Dục vọng bị thương ở trong tay y chậm rãi ngẩng đầu, mặt ngoài triệt để bị phỏng. Nhờ vào cảm giác mát lạnh trơn láng trên đôi găng tay plastic của Kiều Duệ Dục, khiến bộ vị kia cuối cùng cũng được hồi sinh, nơi đó khi trước ngoài cơn đau như bị bóp nát ra thì đã không còn bất kỳ cảm giác nào khác. Dù vậy đó cũng chỉ là kiểu sống tạm bợ, không có chút nghị lực sinh tồn nào
Điểm này tựa hồ cũng khiến Kiều Duệ Dục không thật vừa lòng, trong lúc vuốt ve dục vọng y luôn luôn dùng sức bóp chặt lại, kiểm tra khả năng chịu đựng của Quý Ngật Lăng. Nhưng vô luận bị khiêu khích nhiều như thế nào, tính khí kia tựa như khuyết mất một điểm mấu chốt nào đó, mặt ngoài nhìn là như vậy, nhưng khi ra sức nắn bóp thì cảm giác có hơi mềm nhũn.
Tuy nhiên, lực độ trên tay y lại mỗi lúc một gia tăng, dùng thứ lực độ gần như ngang ngược ra sức vân vê xoa bóp, tới khi Quý Ngật Lăng đau đến hít một ngụm khí, dục vọng mới thật sự có thể cứng lên chút ít, nhưng lại có chút không cầm lòng nỗi hy vọng được nhiều hơn.
Hai tay y cùng hoạt động, tay kia thì nhẹ nhàng mân mê hai quả tiểu cầu đều bị thương không nhẹ. Tại khoảng khắc bị chạm vào, Quý Ngật Lăng để thoát ra một tiếng rên đau, nhưng ngay lập tức lấy tay chặn lại, nhắm chặt hai mắt, gần như để lộ ra biểu tình thống khổ, cố gắng hít thở, toàn thân từ đỉnh đầu cho đến ngón chân, đếu phát ra thứ xung động kích thích người ta muốn mang cậu ra chà đạp.
Ngón tay vô cùng khéo léo ở bên dưới hai quả tiểu cầu nhẹ nhàng chuyển dộng, khi thì khẽ vuốt ve an ủi, khi thì trộm vân vê xoa bóp. Tại thời điểm tay di chuyển vào giữa, ngón tay liền luồn vào giữa hai quả tiểu cầu, rồi tách chúng ra trấn an. Tay còn lại ở trên dục vọng dùng sức nắm lấy, lòng bàn tay bắt đầu từ gốc vuốt lên đến ngọn kích động đỉnh dục vọng bị thương vô cùng thê thảm, khiến nó nhịn không được, dòng nước tuôn ra càng không thể khống chế, ngón giữa cũng xoa bóp thật triệt để, trừ bỏ vuốt ve lên xuống, tất cả các kỹ xảo khác đều được dùng tới.
Cuối cùng đã hài lòng với độ cứng kia, bàn tay trên tiểu cầu liền được rút về, Kiều Duệ Dục nhanh chóng cầm lấy cạnh miếng băng gạc đã được chuẩn bị tốt, ngâm vào chậu nước ấm mà Triển Phi đã đặt sẵn ở bên giường, dùng lòng bàn tay vắt nhẹ, tiếp theo lấy băng gạt đã được thấm ướt có chút hơi nóng, giống như lúc ban nãy, nhẹ nhàng từ phía dưới nâng hai khối tiểu cầu lên.
Có lẽ nhờ phía trước có chăn nệm, hiện tại dù bị băng gạc chạm vào thì cũng không còn đau đến mức không thể nói lý. Lúc khởi đầu, Quý Ngật Lăng có hơi run khẽ rên rỉ một tiếng, sau đó thì tốt hơn đôi chút, dường như đã thích ứng với độ ấm của nước, khi cảm giác thấy lớp vải bông mềm mại của băng gạc, hai quả tiểu cầu hình như cũng đã trầm tĩnh lại, im lặng thoải mái nằm trong lòng bàn tay Kiều Duệ Dục, mặc cho các ngón tay y một lần lại một lần bao lấy mátxa, vừa dùng băng gạc quấn lại, vừa tẩy rửa trấn an, không một chút sơ xuất.
