"A…Diệp Thanh… sướng… sướng quá…"Ninh Vịnh Sam một lần nữa đạt đến cao trào, mưa xuân tuôn xối xả ướt sũng phía dưới nệm, bắn lên phần bụng của Diệp Thanh.Diệp Thanh nhếch môi, mỉm cười, cảm giác vô cùng thành tựu.“Sam Sam, em lại lên đỉ.nh rồi, ướt cả giường, phải làm sao đây?”“Khốn kiếp!”Diệp Thanh cúi người vừa hôn Ninh Vịnh Sam vừa nói, khiến Ninh Vịnh Sam vừa xấu hổ vừa tức giận.
Cơn khoái cảm ban nãy còn đọng lại trong cơ thể, khiến hạ bộ lẫn hai chân cô co giật, run rẩy không ngớt.“Đừng kẹp nữa, Sam Sam, anh ra luôn bây giờ!” Diệp Thanh lại tiếp tục trêu chọc.Ninh Vịnh Sam biết bản thân không nên đáp lời Diệp Thanh, càng đáp lời hắn càng trêu chọc.
Mà bên dưới, con quái vật của hắn vẫn chưa chịu dừng lại mặc cho cô đã đạt cao trào đến mấy lần, lần nào cũng không nhịn được mà tuôn hết thảy mưa xuân.Ở đầu dây bên kia, sắc mặt Tần Xung vô cùng khó coi.Quen nhau năm năm, lăn giường vô số lần, chưa bao giờ hắn thấy Ninh Vịnh Sam tỏ ra mất kiểm soát.
Thậm chí có rất nhiều lần, hắn biết cô vì chiều ý hắn, tôn trọng sỉ diện đàn ông của hắn mà giả vờ lên đỉ.nh.
Tần Xung không phục, tên Diệp Thanh kia có bản lĩnh đến mức không những khiến Ninh Vịnh Sam sung sướng còn khiến cô sướng đến tuôn mưa?Tần Xung siết chặt nắm tay, tức giận gào lên:“Ninh Vịnh Sam, đồ đàn bà dâ.m đã.ng, lăng lo.àn.”Nghe Tần Xung nói như vậy, Diệp Thanh nghiến răng, hai mắt long sòng sọc, đôi con ngươi ánh lên một tia nguy hiểm.
Hắn dừng lại động tác của mình, cầm điện thoại lên, âm u cất giọng:“Tần tổng đừng quên chính mình là kẻ bội bạc như thế nào.
Núp dưới váy đàn bà để đi lên, rồi lại chê váy người ta dơ bẩn? Nực cười! Hơn nữa, anh không có bản lĩnh khiến Sam Sam hạnh phúc sung sướng, thì cũng đừng nghĩ ai cũng bất lực, yếu kém như mình.
Đúng không Sam Sam?”Lúc này, Tần Xung tức đến xì khói, nghiến răng, hận không thể băm nát Diệp Thanh.
Nhưng hắn cũng còn lí trí để biết Diệp Thanh là kẻ như thế nào.Còn Ninh Vịnh Sam, ban nãy vừa trải qua cao trào, lại bị Diệp Thanh làm đến sắp hỏng.
Diệp Thanh đột ngột dừng lại động tác, cô cuống quít níu lấy phần hông của hắn, ngước đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn.Diệp Thanh mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán Ninh Vịnh Sam, cưng chiều nói:“Cục cưng, còn muốn sao? Được, chiều em!”Ninh Vịnh Sam xấu hổ, nhưng lại mong chờ vô cùng, mật động mãnh liệt co rút.
Diệp Thanh tắt điện thoại, không muốn kẻ kia phá hỏng bầu không khí lãng mạn của hai người.
Sau đó, hắn tiếp tục cử động thắt lưng, ân ái triền miên với người bên dưới..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...