Tức Phụ Ngươi Có Thể Cẩn Thận Chút À - Anh Có Thể Lưu Tâm Đến Em Chồng À

Kỷ Thanh im thin thít.

Cố Dần thổi vào lỗ tai anh, Kỷ Thanh vẫn không nói gì.

Sai sai sao sao – Lỗ tai Kỷ Thanh rất nhạy cảm, mỗi khi Cố Dần thấy mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi thì hắn sẽ ngậm lỗ tai Kỷ Thanh rồi nhẹ nhàng gặm cắn vành tai anh, thế anh sẽ bắn nhanh hơn một chút.

Bình thường chỉ cần sờ sờ lỗ tai là có thể thấy phản ứng đáng yêu của Kỷ Thanh, thế mà lần này lại đơ ra.

Đương nhiên là Cố Dần biết điểm này nhưng không phải là lúc hôn toàn thân Kỷ Thanh mới phát hiện. Theo Cố Dần thấy thì hôn chỗ nào phản ứng của Kỷ Thanh cũng như vậy, run rẩy và thở gấp như bị suyễn.

Có một lần Cố Dần ngoáy lỗ tai cho Kỷ Thanh, móc ra xong thổi thổi theo thói quen, bắp đùi lập tức bị bóp. Kỷ Thanh gối đầu lên đùi hắn lầm bầm.

"Sao thế, làm em đau à?" Cố Dần nhìn vành tai đỏ bừng của anh là mất kiểm soát gảy gảy mấy cái, xúc cảm mềm mại thật thích, khó có lần được nước lấn tới nói, "Lại đây anh thổi cho em một chút. "

"Đừng đừng đừng." Kỷ Thanh dùng một tay che eo, một tay bịt tai, "Đừng thổi vào lỗ tai em, ngứa lắm."

"Không thổi không thổi." Cố Dần an ủi anh vài câu lại thấy anh cuộn người thành con tôm bự nên buồn bực, "Eo em sao thế, che vào làm gì? "

Kỷ Thanh đỏ mặt, chôn đầu vào đùi Cố Dần sâu hơn, "Nhũn rồi. "

"Cái gì nhũn?" Cố Dần không phản ứng kịp, trên đùi có một cái đầu xù xù làm anh hiểu nhầm, "Vậy anh sẽ liếm cho em cứng lên. "

"Ý em nói là thắt lưng em nhũn ra rồi." Kỷ Thanh nhỏ giọng nói, "Anh thổi lỗ tai em ngứa quá... Người cứ ê ê. "


Nhưng Cố Dần nói liếm cho cứng lên là sao?

Ý là blowjob đó hả?

Cái đồ bậy bạ này, làm sao mà ngoáy lỗ tai cũng có thể nghĩ tận đẩu tận đâu thế.

Kỷ Thanh tức giận nhổm dậy. Anh sợ Cố Dần sẽ chơi xấu, đè đầu anh xuống giữa hai chân hay cố ý liếm anh cách quần. đè lại đầu của anh áp vào giữa hai chân, hoặc là cố ý cách quần liếm cho anh. Cố Dần chưa từng làm mấy thứ này nhưng đang yên lại làm mới có thể thỏa mãn được thú ác trẻ con của hắn.

Kỷ Thanh hơi khó tin bò dậy suôn sẻ, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Cố Dần ngậm tai.

Cả cái tai đều bị ngậm trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh, còn trượt xuống nhắm thẳng vào cái hang nhỏ kia, trong tai phát ra tiếng nước, âm thanh bị phóng đại lên vô số lần làm nửa người anh mềm nhũn. Anh buộc phải nhắm mắt lại, thầm nghĩ nếu cảnh này mà bị người khác thấy thì ngại quá, mà phản ứng của cơ thể cũng giống như là đang làm chuyện gì ngại lắm.

Kỷ Thanh bị liếm híp mắt hừ hừ, mu bàn chân duỗi thẳng ra, đầu ngón chân cuộn tròn, chân nhỏ đạp đạp rồi bất lực chạm xuống sàn, hàm hồ muốn nói "Bẩn" nhưng cuối cùng chỉ rên rỉ hừ hừ than "Đã quá" .

-- Nên Cố Dần hơi buồn bực, lỗ tai Kỷ Thanh nhạy cảm như vậy sao bây giờ lại không phản ứng gì.

Hắn tưởng ban nãy đùa quá trớn chọc Kỷ Thanh giận nên anh cố nín lại để được hắn dỗ. Nhóc con này sĩ diện hão, ở nơi công cộng mà không muốn đỏ mặt lên sẽ thể hiện hệt sói đói làm người ta phải bật cười. Cố Dần biết điểm này nên mới cố ý đùa nhây với anh.

Cố Dần hơi tiếc nuối, đoạn tiếp theo hắn còn một động tác trong đầu chưa biểu diễn, xoa nắn tính khí của Kỷ Thanh xong ngửi một cái, nghe nói lực sát thương MAX luôn. Hắn vừa học được trên GV mới tải đấy. Không phải là hắn thèm chịch đến mức phải xem GV để giải tỏa mà là cuộc sống chồng chồng rất nhàm chán. Kỷ Thanh ngại xem nên hắn đành phải tự tải xuống xem rồi cầm tay chỉ anh cách chịch.

Nhưng mới thế mà Kỷ Thanh đã không chịu chứ đừng nhắc đến chuyện làm việc khiêu dâm hơn. Kiểu gì anh cũng đỏ mặt đánh hắn.


Cố Dần vừa nghĩ tới dáng vẻ không chịu của Kỷ Thanh là bật cười. Lúc làm tình hắn đánh anh còn không dám dùng sức, sợ đánh sẽ bị "xìu", đánh yêu mấy cái nhưcon gái thôi.

"Anh cười cái gì? "

Qủa nhiên là Kỷ Thanh không chịu. Cố Dần không thèm để tâm, hắn có kinh nghiệm dỗ dành rồi mà. Nhưng hắn đang định ngựa quen đường cũ dỗ theo lối mòn thì lại thấy Kỷ Thanh rơm rớm nước mắt.

"Đầu anh toàn thứ xấu xa không có chỗ sử dụng nên mới lấy em ra làm trò cười."

Kỷ Thanh mím môi, nước mắt rơi lã chã. Cố Dần vừa nhìn anh khóc là bắt đầu hối hận vì đã chọc anh. Hắn đau lòng muốn lau đi nhưng Kỷ Thanh lại được nước lấn tới.

"Bây giờ anh còn giả làm người tốt cái gì chứ, ban nãy anh còn cười nhạo em bắn nhanh. "

"Anh không cười nhạo em. Anh cười em bắn nhanh làm gì, sức bền của em rất tốt mà." Cố Dần liếm liếm dấu răng Kỷ Thanh cắn ra, một vòng hồng hồng, đúng là răng cún mà.

"... . "

Cố Dần đột nhiên bắt được sóng, "... Em vừa nói gì, em bắn nhanh á? "

"Em không bắn nhanh mà!" Kỷ Thanh gấp đến mức rống to lên, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, "Chỉ là bắn ra thôi! "


Cố Dần khó tin liếc nhìn hạ thân Kỷ Thanh, ướt nhẹp một vùng, đúng là có một bãi chất dịch bí ẩn.

Cơ trí như thầy Cố cũng phải há hốc mồm.

Hắn không ngờ Kỷ Thanh có thể bắn ra, mới ấn vào một cái đã bắn, cái này trước đây chưa từng xuất hiện trong lúc làm tình.

Nếu như Kỷ Thanh nhạy cảm thế thật, phả hơi bóp bóp mấy cái đã nhũn cả thắt lưng thì ngày xưa Cố Dần cũng sẽ không để Kỷ Thanh ở trên. Chưa động đến hai cái đã bắn, gắng thêm là không chịu được, dù cho Kỷ Thanh khóc lóc la hét không muốn thì Cố Dần cũng sẽ không để cho anh ở trên.

Vậy nên đáng lí ra không bắn nhanh như thế được... Cố Dần suy đi tính lại cũng không nghĩ ra nguyên nhân.

Cố Dần hơi đau đầu.

Hắn không quan tâm việc ve vãn ở chỗ đông người, nếu tối qua mà không kịch liệt quá thì hắn có thể vén áo lên, nhéo đầu ti, thoải mái để Kỷ Thanh mút mát.

Nhưng Kỷ Thanh lại không làm được, phàm là mấy chuyện vô liêm sỉ thì anh đều không làm được. Không chỉ mình không làm mà còn bắt Cố Dần không được làm. Nếu Cố Dần làm thì anh sẽ xấu hổ, nếu xấu hổ thì sẽ khóc huhu, nếu khóc huhu thì Cố Dần lại phải dỗ.

Ngoài lúc lên giường buổi tối Kỷ Thanh khá hùng hổ, hơi có cảm giác mạnh mẽ thì vào những lúc khác nơi khác anh đều nằm ở trạng thái đỏ mặt ngượng ngùng.

Cố Dần nhìn Kỷ Thanh rồi nhìn đèn đỏ, cẩn thận nói thử: "Ngày nào chúng ta cũng bị kẹt xe mất nửa tiếng... Em xem, hơn nửa tiếng mới bắn, cũng không tính là ra sớm. "

Kỷ Thanh đỏ bừng mắt, nắm chặt vô lăng, trắng mắt liếc Cố Dần rồi cắn răng dọa, "Anh đừng nói nữa, anh càng nói em càng giận đó. "

Cố Dần im miệng, nghiêm túc suy tính Kỷ Thanh bảo câm miệng đi là loại câm miệng nào.

Hắn từng xem bài đăng "Lời bạn gái nói có ý gì và bạn hiểu ra cái gì", cảm thấy Kỷ Thanh giống hệt mấy cô trong bài.


Ừm... Thật ra con gái trên mạng thể hiện chuyện tình dục khá thẳng thắn. Anh từng thấy rất nhiều câu kiểu "Mong các anh làm tình", "Chồng ơi chịch fan hông", "Chồng ơi đến chịch em".

Trùng hợp hôm nay hắn mới xem top comment của một punster* cũng kiểu vậy, là một cái áo vest quen thuộc, nam, bạn học cùng lớp với hắn.

[ Punster: Người hay chơi chữ ]

Khá thú vị. Lúc học Đại học, hắn từng liếc trộm anh ta trong phòng tắm. Không phải là ngây thơ so lớn nhỏ mà là vì nghe nói anh ta xỏ khuyên chym. Thời đó người xỏ khuyên chỗ ấy khá hiếm, nghe nói còn có thể làm đối phương thoải mái hơn nữa. Cố Dần chưa trải đời nên rất tò mò và săn sóc muốn cho đối tượng tương lai sung sướng nên có cơ hội trông thấy là len lén liếc nhìn luôn.

Nhưng không may là khuyên chim thì không thấy, chỉ thấy rõ cặp mông to tròn đen bóng và cái lỗ đít đầy lông.

[ =)) dzừa lắm ]

Cố Dần hơi mất tập trung, trong đầu toàn là chym với chả lông nghĩ lại mà kinh nên quét sạch mâu thuẫn ban nãy ra khỏi đầu. Hắn thoáng thấy cái siêu thị bèn hô ngừng xe trong vô thức, "Ây, chúng ta còn phải mua đồ ăn mà? "

Kỷ Thanh cười lạnh một tiếng, liếc mắt đưa dao, "Em như thế này có cần mua quần lót sạch cho em mặc không? "

Cố Dần sửng sốt, giờ mới nhớ ra vì sao xe lại im ắng như vậy.

Kỷ Thanh bất cẩn bắn ra trong lúc tắc đường, đang rất tức giận.

Cố Dần sờ mũi một cái. Hắn nói quên là quên đúng là rất xấu xa, còn định để Kỷ Thanh ướt nhẹp đi mua đồ ăn nữa, biến thái quá. Hắn lúng túng bảo, "Không cần mua, về nhà đổi cái quần sạch khác là được. "

Kỷ Thanh lại cười lạnh, "Đổi? Tại sao phải đổi, giờ chịch anh còn đổi quần mới làm gì? "

Cố Dần trợn mắt há hốc mồm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận