Từ Nữ Thái Y Thành Thầy Thuốc Ở Thập Niên 70
Nghe được Giản Trăn Trăn hỏi vậy, lông mày của đại độ trưởng không khỏi hơi hơi nhếch lên một chút, mới nói : “Trước đây có hai người, nhưng đáng tiếc, từ khi bác sĩ Tần bị điều đi, lão Liễu không biết xem bệnh, vì vậy ông ấy đã trở về trồng trọt.”Giản Trăn Trăn: “Là nam hay nữ?”Đại đội trưởng: “Là một đồng chí nam.”Giản Trăn Trăn có chút khó xử cùng ngượng ngùng : “Trạm y tế muốn vận hành bình thường yêu cầu cần có hai người.
Nhưng tôi cảm thấy tuyển chọn đồng chí nữ càng thích hợp một ít, thời điểm ít việc tôi còn có thể dạy cô ấy một ít tri thức.
Người này đại đội trưởng tự mình chọn, vì tôi không biết rõ người ở trong thôn, không biết nên làm như thế nào.
Không biết đại đội trưởng có kiến nghị gì không?”Nhìn bộ dáng này của Giản Trăn Trăn, đại đội trưởng nhìn cô thật sâu một cái.
Cô gái nhỏ này biết làm người a, vì vậy hắn nở nụ cười : “Cô yên tâm, tôi đảm bảo sẽ đề cử cho cô một người thích hợp!”Giản Trăn Trăn từ trong phòng của đại đội trưởng đi ra cảm thấy rất mỹ mãn.
Cô là một thanh niên trí thức mới đến đây, nói muốn chữa bệnh cho người khác, người trong thôn sẽ tin tưởng cô sao? Bọn họ không làm theo lời dặn của bác sĩ là cô mà làm trái lại để trả đũa cô thì làm sao bây giờ?Nếu bên người cô có một người có thể trấn định được người dân địa phương, như vậy liền không giống nhau.
Cô còn có thể bán một cái nhân tình cho đại đội trưởng, như vậy một hòn đá trúng mấy con chim.Chờ đến khi Giản Trăn Trăn trở về chỗ ở của thanh niên trí thức, những người khác đã tan tầm trở về.
Tô Duyệt Hoa cùng Tống Tiểu Vân đang làm cơm chiều, Trương Văn Thư thu thập đống củi đốt, Phương Cẩm Quang đang thu thập đất trồng rau, Triệu Hữu Dân mới vừa gánh nước trở về, Chúc Hỉ cũng không nhàn rỗi, cô ấy đang cầm cây chổi quét rác, nhìn đến Giản Trăn Trăn đã trở lại, cô ấy dừng lại động tác: “Cô đi đâu?”.
Khi trở về cô ấy nhìn thấy trên giường của Giản Trăn Trăn trong phòng có thêm một cái tủ nhỏ, liền biết giản Trăn Trăn đã từ công xã trở lại, nhưng lại không nhìn thấy người đâu.Giản Trăn Trăn: “Tôi đi tìm đại đội trưởng viết thư giới thiệu, mấy ngày kế tiếp tôi đều xin nghỉ, muốn đi bệnh viện, buổi sáng xuất phát, chạng vạng mới trở về.”Chúc Hỉ: “……”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...