Từng Bước Kinh Tâm Thứ Nữ Hoàng Hậu
Edit: Selene
Hạ Kiệt bỗng nhiên tức giận nói: "Ngươi định hầu hạ trẫm dùng bữa như vậy sao?"
Tức giận sao?
Cho dù Y Phòng có thể ứng biến trong mọi hoàn cảnh nhưng đối mặt với người tính tình hay thay đổi như Hạ Kiệt, cũng có cảm giác lòng dư mà lực không đủ, đây cũng là nguyên nhân mỗi bước đi nàng đều dè dặt cẩn thận từng bước, lo lắng sợ hãi như đang đi trên băng mỏng.
Không biết Hạ Kiệt vì sao lại tức giận, Y Phòng chỉ có thể tuân theo như lời của Hạ Kiệt, cầm đũa bạc gắp một ít rau xào trông rất ngon miệng để vào trong bát hắn, nhẹ giọng nói:
"Hoàng thượng thứ tội, vừa rồi thần thiếp chỉ sợ quấy rầy suy nghĩ của Hoàng thượng."
Hạ Kiệt liếc nhìn Y phòng một cái, ánh mắt lạnh lùng, vô cùng bất mãn bởi vì nàng dùng lý do có lệ để ứng phó với hắn, lạnh lùng nói:
"Ngươi tạ tội như vậy sao?"
Y Phòng sửng sốt, Hạ Kiệt tuy rằng hỉ nộ vô thường, đôi khi sẽ đến thử nàng nhưng chưa từng làm khó dễ nàng như vậy. Đây chính là kiếm chuyện bắt tội nàng.
Đã xảy ra chuyện gì?
Phản ứng đầu tiên của Y Phòng không phải là tức giận, cũng không phải cảm thấy oan ức muốn chất vấn lại hắn nàng không có làm gì sai. Bởi vì trong lòng nàng biết rõ ở nơi đây, trước mặt nam nhân này không có người nào có tư cách lý luận hay chất vấn.
Lúc ca ca đến thăm nàng cũng không có nhắc đến đã xảy ra chuyện gì! Thuý nhi đi chuẩn bị bữa tối trở về cũng không có bẩm báo với nàng chuyện gì. Trung gian không biết đã có chuyện gì xảy ra, nàng cũng không thấy phi tần nào đến dó xét nàng. Như vậy hẳn là do vừa rồi nàng đã vô tình đã làm gì khiến cho hắn bất mãn.
Y Phòng cẩn thận hồi tưởng lại một chút, cũng không biết nàng đã làm sai chỗ nào. Y Phòng thừa dịp Hạ Kiệt cúi đầu, mạo hiểm nhìn hắn một cái, phát hiện ánh mắt hắn tuy rằng có tức giận nhưng lại rất khác với thần sắc tức giận của hắn ngày thường, ánh mắt hắn hiện giờ có chút gì đó... giống như là thẹn quá thành giận.
Thẹn quá thành giận? Chẳng lẽ là.... trên môi Y Phòng hơi hơi cười, quả thật thì một nam nhân cao ngạo tự phụ như Hạ Kiệt một khi phát hiện cảm xúc của bản thân có thể bị một nữ nhân tác động đến, thời gian đầu sẽ vô cùng bất mãn và kháng cự. Mà giờ phúc phút này không phải là thời điểm nàng có thể đắc ý thành công, mà lại càng phải cẩn thận, giả vờ như cái gì cũng không thấy, không hiểu mới tốt. Tránh làm cho Hạ Kiệt cảnh giác, đề phòng, kế hoạch của nàng sẽ thất bại trong gang tất.
Hạ quyết tâm, Y Phòng cúi đầu, giọng nói vô cùng bình thản, vừa không uỷ khuất, cũng không sợ hãi hay kinh hoảng:
"Hoàng thượng, thần thiếp biết tội."
"Biết tội?!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...