Loại cảm giác này thật sự tốt lắm, sau khi bị đối xử thô lỗ, lại có người dùng phương thức dịu dàng như vậy giúp mình chăm sóc vết thương, dường như vì thuận theo cảm giác thoải mái này mà dục vọng cũng trở nên có chút dễ chịu, muốn nghỉ ngơi thật tốt. Nhưng tay kia của Kiều Duệ Dục vẫn không dừng lại động tác xoa bóp, như thế nào cũng không cho Quý Ngật Lăng thời gian tịnh dưỡng, tiếp tục nắn bóp khiến dục vọng của cậu đựng thẳng như bị rút gân.
Kỳ thật Kiều Duệ Dục cũng không phải luôn luôn dùng sức xoa bóp, chính là tại thời điểm Quý Ngật Lăng bắt đầu thả lỏng thì phía dưới trở nên mếm yếu, y mới dùng sức, buộc nó phải cương cứng trở lại. Sau khi rửa sạch hai khối tiểu cầu, băng gạc vẫn còn chưa được tháo ra, tay Kiều Duệ Dục ở trên dục vọng liền cứ như vậy, đột nhiên ra sức trượt xuống làm động tác vuốt ve lên xuống.
“A ──────” Thần kinh đã triệt để buông lỏng đột ngột rơi lại vào trạng thái căng thẳng, cơn đau muốn nhanh chóng được quên đi một lần nữa quay lại đánh úp, khiến Quý Ngật Lăng chỉ có thể phát ra duy nhất một tiếng kêu đau đớn bén nhọn, rồi dường như toàn bộ thanh âm đều không thể tiếp tục duy trì được nữa, đôi môi run rẩy trắng bệch, hô hấp bỗng chốc trở nên dồn dập.
Cau mày, Kiều Duệ Dục nhìn đỉnh dục vọng giống như muốn bật khóc nức nở, độ cứng lúc trước thật vất vả để bảo trì lại lần nữa tan vỡ, hiện tại cả dục vọng theo bản năng hơi co lại, bao đầu đỉnh gần như bị rớt ra, nhìn thoáng qua có thể thấy trên đỉnh đầu màu phấn hồng chảy xuống chất lỏng sền sệt trong suốt.
Y trước tiên đem băng gạc trên tiểu cầu bỏ lại vào nước ấm, lần này trong lúc xoa bóp khí lực lại càng nhỏ hơn, để lại càng nhiều nước hơn trên băng gạc. Y nhẹ nhàng lau khô chất lỏng nhỏ xuống dưới, rồi mới chầm chậm mở băng gạc ra, đưa tay nắm lấy cả dục vọng, chậm rãi kiên nhẫn đến cực điểm như muốn trấn an khối dục vọng đang run rẩy không thôi, thút thít không ngừng kia.
Tiếp sau đó, thanh âm cũng lạnh lùng truyền ra.
“Triển Phi, cậu vì sao lại đi đùa với cả sáp đèn cầy thế hả?”
Những lời này không phải là câu hỏi, ngược lại giống như một câu chỉ trích, Kiều Duệ Dục tuy thật sự kiêu căng ngạo mạn nhưng chưa bao giờ vì nổi giận mà phát tiết, cuối cùng cũng lộ ra sự phẫn nộ.
Không trả lời, Triển Phi đương nhiên biết Kiều Duệ Dục ám chỉ điều gì, thế nhưng hắn chỉ cau mày, tiếp tục nhìn Quý Ngật Lăng đang đau đớn tựa như hô hấp bất cứ lúc nào cũng có thể đình chỉ.
“Cậu con mẹ nó, không biết là khi xử lý sáp đèn cầy nhỏ trên phân thân thì cần phải dùng khăn ấm xoa lên để sáp tự động tan ra sao?!”
Tức giận đã hoàn toàn lộ ra ngoài, nhưng lực độ của động tác trên tay Kiều Duệ Dục trái lại không tăng lên, vẫn như trước dịu dàng tựa như vũ mao. Vì vậy, cho dù đau đến tim đang đập cũng phải ngừng lại, nhưng những trấn an sau đó của y vẫn giúp Quý Ngật Lăng tỉnh táo bình ổn trở lại, thật giống như ở trong phòng cấp cứu được bác sĩ cứu về một mạng.
Phần thịt non nớt bên trong đầu đỉnh bị phỏng, không nhìn thấy được, chẳng qua là bị gắt gao bọc lấy, sau đó không ngừng rơi lệ.
“SHIT! Cậu không phải vì để xứ lý lớp sáp nến đọng ở bên dưới mà trực tiếp vặn bung ra đấy chứ!? Khốn khiếp, khó trách sao lại nghiêm trọng như vậy!” Vị thầy thuốc nhã nhặn, rốt cuộc miệng không ngăn lại được những lời mắng mỏ thô tục tuôn ra, nhưng vẫn hoàn toàn không ảnh hưởng đến ấn tượng điển trai tư văn đầy chất thư sinh của y, quả thật là lợi hại.
Bất quá lợi hại hơn chính là, một kẻ duy ngả độc tôn, cả thiên hạ đều phải răm rắp nghe theo như Triển Phi, bị mắng thành ra như vậy nhưng vẫn không đáp trả, chỉ bặm chặt môi không thèm để ý, vẫn tiếp tục dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Quý Ngật Lăng.
Xử lý như thế nào? Ha ha...... Đó là việc tôi có thể khống chế được sao?!
Triển Phi hít nhẹ một hơi, nhớ lại sự việc xảy ra mấy tiếng trước.
Khi đó Quý Ngật Lăng đã bắt đầu phát sốt, ý thức mơ mơ hồ hồ, Triển Phi biết nếu không nhanh chóng gỡ hết đống sáp chết tiệt này ra, Quý Ngật Lăng rất có thể vì thở dốc mà dẫn đến bị ngạt thở, đỉnh dục vọng quả thực trước khi phun ra đã làm nứt một phần sáp, nhưng cả dục vọng vẫn bị bao vây bên trong sáp nến, cưỡng ép đứng thẳng.
Đầu tiên là bắt đầu làm bong ra từng mảng sáp trên ngực, từng miếng sáp bị mạnh mẽ nạo bỏ, nhưng trong khoảng khắc làn da bị cạo xướt, Quý Ngật Lăng đang ở trong hôn mê giãy giụa rên rỉ một tiếng, cuối cùng cơn đau nhỏ này cũng dần dần được thích ứng, cậu không quẫy đạp nữa nhưng lại rên rỉ không ngừng. Triển Phi đành trước tiên quay trở vô phòng tắm giải quyết dục vọng khó nhịn một lần nữa lại ngẩng đầu lên.
Thế là, ngón tay liền trở nên quá phận.
Thời điểm duỗi ngón tay ra xâm nhập vào dũng đạo, mà dũng đạo kia trong bất kỳ thời điểm nào thì cũng đều vô cùng nóng bỏng, tựa hồ điên cuồng hấp thụ ngón tay của hắn, khiến ngón tay bên trong dũng đạo căn bản không thể làm tốt công tác giải quyết hậu quả của nó, trong nháy mặt tại nơi sáp nến bị tróc ra, dũng đạo kia lại liều mạng co rút, quả thực so với chiếc miệng ở phía trên, khí lực hút vào càng lớn hơn.
Lập tức khiến Triển Phi cả người đều phát nhiệt.
Rốt cuộc không thể nhịn được nữa, hắn nhanh chóng rút ngón tay bị dũng đạo siết chặt không chịu nhả ra, thoáng chốc đã đem toàn bộ dục vọng cao thẳng của chính mình đâm mạnh vào, rồi mới tìm kiếm miếng sáp còn dính lại ở trong bích tràng. Đương nhiên dục vọng không thể so với ngón tay vốn có thể mang miếng sáp bóc ra, nhưng phần đỉnh mẫn cảm khi va chạm vào thứ cưng cứng tròn trịa kia, vẫn cảm thấy vô cùng kích động, hơn nữa bên trong dường như so với bình thường càng thêm mẫn cảm, ở thời điểm bị húc vào, ruột cũng sẽ mấp máy co rút lại, càng vào sâu bên trong, mấp máy càng thêm kịch liệt, giống như tự có ý thức bao vây lấy dục vọng của hắn, lúc đang ra sức hấp thụ lại giống như dùng sức matxa.
Nam nhân làm sao có thể nhẫn được khiêu khích như vậy, Triển Phi bắt đầu điên cuồng tiến công, mỗi khi động tác ngang ngược hạ xuống, sáp nến bên trong bích tràng một số bị vỡ vụn, một số khác bởi vì sức nóng mà tan ra, nhưng vẫn còn nhiều sáp lưu lại trong cơ thể. Cùng lúc đó, tay Triển Phi cũng theo bản năng cầm lấy dục vọng bị bao bọc cố định bên trong sáp nến, không thể khống chế mà dùng sức bóp nhẹ một cái, lớp sáp kia vốn cũng chẳng mấy chắc chắn liền rạn nứt, gắng sức không được vài cái liền vỡ nát, từng mảng từng mảng bị cưỡng ép bong ra.
Hiện tại nhớ tới khoái cảm chưa từng có khi ấy, Triển Phi vẫn còn có hơi kích động.
Nhưng cũng chỉ là kích động mà thôi, bởi vì chính mình sau khi bạt mạng làm càn, tình trạng của Quý Ngật Lăng nguyên lai vốn đã không được tốt, lại càng thành ra không thể vãn hồi, vì càng không thể vãn hồi, thế nên không biết phải làm sao, Triển Phi chỉ còn có nước đi gọi Kiều Duệ Dục tới.
Cuối cùng khi nước mắt Quý Ngật Lăng chảy xuống, đau đớn không thể giấu giếm công khai biểu lộ ra ngoài, Kiêu Duệ Dục vứt băng gạt sang một bên, đứng lên nói.
“Bế cậu ấy vào phòng tắm, tôi muốn giúp cậu ấy tẩy rửa sạch sẽ lớp sáp nến còn ở bên trong cơ thể......” Rõ ràng lời này lúc trước đã cố nén lại chờ đến tận bây giờ mới nói ra, nhưng trên đường đi tới phòng tắm, vẫn không thể nhịn nỗi mà quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi mắng thêm một câu, “Triển Phi! Cậu sao lại làm quá tới mức này?! Thật giống như kẻ lần đầu tiên đụng tới SM, đem người hủy thành như vậy vui lắm sao? Còn có gan kêu tôi giúp dọn dẹp hậu quả! Khốn nạn!”
Rồi mới mang một thân nộ khí bước vào phòng tắm.
Quý Ngật Lăng trước đó đã đau đến ý thức có chút mơ hồ, khi nghe đến những lời này vẫn là bị kích động không dằn lại được, so với vừa rồi khi bao đầu đỉnh bị kéo ra để lộ miệng vết thương càng đả kích đau đớn hơn.
Trái tim, sau khi bị một kích mãnh liệt, cảm xúc cũng đã triệt để chết đi.
Nguyên lai không phải là lần đầu tiên, khó trách, bên người sở hữu nhiều đạo cụ như vậy không nói, thủ pháp còn như thể cưỡi xe nhẹ chạy đường quen, ha ha......
Hờ hững để mặc Triển Phi bế mình vào phòng tắm, đặt ngồi lên nắp toilet đã được đậy lại, biểu tình của Quý Ngật Lăng không có một chút biến hóa, chính là lạnh lùng như chuyện chẳng liên quan đến mình.
Kiều Duệ Dục đem ra một cái ống dài mảnh cố định ở vòi nước, điều chỉnh cho sức nước vừa đủ ôn hòa, nhiệt độ nước ấm áp, tuy không thể tính cấp tốc tốc độ nước, nhưng trông lực phun ra vẫn có vẻ hơi nhanh.
“Đứng ở đằng sau cậu ấy, cố định hai chân lại một chút, tôi phải giúp cậu ấy tẩy sạch cái đã.” Sau khi điều chỉnh lực nước xong xuôi, Kiều Duệ Dục hướng Triển Phi chỉ đạo, đồng thời cầm lấy một đầu khác của ống dẫn hướng về phía Quý Ngật Lăng xoay người lại, trong nháy mắt xịt nước vào bồn tắm, mặt đất trong phòng cũng lập tức ướt nhẹp, nhưng Kiều Duệ Dục cũng không vì ống quần bị ướt đẫm nước mà có chút do dự.
Cảm giác bị tay của Triển Phi nắm lấy phía trong đùi mình, ngón tay có hơi lạnh khiến Quý Ngật Lăng run rẩy một trận, lúc hắn định dùng sức gập cong chân cậu lại, Quý Ngật Lăng hơi hơi cố giãy ra.
Cau mày nhìn Quý Ngật Lăng đột nhiên giẫy giụa, Triển Phi cũng không đưa tay túm lại hai đôi chân đang quẫy đạp kia ngay.
“Tôi tự mình làm được.” Xem như đây là lần đầu tiên biểu đạt một cách rõ ràng ý muốn của bản thân, Quý Ngật Lăng nói rất kiên quyết, đồng thời hai tay cũng cố sức kéo hai chân mình lên, để lộ ra hạ thể ngay trước mắt Kiều Duệ Dục.
Không phải cậu không cần cái thể diện này, mà là đúng như Kiều Duệ Dục nói, thân thể của cậu vô cùng thê thảm. Nếu anh ta trước đó cái gì nên thấy cũng đã thấy qua, nên làm thì cũng đã làm qua, cần gì phải vì một vài điểm nhỏ nhặt mà nhăn nhó khó chịu, dù sao, người nọ cũng vì muốn tốt cho mình.
Cái gì mà đột nhiên sáng tỏ thông suốt, hết thảy đều là chính cậu bị teo não, cư nhiên tự nguyện cho phép hắn phá hủy thân thể của mình, áy náy vì cho rằng mình và Triển Phi bình đẳng yêu nhau. Ha ha, kết quả là đổi lại được gì đây?
Yêu? Nếu nói sau khi bị hắn dùng sáp lỏng đùa bỡn cơ thể của cậu, còn chưa triệt để biến mất, thì hiện tại Quý Ngật Lăng có thể rõ ràng nói với chính mình, cậu đã hoàn toàn không còn yêu thương gì cái người tên Triển Phi này nữa.
Nếu đã không còn yêu, thì còn gì để mà áy náy nữa?
Hơn nữa, chỉ e với hắn mà nói, chính mình cũng chỉ là một trong số lớn các bạn giường, vẫn là không thể hoàn toàn thỏa chí. Hắn thích chơi cái loại SM này, chính mình tất nhiên không thể khiến hắn vĩnh viễn sảng khoái như vậy được. Thiếu mình một người, đối với hắn cũng không phải là điểm chí mạng.
Ha ha, mình đúng là thiệt thòi vì còn tưởng hắn thật sự đau lòng.
Giương mắt nhìn Quý Ngật Lăng một chút, Kiều Duệ Dục nhẹ nhàng đem ống da nhỏ mảnh nhét vào trong huyệt khẩu đã mềm ra, cơ hồ tại thời điểm sau khi sáp nhập, y liền thay đổi góc độ của dòng nước bên trong ống, để nó bắn đi theo hướng mà y mong muốn.
Loại cảm giác này nếu nói là đau, không bằng nói là quái dị. Ở miệng vết thương đang phun ra bọp nước cũng không cảm thấy đau đớn giống như trong tưởng tượng, mà là một loại ôn nhu, nhưng đồng thời cũng là một loại cảm giác mạnh. Khi nước va chạm vào bích tràng, nhờ khống chế tốt dòng nước nên cũng không có kích thích gì quá mãnh liệt, mà chỉ là những sự kích động nho nhỏ, cảm giác sáp nến còn ngưng kết trên thành ruột đều chậm rãi trôi ra ngoài.
Sau khi cảm thấy hướng bắn của nước không sai biệt mấy, sắc mặt Kiều Duệ Dục lại tựa hồ càng bất ổn vài phần, không rút ống da ra mà càng vặn lớn dòng nước hơn, nhắm đến một vị trí nào đó ở bên trong cậu bắn tới.
“A ──” Bụng nguyên bản đã có điểm phình lên, lại bị dòng nước như bão xoáy bắn vào càng nhiều, trong nháy mắt, Quý Ngật Lăng bành trướng một loại thôi thúc bản năng muốn giãy giụa thân thể. Lực độ của nước phút chốc được tăng lớn hơn mấy lần, ruột bị kích thích gây ra một trận co rút, Quý Ngật Lăng bắt đầu không thể khống chế muốn vùng thoát.
Tựa hồ còn chưa vừa lòng, Kiều Duệ Dục một tay đè lại thân thể của Quý Ngật Lăng, ngay trên âm nang matxa xoa bóp, tay kia tiếp tục nắm chặt ống nước, tựa hồ như ở bên trong dũng đạo của cậu tìm kiếm thứ gì đó.
“Còn chưa được đâu, đợi thêm lát nữa.” Những lời này khiến Quý Ngật Lăng đang quẫy đạp khó chịu phải tạm dừng động tác, cưỡng ép chính mình nâng cao đùi để mặc Kiều Duệ Dục tiếp tục công việc.
“Ô ân ──” Sau khi cảm giác trướng đau ban đầu qua đi, điểm mẫn cảm trong cơ thể cuối cùng bị dòng nước chuẩn xác phun trúng, kích thích do cột nước bắn lên tuyến tiền liệt mang lại, hơn nữa Kiều Duệ Dục còn đang nắm lấy tính khí trong tay ra sức âu yếm, dục vọng của Quý Ngật Lăng lại lần nữa ngẩng đầu, và đồng thời là lần đầu tiên sau khi gặp Kiều Duệ Dục trở nên mãnh liệt đến mức nóng bỏng cứng rắn.
Đúng lúc này, Triển Phi đứng ở một bên bỗng vươn tay ra, đem Quý Ngật Lăng đang run rẩy dữ dội nhẹ nhàng ôm vào lòng, muốn giúp sức Kiều Duệ Dục khống chế động tác vùng vẫy của Quý Ngật Lăng hiện đã muốn hư thoát vô lực.
Tuy nhiên, bàn tay kia vừa chạm vào, Quý Ngật Lăng vừa rồi còn đang ép buộc chính mình không di động thân thể đột ngột kịch liệt cự tuyệt. Đừng nói Kiều Duệ Dục không thể thuận lợi cố định ống nước bên trong cơ thể cậu, mà thân thể của cậu cũng bởi phản ứng kích động mà suýt nữa ngã xuống đất.
Triển Phi càng muốn dùng sức ngăn lại, Quý Ngật Lăng lại càng giẫy giụa, mắt đỏ lên, dường như muốn nổi điên chống lại hắn.
“Triển Phi, cậu đi ra ngoài trước đi, đừng có kích thích cậu ấy.” Động tác matxa lúc nãy không thể tiếp tục được nữa, Kiều Duệ Dục dùng sức ngăn lại hạ thể đang kích động không thôi của Quý Ngật Lăng, để tránh cho cậu bởi vì hành động quá khích khiến dòng nước không lưu tình kia bất cẩn phun trực tiếp vào chỗ sâu hơn trong trực tràng, vì dòng nước với tốc độ bắn không nhỏ có thể gây ra thương tổn.
Nghe thấy câu kia của Kiều Duệ Dục, tay Triển Phi còn đang nắm giữ cánh tay Quý Ngật Lăng đột nhiên siết chặt lại, đổi lấy một trận rên đau của đối phương, nhưng Triển Phi lại chính là gắt gao trừng mắt nhìn Kiều Duệ Dục nói, “Cậu muốn tôi đi ra ngoài?”
Triển Phi không chịu buông tay, Quý Ngật Lăng giẫy giụa càng kịch liệt, Kiều Duệ Dục nhíu mày, bất đắc dĩ buông tha cho tuyến tiền liệt liên tục bị kích thích, tắt nước, phản ứng vừa rồi rõ ràng đã có khởi sắc.
Không để ý tới Triển Phi đang bắn nộ khí lên người mình, Kiều Duệ Dục ôm lấy tấm thân cong cong của Quý Ngật Lăng nói, “Cố gắng nhẫn nại một chút.” Rồi không hề để ý đến ánh mắt giết người của Triển Phi, thoáng cái đã rút ống nước ra, trong khoảng khắc ống nước bị kéo khỏi cơ thể, loại kích thích này vẫn làm Quý Ngật Lăng rên lên một tiếng, dục vọng lại cứng thêm vài phần. Tiếp theo y dùng khí lực lớn nhất ép sát vào, phong bế huyệt khẩu, không cho dòng nước đã phun vào trong tràn ra ngoài.
Cậu nếu còn chưa đến nông nỗi không thể khống chế được bản thân, thì sẽ chẳng rơi vào tình trạng mất mặt đến nhường này.
Thân thể bị ôm lấy, hoàn toàn nhìn không ra thân hình Kiều Duệ Dục trông gầy gò như vậy, sức mạnh cư nhiên lại lớn như thế, vẫn là do thể trọng của chính mình đã rớt nghiêm trọng, tới nỗi ai cũng có thể dễ dàng tùy tiện ôm lấy.
Triển Phi vẫn như trước không buông tay, tức giận nhìn Kiều Duệ Dục mở rộng hai tay, đem Quý Ngật Lăng ôm vào ***g ngực, rồi sau đó nhấc nắp đậy toilet, đặt cậu ngồi lên trên để nước ấm cùng những thứ dơ bẩn bên trong bài tiết ra ngoài.
Việc chăm sóc nâng đỡ này, y biết cậu không dễ dàng tự mình làm được từng bước. Kiều Duệ Dục sau khi thực hiện xong một loạt các động tác, liền cố gắng gỡ tay Triển Phi còn đang nắm chặt cánh tay Quý Ngật Lăng ra.
Đúng là hao phí lượng sức lực lớn nhất từ nãy đến giờ.
“Cậu trước tiên đi ra ngoài, nơi này giao lại cho tôi.” Nhíu mày, Kiều Duệ Dục rất ít khi phát cáu, hiện tại thay vì nói y không vui, chi bằng nói y đã bị hành vi cố tình gây sự của Triển Phi khiến cho bản thân có chút không bình tĩnh được nữa. Nếu là chuyện gì khác thì tùy các người, nhưng đã tìm đến tôi để xem bệnh cũng không nên tùy tiện cản trở tôi chữa bệnh chứ.
“Cậu mới là kẻ phải đi ra ngoài, đủ rồi, không cần cậu chữa trị cho người này nữa.” Triển Phi không nói thẳng từ “cút” thì xem như cũng còn khá khách khí. Sau khi ném ra những lời này thì hắn không nhìn lại Kiều Duệ Dục nữa, mà tức giận ương ngạnh nhìn chằm chằm vào Quý Ngật Lăng đã ở trong trạng thái hư thoát, nhưng vẫn liều mạng giãy giụa, muốn giải thoát cho cánh tay đang bị gắt gao trói buộc trong một nguồn khí lực cực đại.
“Triển Phi, nếu làm lần nữa cậu thật sự sẽ hủy đi cậu ấy.”
“Hủy thì đã sao?! Cậu ta từ đầu chí cuối thủy chung chỉ có một mình tôi, tôi muốn làm gì cũng không cần kẻ khác chỉa mũi vào!” Tựa như đã triệt để bị hành động cự tuyệt của Quý Ngật Lăng chọc cho tức điên, Triển Phi rốt cuộc cũng đánh mất tia lý trí cuối cùng.
Lạnh lùng nhìn Triển Phi đang nghiến răng nghiến lợi, Kiều Duệ Dục xoay người, thời điểm sắp rời khỏi phòng tắm thì dừng bước, không quay đầu lại nói, “Đừng trách tôi là đã không nhắc nhở cậu, thân thể cậu ta thật không thể chịu đựng thêm một lần chà đạp nào nữa.” Nói xong, liền không hề do dự đi thẳng ra ngoài.
Không đem những lời của Kiều Duệ Dục cho vào lỗ tai, Triển Phi chỉ cảm thấy hai tròng mắt của chính mình đều đang phát hỏa, mà lửa đó lại đang gắt gao quấn quanh người Quý Ngật Lăng.
Đã không còn người thứ ba, Quý Ngật Lăng cũng không chùn bước nữa, cùng Triển Phi giống như hai con sư tử điên trừng mắt nhìn nhau.
“Đã xong rồi Triển Phi, một tuần ước định này sẽ kết thúc trước thời hạn, tôi và anh không còn bất kỳ quan hệ nào nữa.”
Từng chữ từng chữ, Quý Ngật Lăng nói ra thật kiên quyết và rõ ràng, không có bất luận sự quanh co dông dài nào.
Khí lực trên tay một lần nữa bởi phẫn nộ kịch liệt mà gia tăng, dường như muốn bóp nát cánh tay vẫn còn đang bị nắm chặt trong tay mình, đồng tử Triển Phi thu nhỏ lại, cả người tựa như sư tử bị vuốt ngược lông, nổi giận đùng đùng.
“Cậu, vừa nói cái gì?!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...