Từ Tình Nhân Thành Chồng Ninh Tổng
Tần Xung rời đi, khu resort hỗn loạn.
Ninh Vịnh Sam thở hắt ra một hơi, lắc đầu chán nản.“Xem ra Phùng Tố Trinh bất chấp thủ đoạn, chỉ để hãm hại tôi.
Cô ta đã có được Tần Xung rồi mà nhỉ? Lòng tham con người quả nhiên vô đáy!”Diệp Thanh ôm eo Ninh Vịnh Sam, thấp giọng đáp:“Đừng lo, có tôi ở đây!”Ninh Vịnh Sam ngạc nhiên nhìn Diệp Thanh, cô nhếch miệng cười, lắc đầu đáp:“Anh cũng không phải vệ sĩ của tôi.
Anh đừng quên giao dịch của chúng ta!”Nói rồi, Ninh Vịnh Sam bỏ đi.
Theo sau cô là ba vệ sĩ cao lớn.
Đám tiểu thư nhà giàu cũng líu ríu theo sau Ninh Vịnh Sam, bỏ lại Diệp Thanh đứng ngơ ngác giữa buổi tiệc.
Hình như hắn chưa thể chen chân vào cuộc sống của Ninh Vịnh Sam, mặc dù cô và hắn đã thân mật điên cuồng trên giường.Diệp Thanh hít một hơi sâu, đôi mắt như loài săn mồi hung tợn và khát máu, nhìn về phía cánh cổng nơi Phùng Tố Trinh và Tần Xung vừa rời khỏi.“Cái thai mất đi đúng lúc lắm! Vừa muốn hãm hại Vịnh Sam, vừa muốn cướp đoạt đàn ông của cô ấy.
Phùng Tố Trinh này, quả thực căm thù Vịnh Sam đến tận xương tủy rồi!”Diệp Thanh nhếch miệng cười.
Chỉ cần Phùng Tố Trinh có ý định hãm hại Ninh Vịnh Sam, hắn sẵn sàng gi.ết ch.ết cô ta như gi.ết một con kiến.
Nhưng mà, Diệp Thanh vẫn không muốn cô ta có kết cục sớm như vậy.Quả nhiên, hôm sau, báo chí đã đưa tin cái thai trong bụng Phùng Tố Trinh không còn.
Tần Xung buồn rầu, hút thuốc suốt một đêm.
Phùng Tố Trinh thì tỏ vẻ đau khổ nằm lỳ ở bệnh viện, không chịu gặp ai.
Thực chất cô ta đã liên hệ với báo giới đưa tin Ninh Vịnh Sam đẩy ngã cô ta, khiến cái thai không còn.Vừa có thể đổ tội lên đầu Ninh Vịnh Sam, vừa tạo rũ bỏ được cái bụng lớn, sau này có thể thuận tiện quyến rũ Diệp Thanh.
Phùng Tố Trinh lần này bắn ra một mũi tên, trúng hai cái đích.
Ả vô cùng đắc ý.Ninh Vịnh Sam bị dính vào lùm xùm lần này, chỉ trong hai tiếng đồng hồ, cổ phiếu Ninh Thị đã sụt giá.
Mới sáng sớm, Ninh Vịnh Sam đã nhận được cuộc gọi của cha mình.“Vịnh Sam, con làm cái trò gì vậy? Yêu đương nhăng nhít thì thôi đi, lại còn gây chuyện lớn như vậy?”Ninh Tam - cha của Ninh Vịnh Sam, vốn rất yêu thương cô, nhưng sau chuyện này, ông ta cũng cảm thấy tức giận.
Ninh Vịnh Sam bình thản đáp:“Cha, cha không tin con?”“Con bảo cha tin kiểu gì? Khắp báo đài đều đưa tin.
Không có lửa sao có khói?” Ninh Tam tức giận đập tay lên bàn, hắng giọng một cái rồi nói tiếp.
“ Con về Ninh gia ngay! Trước mắt xử lý truyền thông.”Ninh Vịnh Sam vâng vâng dạ dạ, sau đó cúp máy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...