Johannesburg cách Tswane không xa, chưa đến 50p lái xe, dọc đường đi, Qua Việt Tú không nói chuyện, Tống Du Liệt thì chuyên chú lái xe.
Xe không tiến vào nội thành Tswane mà đi về hướng Đông.
Khoảng 10p sau, xe dừng lại ở một khu được mô phỏng như dã chiến, dựa vào ánh trăng ʍôиɠ lung có thể nhìn thấy đủ loại đủ kiểu thiết bị dã chiến.
Tống Du Liệt cho xe dừng lại dưới 1 tán cây, tắt động cơ, bên trong xe liền chìm vào bóng tối.
Nguồn sáng duy nhất lúc này chính là ánh trăng xuyên qua khe lá, cỡ một ống hút nhỏ, lớn cũng chỉ bằng nắm tay của đứa trẻ mới sinh, ánh trăng lớn nhỏ rải rác trêи kính chắn gió, giống con đường một năm chưa tu sửa.
Gió đêm cứ thổi vù vù, hết đợt này đến đợt khác, xuyên qua những khe lá, đụng vào kính ô tô nghe "bang" một tiếng.
Tiếng gió vừa mới ngừng.
Bên tai: "Đừng lo lắng."
Gật đầu, nghĩ rằng trong ánh sáng kém như vậy anh sẽ không nhìn thấy, liền "Ừm" một tiếng. Hiện tại những thứ có thể làm cũng chỉ có: tin tưởng, chờ đợi.
Cố Lan Sinh là người tốt, người tốt sẽ gặp điều lành, hơn nữa, Cố Lan Sinh là người cực tốt trong những người tốt, vận mệnh sẽ chiếu cố loại người này.
Còn gì nữa?
Đúng rồi, còn nữa, còn có Tống Du Liệt, Tống Du Liệt chuyên thu thập cục diện rối rắm cho Qua Việt Tú.
Khoan đã, tại sao cô cũng đồng ý với cách nói như vậy? Những cái đó không phải là cục diện rối rắm, Qua Việt Tú chưa bao giờ cho rằng những gì cô làm là cục diện rối rắm như trong miệng Tống Du Liệt nói.
"Còn khoảng nửa tiếng nữa mới đến thời gian giao hẹn, nếu thấy buồn ngủ, em có thể nghỉ ngơi hai mươi phút." Tống Du Liệt nói.
Qua Việt Tú không trả lời.
Nghĩ một lát, sau đó đem túi tre vẫn luôn gắt gao nắm chặt đến trước mặt Tống Du Liệt
Tống Du Liệt không nhận lấy.
Trong lòng có một chút tức giận, ngữ khí cũng thế: "Anh...anh không phải là chưa ăn tối sao?"
Qua Việt Tú không ngờ mình lại có lòng tốt như vậy, càng không ngờ cô sẽ để chuyện Tống Du Liệt chưa ăn tối trong lòng.
Thậm chí còn âm thầm trong lòng suy tính, lúc cô bước vào văn phòng anh khi anh còn đang làm việc, anh chắc chắn không thể ăn gì trong lúc làm việc, về đến nhà, Marian nấu bữa tối cho anh, anh không động đến một miếng, còn cô thì ăn sạch đồ anh mua ở cửa hàng tiện lợi.
Nhìn đi, cô là một cô gái tốt.
Một lát sau, túi tre bị lấy đi
Rất nhanh đã truyền đến tiếng cắn táo, rất nề nếp, giống như được giáo viên dạy lễ nghi có năng lực nhất trêи thế giới cầm tay dạy dỗ: Không cố tình khống chế âm thanh, nhưng lại khiến cho người khác cảm giác mỗi một động tác nhai đều cực kỳ ưu nhã, biểu tình rất tự nhiên, tựa như mang thái độ biết ơn thức ăn trong đó.
Cứ như vậy, đứa trẻ đến từ Greenland trưởng thành trong sự mong mỏi của mọi người.
Trong ánh sáng nhàn nhạt, lõi táo được bọc vào giấy ăn, mở ngăn kéo ra, trong đó có túi giấy dùng một lần. Túi giấy này dùng để đựng lõi táo, sau đó, túi giấy sẽ được bỏ vào bao nilon, bởi vì nơi đây là một nơi công cộng, ở nơi công cộng phải tuân thủ quy định trật tự.
Quả nhiên.
Mở đèn trong xe lên, cướp lấy túi giấy trong tay của Tống Du Liệt, ấn nút trêи cửa sổ, ném túi giấy ra ngoài: "Mấy con chuột tìm thấy nó sẽ rất vui"
Tống Du Liệt nhìn cô.
Mang túi tre đến gần tay của Tống Du Liệt, nói rằng một quả táo không đủ no đâu.
Không cầm lấy.
"Lấp đầy bụng mới có thể làm việc." cô nói với anh
Lấp đầy bụng mới có thể làm việc, đây là câu cửa miệng của Cố Lan Sinh, dần dần, cũng biến thành câu cửa miệng của Qua Việt Tú.
Thời gian ở bên Cố Lan Sinh càng nhiều, cử chỉ và hành vi của cô càng giống anh, vì bọn họ cùng năm cùng ngày sinh. Đoạn Nhiên từng đùa rằng, Qua Việt Tú và Cố Lan Sinh sẽ biến thành thai long phượng mất.
Tay Tống Du Liệt gác lên cửa sổ xe, ý tứ từ chối đã rõ ràng.
Thật không hiểu nổi, bây giờ cũng đâu có gấp
Chưa từ bỏ ý định, không kiên nhẫn lên tiếng: "Không ăn sao?"
"Không đói bụng." Lạnh lùng trả lời.
Xem ra, Tống Du Liệt rất chán ghét việc cô can thiệp vào chuyện của anh, cũng đúng, trong vòng chỉ mấy tiếng ngắn ngủi, quả mâm xôi ngọt ngào của cô đã chứng minh anh không còn là thực vật hệ cỏ nữa
Nghĩ đến chuyện nếu không thể nghĩ ra phương pháp giải quyết thích hợp, cô phải dọn dẹp nhà cửa cho anh trong 2 tuần, Qua Việt Tú liền đau đầu.
Theo thói quen vò đầu, dùng lực quá mạnh nên hoa lụa rơi xuống giữa vị trí ghế lái và ghế phụ, cách tay Tống Du Liệt rất gần.
Anh bất động, cô cũng bất động.
Gió từ trần xe thổi qua "vù" một tiếng
Dưới ánh mắt tỏ ý của cô, Tống Du Liệt mới nhặt hoa lụa lên.
Tay không có ý muốn nhận một chút nào.
Anh nhíu mày, cô trừng mắt.
Đây cũng không phải là sai bảo, cô đang cho anh cơ hội tỏ vẻ ga lăng, bởi vì gần đây quả mâm xôi ngọt ngào của cô đang hẹn hò với con gái mà.
Đầu cách sườn mặt anh một chút, tạo điều kiện để anh cài hoa, anh mắt nhìn chằm chằm kính xe.
Trong kính xe thấy được bàn tay cầm hoa chần chừ dừng bên tóc mai của cô, động tác lúc này không đẹp chút nào, nếu động tác đeo hoa cho cô cũng đẹp như lúc ăn táo thì sẽ cảnh đẹp ý vui hơn nhiều.
Ngón tay thì đẹp, nhưng động tác lại thô lỗ, "Nhẹ một chút" cô nói với anh, không thay đổi gì, vì thế cô lại nói "Đây là một lần luyện tập thực tế để giúp anh sau này còn cài hoa cho cô gái khác"
Lời này hình như mang lại hiệu quả không mong muốn, da đầu như sắp bị anh ta kéo xuống.
Đơn giản, câm miệng luôn.
Cuối cùng, hoa cũng đeo được vào tai cô, nhưng tay anh cũng không rời đi, cũng không biết tại sao, cô cũng không thúc giục anh.
Không giục anh, anh mắt cũng không rời khỏi kính chiếu hậu, cũng mặc kệ ngón tay anh khẽ chạm vào phần xương lõm sau vành tai, ở đó có một ấn ký
Khi còn nhỏ, lỗ tai Qua Việt Tú có nổi một khối u, nghe nói đó là bệnh sarcoma mô mềm(*), bác sĩ kiến nghị loại bỏ khối u đó, nhưng lại để lại sẹo, dần dần, nó biến thành hình dạng giống dấu phẩy.
(*) Sarcoma mô mềm: là một nhóm khối u hiếm gặp và không đồng nhất, phát sinh trong các mô liên kết có nguồn gốc phôi từ tế bào trung mô. Sarcoma mô mềm rất hiếm, chỉ chiếm ít hơn 1% trong tất cả các trường hợp ung thư và chúng có nhiều loại khác nhau, hầu hết đều xảy ra ở trẻ em và người lớn.
Khối u được loại bỏ, nhưng cái nickname "đống đống"(*) lại không thể nào bỏ nổi
(*) Loan dùng từ 坨坨: phiên âm là đống đống để chỉ khối u.
Tóc dài đến vai, trong mắt ông ngoại, cô là một đứa trẻ tai có một "tiểu đống đống", mặc váy xòe vẫn là đống đống, phát ngực cũng là đống đống, lớn lên thành thiếu nữ vẫn là đống đống, lớn tiếng la mắng cô, cũng sẽ buộc miệng gọi là "đống đống"
Ngoại trừ ông ngoại, còn có một người cũng sẽ gọi cô là "Đống đống".
Có lúc như vậy....đã từng có lúc như vậy..."Còn chạy không?" "Không chạy." "Đống đống." "Ừm", "Lại đây cắt móng tay", "Cắt...không, không cắt đấy, làm...làm gì vậy..."
Gương mặt cô qua kính xe hơi hồng hồng
"Cốc, cốc, cốc"
Ánh mắt lập tức rời khỏi kính chiếu hậu, bàn tay dừng trêи vành tai cô cũng dời đi
Có người đứng bên ngoài cửa sổ ghế lái.
Người này là nhị gia của "băng đảng nước Mỹ"
Nhị gia mang hai cái bịt mắt cho họ.
Qua Việt Tú cùng Tống Du Liệt đeo bịt mắt lên, leo lên xe, trần xe cũng không phải quá chắc, thỉnh thoảng có gió tiến vào, căn cứ vào sự xóc nảy có thể suy đoán tình hình giao thông không tốt, đường xuống dốc càng xấu, vài lần Qua Việt Tú bị xóc nảy khỏi chỗ ngồi.
Mỗi lần xóc nảy, nhị gia đều phải giải thích một lần, đi con đường này có thể tiết kiệm thời gian.
Vừa giải thích xong, xe lại đi đến một đoạn đường xấu, xóc nảy đến nỗi tay rời khỏi đai an toàn, cơ thể hướng ra ngoài cửa sổ, sau đó là đầu.
Không có tiếng "phanh" như tưởng tượng, cùng phần đầu tiếp xúc không phải là cửa sổ xe, tay sờ sờ, chạm được phần xương tay nhô lên, cô còn muốn tìm tòi đến tận cùng thì tay bị một bàn tay khác nắm lại
Rõ ràng cả hai đều mang đồ bịt tai.
Nhưng tay vẫn ngoan ngoãn mặc anh nắm, được anh nắm tay cũng có lợi, ví dụ như cô không cần phải bị xóc nảy nữa, đôi mắt cũng dần dần thích ứng với bóng tối.
Xuống xe, vẫn không được tháo bịt mắt.
Bọn họ đeo bịt mắt đi xuống một đoạn đường dốc ngắn, mặt đường rất trơn nhẵn, đi vài chục bước là có thể nghe được tiếng chào hỏi.
Cùng với tiếng "tới rồi" như trút được gánh nặng, là tiếng nhạc điện tử sống động và tiếng hét chói tai của nam nữ
Bịt mắt được tháo xuống, thứ đầu tiên rơi vào trong mắt chính là màu đỏ đậm chất công nhân Gobi, một bụi cây khổng lồ, nham thạch, tiếp theo là Tống Du Liệt đứng cạnh cô, mũ cao bồi tạo ra một cái bóng che nửa khuôn mặt, dưới cái bóng là đôi mắt đang nhìn cô.
Tống Du Liệt còn đang nắm tay cô, nhẹ nhàng giãy ra, thoát khỏi lòng bàn tay anh.
Đi theo Nhị gia, xuyên qua bụi cây, một chiếc cổng sắt lớn ẩn sau bụi cây, phía sau cửa là nhạc EDM đinh tai nhức óc, Tống Du Liệt ném chìa khóa xe kart vào lòng bàn tay của nhị gia.
Cổng sắt chầm chậm mở ra
Trước mắt là nửa hồ bơi to bằng sân bóng đá, nước hồ trong thấy đáy , đáy hồ có màu lam mosaic, có một vài mái che nắng được làm từ cỏ khô châu Phi quanh hồ bơi, các cô gái mặc bikini cùng đám đàn ông ở trong nước vui đùa ầm ĩ, dưới bụi cây, bên cạnh một không gian mở bên hồ bơi, nam nữ mặc đồ hiphop quẩy theo điệu nhạc EDM, những người không nhảy thì đứng dưới mái che nắng cỏ khô uống rượu nói chuyện phiếm, phục vụ bê khay rượu đi xung quanh.
Chính giữa hồ bơi là một lều trại rỗng, chính giữa lều trại là lá cờ nước Mỹ
Hơn mười chiếc ghế trong lều tạo thành một hình cung, ghế đều có người ngồi, trước lều có một mảnh đất trống, một nhóm vũ nữ quyến rũ đi chân đất đang nhảy múa.
Đi vào lều trại sẽ thấy hai cây cầu dây bằng gỗ bên trái và phải
Nhị gia dắt họ đi cầu dây bên phải, chưa đi được một nửa, tiếng nhạc EDM chợt dừng, nhóm vũ nữ chân trần lui ra, một người phụ nữ da đen cao lớn, hơi dơ, cầm trống Jazz lên sân khấu.
Tiếng trống vang lên.
Cầu dây gỗ đi xong, màn đánh trống của người phụ nữ da đen cao lớn vẫn chưa xong
Trong âm thanh của từng hồi trống, đoàn người cũng gần lều trại hơn, những tên đô con tay cầm súng bao vây quanh lều trại không một kẽ hở.
Mọi người đều đồn nhau rằng, 4 tổ chức bạo lực lớn của Nam Phi cố ý dùng từ "Quân sự" thay cho từ "Bang phái" ngày trước.
Cách lều trại khoảng chừng năm bước, mấy chục khẩu súng đồng thời nhắm vào bọn họ.
Tống Du Liệt đi phía trước, Qua Việt Tú đi phía sau, hai người một trước một sau đi lướt qua đám họng súng tối om để tiến vào lều trại.
1s trước khi tiến vào lều, Qua Việt Tú nhịn không được vươn tay, sau lưng giống như có mắt, Tống Du Liệt nắm lấy tay cô, hai tay đan chặt vào nhau.
Nắm chặt, một lát lại buông ra.
Giây tiếp theo, cô cùng anh đã ở trong lều trại.
Ông trùm đương nhiệm của "Băng đảng nước Mỹ" trong bốn tổ chức bạo lực lớn nhất Nam Phi không được nắm nhiệm kỳ năm trước, bốn bang phái này vẫn luôn duy trì một trạng thái cân bằng, hiện tại trạng thái cân bằng này đã bị đánh vỡ bởi vị đương nhiệm này một năm trước (*)
(*) Editor giải thích thêm: tức là mỗi năm thay một ông trùm, cơ mà luật này đã bị đánh vỡ, ông đương nhiệm năm ngoái vẫn tiếp tục nắm quyền năm nay.
"Băng đảng nước Mỹ" thăng cấp, trở thành kẻ đứng đầu trong bốn tổ chức này.
Sự tích lưu truyền rộng rãi về ông trùm "Băng đảng nước Mỹ" là "đem cẳng chân của kẻ phản bội gắn lên tay mình", tự tay hắn làm, nghe nói trước khi gia nhập vào bang phái, hắn ta là lao động trẻ em ở một bệnh viện ngầm, về tướng mạo của hắn, bên ngoài đồn rằng, tướng mạo hung ác trêи mặt có sẹo, làm người ta liên tưởng đến những người làm việc ở lò sát sinh
Nên hình dung như thế nào về diện mạo của ông trùm "Băng đảng nước Mỹ"?
Nếu để Qua Việt Tú viết một bài miêu tả người này, cô sẽ viết, vị này không hề giống như bên ngoài đồn đại, hắn cho người ta cảm giác giống một nhân viên tiếp thị (nhân viên sales) người da trắng, với một giọng nói nhẹ nhàng, nụ cười hòa ái.
Lúc này hắn đứng lên, dùng nụ cười thân thiết để hoan nghênh vị khách mà người anh em mình mang đến.
Qua Việt Tú cùng Tống Du Liệt ngồi gần ông trùm "Băng đảng nước Mỹ"
Người này thật sự đúng là rất cuồng nhạc hip-hop, thuộc lòng tên của những ca sỹ nhạc hiphop, hắn còn hỏi Tống Du Liệt có thể cho hắn mượn mũ cao bồi không, hắn cho rằng hắn mà đội mũ này chắc chắn rất ngầu
Đội mũ của Tống Du Liệt lên, hắn quyết định tặng hai vị khách một đoạn biểu diễn ngẫu hứng, có điều đầu của hắn hơi to, mũ cao bồi trêи đầu cứ rớt xuống liên tục, khiến hai đứa nhỏ ngồi bên cạnh hắn cười haha.
ông trùm "Băng đảng nước Mỹ" nhặt mũ lên, hôn lên trán hai đứa nhỏ, giới thiệu cho các vị khách đó là con của hắn.
Xem ra, hắn là một người cha rất yêu thương con
Tiếng trống vẫn tiếp tục, ông trùm "Băng đảng nước Mỹ" vẫn còn đang thảo luận ca sĩ hiphop yêu thích của hắn, mà Tống Du Liệt hình như cũng đã quên mục đích của chuyến này, đắm chìm vào câu chuyện của hắn, khi thì gật đầu khi thì mỉm cười, ngẫu nhiên còn một hai lần cùng chủ nhà không hẹn mà cùng nói ra bài hát bọn họ yêu thích.
Tống Du Liệt làm Qua Việt Tú nhớ tới bộ ba ca khúc khi còn nhỏ
Lão Gambino nói với con của mình, con không nên chỉ dựa vào súng, đôi khi thời đại này sẽ yêu cầu con là một vũ công, có lúc lại là một diễn thuyết gia; đối với triết học, con phải tràn đầy nhiệt tình; thời trang con cũng phải hiểu một vài thứ; khi nói về ca sĩ con thích, con phải lập tức trở lại lúc con hơn mười tuổi, khi con tin tưởng bản thân là chuyên gia ở mọi lĩnh vực, như vậy, con à, sau này con sẽ không còn sợ bất kỳ thứ gì trêи thế giới này.
Thật lâu thật lâu về sau, quả mâm xôi ngọt ngào của cô liệu có biến thành một Gambino khác không? Cưới một cô gái hồn nhiên lương thiện, sinh mấy đứa con, ở trong hoa viên nói chuyện với chúng về cuộc đời, về sự sinh tồn, đến lúc đó tin rằng cô đã không còn ở đó nữa chăng? Mẹ chết ở tuổi 33, bà ngoại mất sớm hơn mẹ một năm. Cái chết của bà ngoại được ghi lại như vậy trêи hồ sơ, người hầu sáng sớm ra gara nhìn thấy nữ chủ nhân treo cổ tự sát, nữ chủ nhân đeo hoa tai trân châu mà bà thích nhất.
Về cái chết của mẹ, bọn họ nói do thuốc gây ảo giác
Vậy còn Qua Việt Tú thì sao? Qua Việt Tú sẽ rời khỏi thế giới này với bộ dạng như thế nào?
Năm nay cô 26 tuổi, cách tuổi bà ngoại mất còn 6 năm, cách tuổi mẹ mất còn 7 năm, mỗi lần cô xem ảnh họ, đều phải cảm thán khuôn mặt xinh đẹp của họ.
Họ đã để lại khuôn mặt mỹ lệ nhất ở thế giới này, chưa bao giờ trải qua sự già nua.
Còn cô? Cô sẽ trải qua sự già nua sao? Hiện tại cô chưa già đi, nhưng tâm đã rất mệt
Có một người mới vừa vào lều, là người phụ nữ da đen cao lớn đánh trống ở phía trước.
người phụ nữ da đen cao lớn vừa bước vào lều trại liền được chào đón bằng một tràng vỗ tay, cô ta cười với mọi người để lộ hàm răng chỉnh tề, trắng tinh, ánh mắt lơ đãng hướng về phía Tống Du Liệt, lắc ʍôиɠ một cái, cùng ngồi một chỗ với ông trùm "Băng đảng nước Mỹ".
Người phụ nữ da đen đó là tình nhân của ông trùm "Băng đảng nước Mỹ"
Chủ nhà giới thiệu hai vị khách với tình nhân của mình, hai người nói nhỏ gì đó sau đó cô ta đi đến trước mặt Tống Du Liệt, lại khoe hàm răng phát sáng của mình lần nữa
Không thể phủ nhận, người phụ nữ da đen cười rộ lên rất đẹp, Nam Phi mỗi năm đều sẽ bình chọn ra người có nụ cười đẹp nhất, cô ta tham gia chắc chắn ít nhất cũng lọt top 3
Nụ cười đẹp, dáng người cũng không tồi
Có một cách nói như thế này: Cầm tịnh hành hung(*)
(*) 持靓行凶: cầm tịnh hành hung: ỷ mình xinh đẹp nên có quyền làm những chuyện quá phận (theo jikipedia)
Người phụ nữ da đen này cơ bản không xem người bạn gái cá hố(*) ngồi bên cạnh người đàn ông đẹp trai kia ra gì, trực tiếp ngồi trêи đùi anh rót rượu
(*)白带鱼: bạch đái cá: cá hố :))) QVT cũng xinh đẹp lắm mà tự miêu tả mình như thế=))))
Vòng cung rót rượu...to thật, dính sát vào người rót rượu, bộ ngực no đủ như hai trái dừa giống như muốn rớt khỏi áo ngực
Một ly rượu lớn và "trái dừa" đồng thời hiện ta trước mặt vị khách nam.
Rượu ngon, gái đẹp
Người phụ nữ của ông trùm thì sao? Tổ chức bạo lực có truyền thống "chia sẻ phụ nữ"
Vị khách nam cũng không khách khí với chủ nhà, tay dán vào eo của người đẹp, uống một hơi cạn sạch ly rượu trêи tay cô ta, sự phóng khoáng này khiến Qua Việt Tú muốn vỗ tay tán thưởng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...