Tuổi Học Trò - Những Năm Tháng Thật Đẹp

Vừa đặt chân vào lớp đã bị lũ chiến hữu tùm đầu lại tra khảo :
_Này, mày với em Hằng quen nhau hả, sao xưng anh em ngọt sớt vậy mày_Nghĩa
_À, ừm thì...quen rồi
_Á đù, thế mà có thằng nói với tao chỉ là bạn thân_Phương
_Hoa hồng có gai nghe mày_Hoàng
_Ế chúng mày ơi, Thăng với nhỏ Hằng quen nhau rồi kìa, hú hú_Nghĩa sủa max volume
Xong, kiểu này thế nào cả trường cũng biết em với nhỏ Hằng quen nhau cho xem, vào tay mấy con mẹ nhiều chuyện ấy thì móm hết. Đến giờ ra chơi thì cũng bị lũ chúng nó kéo xác xuống căn tin, thế đéo nào lại còn nghe :

_Ê, gấu con Hằng kìa.
_Tao tưởng tin đồn thôi chớ, ai dè yêu thiệt hả.
_Thằng này chắc tu chín khiếp nên mới yêu được em Hằng ngon thế.
Chín khiếp cái con mẹ mày, có mày tu cả đời cũng éo có ma nào rước ấy. Xuống căn tin thì thấy nhỏ Hằng đứng đợi rồi :
_Anh !_Vòng tay lại kéo em vào nữa mới ghê.
_Á đù, tiến triển nhanh ghê_Phương
_Nhìn cảnh này không lẻ tao phải giải tán FA hội_Nghĩa
_Thôi thôi, cho tao xin, cô ơi cho con 5 rồng đỏ.
Đang uống ngon lành thì có cái gì nó bay về phía em ngồi, lúc đầu cũng chả để ý lắm, đến lúc nó tỏm vào ly nước thì em mới nhìn ra, Là tụi thằng Bảo, thôi kệ mẹ chúng nó, éo chấp. Nhưng càng lúc chúng nó càng hăng, địt bà nó, em chịu éo nổi :
_Cái đm, mày đùa hơi dai đấy thằng chó.
_Hả, cái gì, chú em nóng thế, anh mày đã làm gì đâu_Vừa nói xong nó hất mặt em phát.

Điên quá, bay vào chơi nó luôn, thấy thế lũ đàn em nó cũng bay vào rồi lũ chiến hữu nữa, căn tin bây giờ loạn luôn, em thì cứ nhắm thằng Bảo mà phan thôi, thằng này ốm nhách sao bằng sức em được, đấm đá được một lúc thì ông thái giám vào, cầm còi huýt cứ như dân phòng :
_Lũ chúng mày lên phòng hột đồng hết, chả ra cái thể thống gì cả.
Thế rồi cũng lật đật lết xác lên phòng giám thị, nhỏ Hằng đòi theo nhưng em không cho, năn nỉ dữ lắm nhỏ mới chịu về lớp. Vào phòng hội đồng thì thằng cha thái giám kia vẫn thoái quen cũ, đi pha trà cho gần chục cái mạng, rãnh thiệt. Pha xong thì cũng ngồi nghe ổng chửi rủa các kiểu, nào là còn nhỏ phải lo học, làm ô uế thanh danh nhà trường bla bla. Túm cái quần lại nguyên lũ phải ở lại cuối giờ trực vệ sinh trường. Lúc đi ra thì hai bên còn lườm nhau các kiểu, thôi kệ mẹ chúng nó, lên lớp ngủ tí còn phải trực nữa.
Tiếng trống báo hiệu tan học, vừa bước ra cửa lớp đã thấy nhỏ Hằng :
_Anh có làm sao không, tự nhiên gây sự với nó chi vậy...hic..hic.
_Thôi, khóc lóc cái gì, ở lại trực vệ sinh tí ấy mà.
_Thế em ở lại với anh.
_Thôi về đi kẻo bố mẹ lo, anh trực tí rồi về với lũ kia luôn, ngoan đi_Chậc má con gái sờ sướng vê lờ.

_Ừm....._Rồi nhỏ cũng gọi tài xế đón về.
Haizzz, trưa nắng thế này lại phải xuống sân trực nữa, mệt muốn chết nhưng cũng phải ráng thôi, cũng may là ông giám thị phân chúng em trực hai khu khác nhau, chứ không trực chung lại choảng nhau tiếp thì khổ. Trực xong xuôi thì cũng thả cho về, vừa ra cổng trường đạp được mấy bước thì em thấy lạnh lạnh ở gáy, đến chổ đèn xanh đỏ thì nhìn vào kính chiếu hậu của chiếc taxi thì thấy 2 3 chiếc Cup ở đằng sau em, đếu mẹ lại lũ thằng Bảo, Em đạp vòng vòng lũ chúng nó vẫn bám theo, thôi tót vào Chợ Cồn vậy, gửi xe xong em trà trộn vào chợ luôn, ở đây đông chắc chúng nó éo tìm ra đâu, đi lòng vòng một hồi thì thế đéo nào lại gặp lũ đệ thằng Bảo, mỗi thằng một hướng chúng nó dồn em vào con hẽm vắng, đánh em chác chê xong thằng cầm tay, thằng cầm chân. Lũ chúng nó định khống chế em đây mà, kiểu này phải dùng chiêu của lũ con gái rồi, đó là cắn, em cắn vào tay thằng đang giữ tay, gần đó hình như có cái xúc rác nhỏ, em cầm lên đập vào đầu hai thằng giữ chân, lúc đó đuối quá như cũng ráng mà chạy, vừa ra hẽm lại gặp thằng Bảo, như em đã nói thằng này ốm nhách, dù hơi kiệt sức nhưng vẫn đủ đạp nó té. Em chạy thục mạng luôn, đằng sau chúng nó đuổi theo, đang chạy thì có ai kéo em vào góc tối, lũ chúng nó tưởng em chạy lại vào chợ nên rẽ hướng khác. Lúc đó em mệt quá nên bất cmn tỉnh luôn. Trong lúc mơ màng thì em thoáng thấy hình ảnh một người con gái, quen lắm, cảm giác ấm áp đến lạ thường.
Tỉnh dậy thì cả cơ thể hơi ê tí, mở mắt ra nhìn xung quanh, quái méo phải nhà mình, nhà nhỏ Hằng lại càng không, phòng nhỏ làm gì có hồng rồi đỏ lòe loẹt thế này. Bỗng có tiếng cửa mở, ơ, là nhỏ Tiên :
_Thăng tỉnh rồi hả, Tiên mới nấu cháo nè, ăn đi.
_Ơ, vậy là... Tiên cứu Thăng hả ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui