Cùng mất ngủ còn có Tô Thiếu Bạch.
Cậu thì lại không có lo lắng chi, đơn giản chỉ vì ban ngày ngủ nhiều rồi, tối lại ăn no quá.
Không có điện thoại di động, không có điện, không có internet, ngay cả sách cũng không có nốt, bản thân cậu chán đến chết chỉ có thể từ bên trái giường lật tới bên phải, rồi lại từ bên phải lật trở về bên trái.
Giường gỗ thi thoảng bị cậu chơi đùa kèn kẹt kêu vài tiếng, dưới gối cũng lộ ra bao quần áo da màu xanh nhạt được chèn bên dưới.
Tô Thiếu Bạch vừa lôi nó ra nhìn, chính là bao quần áo mà chủ cũ của thân xác này tùy thân mang theo khi đó, không biết tự lúc nào lại bị cậu nhét bên dưới gối.
Nếu không phải hôm nay vô tình thấy, thì cũng đã đem ngọn nguồn này quên mất rồi, cậu nhớ rõ bên trong không có gì khác ngoài một sách vàng ố, đúng lúc bây giờ lấy ra giết thời gian cũng hay.
Luyện Chú phổ.
Mở bao quần áo da ra, lúc thấy ba chữ này lần nữa, Tô Thiếu Bạch đột nhiên nóng người ngồi hẳn lên giường.
Không phải là thứ mà cậu đang nghĩ đó chứ?
[Thiên địa càn khôn, vạn vật ra đời.
Luyện đan khí, thuận thế mà làm, phải giữ tâm sạch, phải tránh liều lĩnh.] Chỉ từ hai câu trong trang bìa trong này là có thể xác định, quyển sách này là nói về thuật luyện đan đúc khí.
Tâm trạng Tô Thiếu Bạch bỗng nhiên run lên, Tư Đồ Phong có nói qua, muốn làm Chú Kiếm sư, cần có linh căn và cả linh nguyên.
Cậu đã qua kiểm tra linh nguyên tại nhà trưởng thôn, nhưng còn linh căn, tuy là chưa kiểm qua, nhưng dựa vào cái quy tắc nhìn vẻ ngoài này, xem chừng cũng là tám chín phần mười là có rồi.
Trước đây lúc tỉnh dậy cậu thấy mình ở chân núi Phù Lô, cách Bác Sơn phái rất gần.
Lẽ nào, chủ cũ này là muốn đến Bác Sơn phái tìm nơi nương tựa để làm Chú Kiếm sư? Càng nghĩ càng thấy khả năng này cực kỳ cao.
Toàn bộ quyển sách chia làm ba phần, theo thứ tự là phần nhập môn, phần luyện đan và phần đúc khí.
Căn cứ theo miêu tả của chương mở đầu phần nhập môn, linh nguyên lực không đồng cấp thì lúc kiểm tra linh nguyên cũng sẽ xuất hiện màu sắc khác nhau.
Màu đỏ là Xích phẩm, màu cam là Cam phẩm, cứ thế mà suy ra, màu sắc đậm nhạt thì chứng tỏ linh nguyên lực mạnh hay yếu.
Tô Thiếu Bạch nhớ lại, cậu nhớ rõ lúc đó khi kiểm tra, quản gia có nói qua, nếu có thể khiến cho tảng đá đó biến thành màu đỏ tức là có linh nguyên, lúc mình kiểm tra thì trên phiến đá ban đầu chỉ là màu da cam, về sau lại biến thành màu vàng xanh, nói vậy, linh nguyên lực của cậu hẳn chí ít là Cam phẩm nhỉ? Cũng có thể là Hoàng phẩm hoặc Lục phẩm cao hơn.
Mà đối với những thợ đào mỏ, thường là Xích phẩm khá yếu?
Phần linh căn thì cậu còn chưa kiểm tra qua, chỉ có thể tìm hiểu đại một chút.
Trong sách viết cũng không khác mấy với lời của Tư Đồ Phong, linh căn chia làm năm loại kim mộc thủy hỏa thổ.
Kim linh căn bình sinh chính khí ngưng hồn, cương trực công chính; hỏa linh căn mạnh nhất là về lực công kích, chí cương chí dương; mộc linh căn lấy lòng nhân ái lên hàng đầu, tu luyện thuật pháp trị thương nhẹ nhàng; thổ linh căn ổn trọng nội liễm, rất thật thà và chăm chỉ cần cù; thủy linh căn thông tuệ thiện về dùng trí, là hệ tu hành duy nhất không bị xung đột linh căn.
Theo như trong sách này miêu tả, Đỗ Kiếm Thu chắc phải thuộc thủy linh căn, ngoài ra, cái vị Kiếm tu đại nhân có bộ dáng kiêu ngạo không ai sánh nổi kia, chắc chắn cũng là đơn linh căn, chỉ là không biết cuối cùng thì người ta là kim linh căn hay là hỏa linh căn mà thôi.
Tu tiên tổng cộng có hơn mười lối tu luyện như Kiếm tu, Pháp tu, Thể tu, Thi tu, Linh tu, Thực tu, Khí tu các loại, chính tà không giống nhau, dù là loại nào, đều phải dẫn khí vào cơ thể trước.
Khi có thể tự do đem linh lực trong trời đất dẫn vào Chu Thiên* trong cơ thể, tuần hoàn không ngừng, cực khổ rèn luyện, để bản thân sử dụng, chính là giai đoạn thứ nhất, gọi là Luyện Khí kỳ, có tổng cộng mười tầng, tuy là người tu luyện Luyện Khí kỳ, nhưng vì tuổi thọ chỉ có trăm năm, nếu như không đột phá được, sẽ tận mạng mà chết.
*Chu Thiên: gồm vòng tiểu Chu Thiên và đại Chu Thiên nối những kinh mạch trên cơ thể lại với nhau, liên quan đến môn Khí Công, link tham khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/Ph%C3%A9p_%C4%91%E1%BA%A1o_d%E1%BA%ABn
Người phàm nếu như có thân thể tráng kiện, không còn có thể sống hơn trăm tuổi, còn có bốn, năm đời con cháu, nhưng những người tu tiên, thật sự là từng giây từng phút dư thừa cũng không có.
Như vậy xem ra, nếu như tu tiên mãi đến trăm tuổi vẫn chưa thể đột phá, cũng như buôn bán lỗ vốn vậy, còn không bằng thành thật sống qua ngày.
Tô Thiếu Bạch bĩu môi.
Thông thường một người tu tiên chết vì ba nguyên do, hết tuổi thọ, cũng giống như người phàm mà qua đời; thăng cấp thật bại, khi thăng cấp người tu tiên cần độ thiên kiếp, cực kỳ nguy hiểm, một khi thất bại, nhẹ thì hao tổn nguyên thần, nặng thì tan thành mây khói.
Còn có một nguyên nhân khác là chết ngoài ý muốn, bị người khác sát hại, vùi thây ở bí cảnh hoặc trong bụng mãnh thú này nọ, nói chung đều là ngoài ý muốn cả.
Cậu đột nhiên nhớ lại tình hình lúc mới xuyên không tỉnh dậy, xem ra, chuyện mấy người tu tiên chết ngoài ý muốn, hẳn là không ít đâu!
Giai đoạn thứ hai là Trúc Cơ kỳ, chia làm ba cấp sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ, người tu tiên bước vào giai đoạn Trúc Cơ kỳ mới thực sự được tính là bước chân vào tu tiên chính đạo, tuổi thọ hai trăm năm.
Số lượng người tu tiên ở giai đoạn này tương phản khá nhiều, các đệ tử chủ lực của những môn phái cơ bản đều dừng chân tại giai đoạn này.
Cái này còn tạm được đi, tốt xấu gì lúc mất cũng có chút giá trị, Tô Thiếu Bạch gật đầu.
Giai đoạn thứ ba là Kim Đan kỳ, cũng chia làm sơ trung hậu ba kỳ tương tự, tuổi thọ năm trăm năm.
Người luyện được đến Kim Đan kỳ thì đã được xem là nhân tài kiệt xuất trong lớp người tu tiên rồi, mỗi trưởng lão trong các tu tiên môn phái tu tiên môn phái, đều ít nhất là tu đến Kim Đan kỳ.
Giai đoạn thứ tư Nguyên Anh kỳ, ba kỳ sơ trung hậu, tuổi thọ nghìn năm.
Người tu luyện Nguyên Anh kỳ nếu thuộc một môn phái, thường sẽ là làm chưởng môn hoặc là Thủ tịch trưởng lão.
