Túng Túng


Khi Đỗ Vân Đình tỉnh lại, phát hiện hình như trong tay mình đang nắm cái gì đó.

Mềm mềm, cảm giác không tệ, cậu vô thức nhéo một cái, lúc này mới nhớ mở mắt ra nhìn.


Cảm giác này, hình như không phải đang sờ đuôi nhỉ?
Tay cậu dụi mắt, rốt cuộc miễn cưỡng mở mắt ra nhìn về phía tay mình.

Dưới chăn đệm mềm mại, Đỗ Vân Đình giật giật tay mình, cuối cùng cũng nhận ra bàn tay mình đang chạm vào thứ gì.


!!!
Là con sâu đo khổng lồ!
(*nguyên văn là lưỡng phiến hà cốc/两片河谷, chị biên thân mến, cụm này dựa vào suy luận “mềm mềm”+“quan trọng”+“chứng tỏ đàn ông”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui