Từng Bước, Từng Bước Quên Đi Anh
Nếu biết rõ phía trước là vực thẫm, thì chắc chắn con đường quay đầu lại chính là lối đi. Nhưng con người thật tò mò, càng đi vào nơi tối tăm thì càng thấy thích thú…
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Mộng Mộng nghe xông những lời ấy thì lập tức đưa mắt nhìn Phan Hạo, mang một phần dè chừng khó nói
_ Vậy không lẽ, bất kì ai trong gia tộc đều có quyền lực như thế à? Vậy chẳng lẽ sẽ có rất nhiều kẻ cầm đầu rồi?
_ Không, họ cũng đã từng nghĩ đến vấn đề đó. Thật sự thì có một số chuyện, trên thế giới này vẫn coi là thần bí, cô có tin không?
_ Ví dụ như?
_ Chẳng hạn, có một số loại tâm linh có thể điều khiển vận mệnh của con người. Để khống chế được số lượng người đứng đầu, hai gia tộc đã tìm đến Thục Ngãi, người này vốn là truyền thuyết, không biết ông ta như thế nào hay bao nhiêu tuổi, chỉ cần thỏa mãn được điều kiện của ông ta, ông ta nhất định sẽ xuất hiện.
_ Nhưng tìm đến ông ấy để làm gì?
_ Vậy là cô không biết không biết rồi. – Hắn vừa ngã lưng xuống ghế, vừa bậc cười vui vẻ, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng thường ngày. -Ông ta đã hạ một loại cổ trùng vào máu của hai gia tộc lúc ấy, khống chế sao cho cứ mỗi một đời của tộc, chỉ có duy nhất một người cầm đầu, người ấy được gọi Kẻ cầm quyền. Bất kì nam nữ, nếu được lựa chọn thì chính là người nắm giữ quyền lực. Nhưng nếu có cha hoặc mẹ là Kẻ cầm quyền thì chưa chắc con sinh ra có thể kế nghiệp. Tất cả đều được qui định bởi tự nhiên. Tất nhiên không thể phủ nhận tất cả đều có tài năng kinh người. Không bằng cô nhìn xem, chỉ trong vòng mấy mươi năm, họ đã xây dựng gần như một đế chế, cũng phải biết thủ đoạn bức người đến thế nào.
Mộng Mộng không ngờ, thì ra vẫn còn nhiều chuyện kì quái đến vậy. Ngày trước cô thường xem những phim võ thuật của Kim Dung cũng không thiếu những yếu tố kì ảo, lúc ấy cô chỉ nghĩ thế giới hiện thực không thể nào xuất hiện những những thứ kì quái như thế.
Hôm nay chính tai nghe cô mới hiểu, cô đã quá nông cạn rồi. Nếu vận dụng tình tiết này mà viết tiểu thuyết, cô không cần làm kinh doanh cũng đã có thể giàu to rồi đây.
_ Vậy chủ tịch của Thiên Hoàng chính là truyền nhân của họ? Chính là Kẻ cầm quyền?
_ Xem ra cô có chút thông minh đấy, quả thật như vậy, haizz, tính ra tôi cũng đã gặp hắn ta rồi. Khí thế bức người, làm tôi đây không thể thẳng mặt đối diện. Nếu hắn muốn nhúng tay vào dự án này, cô nên tìm hắn ta hợp tác, không thì đừng cố mà cạnh tranh, hắn ta không phải loại người dễ đụng đâu.
Lâm thứ trưởng có lòng tốt nhắc nhở cô vài câu, dù sao cũng sẽ hợp tác lâu dài. Hắn không muốn cô nhanh chóng rơi đài như vậy.
_ Cảm ơn anh đã nhắc nhờ. Tôi sẽ cố gắng thuyết phục tiểu bảo bối của anh nhanh chóng chuyển khỏi EC. Dù sao, nơi đó cũng không tốt để ở lại, anh nên nhanh chóng giải quyết việc trong nhà đi. Nếu cô ấy muốn quay lại Ec, thì tôi đây luôn chào đón, anh biết đường mà liệu. Coi như món quà trả ơn của tôi dành cho anh.
Cô nghĩ, cũng đến lúc để cô bé ấy đi, cô quả thật nhìn ra, Lâm thứ trưởng đặc biệt có tình cảm với cô ấy, ánh mắt đó, cô đã từng thấy qua, chỉ tiếc người ấy, hiện giờ không còn ở bên cô nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...