Giai đoạn thứ năm là Hóa Thần kỳ, ba kỳ sơ trung hậu, tuổi thọ hai nghìn năm.
Người tu tiên giai đoạn này cơ bản là tập trung toàn bộ thời gian bế quan tu luyện, rất hiếm khi xuất hiện.
Trừ phi môn phái hoặc gia tộc gặp phải tai họa lớn nào đó.
Giai đoạn thứ sáu là Đại Thừa kỳ, ba kỳ sơ trung hậu, tuổi thọ năm ngàn năm.
Trong sách có nói trên toàn đại lục Đông Hoàng này, gần hai nghìn năm qua số lượng người tu tiên đạt đến Đại Thừa kỳ chỉ có chín người, mà từng xuất hiện công khai trong gần trăm năm nay chỉ có hai vị, những người khác không biết có chết hay không cũng không ai biết được.
Giai đoạn thứ bảy là Độ Kiếp kỳ, ba kỳ sơ trung hậu, tuổi thọ vạn năm.
Sau Độ Kiếp kỳ, có truyền thuyết nói rằng người tu tiên sẽ phi thăng, mọc cánh thành tiên.
Tu tiên tu tiên, nói cho đúng thì đây chính là bước vào tiên giới, tiến đến cảnh giới bất tử bất bại.
Vạn năm! Tô Thiếu Bạch cầm quyển sách trừng mắt nhìn đờ đẫn, sống một vạn năm, chỉ có mấy thứ như cương thi vampire này nọ mới có thể làm được mà? Khi đó bạn bè bằng hữu đền chết hết, chẳng phải là chỉ còn lại có cô đơn tịch mịch lạnh lẽo hay sao? Đạt đến đó thì còn ý nghĩa gì chứ?
Người luyện đan luyện khí lấy Khí hỏa mà nhập đạo, cách thức tu luyện có hơi khác, cho nên việc thăng cấp tu tiên trong mạch này là dựa vào thăng cấp đẳng cấp Thần hỏa, chia làm cửu phẩm Bạch, Xích, Cam, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, Thần.
Đa phần giới hạn tuổi thọ cũng là cướp giật mà thành, các cấp độ thăng cấp tu tiên cũng tương ứng như cũ.
Bạch phẩm tương ứng với tu vi ba tầng đầu của Luyện Khí, Xích phẩm tương ứng với tu vi từ tầng bốn đến tầng sáu của Luyện Khí, Cam phẩm tương ứng với tu vi tầng mười của Luyện Khí, tuổi thọ đều là trăm năm.
Lần lượt lên trên, Hoàng phẩm ứng với tu vi Trúc Cơ kỳ, tuổi thọ hai trăm năm.
Lục phẩm ứng với tu vi Kim Đan kỳ, tuổi thọ năm trăm năm, Thanh phẩm ứng với tu vi Nguyên Anh kỳ, tuổi thọ nghìn năm, Lam phẩm ứng với tu vi Hóa Thần kỳ, tuổi thọ hai nghìn năm, Tử phẩm ứng với tu vi Đại Thừa kỳ tuổi thọ năm ngàn năm, Thần phẩm ứng với tu vi Độ Kiếp kỳ, tuổi thọ vạn năm.
Đáng tiếc, những luyện khí sư đa số đều dừng lại ở Hoàng phẩm, những người luyện khí có thể đột phá đến phẩm cấp này, thật sự vô cùng quý hiếm, Thần hỏa từ Lục phẩm trở lên, đương nhiên cũng chỉ có thể trở thành thứ có phẩm cấp trong truyền thuyết mà thôi.
Xem ra, con đường luyện khí này, so với người tu tiên bình thường càng khó đột phá hơn.
Tô Thiếu Bạch lắc đầu, đúng là lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề* mà! Đợi đã, theo như cách nói dùng Thần hỏa phân chia đẳng cấp, vậy thì tên Pudding phá gia chi tử nhà cậu thực sự là Thần hỏa, vậy chẳng phải là cậu đã đạt tới giai đoạn Xích phẩm rồi sao? Sao lại không có cảm giác gì thế này? Cái vụ này chắc là không có chia thêm giai đoạn nào nữa chứ?
*lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề: có nghĩa là đường dằng dặc mà xa ngút, một câu thơ trong bài Ly tao của Khuất Nguyên, link tham khảo: http://.thivien.net/Khu%E1%BA%A5t-Nguy%C3%AAn/Ly-tao/poem-lRoe60dlSbBq5oc1ZRJWhQ, xin lỗi nhưng cái bài này dài quá Ngạn đọc không nổi =)))))))
Trong sách còn có nhắc đến, vì linh khí trời đất hội tụ tại đan điền, cũng chính là giai đoạn người tu tiên sau này dẫn khí lên Trúc Cơ, từ đó kết thúc thời kỳ.
Người luyện khí, giấu Thần hỏa ở bên trái trong đan điền, còn linh nguyên thì lại nằm bên phải trong đan điền.
Một trái một phải, bảo vệ đan điền.
Ngày đó ở bờ suối, hình như lúc cậu ngẩn ngơ, có thấy bụng mình có hai cái bóng một trắng một đỏ, đỏ nằm bên trái, là Thần hỏa, còn cái đốm màu trắng có đường vân màu xanh nằm bên phải ấy, chính là linh nguyên? Nhưng mà đường vân màu xanh đó là đại diện cho cái gì? Còn có cái điểm màu trắng nho nhỏ ở chính giữa kia nữa...!Tô Thiếu Bạch xem xuống chút nữa, nhưng lại không thấy có lời giải thích cặn kẽ, cái giới thiệu nhập môn này, mì cạn nước so với mì có chứa chút rau củ gói bên trong thì càng sạch hơn nữa, một chút đồ thừa cũng không có.
Thần hỏa phân thành ba loại: Thiên hỏa, Địa hỏa, Ngũ hành hỏa, theo như Tư Đồ Phong hỏa linh căn chính là thuộc tính Ngũ hành hỏa.
Ngũ hành hỏa chỉ có thể luyện chế đan dược hoặc linh khí cùng thuộc tính, trong lúc luyện đan chỉ có mộc căn hỏa mới có thể thích hợp luyện chế tất cả các loại đan dược của các linh căn khác nhau.
Cho nên, những người luyện đan thường sở hữu thần hỏa hệ mộc.
Những hỏa linh căn khác khi luyện đan, do bị áp chế quá mạnh, luyện nhiều mà thành ít, dần dần, luyện đan hầu như trở thành chuyên môn của thần hỏa hệ mộc.
Thiên hỏa Địa hỏa thì lại khác, cho dù là luyện đan hay là luyện khí, vật phẩm luyện thành đều may mắn không bị giới hạn thuộc tính, bất luận là người tu tiên có linh căn gì đều có thể sử dụng.
Đọc đến đây, Tô Thiếu Bạch đột nhiên có chút do dự, nếu Pudding trong cơ thể mình là Thiên hỏa hay Địa hỏa, không đi làm Chú Kiếm sư có phải đáng tiếc quá hay không? Nhưng mà cậu thức sự không quá thích cái kiểu suốt ngày chỉ ngồi yên tu luyện nhàm chán thế này, trong tưởng tượng của cậu tu luyện so với chuyện mấy ông thầy chùa ngồi yên tụng kinh cũng chả khác nhau là mấy.
Lại nói, ở đây còn có mẹ con Tưởng gia nữa.
Tô Thiếu Bạch bỏ sách xuống, ôm chăn cuộn người trên giường, vô cùng xoắn xuýt.
Ngoài cửa sổ, vầng trăng nửa đầu thu rọi sáng, bóng song cửa sổ mượn ánh trăng lạnh lẽo mà chạm đến đầu giương, rõ ràng như in, khiến người ngắm như muốn ngạt thở.
Quên đi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, nhiệm vụ quan trọng trước mắt chính là kiếm tiền.
Cậu lại cầm Luyện Chú phổ lên mở ra, tiếp tục xem.
Thần hỏa thăng cấp dựa vào linh lực hấp thu trong viêm thạch, linh nguyên lực mà đề thăng cũng dựa vào khả năng khống chế thần hỏa thuần thục.
Nói ngắn gọn thì, dùng linh nguyên lực thao túng Thần hỏa càng thuần thục, thu vào phóng ra bình thường, hiệu suất linh lực Thần hỏa hấp thu lại càng lớn, tương ứng, linh nguyên lực cũng sẽ theo đó mà đề thăng, hợp lại càng tăng thêm sức mạnh.
Mấy trang thăng cấp Thần hỏa và giảng giải về linh nguyên lực sau đó cơ bản thì cũng không khác mấy so với lời nói của Tư Đồ Phong.
Như vậy thì dựa theo tình huống hiện tại của cậu, Thần hỏa căn bản cũng không cần cậu điều khiển, bản thân có còn biết tích cực chủ động "kiếm ăn", đây là ý gì? Sao lại khác hoàn toàn trong sách thế này? Lẽ nào là từ trước đến nay đều là do cậu nghĩ nhiều sao? Cái đốm lửa mà cậu nuốt trọn khi đó căn bản không phải là Thần hỏa như Tư Đồ Phong nói, mà là một loại lửa khác à? Tô Thiếu Bạch trừng mắt nhìn trang sách rồi lại thấy nó miêu tả khác xa một trời một vực với tình huống của bản thân cậu, nghi hoặc càng lúc càng nhiều.
Chuyện này tạm thời không giải thích được, cậu đành phải nhảy sang phần phương pháp tu luyện Thần hỏa và linh nguyên lực.
Lật về sau đó, theo thứ tự là phương pháp điều động linh nguyên lực khống chế thần hỏa, phương pháp hít thở hấp thụ linh khí, thêm mấy tấm ảnh người có kèm kinh mạch, trong đó đánh dấu nhiều cách vận hành linh khí và linh nguyên lực trong Chu Thiên.
Bởi vì phương diện này nhắc nhở rất kỹ cần tâm linh trong sạch, chỉ khi tâm không có tạp niêm mới có thể tiến hành, bằng không nhẹ thì huyết mạch nghịch hướng, nặng thì có thể nổ tung mà chết.
Tô Thiếu Bạch nhìn chằm chằm bốn chữ "nổ tung mà chết" thật to tướng trên trang sách vài lần, quả quyết nhảy luôn cái phần tu luyện này.
Đùa à, kiểu người nửa vời như cậu, ngay cả nhận thức mạch lạc cũng không trọn vẹn, lỡ như tẩu hỏa nhập ma, thất khiếu chảy máu mà chết, khóc còn không được nữa là! Nói chung thì cậu đã hạ quyết tâm, nếu không trăm phần trăm đảm bảo chu toàn trước thì tuyệt đối sẽ không động vào những phương pháp tu luyện này.
Đến đây, phần nhập môn trong Luyện Chú phổ đã kết thúc.
Cũng không biết là vì ấn tượng quá mạnh về tiềm di mặc hóa (thay đổi một cách vô tri vô giác hiệu quả) thiếu niên áo lam phá gió phi kiếm, hay là vì vô thức bị Tư Đồ Phong ảnh hưởng tại khoảnh sân trên núi đêm đó, nói chung thì, Tô Thiếu Bạch hồn nhiên bỏ qua luôn phần luyện đan chính giữa, trực tiếp lật sang phần đúc khí.
Bánh Macaron Chanh bình loạn:
Đây là lần đầu tiên Tiểu Bạch thực sự suy nghĩ về vấn đề tu tiên~ O( ∩_∩)O ha ha!
Chú Kiếm sư thông thường đều chỉ có thể tu đến Hoàng phẩm, cũng tương đương với Trúc Cơ kỳ.
Thần hỏa không phải có thể hấp thu có thể hấp thu đủ linh lực là có thể lên cấp, tuổi thọ của bọn họ cũng chỉ có thể tầm 200 năm.
Mà Pudding thì...!Cho nên, Tiểu Bạch đang hưởng phúc mà không biết á!
P/s: Xin được phổ cập cơ cấu giai đoạn tu tiên của Chú Kiếm sư như sau:
Luyện Khí có mười tầng, tuổi thọ 100 năm, ứng với Bạch phẩm, Xích phẩm, Cam phẩm
Trúc Cơ có ba cấp, tuổi thọ 200 năm, ứng với Hoàng phẩm
Kim Đan có ba cấp, tuổi thọ 500 năm, ứng với Lục phẩm
Nguyên Anh có ba cấp, tuổi thọ 1000 năm, ứng với Thanh phẩm
Hóa Thần có ba cấp, tuổi thọ 2000 năm, ứng với Lam phẩm
Đại Thừa có ba cấp, tuổi thọ 5000 năm, ứng với Tử phẩm
Độ Kiếp có ba cấp, tuổi thọ 10000 năm, ứng với Thần phẩm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...