Lộ Bá Nguyên xoay xoay cổ tay, vừa muốn tắt kênh phát sóng, điện thoại lại vang lên.
Anh Đinh hỏi trực tiếp: “Sao cậu lại chạy đến kênh phát sóng của Soft thế?!”
Lộ Bá Nguyên nhíu mày, vài giây sau đưa mắt nhìn góc trên của kênh live.
Nhìn thấy chỗ đăng nhập người dùng sáng rực mấy chữ lớn ——TTC-Road.
Lộ Bá Nguyên im lặng hai giây, giải thích đơn giản: “Quên đổi tài khoản.”
“Anh đã nói với cậu bình thường đừng login acc chính, trong thời gian này cậu không cần live…Đây là trọng điểm sao!!” Anh Đinh nói: “Hiện tại tất cả blogger phao tin đăng weibo lôi kéo tiết tấu!”
Lộ Bá Nguyên nói: “Có tiết tấu gì chứ? Xem live stream thôi mà.”
“Thôi mà? Cậu bình thường có xem live stream của ai chưa? Ngay cả kênh live stream của đồng đội cũng chả vào.” Anh Đinh dừng lại vài giây, bất lực nói tiếp: “Còn nữa…tối hôm qua trong kênh live của Soft có bình luận trận bán kết.”
Lộ Bá Nguyên nhớ lại một chút về thao tác mộng du của đồng đội, trong lòng chắc chắn, Soft bình luận hẳn là chẳng có lấy một câu tốt đẹp.
Anh Đinh: “Thằng nhóc này ở trước mặt một trăm ngàn người nói Kan bị nhà cái mua rồi.”
Lộ Bá Nguyên: “…”
“Cậu ta cũng thật to gan, nếu Kan cố tình truy cứu thì một phát là trúng luôn.” Vẻ mặt anh Đinh vô cảm nhìn anh thuật lại nội dung của blogger phao tin, “Bây giờ những blogger này đều nói cậu muốn ra mặt thay đồng đội.”
Mấy blogger phao tin này cũng tưởng tượng quá mức rồi, nhưng mọi người thật sự nghĩ không ra lý do bắt gặp Road trong kênh live của Soft.
Bên kia điện thoại không có âm thanh, anh Đinh thở dài vừa định lên tiếng, chợt nghe tiếng cười khẽ.
Anh khiếp sợ: “Cậu cười cái gì?”
“Không.” Lộ Bá Nguyên thôi cười, nói, “Bây giờ em cúp đây, không phải chân tướng là đến thị uy sao?”
Anh Đinh sửng sốt: “Có ý gì? Rốt cuộc cậu xem live của cậu ta làm chi?”
“Xem chơi thôi.” Lộ Bá Nguyên nói, “Không có gì cả, em tự mình giải quyết.
Cúp đây.”
Giản Nhung không biết chuyện gì xảy ra, cậu chỉ biết trong lúc màn hình phát sóng bị một đống dòng bình luận bắn đùng đùng ảnh hưởng đến trò chơi của cậu.
Máy tính này là bố cậu để lại, cấu hình chỉ có thể coi như là tạm được, miễn cưỡng có thể mở phát sóng, nhưng khi hiệu ứng tặng quà quá nhiều rất dễ treo máy.
Cậu không cần nhìn trở lý ảo mưa đạn cũng biết đám khán giả ồn ào cái gì: “Đừng hỏi, không đổi máy tính, không có tiền.”
JG trong đội đã bị chửi đến treo acc, cũng tuyên bố trong hộp thoại muốn cho Giản Nhung mất điểm.
Nghe đối phương nói thế, Giản Nhung chế giễu cười một tiếng: “Đối phó với kẻ như này, không chỉ phải chửi cho hắn AFK, còn phải ở dưới tình trạng hắn AFK để hắn thắng, để hắn nhận rõ hiện thực mình là kẻ phế vật.”
“Để tức chết thứ ngu ngốc này, tui tạm thời đóng trợ lý ảo mưa đạn, chắc là không ai phản đối chứ?…Tốt quá không có ai, tui đóng.”
Giản Nhung không nhìn một đám dấu chấm hỏi trên đang rơi rớt như mưa trên mưa đạn, nhanh chóng đóng trợ lý ảo mưa đạn, bắt đầu chuyên tâm chơi game.
Giản Nhung thật ra rất ít khi chửi người qua đường.
Để live stream hiệu quả, cậu bình thường chơi tài khoản phụ hạng Bạch Kim, Kim Cương, đụng độ đáng lẽ là người chơi trình độ bình thường.
Thỉnh thoảng trong đội có người chết đến siêu quỷ(*), khi ba đồng minh khác ân cần hỏi thăm tổ tông nhà hắn thì cậu cũng chỉ gửi một câu “Đừng chửi nữa, tui đến C (carry)”
(*) Siêu quỷ là là người chơi trong một trận mà liên tục chết đến lần thứ 8 mà không có hỗ trợ (hay là trợ chiến) và giết chết một ai.
Nhưng trận này gặp phải JG thật sự không biết đông tây.
Căn nguyên câu chuyện chẳng có liên quan gì với Giản Nhung, SP của đội bọn họ vì sắp hết máu nên trở về Bệ Đá, trợ giúp giao tranh chậm một chút.
Kết quả của cuộc giao tranh cũng có thể chấp nhận được.
Bên bọn họ đã chết một JG một ADC, Giản Nhung giết chết ba người bên đối phương, tài nguyên ở rừng cũng không mất.
Sau đó JG bắt đầu công kích SP, nói: “Thấy thông tin SP chơi là con gái đã thấy thúi game rồi.”, “Biết sắp giao tranh rồi còn trở về bệ đá”, “Chẳng biết meta thời đại nào rồi còn chơi phụ trợ Lulu, nhìn là biết thứ ôm đùi rồi.”
SP đáp vài câu, con gái chửi thì làm gì có mấy chữ thô tục cơ chứ, JG nhìn thấy cô ấy đáp trả càng hăng hái hơn.
càng chửi càng khó nghe.
Sau khi diễn biến trở thành công kích cá nhân, một combo Giản Nhung đã tiễn Mid đối phương về bệ đã, sau đó đứng lại tại chỗ bắt đầu ‘giao lưu hảo hữu’ với vị JG này, cuối cùng trở thành cảnh tượng như hiện tại.
Lúc này Giản Nhung là người có ưu thế duy nhất trong đội, chiến tích của đồng đồi đều là 0/2/0, 0/4/3 (giết/chết/hỗ trợ), chiến tích của cậu là 7/2/0, vì giết nhiều người hơn cho nên trên người cậu còn có tiền thưởng, điều này khiến cho cậu trở thành đối tượng kẻ địch nhắm tới.
Giản Nhung điều khiển tướng đi tới đường giữa, thấy Kassadin của Mid quân địch đang farm lính.
Trong game cách có thể kiếm Gold không nhiều lắm, thứ nhất là giết người, thứ hai là giết lính và quái của quân địch.
“JG của chúng tới.” Giản Nhung nhướng mày, dùng giọng điệu đương nhiên phân tích cho khán giả, “Nếu không hắn nào dám động đến lính của nhà tui.”
Nói như vậy, cậu vẫn đi sát vào đường giữa.
Sau đó vào lúc JG của địch không để ý trực tiếp solokill Kassadin của Mid đối phương.
Chiêu cuối của Kassadin là là skill dịch chuyển (tên chiêu hình như là Hư vô bộ pháp), Giản Nhung biết hắn ta muốn chạy trốn, lúc trước một khắc cuối cùng dùng chiêu cuối chạy trốn thì cậu đã xông tới người hắn ta, lợi dụng toàn bộ kỹ năng trước hai giây để burst dmg, xuất sắc hoàn thành solokill.
Lại tiến vào khu vực rừng chạy trốn.
Một loạt thao tác như nước chảy mây trôi, không chút dây dưa.
Không ngờ vừa tới rừng đã gặp SP cùng Top của đối phương.
SP địch là Thresh, một support khống chế rất mạnh, có thế pull cũng có thể làm giảm tốc độ (slow).
Giản Nhung dùng kỹ năng dịch chuyển dễ dàng tránh thoát kỹ năng slow của đối phương.
Sát khí đối phương mười phần, trực tiếp sử dụng Tốc Biến rồi ném Án Tử, không dễ gì mà kéo Giản Nhung lại.
Ai ngờ hiệu ứng của Án Tử còn chưa hiện ra, Giản Nhung liền dùng Khăn Giải Thuật (Quick Silver Sash) nháy mắt giải trừ khống chế (CC) trên người, tốc độ nhanh đến mức khiến người khác phải trố mắt nhìn.
Kẻ địch và khán giả còn chưa kịp phản ứng, cậu đã không quay đầu mà chạy trốn mất rồi.
Trước khi đi còn thành thạo quăng cho đối phương biểu tượng tỏ ra nguy hiểm.
【 [Mọi người] Bé cưng hắn đánh anh (Kassadin):???? 】
【 [Mọi người] Bé cưng hắn đánh anh (Kassadin): Đại ca cho xin ít mặt mũi, JG là vợ của tui, ông đã solokill vào mặt ẻm ba lần rồi.”】
【 [Mọi người] Không phải chứ mày thật sự quá gà (Zed): Được.】
Nói xong, Giản Nhung thật sự không giết Kassadin.
Cậu quay đầu xâm nhập vào rừng của kẻ địch rồi ngồi canh JG ba lần của đối phương.
【 [Mọi người] Bé cưng hắn đánh anh (Kassadin): Soft, cô ấy bị ông giết logout rồi! Sao ông không đến giết tui luôn đi! 】
Giản Nhung vừa mua trang bị vừa nói: “Sao mà hầu hạ người yêu khó như vậy chứ?”
Không biết là có phải Giản Nhung ra mặt giúp SP hay không mà từ lúc JG treo máy, bé SP thường lẽo đẽo đi theo phía sau cậu.
Thế nhưng cậu chơi tướng vô cùng linh hoạt, có thể chạy vào trong đám người tức khắc giết quân địch da mỏng mà đi ra lông tóc chả tổn hao gì, SP đi theo cậu chẳng có chỗ dùng.
Một vài lần, Giản Nhung không nhịn được mà đánh chữ.
【 Không phải chứ mày thật sự quá gà (Zed) : SP đi theo bảo vệ AD đi, đừng quản tui.
】
SP hình như không nhìn thấy vẫn đi theo sau mông cậu, đánh một quái rừng đều buff cho cậu lá chắn (shield).
37 phút, Giản Nhung với chiến tích 16/2/0 mang đến thắng lợi cho đội ngũ.
Trước hai giây đã đẩy ngã trụ chính của đối phương, Giản Nhung cấp tốc gõ chữ.
【 Không phải chứ mày thật sự quá gà (Zed) : Thắng thua trong game có liên quan đến kẻ ngu ngốc như ông không? 】
Đến giao diện xếp hạng, JG không ư hử một tiếng đã off rồi, xem ra tức không hề nhẹ.
Giản Nhung vươn vai, vừa muốn quay lại sảnh chờ trò chơi thì có khung mời kết bạn bắn tới.
Là SP vừa nãy.
Cậu theo thói quen từ chối, mở trợ lý ảo mưa đạn lần nữa.
Một đống bình luận dày đặc, Giản Nhung chọn bình luận thấy rõ nhất trả lời.
【 Vì sao từ chối hả? Ông có biết là ông vừa bỏ qua một tình yêu qua mạng vừa mộng mơ vừa đơn thuần không hả? 】
“Không thêm người lạ.” Giản Nhung nói xong thì mở danh sách quà tặng mà bị cậu đóng khi nãy, cảm ơn từng người đã tặng.
Đọc xong lại nhìn vào mưa đạn, phía trên đã chuyển sang chủ đề khác, Giản Nhung hơi nheo mắt, phát hiện nội dung mưa đạn của chính mình nhìn chẳng hiểu cái gì cả: “?”
【…Ông xong rồi, Road tự mình đến trừng trị ông kìa.】
【 Chắc là muốn dạy dỗ streamer ngu ngốc này, để cậu ta chửi người khác suốt ngày! 】
【Road mang theo công văn luật sư của Kan đến tìm ông kìa! 】
【 Lấy làm tiếc vì đã gặp ông bằng cách này.
】
【Lộ thần thật sự muốn giải nghệ sao? Xin anh hãy nói một câu, sống hay chết hay cho em sảng khoái cái đi TAT 】
【 Lộ thần kênh phát sóng của anh chuyển xám rồi…】
【 Cư dân mạng hãy bảo vệ Soft bé bỏng yếu đuối đi (trước mắt một người) 】
“Lại là chiêu thức mới gì đây? Cho rằng tui sợ sao?” Giản Nhung cười khẩy: “Sao mấy người không dứt khoát nói Mã Hoa Đông đến tìm tui kêu tui chụp quảng cáo cho LOL luôn đi?”
Nói xong, cậu ngồi tựa vào ghế cầm điện thoại di động xem đồ ăn trên mạng, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên cảm ơn lễ vật mới thu: “Cảm ơn ngôi sao nhỏ của ‘Em là SP vừa nãy’, cảm ơn ‘TTC-Road’ đã tặng…”
Giản Nhung: “?”
Ý thức được chuỗi ID mình vừa đọc, nụ cười mỉm mai của Giản Nhung cứng đơ trên mặt.
Star TV để ngăn ngừa khán giả bị lừa nên tên của từng tuyển thủ chuyên nghiệp đều bị cấm dùng.
Chỉ có bản thân tuyển thủ chứng thực mới có thể dùng.
Giản Nhung từ từ xoay cổ nhìn “TTC-Road” vàng chói lóa ngồi chễm chệ trên bảng tặng ngôi sao lớn của kênh phát sóng chính mình, phía sau chữ còn có một biểu tượng vương miện trắng đen nho nhỏ.
Chiến đội TTC và Star TV có hợp đồng phát sóng, toàn bộ thành viên chiến đội đều có diễn đàn live stream ở đây.
Star TV cung cấp đủ thể diện cho tuyển thủ, phía sau ID mỗi người đều có một chuỗi dài biểu tượng cao quý, trong đó bao gồm logo đặc thù của TTC.
Road đã ba tháng không xuất hiện ở bất cứ xó xỉnh nào ở Star TV mà ngay lúc này lại lộ diện ở kênh live stream của Giản Nhung, còn ngồi vắt vẻo trong bảng đập tiền.
Không chỉ có Giản Nhung tù mù, mà đến cả gần ba trăm ngàn khán giả online cũng tù mù luôn.
【 Kẻ hôm nay mới châm biếm đồng đội ông bán độ, hôm nay ông tặng lễ vật mấy trăm ngàn cho hắn? 】
【…Hack acc? Ngay cả tài khoản của tuyển thủ mà Star TV cũng chả bảo vệ tốt là sao?? 】
【 Hacker này không chỉ biết mật mã đăng nhập của Lộ thần mà còn biết mật mã thanh toán của ổng nữa…】
【 Chồng ơi, anh trượt tay hả??】
【Tình huống gì đây? Tui không phải tới xem Soft bị chửi sao???】
Road như cũ ngồi trước bảng đập tiền không nói chuyện, vài giây sau, kênh live một lần nữa lại bắn một hiệu ứng đặc biệt quà tặng.
Đám khán giả còn chưa kịp bò ra khỏi đống câu hỏi, đã thấy một cảnh tưởng không thể tin nổi —-
Chỉ thấy Soft – một đứa cà lơ phất phơ suốt ngày xiên xỏ đám khán giả bỗng nhiên bỏ chân xuống bàn, nghiêm chỉnh ngồi thẳng tắp, kéo tai nghe xiên xiên vẹo vẹo còn đang treo vất vưởng trên đầu xuống, lại còn đưa tay vuốt thẳng mớ tóc xanh rối mù.
“Cảm ơn Road đã tặng Biển Sao.” Mũi tên con chuột trên máy tính chưa từng rời mục tiêu, vẻ mặt của Giản Nhung vẫn trấn định như trước, dù ánh nhìn bay loạn, giọng nói còn trầm hơn bình thường hai độ: “…Road hào phóng.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...