Từng Muốn Mặc Thật Đẹp Để Lấy Anh

Nghe xong lời này, Tống Dư Kiều cố gắng bình tĩnh lại, trong lòng cảm thấy mơ hồ, nhưng không hoàn toàn khống chế được sự căm hận.

Tống Dư Kiều không những không giận mà còn cười: "Diệp Trạch Nam, bây giờ chúng ta nên nghiêm túc ngồi xuống nói chuyện thỏa thuận ly hôn đi."

Diệp Trạch Nam dùng sức siết chặt tay Tống Dư Kiều: "Cô muốn ly hôn? Thật sự muốn ly hôn với tôi?"

"Phải" Tống Dư Kiều nói "Đơn thỏa thuận ly hôn tôi sẽ nhờ người làm sau đó gửi đến cho anh."

"Tôi cũng nói cho cô biết..." Diệp Trạch Nam cắn răng: "Tôi không bao giờ đồng ý."

"Diệp Trạch Nam, ba năm nay anh không cảm thấy có lỗi với tôi sao?" Tống Dư Kiều nói: "Tôi không sợ ngủ phòng trống, tôi không sợ một mình. Tôi chỉ sợ người lúc trước nói yêu tôi mười ngàn năm bây giờ đã chết rồi. "

Nhớ tới trước kia, có một lần đi chơi phía sau núi hồi âm, anh để cô áp sát lỗ ở trên mặt tường, sau đó chạy xa hơn mười mét, dùng âm thanh rất nhỏ nói ra một câu, sau đó hô to hỏi: "Có nghe thấy không?"

Thấy cô lắc đầu, anh lại hỏi như vậy khoảng ba lần, rốt cục hết kiên nhẫn, trực tiếp quay về phía Tống Dư Kiều nói lớn: "Tống Dư Kiều, anh yêu em mười ngàn năm!"


Bởi vì thời điểm đó, câu nói: "Yêu em mười ngàn năm" này đang là trào lưu. Tống Dư Kiều cảm động đến rối tinh rối mù.

Bất quá bây giờ, cảnh còn người mất.

Từ Uyển Lỵ cùng Bùi Ngọc Linh vừa đi ngang qua vườn cây nhỏ, nghe thấy Tống Dư Kiều lớn tiếng.

Bùi Ngọc Linh hơi nhướng mày, vốn định muốn nghe lén một chút,nhưng còn chưa nghe gì đã thấy Từ Uyển Lỵ lên tiếng, nhất thời không kịp ngăn lại.

"Chị, anh rể hai người đang làm gì vậy?"

Nghe giọng nói này, ánh mắt Tống Dư Kiều sắc nhọn chẳng khác nào dao đâm xuyên qua người, Từ Uyển Lỵ tự nhiên rụt đầu lại.

Bùi Ngọc Linh hắng giọng một cái: "Các con ở đây làm cái gì? Có chuyện gì không thể đi vào nhà nói?"

"Không có gì, hôm nay con muốn đưa Kiều Kiều đi ra ngoài." Diệp Trạch Nam mở miệng: "Hôm nay là ngày kỉ niệm ba năm kết hôn."

Tống Dư Kiều thân thể cứng đờ, khuôn mặt không tự nhiên xoay qua chỗ khác.

Diệp Trạch Nam không nói thêm lời nào, nắm tay Tống Dư Kiều đi ra ngoài, ai biết Tống Dư Kiều đột nhiên rút tay về, xoay qua chỗ khác lớn tiếng nói: "Mẹ! Con có chuyện muốn nói với mẹ."

"Thể lực của mẹ không sánh được với người trẻ tuổi như các con, muốn nói chuyện gì, đi vào trong nhà hẳn nói."

Bùi Ngọc Linh nói xong, liền nhấc chân đi vào trong nhà.


Tống Dư Kiều bước chân dừng lại, sau đó đuổi theo: "Mẹ có thể tránh mặt những người không có quan hệ một chút không."

Từ Uyển Lỵ trong mắt lấp lánh nước chảy ra ngoài, dùng tay lau đi nước mắt: "Chị, em biết chị từ trước đến giờ không xem em là em. Em ở trong lòng chị, xưa nay không quan hệ gì, em đi......"

Bùi Ngọc Linh nói: "Ai cũng không cần đi, có chuyện gì thì̉ nói cho mọi người cùng nghe! Đều là người trong nhà có gi mà̀ không thể?"

"Được, con sẽ nói ngay trước mặt Từ Uyển Lỵ."

Tống Dư Kiều chỉ vào Từ Uyển Lỵ:"Cô ta thật sự không có mang thai! Tối hôm nay ở khách sạn Kim Lân, con đã nhìn thấy cô ta cùng một người đàn ông ở phòng rửa tay, cách cánh cửa bên trong......"

Tống Dư Kiều đột nhiên dừng lời nói lại, bởi vì ba người trước mặt, sắc mặt mỗi người mỗi khác, nhưng cô đoán không ra tâm trạng của bọn họ.

Từ Uyển Lỵ nhìn Tống Dư Kiều, đôi mắt tỏ ra đáng thương: "Chuyện này chị không thể nói lung tung...... Chị có phải nhìn lầm người không, em cả buổi tối đều cùng dì Bùi ở đây."

Tống Dư Kiều ánh mắt hướng về phía Bùi Ngọc Linh.

Bùi Ngọc Linh gật đầu: "Cô ấy buổi tối đi học pha trà với mẹ."


"Không thể nào! Con rõ ràng nghe thấy......"

Nghe thấy......

Mắt thấy cũng không nhất định là thật, huống chi là nghe thấy?

Để người khác nghe lời nói này chẳng khác gì với nói xấu vu khống. Tại sao cô không nghĩ tới dùng điện thoại di động ghi âm lại? Thế nhưng, vẫn còn một cách có thể kiểm chứng cái thai rốt cuộc là thật hay giả.

Tống Dư Kiều nói: "Để Từ Uyển Lỵ siêu âm đi."

Sau nửa phút suy nghĩ, Bùi Ngọc Linh nhìn Tống Dư Kiều một chút, mới nói: "Được!"

Vào giờ phút này, Tống Dư Kiều vốn trong sạch, lại thấy Bùi Ngọc Linh nhìn mình bằng ánh mắt có sự đố kị, tùy ý vu khống người khác. Là hình ảnh người phụ nữ đang ghen!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui