Kĩ năng Bôn Tập của chiến sĩ cùng với kĩ năng Xung Phong không khác nhau lắm, đều là tiến thẳng về phía trước nhưng nơi này cây lá xum xuê, Bôn Tập tự nhiên bị hạn chế lớn.
Khác với nó, Độc Giác Ma Lang sinh ra và lớn lên nơi này. Đây chính là địa bàn của nó, hơn nữa Độc Giác Ma Lang vô cùng linh hoạt. Khoảng cách mười mét trong nháy mét lại bị thu hẹp lại một lần nữa.
Tuy đàn Độc Giác Ma Lang đuổi sát tới nơi xong nữ kiếm sĩ đó vẫn bình tĩnh như cũ.
- Ngao ~ Text được lấy tại
Hai Độc Giác Ma Lang đi đầu xung phong liều chết lại gần. Chúng nhe hai cái răng nanh bén nhọn muốn xé nát mạo hiểm giả trước mặt.
Trên tán cây, Dương An nhìn vị nữ kiếm sĩ bên dưới mà cũng đổ mồ hôi một phen. Nếu nàng bị Độc Giác Ma Lang phía sau công kích, dù chỉ cần chậm một chút là cả đàn sẽ ào lên vây sát ngay.
Nhưng mà, lo lắng của Dương An có lẽ là dư thừa!
"Bá ~ "
Một đạo u lam kiếm quang xẹt qua!
Ngay tại thời khắc hai Độc Giác Ma Lang mãnh liệt xông lên, nữ kiếm sĩ không quay đầu lại chỉ thấy cước bộ tức khắc ngừng lại. Đại kiếm kì dị trong tay vừa chuyển, điện quang hỏa diễm liền chuẩn xác nhằm công kích vào hai đầu ma lang phía sau.
Trên đại kiếm, u lam sắc băng hỏa viêm chợt lóe lên.
Oành một tiếng! Dưới thân kiếm, hai đầu Độc Giác Ma Lang hung tàn bị đánh bay khiến cho bầy sói phía sau bị chậm lại.
Một kích đắc thủ, nữ kiếm sĩ cũng không có tiếp tục truy kích, lập tức thuận thế liều mạng chạy trốn.
- Ừm! Một kiếm này...
Dương An nhướng mày. Hình ảnh Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về khá rõ ràng, nhưng cái Dương An lấy làm kinh ngạc không phải uy lực của một kiếm kia mà là vết thương nó tạo ra.
Cảm thấy quái dị, Dương An khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn lại gần hai đầu ma lang thì thấy rõ miệng vết thương rất kì quái. Vết chém tuy bị cháy đen xong bên trong lại có một tầng lam sắc, đồng thời động tác hai Độc Giác Ma Lang này cũng trở nên cứng ngắc.
- Lạ thật! Vết thương cháy đen như do hỏa hệ công kích nhưng sao miệng vết thương lại sạch sẽ có dấu vết băng phong lại nhỉ? Nữ kiếm sĩ này công kích một lần mà có hai loại hiểu quả?
Dương An thầm suy nghĩ, đồng thời càng ngày càng ngạc nhiên về nữ kiếm sĩ này.
Lúc này, nữ kiếm sĩ đã chạy lại tới gần chỗ đại thụ Dương An ẩn nấp. Gần một trăm mét nhưng do cành lá rậm rạp nên Dương An lại không nhìn được tình huống phía dưới. Trong cái thời khắc nguy hiểm thế này, tốt nhất là hắn nên an phận không lộn xộn gì.
- Một lần công kích có cả băng hỏa? Chẳng nhẽ đây là chức nghiệp ẩn tàng?
Một ý tưởng to gan lớn mật xuất hiện trong đầu Dương An.
Làm một người mang chức nghiệp ẩn tàng như Dương An, hắn đương nhiên hiểu trong trò chơi này không chỉ có mình hắn may mắn nhận được cái đặc ân may mắn này.
- Chức nghiệp ẩn tàng sao? Vậy ta phải nhìn xem ngươi là ai!
Dương An mỉm cười, tò mò đối với chức nghiệp ẩn tàng khiến cho hắn nảy sinh tâm lý muốn "rình coi".
- Nguyệt Độc!
Đang phi hành, Lý Nhĩ Tư chi nhãn biến thành màu xanh nhạt, giống như một viên ngọc bích quý giá.
Dương An thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn thi triển kĩ năng Nguyệt Độc muốn xem thuộc tính của nữ kiếm sĩ kia.
Tế Vũ: (người chơi). Chức nghiệp: Liệt Băng kiếm sĩ (chức nghiệp ẩn tàng). Cấp bậc: 48.
- Quả nhiên là chức nghiệp ẩn tàng, hơn nữa còn là cao thủ cấp 48!
Dương An gật gật đầu, thầm nghĩ:
- Liệt Băng kiếm sĩ? Không biết có phải là kiếm sĩ đồng thời có được băng cùng hỏa hay không đây?
- Ý!
Ngay khi Dương An thi triển 'Nguyệt Độc', Tế Vũ đang chạy trốn đột nhiên dâng lên một cảm giác quái dị, tựa như có người ở phụ cận thăm dò nhất cử nhất động của mình.
Tế Vũ theo bản năng nhìn về phương hướng kia. Tuy rằng vẫn là một mảng hắc ám xong cái cảm giác bị thăm dò này vẫn tồn tại như cũ.
- Ồ, bị phát hiện sao?
Thấy Tế Vũ nhìn về hướng Lý Nhĩ Tư chi nhãn, Dương An cảm giác được chuyện ''rình coi'' của mình bị phát hiện.
- Quả nhiên là một cao thủ, cảm giác thật linh mẫn!
Dương An cảm thấy cả kinh, lập tức làm cho Lý Nhĩ Tư chi nhãn thay đổi vị trí.
Thật ra cái này cũng không là gì. Tự nhiên có người đưa ánh mắt ngưng thần nhìn chăm chú vào mình thì có đôi khi thực sự có thể cảm giác được.
Nhưng mà đang bị đuổi giết lại trong đêm tối đen ngòm, Dương An mới chỉ thoáng nhìn đã bị phát hiện thì chứng tỏ cảm giác của Tế Vũ kia cũng quá linh mẫn mạnh mẽ.
- Thú vị, thú vị!
Dương An tràn đầy ý cười nói thầm:
- Thấy ngươi cũng có chức nghiệp ẩn tàng và năng lực nhìn ban đêm như ta cho nên ta sẽ giúp đỡ ngươi.
Liệt Băng kiếm sĩ cấp 4 kia trông thì như thành thạo tránh né truy kích của bầy sói nhưng thực tế cũng luôn nằm trong nguy cơ trùng trùng. Độc Giác Ma Lang nhào lên ngày càng nhiều.
Mắt thấy tình huống của nữ kiếm sĩ càng ngày càng nguy cấp, Dương An cũng nhịn không được, muốn xuất thủ giúp đỡ.
Lúc bầy sói vừa mới xuất hiện, Dương An đại khái không muốn giúp, mặc kệ cho nữ kiếm sĩ kia tự sinh tự diệt. Song từ trong đáy long Dương An lại muốn cứu, muốn kết giao cùng nữ kiếm sĩ kia. Dù sao việc luyện cấp một mình vào ban đêm cũng thật là nhàm chán và tịch mịch.
( DG: trăng thanh gió mát xung quanh vắng vẻ trai đơn gái chiếc ôi ôi ta thuần khiết)
Dương An không xuống mặt đất mà di chuyển xuống một cành cây vững chắc hơn.
- Hoãn Tốc Tiễn!
Vừa đứng yên ổn Dương An liền ra tay.
Có hiệu quả diệt âm của Lạc Nguyệt tiễn, mũi tên như lưu tinh xẹt qua trời đêm thuấn gian bắn trúng một con Độc Giác Ma Lang.
Hoãn Tốc tiễn cấp 10 có hiệu quả quần thể siêu cường. Xung quanh điểm bắn trong bán kính 5m, tất cả quái vật sẽ bị chậm đi trong 5 giây.
Mục tiêu của Dương An tự nhiên là mấy con Độc Giác Ma Lang đang xông lên đầu tiên. Bị hiệu quả của Hoãn Tốc Tiễn, tốc độ mấy con đầu hàng mãnh mẽ bị giảm bớt vượt quá 50%.
Độc Giác Ma Lang phía trước dừng lại đột ngột, những con phía sau lại lao lên với tốc độ cao cho nên tự nhiên biến thành một hồi tai nạn giao thông.
"Oành ~ oành ~ oành ~ "
Mặt sau hơn mười con Độc Giác Ma Lang đụng nhau. Toàn bộ tốc độ của bầy sói nhất thời giảm mạnh.
- Quả nhiên có người ở phụ cận, may mắn là người kia hẳn là không có ác ý.
Cảm giác được tình huống của bầy sói ở phía sau, Tế Vũ biết là có người xuất thủ tương trợ, càng khẳng định đoán định trong lòng.
- Bôn Tập!
Tuy rằng có rất nhiều nghi hoặc song với kinh nghiệm thân kinh bách chiến phong phú, Tế Vũ biết giờ không phải thời gian để nghi vấn bây giờ là lúc chạy thoát thân. Nếu mà bị tử nạn khi đang ở 4x thì không mất khoảng hai ba ngày thời gian sẽ không thể hồi lại được như cũ.
Tế Vũ không chút do dự, sử dụng Bôn Tập để bắn nhanh về phía trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...