Tứ Quốc Tranh Phi

Phượng Mặc Yên vẫn đứng bảo hộ nàng không rời. Trong mắt hắn còn sự ngạc nhiên nhanh chóng biến mất " Lạc Vương đúng là nghe danh không bằng gặp mặt"

Mộ Dung Sơ Tuyết ôm quyền, từ tốn đi đến trước mặt nàng. Nhìn Phượng Mặc Yên che chở nàng sau lưng, hắn cười ôn nhu mở miệng " Bổn vương đến để xin lỗi vì sự việc hôm nay, là do Bắc Quốc không quản lí tốt"

Mộ Dung Cảnh Hy trong mắt hiện tơ máu, gằn giọng " Hoàng Thúc, nàng giết chết Tiếu Tiếu. Trẫm phải giết nàng"

Mộ Dung Sơ Tuyết vẫn giữ vẻ bình tĩnh, dường như đối với hắn mọi chuyện không còn gì quan trọng " Vương Phi, ngươi có gì muốn nói?"

" Ta không giết nàng" Nàng nhàn nhạt nói, giết Lộ Tiếu Tiếu là nam nhân đó. Đúng là nàng cùng nàng ta có giao đấu nhưng không phải nàng ra tay giết nàng ta.


Mộ Dung Cảnh Hy đôi mắt tức đỏ vân máu, nấm tay thành quyền, hắn muốn giết nàng, muốn vạch đi bộ mặt thờ ơ lạnh lùng đó, nhưng xung quanh bảo hộ nàng nếu một người hắn còn đối phó được, nhưng 3 người hắn thật sự không địch lại.

Bạch y nam tử nhẹ nhàng đến trước mặt hắn, mở miệng "Lộ Tiếu Tiếu không phải bình thường"

Mộ Dung Cảnh Hy ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt hiện sự ngờ nghệch, bất ngờ " Hoàng Thúc, lời này là thế nào?"

" Cảnh Hy, Lộ Tiếu Tiếu là nữ nhi của Mộ Dung Tấn Nhạc, Tam Hoàng Thúc của ngươi" Hắn điềm tĩnh nói, xung quanh bất ngờ bàn tán, Phượng Mặc Yên nhăn mi, Phượng Mặc Khuynh chìm trong im lặng, Bạc Khinh Nhiễm mày kiếm khoá chặt. Đến cả Mộc Khả Hân vốn không hiểu gì về tứ quốc hay Bắc Quốc cũng há hốc, đây không phải là loạn luân?

" Ngươi nói gì?" Hắn không tin hỏi lại, sao có thể vậy, Tam Hoàng Thúc không phải đã mất tích từ khi hắn lên ngôi sao.


Thấy nghi vấn trong mắt hắn, Mộ Dung Sơ Tuyết nói " Mộ Dung Tấn Nhạc bất mãn việc ta truyền ngôi vị cho ngươi thay vì hắn, nên đã giả vờ mất tích. Từ đó âm thâm nuôi dưỡng kế hoạch cướp ngôi. Lộ Tiếu Tiếu vốn là con ngoài của hắn, không được để ý, hắn muốn lợi dụng cơ hội để âm thầm dò la tình hình. Cũng may, cho dù ngươi yêu nàng, nhưng cũng không tin tưởng để nói nàng nghe hết thảy. Mộ Dung Tấn Nhạc nhận ra được điều đó nên mới thay đổi kế hoạch, giết Nhiếp Chính Vương Phi, từ đó mượn danh Bắc Quốc gây thù với Tây Quốc cùng Nam Quốc"

Mộ Dung Cảnh Hy trầm mặc, thì ra là một âm mưu, từ đầu cứu hắn đã là một âm mưu. Tiếu Tiếu, ngươi muốn trẫm thành hôn quân, tội đồ cho Bắc Quốc? Xém nữa trẫm đã như ý ngươi muốn rồi. Hắn trầm giọng mở miệng " Người đâu, đem thi thể của Lộ Tiếu Tiếu quăng vào rừng cho trẫm, đưa người diệt trừ hậu hoạn của Mộ Dung Tấn Nhạc"

Nói rồi hắn quay lưng " Hôm nay trẫm thất rồi, cáo từ"

Mộc Khả Hân im lặng nhìn theo hắn, lúc đầu còn ra sức bảo hộ nhưng sau khi biết sự thật thì không tiếc quay đầu bỏ đi. Nam nhân này yêu sẽ như lửa, đến khi không thì trở nên lạnh như băng. Hắn không chút do dự đẩy Lộ Tiếu Tiếu vào rừng.

Phượng Mặc Yên lấy lại tinh thần, quay sang bạch y nam tử " Lạc Vương nếu không chê hãy ở lại Nam Quốc vài ngày"

Mộ Dung Sơ Tuyết cười ôn hoà " Để khi khác, chính vụ còn đó. Đa tạ ý tốt của Nam Hoàng, Sơ Tuyết xin nhận"

" Không việc gì" Hắn phất tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui