Từng Bước Kinh Tâm Thứ Nữ Hoàng Hậu
"Hoàng thượng.... ..."
Lệ chiêu nghi nũng nịu gọi một tiếng để làm Hạ Kiệt chú ý, đêm nay Hoàng Thượng đặc biệt điên cuồng, nàng gần như chịu không nỗi nhưng vẫn cắn chặt răng cố nhịn xuống.
Trong lòng Lệ chiêu nghi vô cùng đắc ý, nữ nhân kia, cho dù có xinh đẹp như hồ ly thì đã sao, một thứ nữ thân phận ti tiện có thể làm được việc gì, xem Hoàng thượng cũng chỉ sủng hạnh nàng ta một thời gian mà thôi, hiện giờ cũng không còn giữ thánh tâm được nữa. Hoàng thượng rõ ràng đã đến Tàng Y cung nhưng nữ nhân kia vẫn không thể giữ được Hoàng thượng ở lại. Hay là chỉ có những nữ tử có xuất thân cao quý như nàng mới có thể làm cho Hoàng thượng động tâm.
Lệ chiêu nghi nghĩ đến chờ sau khi Y Phòng hoàn toàn thất sủng, mình có chế nhạo nàng ta thế nào, châm chọc nàng ta làm sao mới thì có thể nguôi giận, nghĩ đến sau này nàng không nhịn được mà cười ra tiếng. Nhưng lúc này Hạ Kiệt vẫn còn bên cạnh, dù thế nào cũng phải kìm chế một chút.
"Hoàng thượng....."
Gọi một tiếng không làm cho Hạ Kiệt chú ý, thân thể Lệ chiêu nghi mềm mại dựa vào người Hạ Kiệt, đôi chân mềm dẻo như rắn quấn lấy vòng eo Hạ Kiệt, môi đỏ mọng nước nhẹ nhàng hôn dọc theo hầu kết từ từ trượt xuống tạo ra những dấu vết vô cùng mờ ám.
"Làm càn!"
Đang nhắm mắt nghỉ ngơi Hạ Kiệt đột nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn Lệ chiêu nghi run như cầy sấy, còn chưa kịp làm nũng, người đã bị Hạ Kiệt đá xuống đất, thân thể trần trụi không có lấy một mảnh vải che thân cứ như vậy mà té trên đất.
"Hoàng... Hoàng thượng......."
Răng Lệ chiêu nghi run lên cầm cập nói không nên lời, cũng không quan tâm đến thân thể trần trụi không có lấy mảnh vải che thân, cứ như vậy quỳ trên đất nức nở, tiến khóc kìm nén nỉ non thật khiến người ta thương tiếc. Nhưng Hạ Kiệt nghe đến, vốn tâm tình đã không tốt nay lại càng thêm bức bối khó chịu.
"Câm miệng."
Những lúc đối mặt với người khác cho dù tức giận Hạ Kiệt vẫn luôn giữ vững bình tĩnh lạnh lùng khiến cho người ta cảm thấy hắn cao cao tại thượng, không dám mạo phạm, ngươi không thể nào từ trên mặt hắn nhìn ra được cảm xúc cũng như suy nghĩ thật của vị đế vương này, đây mới là chỗ khiến cho những người ta sợ hãi Hạ Kiệt nhất.
"Người tới."
Chán ghét liếc mắt nhìn Lệ chiêu nghi loã thể trên đất một cái, Hạ Kiệt gọi tổng quản thái giám Lý Phúc là người trực đêm nay.
"Lý Phúc, chuyện này là sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...