vẫn ngồi đó, đưa cho Tiên lon nước với bịch bánh tráng trộn :
_Ơ anh mua bánh tráng trộn chi vậy ?
_Để nhai cho vui miệng ấy mà.
_Hihi, anh ngố quá đi.
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, thi thoảng có vài thanh niên đi qua nhìn trộm Tiên, đm bố mày phân định chủ quyền nhé, em đút bánh tráng cho nhỏ ăn luôn, cứ có thằng nào nhìn là đút, được một lúc thì hết bánh luôn, thế éo nào ăn được có vài miếng. Đi được một lúc thì cũng đến cảng, ở đây cũng khá đông nhưng không đông bằng cầu sông Hàn được, bỗng bên cạnh em có nguyên toán thanh niên manh động hô rỏ to làm hết cả hồn :
_20, 19,18....10..
Thì ra chúng nó đếm ngược, mọi người thấy thế cũng hô theo, em với Tiên cũng thế, hô đến 5 rồi thì có thanh niên nào hô :
_5 4 3 2 1
Max nhanh luôn làm đám thanh niên đó cụt hứng bây vào tấp thanh niên kia quá trời, giờ biết mình ngu thì cũng muộn rồi :)), rồi em nghe cái "Bụp". Pháo hoa bắn rồi, đẹp lắm, em với Tiên đứng ngắm, bỗng Tiên ghé sát vào tai em :
_Chúc mừng năm mới My Love của em.
Nói xong nhỏ hôn em luôn, nụ hôn nhẹ nhàng vào những khoảnh khắc đầu tiên của năm mới, tạm biệt năm cũ để đón nhận một năm mới thật vui vẻ và hạnh phúc bên cạnh cô ấy, người con gái em yêu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui