Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Vừa đặt chân vào lớp thì nghe tiếng trống vào tiết luôn, phù, hên là kịp giờ, tiết tiếp theo là tiết Toán, cứ tưởng ông thầy cho cả lớp ngồi chơi chứ, ai ngờ đâu phán cho câu xanh rờn :
_Các em lấy tập ra chúng ta sửa bài thì.
Đếu mẹ, đang buồn ngủ, chậc, phải ráng thôi, mấy tiết sau ngủ bù vậy, cơ mà sao thằng Nghĩa Bẹt chưa vào lớp nhỉ, không lẻ nó ngủ luôn với anh Cường rồi :
_Ê Phương, thằng Nghĩa đâu, sao chưa vào nữa.
_À, lúc nãy nó có nhắn tin, ngủ ở phòng y tế mẹ rồi.
Cái thằng sướng thế không biết, giờ sửa bài chán chết, tính ngủ rồi cơ mà em méo dám, chưa xếp hạnh kiểm, ổng ghi vào sổ đầu bài cái bỏ mẹ. Tính sơ sơ thì em cũng được 9 điểm, hê hê, đủ xài rồi :
_Đa số các em trong lớp đều đạt điểm cao, đặc biệt là câu hình áp dụng định lí Ta-Let rất tốt.
Có mà định lí Ta-Liếc ấy, đa số toàn tia bài người khác, chứ cái lũ này thì tốt đẹp gì mà tự làm. Tiết cuối là của cô chủ nhiệm :
_Cuối tuần này chúng ta sẽ họp phụ huynh nhé, Huy xuống phát giấy mời cho các bạn.
Kiểu này chắc phải nhờ bố mẹ nhỏ Hằng họp dùm em luôn, chứ bố mẹ em ở ngoài Hải Phòng luôn rồi, ai họp cho nữa. Ra về :
_Này, em nhờ bố mẹ em họp giúp anh được không ?
_Được chứ, tối qua bố anh có gọi cho bố em rồi._Chúng em lại về như mọi hôm.
_Anh này, sắp đến tết rồi nhỉ
_Ừ, cũng nhanh thật, mới đây hai đứa còn bé tí rồi tắm chung với nhau nữa, hề hề.
_Aaaa, cái đồ dê cụ_Nhỏ ngồi sau nhéo muốn điếng người luôn, chắc các thím cũng hiểu cái cảm giác bất lực của người ngồi trước nhỉ.

_Úi, đau đau, đùa tí mà.
_Họp phụ huynh xong em qua nhà anh ở luôn.
_Ơ, xin phép ba mẹ em chưa.
_Có sao đâu, mẹ anh cũng nhờ em chăm sóc anh mà hay là không muốn.
_Ơ đâu có, có em chắm sóc thì còn gì bằng, hề hề.
Đến ngày họp phụ huynh thì cũng có hơi lo tí các thím à, tại môn văn hơi nát. Đến 9h thì bố mẹ nhỏ Hằng cũng về, từ sáng em đã qua nhà nhỏ rồi :
_Chà, hai đứa ngoan lắm, cả hai đều học sinh giỏi cả_Mẹ Hằng
_Cơ mà thằng Thăng điểm cao hơn con Hằng nhà chú nhiều, chắc phải nhờ cháu kèm nhỏ này hộ rồi, lúc ra HN ngày nào nó cũng nhắc đến cháu.
_Ơ, ba này, con làm gì có._Mặt nhỏ đỏ như tương cà luôn.
_Dạ, con cảm ơn.
_Thăng trưa nay ở lại nhà cô ăn cơm nhé, mừng hai đứa hsg luôn.
_Ơ...dạ thôi_Vừa định từ chối thì nhỏ Hằng lườm phát_À dạ được ạ.
Bữa cơm diễn ra cũng khá vui vẻ, nhỏ Hằng gắp đồ cho em nhiều lắm :
_Thăng này, cháu có bạn gái chưa nhỉ ? Nếu mà có rồi chắc con Hằng nhà chú buồn lắm đấy, haha.
_Ba à, đừng chọc con nữa mà_Uầy, đáng yêu phết.
Ăn xong em cũng chở nhỏ đi chơi với tụi lớp em, xõa sau khi thi ấy mà :
_Sao hai vợ chồng chúng mày được học sinh gì_Thùy
_Vợ chồng cái đầu mày ấy_Nhỏ Hằng
_Gớm lại còn tỏ vẻ, chắc giỏi hết chứ gì ?_Phương
_Hề hề, đã biết rồi còn hỏi tao là sao.
_Thôi đi được chưa_Hoàng
Chúng em quyết định vào Big C chơi, đủ trò cả, em với nhỏ Hằng tranh thù đi mua chút đồ, chứ tủ lạnh cũng sắp trống rồi, cũng may đi siêu thị nó méo mặc cả được chứ không thì...thôi, em éo dảm tưởng tượng đâu. Em với nhỏ đi trong siêu thị mà ai cũng nhìn cả, chả biết nhìn vì mình đẹp zai hay là nhỏ xinh quá nhỉ :)). Mua xong xuôi thì bỗng nhỏ cầm cái điện thoại lên, em cũng không để ý thế nên nhỏ hôn vào má em phát rồi "Tách" :
_Này, làm thế người ta nhìn thì sao, em gan thế ?
_Xí, có ai thấy đâu mà, làm thấy ghê, ghi cap là gì nhỉ ?
_Ừm, đi chợ với anh đẹp trai nhất Đà Nẵng :)).
_Gớm, xuống bớt đi ba, ghi cap là đi siêu thị với ôsin không công, hihi.

Thôi tùy nhỏ, rút kinh nghiệm rồi, cãi là thế nào cũng ăn nhéo vô đít. Đi ra thì lại gặp cái lũ trời đánh :
_Hằng ơi, quên mua tả cho thằng Thăng rồi kìa_Thằng cờ hó Nghĩa
_Đm mày, nhà vệ sinh ở đây sạch lắm nhé_Cu cậu chắc tởn vụ khi sáng nên im luôn.
Cuối cùng cả lũ quyết định đi xem phim, chuẩn bị vào xem rồi thì em mắc nên đi giải quyết luôn, xong xuôi đi ra cửa thì em thấy dáng nhỏ nào quen quen, định chạy đến gần xem thì nhỏ đó bị nguyên đám con gái đằng sau xô ngã :
_Lần sau bỏ đi nghe mày_Mặt con nhỏ son phấn lòe loẹt rủa.
Em đến gần thì quen lắm luôn, đỡ nhỏ dậy....là nhỏ Tiên, nhỏ đang khóc :
_Hic...hic..Thăng...hic...._Nhỏ kêu tên em xong gục vào đầu em khóc ngon lành luôn, mặc kệ ngưởi ta nhìn em cứ để im như vậy.
_Tiên, có làm sao không, sao bị nguyên đám đó xô vậy ?
_Hic....hic...không phải chuyện của Thăng..hic..buôn ra...Á _Nhỏ đứng dậy nhưng không được, chắc bị bông gân rồi.
_Lên đi_Em ngồi xuống đê nhỏ leo lên lưng
_Nhưng....
_Đã bảo là lên đi.
Nói thế nhỏ mới chịu lên, vừa lúc đó điện thoại em reo lên :
_Alô, anh đang ở đâu vậy, sắp đến giờ phim rồi.
_À, anh xin lỗi, mẹ anh ra đột xuất nên phải đi đón, em xem xong nhờ tụi nó chở về nhé, xe anh để ở đây.
_Ơ, Thăng này, nếu Tiên làm phiền thì..._Em ngắt lời
_Im lặng đi.
Em cỗng nhỏ ra công viên luôn, có hơi xa một chút nhưng giờ tâm trí em nó không để tâm đến cái mệt trong người, sao mỗi lần ở bên Tiên em cả cảm giác như cô ấy quan trọng hơn tất cả vậy, kể cả Hằng cũng không thể lấp đi cái khoản trống đó, cái khoản trống cho ta biết được ai là người mình yêu thương và muốn che chở nhất. Có phải em là một thằng tồi không ?
Đưa nhỏ lại cái ghê đá xong đi mua lon nước để nhỏ bình tỉnh cái đã :

_Này, Tiên uống đi.
_Tiên...tiên xin lỗi.
_Tại sao phải xin lỗi.
_Vì...làm Thăng..lỡ hẹn với...bạn gái..
_Tiên này....Tiên có thích Thăng không, dù chỉ là một chút thôi, một khe hở nhỏ trong tim đủ để Thăng có thể len lỏi vào.
_Ơ, tại sao Thăng lại hỏi vậy ?
_Vì...vì Thăng thích Tiên mất rồi.
_Thế còn...còn bạn gái của Thăng thì sao.
_Cô ấy có phải bạn gái của Thăng không thì chính Thăng còn chưa biết phải trả lời thế nào, ở bên cô ấy khác hẳn với Tiên, Thăng chỉ muốn đùm bọc, che chở cô ấy thôi, nói thế nào nhỉ, à, giống như một người em gái vậy, nhưng cô ấy thích Thăng, hiện tại Thăng chưa đủ cam đảm để làm cô ấy tổn thương. Còn ở bên Tiên thì khác, có thể nói Thăng đã cảm nắng Tiên rồi, một cơn cảm nắng đúng nghĩa và không biết nó có dừng lại hay không, có thể là không bao giờ, ở bên Tiên ấm áp lắm, yên bình cứ như là tất cả vậy và đúng là như vậy, Thăng thích Tiên mất rồi.
_Hu..hu...hic...Tiên có rất thích là đằng khác, nghe tin Thăng có bạn gái Tiên như chết lặng vậy, nhưng Tiên không muốn mình phải làm người khác tổn thương..hic...hic.
_Chỉ cần Tiên tin tưởng và đợi Thăng là được_Nói xong em ôm chầm Tiên luôn, phải, cảm giác hoàn toàn khác khi ở bên nhỏ Hằng, có lẻ em đã lầm tưởng rồi các thím à, một thằng tồi như em liệu có đáng nhận tình cảm của hai người con gái tuyệt vời này.
Bỗng có chuông điện thoại reo, là nhỏ Hằng.
P/S: Hề hề, đến đây mai em lại up tiếp nhé các thím, Có mấy thím bảo em up hình nhỏ Hằng lên, thì em cũng up để làm avatar luôn rồi, cơ mà được vài tiếng thì bảo em gỡ xuống là sao ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận